Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 101

97@-
Chương 101: Qua ải
Trong phó bản thì thời gian tựa hồ không có ý nghĩa, mỗi người sẽ mất cân bằng trong chuyện nắm bắt tiêu chuẩn thời gian, hơn nữa mỗi thời không đều có quy tắc của mình. Vì thế khi nhóm người từng chút nhuộm xanh hành tinh cát này, bọn họ cảm thấy thời gian cũng không phải quá lâu.


Tận mắt nhìn thấy cây con mỏng manh biến thành đại thụ che chắn gió mưa, tận mắt nhìn thấy bầu trời màu da cam biến thành xanh biếc, tận mắt nhìn thấy con châu chấu đầu tiên sinh ra, tận mắt nhìn thấy trận mưa đầu tiên trút xuống…


Không biết có bao nhiêu người vui tới phát khóc trong trận mưa to đấy, từ những điều tận mắt nhìn thấy làm bọn họ có tình cảm đặc biệt đối với tinh cầu trong phó bản này. Đó là sự cảm động, yêu thích, dựa dẫm và an tâm.


Từng cây giống mong manh yếu ớt giống như biến thành những đứa trẻ trưởng thành khỏe mạnh trong tay bọn họ. Biến đổi tự nhiên lặng lẽ không một tiếng động, lại giống như đột nhiên ập tới.


Một ngày nọ, đột nhiên có người nghi hoặc kinh ngạc hỏi: “Người anh em, ông có cảm thấy trời trở nên xanh hơn không?”


Người còn lại có chút xúc động: “Ông nên hỏi là, có cảm thấy trên đỉnh đầu là một mảnh xanh biếc hay không?”


Người nọ: “…” Quả thực là vậy.


Lại qua hồi lâu, lại có người hỏi: “Người anh em à, ông có cảm thấy làn sương mù dày đặc màu đen xuất hiện lúc ban đêm đã giảm bớt không?”


Người còn lại gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy vậy, có lẽ bị quang hợp xua tan, cũng có thể là chịu không nổi đỉnh đầu xanh biếc nên chạy mất rồi.” Nhất thời đám người thế mà lại nghĩ rằng đỉnh đầu xanh ngắt một màu xanh lá cây cũng không có gì không tốt.


Oán khí màu đen kia đi đâu rồi? Thật ra suy đoán của mọi người cũng không sai. Linh mộc được trồng trên diện rộng, sức sống nồng đậm dần chiếm ưu thế, dần dần tinh lọc số oán khí này.


Mà nguyên nhân chủ yếu hình thành oán khí là vì sinh linh của thế giới này vì nơi này tan vỡ, luân hồi không còn, dẫn tới tử linh không có chỗ đi, oán hận tích lũy, cuối cùng tạo thành oán khí.


Oán linh không có lý trí, không biết suy nghĩ, chỉ biết điên cuồng cướp đoạt sức sống của sinh linh, một khi sinh linh chết đi sẽ biến thành tử linh, cứ vậy hình thành vòng tuần hoàn ác tính.


Mà linh mộc tân sinh tới từ đâu? Sinh mệnh thể không có khả năng trống rỗng sinh ra, tự nhiên là có tử linh tiến vào luân hồi, hóa thành một gốc linh mộc, một gốc cỏ xanh, một đóa hoa, thậm chí là một con châu chấu.


Luân hồi đổi mới vận chuyển, oán khí tự nhiên cũng giảm bớt. Mà đây cũng là một trong những phương pháp qua ải.


Phó bản này khác các phó bản khác ở chỗ cự ly thời gian quá lớn, chín ngàn năm, tất cả văn minh gần như đã biến mất không còn sót gì, muốn tra ra nguyên nhân ngày diệt vong căn bản không đơn giản hơn giải quyết ngày diệt vong bao nhiêu.


Nếu là Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt thì còn đỡ, dù sao bọn họ cũng có liên quan với thế giới này, có thể chậm rãi khai quật sự thật chín ngàn năm trước. Nhưng đối với phần lớn mọi người, phương pháp qua ải này còn không nhanh bằng trồng cây.


Người công lược hành tinh cát không phải đều tập trung ở gần tòa thành trì kia, thế nhưng theo màu xanh lá cây lan tràn, nơi này tự nhiên trở thành trung tâm của hành tinh cát, mà nơi này cuối cùng cũng trở thành kỳ tích của hành tinh cát nên được đặt tên là Kỳ Tích. Về phần hành tinh cát, dưới sự nỗ lực của mọi người nó chậm rãi biến thành hành tinh xanh, một sự tồn tại chói mắt trong vũ trụ.


