Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 114

58@-
Chương 114: Giá ưu đãi
Thư Thủy Thủy ở trong giấc mộng không hề hay biết, vẫn chìn đắm trong giấc mơ sâu.


Cổ Lan Cốt có được món tiền riêng đầu tiên, hôm nay cũng có được giấc mộng đẹp hiếm có, chỉ là giấc mộng này khá phấn khích nên Cổ Lan Cốt phải điều chỉnh nhiệt độ cơ thể mình thấp hơn.


Mặc dù theo lời Thư Thủy Thủy, tiền riêng cũng không cần nhiều, chỉ cần một đồng. Thế nhưng Cổ Lan Cốt cảm thấy một đồng quá ít, không xứng với Thủy Thủy. Mặc dù trong nhẫn Thủy của anh có rất nhiều thứ quý giá thu thập được ở đại lục Hoàn Tinh nhưng dù sao cũng không phải anh tự mình kiếm được. Vì thế anh mới hợp tác với nhóm chuột lông xám để kiếm tiền.


Nam Ca nào biết, những lá cờ kia đều xuất phát từ tay Cổ Lan Cốt. Nam Ca tự nhận mình rất hiểu rõ Cổ Lan Cốt không thể nào ngờ được người bạn tốt của mình đang dần đi lệch với phong cách vốn có.


Có thể nói vì tiền riêng, Cổ Lan Cốt đã tốn không ít công sức, còn đặc biệt tìm kiếm những câu chào mời bắt mắt nhất trong đầu mình để làm cờ quảng cáo.


Sáng hôm sau, Cổ Lan Cốt đúng giờ tỉnh lại, chờ một hồi nhưng không đợi được nụ hôn chúc buổi sáng tốt lành của Thư Thủy Thủy, vì thế anh nghiêng người sang hôn một cái vào trán Thư Thủy Thủy. Nhiệt độ cơ thể bình thường, không bị sốt, tức là Thủy Thủy chỉ đang ngủ nướng thôi sao?


Bởi vì Thư Thủy Thủy rất cố chấp đối với giấc ngủ nên thỉnh thoảng cũng xuất hiện tình huống tương tự. Sau khi xác nhận Thư Thủy Thủy không có biểu hiện không thoải mái, Cổ Lan Cốt cũng không gấp gáp, kiên nhẫn chờ đợi nụ hôn buổi sáng.


Thật ra lúc này Thư Thủy Thủy không phải ngủ nướng, mà là im lặng tiến vào giấc mơ. Tối qua sau khi thiếp ngủ, Thư Thủy Thủy trải qua một khoảng trống rỗng ngắn ngủi, sau đó trong một không gian trắng tin vô tận, cậu nghe thấy tiếng nói chuyện.


“Mình đã chết rồi sao? Mình không cam lòng, trên thế giới có nhiều người như vậy, vì sao người chết lại là mình?”


“Đúng vậy, nếu cậu chịu liên kết với tôi thì sẽ còn cơ hội tiếp tục sống sót.”



“Cậu là ai?”


“Tôi là hệ thống, một vật dẫn có thể xuyên thời không, chỉ cần được cung cấp năng lượng thì có thể làm việc.”


“Năng lượng là gì?”


“Là tình cảm dao động của sinh vật, càng mãnh liệt, càng đơn thuần thì năng lượng lại càng mạnh mẽ…”


Thư Thủy Thủy có chút ngơ ngác nghe cuộc nói chuyện. Cả hai giọng nói đều rất xa lạ, có điều từ cuộc nói chuyện, Thư Thủy Thủy đã biết tên một người, chính là Thạch An An. Mà thứ tự nhận mình là hệ thống kia thì Thư Thủy Thủy không có ấn tượng.


Vì sao cậu lại tiến vào giấc mơ của Thạch An An? Thư Thủy Thủy không thể nào hiểu được, hai lần liên tiếp tiến vào giấc mơ đều không chịu sự khống chế của Thư Thủy Thủy, cậu cũng không biết điều kiện kích hoạt là gì.


