Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 2

55@-

[2] Chuột phi – Nấu Bắp


Tắm táp xong, nằm trên mặt đá ấm áp phơi nắng, phần lông phía sau khô thì lật người lại, tiếp tục phơi lông măng ở bụng, chuột sóc lười biếng nhắm mắt ngủ, chỉ một chốc đã ôm cái đuôi to đã khôi phục dáng vẻ lông xù của mình ngủ o o.


Thật ra thì chuột sóc là động vật hoạt động về đêm, có điều sau khi tu hành thì Thư Thủy Thủy đã không còn bị tập tính của chuột sóc hạn chế, có thể nói là nếu Thư Thủy Thủy không muốn ngủ thì có thể không cần ngủ. Nhưng vấn đề là Thư Thủy Thủy muốn ngủ!


Ngủ một giấc tới khi mặt trời lặn, hai cái jiojio của Thư Thủy Thủy áp sát má, cái đuôi cũng che lấy mặt. Nhiệt độ núi rừng thay đổi theo mặt trời, ban đêm đặc biệt mát lạnh. (jiojio là đệm thịt)


Nhiệt độ thay đổi làm Thư Thủy Thủy mở mắt ra, liếc nhìn cái ổ nhỏ cách đó không xa, cân nhắc vài giây, quyết định vẫn là thôi đi vậy, bò về thực quá lãng phí thời gian, tối nay coi như cắm trại dã ngoại một đêm, vì thế Thư Thủy Thủy liền nhắm mắt lại, ngủ tiếp.


Còn chuyện có sinh vật nào xuất hiện hay không, trước mặt giấc ngủ thì đó hoàn toàn không phải vấn đề quan trọng, có thể thấy chuột sóc ngủ tới mức làm chính mình đói chết không phải không có nguyên nhân.


Thư Thủy Thủy có bày trận pháp trong phạm vi nhất định, dù sao thì nó cũng sợ trong lúc mình ngủ say sẽ bị thứ gì đó ăn thịt. Sau khi tu hành, Thư Thủy Thủy cũng bắt đầu chú trọng tới vấn đề an toàn của mình.


Trưa hôm sau, Thư Thủy Thủy lười biếng tỉnh lại, nó giãn thân thể mềm mại nhỏ nhắn duỗi người, sau đó từ trên tảng đá nhảy bật dậy. Theo thông lệ rảo bước một vòng, không phát hiện gì nguy hiểm, Thư Thủy Thủy bắt đầu giãn gân giãn cốt dưới ánh mặt trời, làm ra bài tập thể dục theo nhạc của loài chuột, thậm chí còn đột nhiên nổi lên hứng thú nhảy một đoạn vũ điệu rong biển trên tảng đá. (tảo biển, rong biển-> lắc lư lắc lư như tảo biển trong dòng nước)


Đáng tiếc là không có nhạc đệm, Thư Thủy Thủy không quá hứng thú với mấy thứ thiết bị mà nhân loại phát minh, điểm này hoàn toàn trái ngược với Thư Bảo, lúc rảnh Thư Bảo cơ hồ không rời tay khỏi di động cùng máy vi tính.


Thư Bảo thậm chí còn muốn truyền thụ bản lĩnh hacker cao cấp của mình cho Thư Thủy Thủy, chỉ là sau đó thấy Thư Thủy Thủy xem di động là ổ mà nằm ngủ ở bên trên hoặc thậm chí là làm đệm để khiêu vũ luyện yoga thì Thư Bảo đã từ bỏ ý định này.



Khiêu vũ cùng luyện yoga là một trong số hoạt động ít ỏi ngoài ngủ mà Thư Thủy Thủy yêu thích, sau khi nhảy xong vũ điệu rong biển, Thư Thủy Thủy cảm thấy hôm nay lại là một ngày tốt đẹp.


Chạy trên tảng đá lật mớ lúa nước phơi lại, sau đó Thư Thủy Thủy lại rảo một vòng quanh ba mẫu đất của mình, cảm thấy quả bắp đã có thể ăn được. Thư Thủy Thủy chỉ thích ăn bắp non, luộc hay nướng đều được, vì thế bắp trên cây căn bản không thể tồn tại tới khi chín hẳn.