Người trên hành tinh xanh không biết, từng hạt giống, từng cây con mà bọn họ trồng không chỉ đơn thuần là trồng lên hành tinh xanh, nó còn là mang tới tân sinh cho hành tinh xanh, cũng là tân sinh cho đại lục Hoàn Tinh trong vũ trụ cuồn cuộn xám xịt này.



Mà sự cố gắng gần bảy năm của bọn họ rốt cuộc cũng nhận được hồi báo, cho dù là thiện hay ác, là xấu hay đẹp, chỉ cần là người từng gieo trồng sinh mạng trên vũ trụ hoang vu này thì nơi đây chính là chỗ dung thân cuối cùng của bạn.


Mà khi đó bọn họ cũng biết cái gì gọi là sự đối đầu và va chạm của các thế giới, cũng một lần nữa sẵn sàng mạo hiểm đối mặt với ngày tận thế để mang lại một mảnh yên bình.


Trong thời không một mảnh màu xám tro này, hành tinh xanh biếc tỏa ra sức sống nồng đậm như ngọc lục bảo kia giống như những giọt nước rơi xuống tạo thành gợn sóng trong vực sâu đã yên lặng suốt chín ngàn năm, sự sống cuối cùng cũng một lần nữa sinh sôi.


Lúc mọi người đang bận rộn ở hành tinh cát, nhóm Thư Thủy Thủy cũng bận rộn truy tìm chân tướng ngày diệt vong. Đồng thời mở rộng phạm vi trồng trọt, không chỉ hành tinh cát, trong vũ trụ này tồn tại rất nhiều hành tinh có sinh mạng, chỉ cần Đại Bạch và thanh giao tìm được, Thư Thủy Thủy đều bắt tay tiến hành xanh hóa.


Thời gian dần trôi qua, trên hành tinh cát xuất hiện một nhóm nhân viên ngoại giao đặc biệt chịu trách nhiệm xanh hóa hành tinh do Đại Bạch và thanh giao chịu trách nhiệm vận chuyển.


Mà hầu như tất cả hành tinh có sinh mệnh lần đầu tiên tiếp xúc với khái niệm trồng cây xanh hóa đều có phản ứng giận mà không dám nói gì. Sau khi tiến hành xanh hóa, phản ứng của mọi người đều biến thành cảm khái: “Trồng cây tốt mà, sao không trồng?”


Cứ như vậy, vụ trụ Hoàn Tinh lấy hành tinh xanh làm tâm điểm, sức sống đang nhanh chóng lan tràn.


Về phần tinh cầu có phòng sách Ly Mộng, Đại Bạch và thanh giao từ chối để mọi người tiến hành xanh hóa, chúng hiếm khi nhất trí tỏ vẻ, công việc xanh hóa ở tinh cầu này sẽ do chúng tự làm.


Mà tinh cầu kia cũng được gọi là hành tinh Ly Mộng, dù sao đối với Đại Bạch và thanh giao, phòng sách Ly Mộng chính là nhà. Mà hành tinh của phòng sách Ly Mộng tự nhiên cũng nên gọi là hành tinh Ly Mộng. Về phần trước đó nó có tên gì thì không cần cố tìm hiểu, thay đổi cuộc sống chính là tiến về phía trước chứ không phải cố chấp vào quá khứ.


Đối với việc thăm dò nguyên nhân ngày diệt vong, đoàn người cũng có chút thu hoạch.


Sau khi Mạnh Mạch Ly và Lam Cốt lần lượt mất tích, Hoàn Tinh rơi vào hỗn loạn. Vô số người tìm kiếm dấu chân của hai người, hy vọng có thể tìm ra phương pháp rời khỏi ngày diệt vong này.


Trong số ít tài liệu và sách cổ còn sót lại, Thư Thủy Thủy tìm thấy một quyển sách suy đoán thân phận của Mạnh Mạch Ly, bởi vì Mạnh Mạch Ly rất thích ngủ, thậm chí còn có tên Thần Ngủ nên phần lớn suy đoán đều có liên quan tới giấc ngủ.


Trong rất nhiều suy đoán đó, có một quyển sách đoán rằng Mạnh Mạch Ly có khả năng tạo ra giấc mơ, khống chế giấc mơ và đi vào giấc mơ. Thậm chí người nọ còn liệt kê ra rất nhiều chứng cứ để chứng minh suy đoán của mình hợp lý.


