Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 147

50@-
Chương 147: Trồng cây giải quyết chiến tranh
Từ khi Thúy Thúy mở khóa chức năng bắt châu chấu, từ đó trở đi có thêm một công việc nữa là chăn thả. Hơn nữa còn được Thư Thủy Thủy tin tưởng, giao phó toàn bộ bãi cỏ mini cho Thúy Thúy quản lý.


Thỉnh thoảng Thư Thủy Thủy sẽ biến thành hình dáng chuột, cùng Cổ Lan Cốt ở trạng thái thu nhỏ mang một cái lò nướng mini vào bãi cỏ mini, nướng châu chấu tại chỗ, giữ nguyên hương vị, đảm bảo tuyệt đối tươi ngon. Lúc này, bé chim ruồi sẽ bay tới bay lui trong bãi cỏ mini, chọn những con châu chấu béo nhất để ra tay.


Cổ Lan Cốt gặm chân châu chấu, đột nhiên cảm thấy con chim kia thoạt nhìn cũng thuận mắt hơn một chút.


Buổi tối, ba người dứt khoát ở lại bãi cỏ mini, tìm một chỗ không tồi dựng lều, chuẩn bị cắm trại dã ngoại.


Tuy rằng từ khi tiến vào dãy núi Thương Vực, bọn họ vẫn luôn ở trạng thái cắm trại, nhưng kiểu cắm trại thuần giải trí như thế này thì khá hiếm thấy.


Ban đêm ở dãy núi Thương Vực đặc biệt mát mẻ, lá chắn thiên nhiên xanh tươi ngăn cách sự oi bức bên ngoài, hình thành một thế giới độc lập. Phần lớn mọi người ở căn cứ Thủy Tinh Cung đã chuẩn bị nghỉ ngơi, thỉnh thoảng có hai người thức khuya, ngồi cạnh nhau thì thầm trò chuyện, bộ dáng ung dung thoải mái, hoàn toàn không giống người đang ở hành tinh bỏ hoang.


Khanh Mộng Tinh thông qua cửa lều thấy được tình huống bên ngoài, gió đêm mát mẻ chậm rãi thổi vào lều khiến người ta thoải mái muốn hít sâu một hơi. Người ở cùng lều đã ngủ say ở bên cạnh, trong lúc ngủ có hơi trở mình, kết quả đè lên con chuột ngủ bên cạnh.


Chuột xám cựa quậy, hơi nhích người cố chen được một khoảng nhỏ, mắt cũng không mở ra tiếp tục tiến vào mộng đẹp.


Trong mắt người ngoài, cảnh tượng như vậy thật quái dị, nhưng ở Thủy Tinh Cung lại rất bình thường. Tuy từ khi tỉnh lại Khanh Mộng Tinh chưa từng rời khỏi lều quá xa, nhưng thông qua việc ở chung với bạn cùng lều và chuột cùng lều có thể thấy được, ở đây, sự tồn tại của chuột biến dị cực kỳ bình thường, hơn nữa còn rất hòa hợp với con người.



Bên ngoài lều vang lên tiếng cú mèo gù gù có tiết tấu, Khanh Mộng Tinh không ngồi dậy, chỉ nhìn bên ngoài một lát rồi lại nhắm mắt ngủ.


Khanh Mộng Tinh cứ như vậy ở lại Thủy Tinh Cung, mọi người cũng thấy được khả năng hồi phục mạnh mẽ của hắn, vết thương nghiêm trọng như vậy mà ngày thứ ba anh đã có thể tự do hành động trong căn cứ.


Về phần tin tức mà Khanh Mộng Tinh mang đến, Thủy Tinh Cung đã thông báo cho tất cả các căn cứ định cư ở dãy núi Thương Vực. Sau một tháng, tất cả các căn cứ đều đã tìm được nơi định cư vừa ý. Đang tích cực tiến hành xây dựng cơ sở giống như Thủy Tinh Cung, dù sao mùa khô kết thúc, bọn họ sẽ nghênh đón mùa đông khắc nghiệt.