Dọc theo thân bắp bò lên, sau đó ôm quả bắp ngửi một cái, khẳng định có thể thu lượm thì tiểu chuột sóc bắt đầu lột bắp, rất nhanh sau đó tiểu chuột sóc gánh một quả bắp ‘thật lớn’ lảo đảo lắc lư bò xuống, bỏ quả bắp vào nồi sắt, tiếp đó cần mẫn chạy ra ngoài kiếm củi đốt.


Chén dĩa của loài người là một trong số những vật dụng yêu thích của Thư Thủy Thủy, vì thế mỗi lần tiến vào xã hội loài người, Thư Thủy Thủy vẫn luôn chạy vào phòng bếp, thế nhưng cho dù con người ngày thường đáng yêu cỡ nào cứ thấy nó là ôm mặt la hét chói tai, đồng thời còn trở nên thực hung dữ, chuột đồng không phân rõ mặt mũi tướng mạo nhân loại biểu thị nhân loại là thứ sinh vật hay thay đổi.


Gom một bó củi cõng trên lưng, Thư Thủy Thủy trở về chỗ ở bắt đầu nấu bắp, suốt thời gian ấy phải không ngừng tìm kiếm củi đốt, thế nhưng theo mùi thơm thoang thoảng của hạt bắp lan ra, Thư Thủy Thủy cảm thấy không hề rườm rà chút nào.


Bôn ba suốt một tiếng, bắp rốt cuộc cũng nấu xong, Thư Thủy Thủy như ý nguyện được ăn bắp non, cả con chuột cũng tỏa ra hương vị ngọt ngào, đôi mắt to tròn híp lại hoàn mỹ biểu thị cái gì gọi là hài lòng.


Gặm gặm cùi bắp, Thư Thủy Thủy cảm giác được thời gian buồn ngủ mỗi ngày lại ập tới, nó nghiêm túc l**m móng vuốt l**m lông, chuẩn bị ngủ trưa.


Trước khi đi ngủ, tựa hồ cảm thấy sau khi ăn xong nên ăn tráng miệng một chút, Thư Thủy Thủy lục lọi nang cơ má, tìm ra mấy hạt đậu ôm gặm răng rắc. Không bao lâu sau, tráng miệng cũng ăn xong, Thư Thủy Thủy rốt cuộc an lòng lạch bạch lạch bạch quay trở lại cái ổ nhỏ ấm áp của mình, cuộn thành một quả cầu, chuẩn bị ngủ hơn nửa tháng.


Cuộc sống nên có nghi thức đàng hoàn, ví dụ như ngủ hơn nửa tháng để an ủi trái bắp vừa mới bị gặm xong, để trái bắp chết có ý nghĩa.


Vì thế chọn tư thế xong, Thư Thủy Thủy an tâm nhắm mắt lại.


Mấy phút sau, Thư Thủy Thủy trở mình.



Mấy phút sau, Thư Thủy Thủy vuốt vuốt râu.


Mấy phút sau, Thư Thủy Thủy duỗi duỗi chân.


Nửa giờ sau, Thư Thủy Thủy xoay mình từ trong ổ ngồi dậy, mờ mịt một chốc, lúc này mới ý thức được, mình không ngủ được!


Hai chữ mất ngủ to tổ chảng nặng nề đập vào đầu Thư Thủy Thủy, trước nay chỉ cần một giây là ngủ say, Thư Thủy Thủy có chút hoảng hốt.


Chưa từ bỏ ý định một lần nữa cuộn tròn thành một quả cầu nằm trong ổ, thế nhưng sau một khoảng thời gian ngắn lại xoay người bò dậy, cứ vậy giằng co hai giờ, Thư Thủy Thủy vẫn không thể ngủ được.


Thư Thủy Thủy nóng nảy, bắt đầu ôm cái bàn gỗ nhỏ trong phòng gặm gặm, gặm răng rắc hết cái bàn lại tiếp tục gặm hai băng ghế, lúc này Thư Thủy Thủy mới ngừng lại hành vi phá hoại đồ đạc trong nhà, ủy khuất nhìn ổ nhỏ của mình.


Trong suốt nửa tháng kế tiếp, Thư Thủy Thủy thử đủ phương pháp để chìm vào giấc ngủ, thậm chí thử nghiệm cả các loại phương pháp chữa trị chứng mất ngủ của nhân loại, thế nhưng đều thất bại.