Mà giấc mơ là một trong những thứ ít ỏi không bị thời không hạn chế, nếu người tạo mộng mạnh mẽ tới một mức độ nhất định, như vậy đừng nói đột phá giới hạn thời không, ngay cả sáng tạo một thế giới cũng có thể.


Chín ngàn năm trước, vô số người vì suy đoán này mà điên cuồng thăm dò thân phận thật sự của Mạnh Mạch Ly, muốn tìm ra phương pháp tạo giấc mơ và tiến vào giấc mơ. Thế nhưng khi không ngừng theo đuổi, một kết quả khó có thể tiếp nhận đã xuất hiện trước mặt mọi người.


Không thể nào tìm hiểu được thân phận của Mạnh Mạch Ly, cho dù vận dụng cấm thuật tìm hiểu nguồn gốc căn nguyên cũng không dò xét được xuất xứ của Mạnh Mạch Ly.


Hắn giống như đột nhiên xuất hiện ở đại lục Hoàn Tinh, như vậy lại vô tình khớp với suy đoán trước đó.


Mạnh Mạch Ly rất có thể không phải người Hoàn Tinh, mà thông qua phương pháp tiến vào giấc mơ đột nhiên tới nơi này.


Phát hiện này làm người ta kích động không thôi, không ít người bắt đầu sưu tầm tất cả mọi thứ có liên quan tới Mạnh Mạch Ly.



Thế nhưng đáng tiếc, phòng sách Ly Mộng trong truyền thuyết do một tay Mạnh Mạch Ly tạo ra đã bị Lam Cốt ngăn cách, không ai tìm được lĩnh vực đó, cũng không có cách nào tìm hiểu thêm về bí mật của Mạnh Mạch Ly.


Hơn nữa từ đó về sau, sự việc tựa hồ tiến vào một điểm giới hạn, giống như có lá chắn ở nơi sâu nào đó ngăn cản bọn họ tiếp tục tìm hiểu về Mạnh Mạch Ly.


Điều này làm mọi người khi đó không thể nào tiếp nhận được, bọn họ không rõ vì sao sự việc lại biến thành như vậy, vì sao chỉ còn một bước ngắn lại không tiến tới, chỉ có thể rơi vào tử cục.


Điều tra về Mạnh Mạch Ly đứt đoạn, nhóm người chuyển mục tiêu sang Lam Cốt. Nhưng sau khi điều tra bọn họ sợ hãi phát hiện, Lam Cốt rất có thể đã hóa thần từ rất lâu rồi.


Nói cách khác, từ trước khi ngày diệt vong ập tới, Lam Cốt đã có khả năng phá vỡ hư không, chỉ là anh vẫn không muốn rời đi. Hơn nữa thân phận của Lam Cốt cũng rất khó dò, khác với Mạnh Mạch Ly đột nhiên xuất hiện, tựa hồ khi thế giới này mới sinh ra, Lam Cốt đã tồn tại.


Hai người không hợp với lẽ thường này làm cuộc điều tra này kết thúc, ngày diệt vong chung quy không có cách nào tránh được.


Con đường mà những người này từng trải qua cũng chính là con đường thăm dò của nhóm Thư Thủy Thủy hiện giờ, có điều Thư Thủy Thủy có được phòng sách Ly Mộng, có vẻ là nơi cất giấu rất nhiều bí mật.


Lúc tra được thân phận bí ẩn của Mạnh Mạch Ly, thật ra Thư Thủy Thủy có một suy nghĩ rất điên cuồng, nếu Mạnh Mạch Ly thật sự có năng lực tạo ra giấc mơ, điều khiển giấc mơ và đi vào giấc mơ, vậy người của thế giới này làm sao phán đoán chính mình thật sự tồn tại chứ không phải là giấc mơ!


Chín ngàn năm trước, không có khả năng không có người nào nghĩ tới suy đoán này, chỉ là không ai dám truy đuổi đến cùng. Nếu mình không phải sự tồn tại chân thật, mình chỉ là giấc mơ do người ta chế tạo ra, như vậy hết thảy còn ý nghĩa gì nữa.


Cuối cùng trong phòng sách Ly Mộng, Thư Thủy Thủy tìm thấy một quyển sách Mạnh Mạch Ly tự giải thích về mình. Đó là một quyển biên soạn về vạn vật rất bình thường, đúng như tên gọi của nó, nó ghi chép về tất cả mọi sinh linh trên thế gian. Trong đó có một tờ giấy có chất liệu khác biệt, tựa hồ có người đã thêm vào, mà chữ viết trên trang giấy này rõ ràng là bút tích của Ly Mộng.