Trong thời gian này, tốc độ xây dựng nhanh nhất chính là mạng lưới liên lạc giữa các căn cứ, các căn cứ có chuyên gia tạo thành tổ liên lạc, những căn cứ có tài nguyên phong phú còn đặc biệt nối cáp điện và thiết bị liên lạc với Thủy Tinh Cung, đảm bảo có thể trao đổi thông tin kịp thời. Tin tức khu S và khu A muốn phát động tấn công vào hai tháng sau vừa được gửi đi, lập tức trở thành chủ đề nóng hổi ở dãy núi Thương Vực.


Ngay cả sinh vật biến dị cũng bắt đầu chú ý đến chuyện này, dù sao nếu thật sự phát động chiến tranh, đám sinh vật sống trong dãy núi như bọn nó chính là một trong những lực lượng chiến đấu chính.


“Theo tình hình hiện tại, có lẽ sông Thương Hà sẽ cạn sau hai tháng nữa, khu S và khu A rõ ràng sẽ không chọn đường thủy để tấn công, chúng ta cần phải phòng bị trọng điểm ở mấy hướng này.” Vì cuộc đại chiến sắp tới, các căn cứ tự nhiên tập trung ở Thủy Tinh Cung để bàn bạc đối sách.


Theo quy tắc gia nhập dãy núi Thương Vực, Thủy Tinh Cung có quyền chỉ huy và quyền lãnh đạo tuyệt đối. Sau một tháng làm quen, mọi người đã hoàn toàn chấp nhận quy tắc này, việc bọn họ có thể an cư lạc nghiệp hiện nay, thay vì nói là được dãy núi Thương Vực che chở, chi bằng nói là được Thủy Tinh Cung che chở.


“Dãy núi Thương Vực quá dài, phòng thủ toàn bộ là điều không thể. Hơn nữa khu A và khu S đã được thành lập từ lâu, trong tay chắc chắn nắm giữ những sản phẩm công nghệ ngoài hành tinh được đổi từ không gian mô phỏng, nếu đối đầu trực diện, có lẽ kết quả sẽ không tốt lắm.”


“Sao lại không thể, dãy núi Thương Vực rất rộng lớn, nhưng sinh vật biến dị bên trong cũng nhiều, hơn nữa cảnh giác với hoàn cảnh cũng là bản tính của chúng, chúng ta chỉ cần bố trí lực lượng phòng thủ hợp lý, điều động đúng lúc, tiếp ứng kịp thời là được.”


“Nói thì dễ, ai biết đám tên điên khu S và khu A nghĩ gì, nhỡ đâu bọn họ trực tiếp dùng phi cơ đổ bộ thì sao?”



“Phi cơ tải trọng lớn lớn căn bản không thể xuất hiện ở tinh cầu Thương Chiến, hơn nữa lâu như vậy rồi, chưa từng thấy căn cứ nào có phi cơ chở người.”


“Nếu có nhiều tai họa ngầm như vậy, chi bằng chúng ta chủ động xuất kích!”


“…”


Cuộc thảo luận kịch liệt không có kết quả, mỗi người đều có phán đoán và suy nghĩ chủ quan của mình, lúc này tác dụng của Thủy Tinh Cung được thể hiện rõ ràng, nhóm người tranh luận không dứt ngầm hiểu cùng nhìn về phía vị trí của Thủy Tinh Cung.


Ở đó có ba người ngồi, Cổ Lan Cốt, người có giá trị vũ lực cao nhất, Nam Ca, người có trí tuệ và am hiểu quản lý và Thư Thủy Thủy, thanh niên thoạt nhìn rất vô hại.


Chỉ một tháng ngắn ngủi đã đủ để họ biết được Thư Thủy Thủy có danh tiếng cao đến cỡ nào ở Thủy Tinh Cung, thậm chí ngay cả Cổ Lan Cốt cũng phải đứng sau.


Lấy ví dụ, lúc mới gia nhập dãy núi, từng có người nghi ngờ Cổ Lan Cốt và nhận được ánh mắt khinh thường của thành viên Thủy Tinh Cung. Nhưng khi có người dám nghi ngờ Thư Thủy Thủy thì lại bị đánh một trận tơi bời. Đến lúc này, bọn họ mới hiểu ra, ở Thủy Tinh Cung ai là người không thể đắc tội nhất.