Chuột sóc cảm thấy mất đi ý nghĩa chuột sinh, ngay cả mảnh ruộng nhỏ cũng không màn xử lý, mỗi ngày ngồi trên tảng đá nhỏ trước cửa mà than thở. Khoảng thời gian này Thư Thủy Thủy cũng nghiêm túc hồi tưởng lại nguyên nhân, cuối cùng khẳng định mình rất có thể đã vô tình ăn phải một hạt cà phê.


Thư Thủy Thủy không thích uống cà phê nhưng Thư Bảo thích! Hơn nữa còn là loại hạt xay, vì thế trong không gian của Thư Bảo có chứa rất nhiều hạt cà phê, còn có đủ loại đủ vị khác nhau.


Có thể là một lúc không chú ý có một hạt cà phê đã rơi vào trong số đậu mà Thư Thủy Thủy thu thập, hơn nữa khẩu vị còn rất nhạt, ít nhất là lúc ăn Thư Thủy Thủy không hề phát hiện, hiệu quả thì cực mạnh, làm Thư Thủy Thủy mất ngủ nửa tháng.


Ngay lúc Thư Thủy Thủy đeo ánh mắt đầy tơ máu thương xuân buồn thu, cảm thấy mình đã mắc bệnh nan y thì đột nhiên lại ngáp một cái.



Cơ hồ chỉ một giây sau đó, tiểu thụy tử đang ngồi trên tảng đá phóng như bay về ổ nhỏ của mình, cuộn tròn, dùng má cà cà ổ nhỏ mềm mại, thân mình bé xíu dần dần thả lỏng lấp đầy ắp ổ nhỏ.


Giây tiếp theo trong ổ vang lên tiếng ngáy khò khè của Thư Thủy Thủy.


Ngủ một giấc tới thiên hoang địa lão, Thư Thủy Thủy không biết thứ mình ăn không phải hạt cà phê gì cả mà là một viên hạt giống cửu kính thái thanh mộc mà Thư Bảo lạc mất, bởi vì linh lực thời bây giờ không đủ để chống đỡ cửu kính thái thanh mộc sinh trưởng, không có cách nào trồng trọt. Rất có thể trong lúc sửa sang đã lẫn vào chung một chỗ với số đậu, sau đó một hạt thiên tài địa bảo cứ vậy bị Thư Thủy Thủy mang ra làm món tráng miệng mà gặm.


Cửu kính thái thanh mộc ở thời thượng cổ là thần mộc cấp tiên vật, cho dù chỉ là hạt giống cũng ẩn chứa linh lực cực lớn, Thư Thủy Thủy không có khả năng hấp thu lượng linh lực này trong một khoảng thời gian ngắn, lượng dư thừa kia làm nó không thể nào ngủ yên, cũng vì thế mà mất ngủ nửa tháng, khoảng thời gian này thân thể Thư Thủy Thủy không xảy ra bất trắc đã là rất may mắn rồi, cũng may Thư Thủy Thủy thích ứng tương đối nhanh, đúng như Thư Bảo đã nói, vận may của Thư Thủy Thủy kỳ thật không tệ, không tính là được trời ưu đãi nhưng cũng không gặp sóng to gió lớn gì.


Thế giới bên ngoài ổ nhỏ ngày qua ngày trôi qua, bên ngoài là một mảng tuyết trắng bao trùm, tan rã rồi lại bao trùm, bao trùm rồi lại tan rã, cứ vậy lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần luân hồi.


Đột nhiên bầu trời phía trên ổ nhỏ của Thư Thủy Thủy vang lên tiếng vỡ vụn bé xíu, từng vệt rách đột nhiên xuất hiện rồi ngày càng lan rộng, cuối cùng biến thành lỗ đen có dạng xoáy nước cuốn Thư Thủy Thủy đang mỉm cười ngáy khò khò vào bên trong, rất nhanh, vết rách không gian tan biến không còn vết tích, trong gian phòng gỗ nhỏ đã không còn bóng dáng Thư Thủy Thủy, kể cả cái ổ nhỏ cũng không thấy đâu.


Thần mộc mặc dù chết khá oan ức nhưng vẫn thành công gột rửa thân thể Thư Thủy Thủy, trong mười mấy năm Thư Thủy Thủy ngủ mê đã thay đổi thân thể nó, hơn nữa trong bối cảnh thời không hỗn loạn đã dùng linh lực bảo hộ, cung cấp dưỡng khí cùng năng lượng cho Thư Thủy Thủy sinh tồn, để nó không hóa thành tro bụi.