Nội dung bên trên rất đơn giản, chỉ ngắn gọn vài câu: người tộc mộng, chỉ cần trong lòng nghĩ tới, giấc mơ sẽ thành sự thật. Nhỏ như hoa cỏ côn trùng chim chóc, lớn như vạn sự vạn vật, chỉ cần nghĩ tới thì có thể tạo mộng thành thật. Tuy năng lực nghịch thiên nhưng khống chế rất khó, tâm trí rất dễ lạc lối, trầm mê trong giấc mơ, không phân biệt được thật giả. Phàm là tộc mộng đều có khả năng sáng tạo và giải cứu thế giới, vì thế hãy tận dụng thật tốt để sáng lập thế giới.


Đây có lẽ là thân phận thật sự của Mạnh Mạch Ly, một bậc thầy tạo mộng không biết tới từ thời không nào, có được năng lực sáng tạo giấc mơ thành sự thật, có thể thông qua giấc mơ của mình để sáng tạo mọi thứ.


Hẳn là Mạnh Mạch Ly thông qua giấc mơ biết trước tai họa tận thế ập tới, vì thế lựa chọn đi qua giấc mơ tới những thời không khác tìm kiếm phương pháp giải quyết. Sau khi Lam Cốt biết chuyện đã để lại vảy ngược duy trì thế giới, chình mỉnh cũng rời đi theo Mạnh Mạch Ly.


Về phần nguyên nhân của ngày diệt vong, đoàn người không có được đáp án rõ ràng, có lẽ ngay cả Mạnh Mạch Ly và Lam Cốt cũng không thể nói rõ.


Tìm kiếm nguyên nhân không có kết quả, cũng may việc xanh hóa tiến hành rất tốt, một lượng lớn linh mộc trưởng thành, đã có thể tự mình đảm đương một phương, cống hiến sắc xanh cho không gian mình sinh trưởng.


Dần dần nối tiếp sau hành tinh xanh, từng hành tinh chuyển hóa thành màu xanh biếc. Vũ trụ Hoàn Tinh chậm rãi xua tan xám xịt, chuyển thành lóng lánh rực rỡ vốn có của ngân hà.


Lúc sức sống của vũ trụ Hoàn Tinh rốt cuộc áp đảo được oán khí, có thể tự duy trì linh lực vận chuyển thì phó bản cũng qua ải.


Tất cả mọi người đang tích cực trồng cây đều không kịp phản ứng, đây đại khái là phó bản đặc biệt nhất, cũng là phó bản yên bình nhất mà bọn họ từng vượt qua. Chỉ trồng cây là qua ải, còn phương pháp vượt ải nào đơn giản hơn nữa không?


Hơn nữa làm người ta vui mừng chính là phần thưởng qua ải có quan hệ mật thiết với độ cống hiến. Trong phó bản này, độ cống hiến chính là điểm trồng cây.



Người xung quanh tự động tránh ra, lực chú ý cũng tập trung tới, chuẩn bị quan sát tình trạng của người vượt qua phó bản tập thể này.


Ánh sáng sáng lên, từng người liên tiếp được dịch chuyển ra, tựa hồ là vì quá bất ngờ nên phần lớn mọi người đều duy trì động tác của một giây trước đó.


Có người cầm thùng nước, có người cầm xẻng, có người làm dáng tưới hoa, có người đội nón rơm. Nói chung tình cảnh đặc biệt lúng túng, bầu không khí tựa hồ yên tĩnh vài giây.


Đồ vật mà người công lược phó bản có thể mang ra ngoài, ngoại trừ những thứ mình tự mang vào trước đó thì chính là phần thưởng của phó bản. Vì thế phó bản tập thể lần này đã sáng tạo ra kỷ lục phần thưởng được mang ra ngoài nhiều nhất, chỉ là những thứ mang ra có hơi khó nói một chút.


Người vây xem xung quanh có chút há hốc mồm, cảm giác lần này đã phá vỡ nhận thức của bọn họ về những phó bản tập thể trước kia, số lượng người qua ải rất nhiều, phần thưởng mang ra ngoài cũng nhiều, trạng thái của người qua ải không bình thường lắm, tuy quần áo mộc mạc nhưng sắc mặt rất hồng hào, còn có người bật khóc, gào la muốn quay trở lại trồng trọt! Đủ loại hành vi kỳ dị, trong một khoảng thời gian ngắn, quảng trường cực kỳ náo nhiệt.


Nhóm Thư Thủy Thủy cũng xen lẫn trong nhóm người dịch chuyển ở quảng trường, khác với nhóm người có phản ứng kịch liệt, quần áo kỳ lạ, bọn họ có vẻ bình thường hơn.