Mang theo nghi hoặc, Thư Thủy Thủy ở trong giấc mơ của Thạch An An không ngừng xuyên tới những thế giới khác nhau, nh2in Thạch An An hoàn thành chinh phục từng đối tượng.


Thời gian dần trôi qua, Thư Thủy Thủy bắt đầu sinh ra hứng thú với hệ thống liên kết với Thạch An An. Hệ thống này nghe có vẻ rất giống một món linh khí cấp bậc cao, cũng giống kết quả của khoa học kỹ thuật. Nó có một hệ thống giao dịch thương mại riêng, thông qua cách thức trao đổi đồng giá để thu hoạch năng lượng, đồng thời cung cấp nguồn vốn mạnh mẽ và năng lực thoát khỏi luân hồi cho ký chủ.


So với Thạch An An, Thư Thủy Thủy cảm thấy hệ thống này rất đáng yêu, ít nói, nguyên tắc rõ ràng, phong thái làm việc nghiêm túc. Thư Thủy Thủy cảm thấy, chỉ cần hệ thống này lớn lên không giống mèo thì nhất định sẽ rất được chuột yêu thích.


Còn về Thạch An An, Thư Thủy Thủy chỉ đánh giá cậu ta bằng ba chữ: người bình thường. Chỉ là khoảnh khắc tử vong may mắn liên kết với hệ thống, cậu ta không có ưu điểm rõ ràng, cũng không có khuyết điểm rõ ràng. Có điều không ngừng xuyên không và chinh phục, thiếu sót của Thạch An An cũng ngày càng rõ ràng hơn, ưu điểm thì dần dần mất đi.


Cậu ta bắt đầu cho rằng mình cao hơn người khác, cũng ngày càng không chấp nhận người khác, lòng bao dung dần dần biến mất, lòng háo thắng thì ngày một gia tăng. Những thay đổi này diễn biến từng chút một, nhỏ nhặt tới mức bản thân Thạch An An cũng không phát hiện.



Tất nhiên đây chỉ là suy đoán của Thư Thủy Thủy, không loại trừ khả năng có những cá thể đặc biệt chọn lựa những con đường khác biệt.


Về phần Thạch An An hiện giờ, Thư Thủy Thủy không thể đưa ra đánh giá. Đặt tay lên ngực tự hỏi, nếu sở hữu hệ thống cậu không dám chắc mình sẽ làm tốt hơn Thạch An An. Đại khái sau khi liên kết với hệ thống, Thư Thủy Thủy sẽ mang theo cái ổ nhỏ của mình trải nghiệm cảm giác ngủ đông ở các thế giới khác nhau, điều kiện hàng đầu là không gặp Cổ Lan Cốt.


Giấc mơ của Thạch An An kết thúc sau khi dịch chuyể tới tinh cầu Thương Chiến. Trước đó, Thạch An An đã vượt qua mười ba thế giới, đồng thời tỷ lệ thất bại cũng đang gia tăng.


Sau khi lựa chọn thể xác một người vừa chết, Thạch An An bắt đầu thế giới thứ mười bốn, cũng chính thức chinh phục tinh cầu Thương Chiến. Có điều đáng tiếc, Thư Thủy Thủy chưa kịp thấy càng nhiều tin tức hơn thì giấc mơ đã kết thúc.


Thư Thủy Thủy mở mắt ra thì nhìn thấy Cổ Lan Cốt đang mong đợi nhìn mình.


“Cốt Cốt, mấy giờ rồi?” Thư Thủy Thủy bật người ngồi dậy.


Cổ Lan Cốt vẫn giữ tư thế tiêu chuẩn nằm trong túi ngủ: “12h 13p 44s.”


Thư Thủy Thủy bất đắc dĩ khom người áp sát tới, sau đó đặt một nụ hôn lên trán Cổ Lan Cốt: “Chào buổi trưa, Cốt Cốt.”