Lịch tinh nguyên năm 7373, tinh hệ Thương Hải, tinh cầu Thương Chiến.


Ngủ một giấc thỏa mãn, ngửa mặt nằm trong ổ nhỏ, Thư Thủy Thủy còn chưa mở mắt dùng sức duỗi dài bốn cái chân bé xíu của mình, vươn móng duỗi người, sau đó mới mở mắt ra, nhìn bầu trời mờ mịt mà ngẩn người, nóc nhà đâu rồi? Chẳng lẽ có người thừa dịp nó ngủ mà trộm mất?


Tiểu chuột sóc giật mình từ trong ổ nhỏ bò dậy, nhìn ra xa xa, sau đó nháy mắt đờ đẫn.



Chỉ thấy khắp nơi là vách tường đổ nát, còn có những tòa nhà cao tầng hư hại tan hoang, có vài tòa sụp đổ nghiêng ngã tựa vào các tòa cao ốc khác, dáng vẻ lảo đảo như sắp ngã nhào tới nơi.


Thư Thủy Thủy biết nơi này là thành phố loài người, thế nhưng lại không giống nơi mà nó từng đi qua, Thư Thủy Thủy từng cùng Thư Bảo đi qua những quốc gia chiến loạn, nơi đó tràn đầy khói lửa, mặt đất thì bừa bộn. Thế nhưng cảnh tượng vẫn có chút khác biệt, nơi này rất an tĩnh, giống như bị thời gian quên lãng vậy, lổ hổng trên nhà cửa đã bị gió cát bào mòn nhẵn nhụi, trong góc khuất gió thì bị phủ một tầng bụi thật dày, tựa hồ đã rất lâu rồi không có sinh linh ghé thăm.


Thư Thủy Thủy giơ cái ổ nhỏ của mình trên đỉnh đầu, vươn hai cái chân ngắn cũn bé xíu đi tới chỗ cao, mặt cát ở phía sau lưu lại một chuỗi dấu chân nho nhỏ, không bao lâu liền bị cát tẩy sạch.


Giơ ổ nhỏ, Thư Thủy Thủy cảm giác mình đã đi rất lâu rất lâu mới tới được điểm cao nhất của tòa nhà bị sụp đổ gần nhất, hơi nhón đôi chân bé xíu, mặc dù hành động này không thể giúp nó mở rộng tầm mắt hơn bao nhiêu nhưng Thư Thủy Thủy vẫn theo bản năng muốn nhìn xa hơn.


Đáng tiếc trong tầm mắt ngoại trừ thành phố hoang tàn thì chỉ có biển cát.


Có thể nhìn ra nơi này đã từng là một thành phố phồn hoa chiếm cứ diện tích cực kỳ rộng lớn, những con đường rộng rãi gãy nứt, những tòa nhà cao ngất, xe cộ chen chúc phủ đầy bụi bặm, tựa hồ hết thảy sầm uất đã nháy mắt ngừng lại, sau đó từ từ bị cát vàng bao trùm.


Thư Thủy Thủy nhón chân vòng quanh một vòng, không phát hiện chút màu xanh lá cây nào, thế nhưng ở chân trời có một luồng vàng đen đang nhanh chóng tiếp cận, Thư Thủy Thủy phản ứng thật nhanh, là bão cát sa mạc.


Thư Thủy Thủy nhanh chóng nhìn quanh tìm kiếm chỗ dung thân cho mình, nhà cửa rất đông, muốn tìm chỗ ẩn thân không khó, Thư Thủy Thủy giơ ổ nhỏ của mình nhảy xuống cột đá nghiêng trượt xuống, lúc sắp tới mặt đất thì linh hoạt nhảy vọt lên, cứ vậy viên nắm nhảy tưng tưng vài cái, lưu lại trên mặt cát vài cái hố nhỏ rồi nhảy ra một khoảng cách thật xa, giống như một viên đá nhỏ nảy trên mặt nước, nhẹ nhàng, mau lẹ.


.o.


[Tác giả] Thư Thủy Thủy (): “Cái giá của ăn bắp quá lớn, con chuột ta đây chịu không nổi.”


[end 2]


Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Story Chương 2
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...