Sau này dần dần, bọn họ cũng nghe nói rất nhiều về sự thần kỳ của Thư Thủy Thủy, đặc biệt Thư Thủy Thủy chính là người sáng lập ra ý tưởng trồng cây xanh và phát triển nông trường mini. Không chỉ vậy, chưa có ai từng thấy Thư Thủy Thủy ra tay, nhưng mọi người đều truyền tai nhau rằng Thư Thủy Thủy có thể một tay nhấc bổng Cổ Lan Cốt, thực lực rất đáng sợ.


Cổ Lan Cốt giữ vững phong cách im lặng như thường lệ, không tham gia thảo luận. Nam Ca thì lâm vào thế khó, bởi vì hiện giờ vẫn chưa có giải pháp hoàn hảo, giống như mọi người lo lắng, dù đánh thế nào, phòng thế nào, dãy núi Thương Vực đều sẽ bị tổn hại nặng nề.


Đáng sợ hơn là, nếu khu A và khu S nắm giữ vũ khí sát thương lớn như tên lửa đạn đạo, bom lượng tử này nọ thì dãy núi Thương Vực có khả năng sẽbị san thành bình địa. Nếu khu A và khu S thật sự quyết định từ bỏ dãy núi Thương Vực, rất có thể bọn họ sẽ phát động loại vũ khí này để tấn công và phá hoại trên diện rộng.



Mà bọn họ bị ép nghênh chiến thì lại không có khả năng di chuyển chiến trường, dãy núi Thương Vực là chỗ dựa và nơi trú ẩn của bọn họ. Nam Ca rất đau đầu, trong chiến tranh không có người thắng, dù kết quả thế nào, cả hai bên đều sẽ tổn hại nặng nề.


Nhưng anh cũng không nghĩ ra phương pháp ngăn chặn cuộc chiến tranh này. Theo tư liệu, Măng Nha này không thể bị người khác chi phối, nếu hắn quyết định đánh thì tuyệt đối sẽ không để ý đến những thứ khác.


“Tôi nghĩ mọi người đều hiểu rõ, trong chiến tranh không có người thắng. Nhất là trong thời kỳ đặc biệt như hiện nay, sức tàn phá của chiến tranh vượt xa bất kỳ hoàn cảnh khắc nghiệt nào, tôi không thể đảm bảo an toàn cho dãy núi Thương Vực.” Nam Ca thẳng thắn nói rõ hậu quả của chiến tranh.


Sao bọn họ lại không rõ điểm này chứ? Trong số bọn họ có rất nhiều người là tù binh chiến tranh, bị lưu đày vì thất bại trong cuộc chiến giữa các hành tinh.


“Thủy Thủy có biện pháp nào không?” Nam Ca nhìn Thư Thủy Thủy ở bên cạnh lắng nghe nãy giờ.


Mọi người vốn đang nhỏ giọng thảo luận, nghe vậy thì đồng thời im bặt nhìn về phía Thư Thủy Thủy. Dù sao trong lòng mọi người ở Thủy Tinh Cung, vị này đại diện cho kỳ tích, nói không chừng cậu ta sẽ thật sự tạo ra điều kỳ diệu, nếu không làm sao giải thích được danh tiếng và sức ảnh hưởng của cậu ta.


Thư Thủy Thủy suy nghĩ, sau đó nói ra bốn chữ: “Có thể thử xem.”


Mắt Nam Ca sáng lên nhưng cũng không quá bất ngờ, dù sao Thư Thủy Thủy đã tạo ra quá nhiều kỳ tích. Những người khác thì thật sự dựng tai lên, chỉ hận không thể bỏ sót cả hơi thở của Thư Thủy Thủy.


“Biện pháp của tôi chính là nhanh chóng thúc sanh linh mộc, để đại trận bảo vệ của dãy núi Thương Vực thành hình trong vòng hai tháng. Lúc cần thiết có thể dùng linh thạch thay thế linh mộc để bổ sung linh lực, nhưng việc này cần điều động một lượng lớn người trồng cây phủ xanh, tiến độ xây dựng của căn cứ sẽ bị chậm trễ.”