Lúc này Cổ Lan Cốt mới giống như được kích hoạt công tắc, cánh tay dài vươn tới ôm lấy Thư Thủy Thủy trọn trong lồng ngực: “Chào buổi trưa Thủy Thủy, chúng ta tiếp tục ngủ trưa đi.” Đã lâu rồi không làm ổ ngủ cả ngày, đột nhiên Cổ Lan Cốt thực hoài niệm những ngày tháng ở trong không gian đăng nhập của máy mô phỏng. Khi đó hai người cùng nhau đi du lịch mà không hề có mục đích, có lúc sẽ cuộn mình trong chăn cả ngày để tiêu hao thời gian.


“Được thôi, hiếm có khi Cốt Cốt làm nũng.” Thư Thủy Thủy vừa vặn cũng không muốn rời giường, cậu thuận thế nằm xuống, suy nghĩ về giấc mơ vừa nãy của mình.


Mặc dù gần đây anh cho phép chính mình bung xõa nhưng vẫn cảm thấy thực khó xử với hai từ ‘làm nũng’, vì thế Cổ Lan Cốt dùng sự im lặng để ứng phó.



“Cốt Cốt, tối hôm qua Thủy Thủy lại đi vào giấc mộng. Là giấc mộng của Thạch An An, thực kỳ quái, rốt cuộc điều kiện để đi vào giấc mộng là gì vậy? Đầu tiên là Trình Khuyết, sau đó là Thạch An An, hình như không liên quan gì với Thủy Thủy cả, hai người bọn họ lớn lên trông cũng không giống chuột. Rốt cuộc là vì sao chứ?” Thư Thủy Thủy thực bối rối.


Cổ Lan Cốt theo thói quen đưa tay vuốt lông, bàn tay ch*m r** v**t v* trên mái tóc màu nâu của Thư Thủy Thủy: “Chắc chỉ là lựa chọn ngẫu nhiên thôi, Thủy Thủy không cần quá để ý.”


Thư Thủy Thủy gật đầu: “Hiện giờ chỉ có thể như vậy, có điều trên người Bắc Ẩn Cung kia có một hệ thống rất thú vị, lớn lên không giống mèo, rất đáng yêu.”


Động tác vuốt tóc của Cổ Lan Cốt hơi khựng lại một chút, sau đó tiếp tục: “Đáng yêu?”


“Đúng á, nếu gặp mặt trong cuộc di cư lớn, có lẽ có thể chào hỏi thử.” Thư Thủy Thủy đã bắt đầu lên kế hoạch chào hỏi với hệ thống của Thạch An An.


Cách đó rất xa, Thạch An An đột nhiên cảm thấy lạnh run người, chỉ sợ cậu ta không thể nào ngờ được có người đang suy nghĩ muốn chào hỏi với hệ thống của mình. Loại thao tác thần kỳ này quả thực mới nghe lần đầu.


“Thủy Thủy thích thì cứ bắt về.” Ấn tượng của Thạch An An đối với Cổ Lan Cốt chỉ là tướng tá và cái tên, chỉ vậy.


“Không được, Cốt Cốt phải ngoan, không thể quá bạo lực, như vậy sẽ dạy hư Đại Bạch và bé nhõng nhẽo.” Thư Thủy Thủy vội vàng bác bỏ, dù sao hệ thống cũng không phải của cậu, cho dù tò mò thì cũng chào hỏi một chút, bắt tay một cái là được rồi.


Nhưng chỉ thế thì cũng là tai nạn đối với Thạch An An. Tất nhiên trước cuộc di cư lớn thì Thạch An An vẫn rất an toàn, cao lắm chỉ là hơi lo nghĩ về chuyện chinh phục, hoàn toàn không có cảm giác nguy cơ hệ thống của mình có khả năng sẽ bị dụ dỗ đi mất.


Ở trong lều, Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt dính trong chăn vừa trò chuyện vừa tiếp tục giấc ngủ trưa.