Suy nghĩ của Thư Thủy Thủy rất đơn giản, nếu đánh nhau chắc chắn sẽ bị tổn hại, vậy thì không đánh nữa. Cho dù khu A và khu S có nhiều thủ đoạn cỡ nào, nếu không thể chạm vào dãy núi Thương Vực thì có thể làm được gì?



Khóe miệng Nam Ca cong lên, trước đây ở thung lũng Thủy Tinh Cung, anh đã nghiên cứu kỹ về đại trận bảo vệ mà Thư Thủy Thủy bố trí, chỉ cần linh lực và bố trí thỏa đáng, lực phòng ngự sẽ không có giới hạn. Có thể tưởng tượng, nếu đại trận bảo vệ của dãy núi Thương Vực thành hình, khu A và khu S hùng dũng kéo đến sẽ có vẻ mặt như thế nào.


Những người thì cái hiểu cái không, đại trận bảo vệ là gì thì bọn họ không biết, chỉ từ ý nghĩa mặt chữ thì hình như là không có ý định tấn công, chọn phòng thủ. Mọi người không dám bàn tán lớn tiếng, chỉ thầm nghĩ trong lòng, này là muốn động viên toàn thể trồng cây à?


“Được, vậy thì nghe Thủy Thủy, bắt đầu từ ngày mai, tất cả các căn cứ bao gồm Thủy Tinh Cung chỉ để lại một bộ phận nhỏ nhân viên duy trì hoạt động bình thường của căn cứ, những người khác sẽ tập trung vào việc trồng cây xanh hóa. Ngoài ra, đá năng lượng của mỗi căn cứ phải tiến hành tinh lọc để thúc sanh linh mộc, tôi biết mọi người có rất nhiều nghi vấn, lát nữa tôi sẽ để nhân viên chuyên nghiệp của đội trồng trọt giải thích…” Nam Ca có trật tự phân phối nhiệm vụ, căn bản không cho người khác cơ hội nghi hoặc, trong vài phút đã chốt kế hoạch trồng cây.


Mãi đến khi tan họp, phần lớn mọi người của các căn cứ đều ngơ ngác, hôm nay bọn họ đến là để thảo luận làm sao ứng phó với khu A và khu S mà, tại sao cuối cùng lại kết thúc bằng việc trồng cây?


Tuy rất khó hiểu, nhưng rất nhanh sau đó đã bắt đầu tập trung vào sự giải thích của đội trồng trọt chuyên nghiệp. Về phần đại trận bảo vệ trong truyền thuyết, tha thứ cho trí tưởng tượng có hạn của bọn họ.


Ôm một bụng đầy nghi hoặc và không xác định, nhưng các căn cứ vẫn rất phối hợp. Tích cực truyền lệnh xuống, nghe theo phân đội phân khu, đồng thời theo yêu cầu vận chuyển đá năng lượng đến khu vực tinh lọc được chỉ định.


Thủy Tinh Cung trong nháy mắt bận rộn hẳn lên, những người quen thuộc với quy trình trồng trọt chịu trách nhiệm dẫn đầu, trận pháp ở khu vực bồi dưỡng cây giống linh mộc tiêu hao linh lực cực nhanh, từng đợt cây non liên tục được chuyển đi. Nhóm chuột xám thoăn thoắt như con thoi, con thì vác cây non con thì đưa thư.


Khanh Mộng Tinh nhìn cảnh tượng này mà có chút á khẩu, mới giây trước Thủy Tinh Cung còn ở trong giai đoạn phát triển nhàn nhã, giây sau đã nháy mắt khẩn trương hẳn lên, không có người nào nhàn rỗi. Khanh Mộng Tinh đã có nhận thức mới đối với năng lực chấp hành của thành viên Thủy Tinh Cung.


Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt cũng xuất phát đi tìm hươu trắng, chuẩn bị điều động sinh vật biến dị cùng nhau trồng cây. Có sự giúp đỡ của sinh vật biến dị, muốn linh mộc phủ xanh dãy núi Thương Vực trong vòng hai tháng, không phải là không thể.


[hết 147]


Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Story Chương 147
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...