Trong thung lũng, nhóm người đang bận bịu thu hoạch, cố gắng trồng được càng nhiều lương thực hơn trước khi mùa hè tới. Hiện nay tuy vẫn chưa có thông báo rõ ràng về việc di chuyển, thế nhưng mỗi người đều biết, tình huống bên ngoài cũng không mấy lạc quan. Tuyết đọng trong mùa đông năm nay quá dày, băng tuyết tan chảy làm nam bán cầu biến thành vùng đất ngập nước, những nơi có địa thế trũng thực tiếp biến thành đại dương mênh mông.



Cơn mưa trút xuống có nghĩa là mùa mưa đã tới, khi đó mới thật sự là mùa lũ.


Hai ngày sau, trong không gian mô phỏng, Nam Ca vừa trải qua một phó bản đơn, cũng biết được thời gian chính xác của mùa mưa tinh cầu Thương Chiến năm nay. Cùng ngày, Thủy Tinh Cung quyết định sẽ di chuyển về phương ba7c1.


Lần di chuyển này có khoảng cách xa hơn, thời gian lâu hơn, độ khó cũng lớn hơn. Vì thế công tác chuẩn bị cũng phức tạp hơn, cuối cùng quyết định sẽ khởi hành vào mười lăm ngày sau.


Quyết định di chuyển này được báo tới căn cứ Phỉ Lạc, đương nhiên còn cả khu B. Có điều tình huống khu B khá phức tạp, di chuyển là việc lớn sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới căn cốt, nhất thời ý kiến của mọi người rất khó thống nhất. Cuối cùng Lưu Pha bất chấp sự phản đối của mọi người, quyết định dẫn dắt khu B tiến về phương Bắc.


Chuyện nội bộ khu B tranh chấp, Nam Ca không rảnh quan tâm, anh tin tưởng Lưu Pha có thể tự mình xử lý. Chuyện quan trọng nhất hiện giờ là chuẩn bị đội tàu, đây chính là phương tiện di chuyển mấu chốt chuyến này của bọn họ.


Mấy ngày nay Tạ Phong bận tới tối mày tối mặt. Thật ra trong suốt mùa đông Thủy Tinh Cung đã bắt đầu chế tạo đội tài, từ thuyền cỡ nhỏ tới thuyền cỡ trung, từ mái chèo nhân công tới động cơ nguồn năng lượng, tất cả đều rất tiến triển.


Muốn chặt cây trong thung lũng cần phải được Nam Ca phê duyệt, vốn dựa theo nhân số và đồ dùng cần thiết tính toán trước đó thì đội tàu đã chuẩn bị ổn. Vấn đề nằm ở chỗ đám chuột biến dị to lớn.


Một ngày nọ, đám chuột biến dị giơ cờ nhỏ xuất hiện trước cửa phòng Nam Ca, lúc này anh đã cảm nhận được cảm xúc phức tạp của tiểu đội Phỉ Lạc trước kia.


Chuột biến dị dùng chiêu thức cũ, vừa bán thảm vừa tiến hành kinh doanh: “Bọn tôi thực đáng thương, dẫn bọn tôi theo với ~ Bọn tôi biết dọn nhà biết làm việc vặt! Một ngày chỉ cần hai củ khoai, giá cả rất ưu đãi!”


Ưu đãi cái quỷ gì chứ? Thế nhưng có hơi động lòng là sao nhỉ? Nam Ca từng chứng kiến năng lực dọn nhà của đám chuột xám, vì thế anh cảm thấy vụ mua bán này rất có lời. Vì thế Nam Ca nhất thời bị quỷ ám đồng ý yêu cầu cùng di chuyển của đám chuột xám.


Nhưng lúc đám chuột chuyển nhà cõng bao lớn bao nhỏ xuất hiện ở căn cứ, Nam Ca cảm thấy vai mình nặng trĩu.


[hết 114]


Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Story Chương 114
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...