Thừa dịp mọi người đang ngơ ngác hỗn loạn tôi là ai, tôi đang ở đâu, cây của tôi đâu… nhóm Thư Thủy Thủy lặng lẽ lẫn vào trong đoàn người, rời khỏi quảng trường trung tâm.


Nhờ có các anh em đang khóc lóc gào to ‘đây không phải sự thật, tôi chắc chắn đang nằm mơ, tôi còn muốn trồng cây’, lần này người để ý tới nhóm Thư Thủy Thủy đã ít đi rất nhiều.


Sau khi tới khu vực có thể đăng xuất, đoàn người lục tục logout, sau đó tập trung ở không gian đăng nhập của Nam Ca.


Chổ ở hiện đại ấm áp thoải mái, sô pha mềm mại, cửa sổ sát đất rộng lớn, bầu trời xanh thẳm ở bên ngoài làm nhóm người có chút mất tự nhiên, tựa hồ ở Hoàn Tinh quá lâu, bọn họ lại cảm thấy bầu trời xanh lá cây rất đẹp mắt.


“Lần phó bản này kéo dài rất lâu, một trăm lẻ hai ngày, bình thường sẽ không có nhiều người chống đỡ nổi, chỉ có thể nói tinh thần lực của chúng ta ở Hoàn Tinh được bổ sung rất tốt, từ thức ăn tới linh lực, năng lượng ở đó cao hơn thiên hà Thương Hải nên mới gặp phải tình huống này. Theo thường lệ trao đổi thu hoạch và suy nghĩ một chút, sau đó đăng xuất nghỉ ngơi.” Nam Ca rót trà cho mọi người, ý bảo mọi người tùy ý trò chuyện.


Tuy thế giới hiện thật chỉ hơn ba tháng nhưng ở đại lục Hoàn Tinh không biết ngày tháng, cảm giác có lẽ đã hơn ba năm, nếu không có trận pháp gia tăng tốc độ sinh trưởng linh mộc và tài nguyên linh mạch phong phú, chỉ sợ bọn họ thật sự phải chết già ở đó mới có thể trồng đủ số lượng linh mộc.


Chung sống một khoảng thời gian dài như vậy, mọi người đã rất quen thuộc, không có gì giấu giếm chia sẻ phần thưởng của mình.


Bởi vì bọn họ chính là quân chủ lực xanh hóa thiên hà nên phần thưởng rất sộp, mỗi người đều nhận được một món đồ của nền văn minh ngoại tinh, cũng là món đồ vượt qua công nghệ của tinh cầu Thương Chiến.


Mà Thư Thủy Thủy thì nhận được máy mô phỏng không kỳ hạn mà hệ thống đã thông báo lúc ban đầu, chỉ có điều Thư Thủy Thủy có cả núi máy mô phỏng nên món đồ này không thể nào phát huy được công dụng lớn nhất, vì thế đã đưa cho Tạ Phong nghiên cứu.


Ngoại trừ phần thưởng của hệ thống, mỗi người còn thu hoạch được ba phần thưởng của phó bản, đây là lần đầu tiên bọn họ nhận được phần thưởng của thế giới phó bản. Mọi người loáng thoáng hiểu được, có thể nhận được phần thưởng hay không có lẽ có liên quan với độ hảo cảm của phó bản đối với người công lược.


Lần phó bản này kết thúc, phần lớn người qua ải đều rơi vào trạng thái hiền giả, chỉ thầm nghĩ lưu lại trong không gian đăng nhập, không đăng nhập cũng không đăng xuất, chỉ muốn lẳng lặng hồi tưởng lại những ngày tháng tốt đẹp.


Trong biệt thự ở không gian đăng nhập của Nam Ca, mọi người cũng không may mắn thoát khỏi. Sau khi cuộc thảo luận kết thúc, mọi người vùi mình trên ghế sô pha, câu có câu không trò chuyện, thậm chí có khả năng không nghe rõ đối phương nói gì, chỉ phật hệ gật đầu, tỏ vẻ mình nghe thấy.


“Tui cảm thấy nấm trong rừng tùng ăn ngon nhất, còn muốn ăn nữa.” Dư Tẫn thèm nhỏ dãi.



“Ừm, đúng vậy, sóc rất đáng yêu.” Lưu Độ hướng tới.


“Đúng đấy, quả phỉ ăn thực ăn.” Tạ Phong si ngốc.


Nam Phương không ngừng gật đầu, ánh mắt phân tán, căn bản không có tiêu điểm.


Cuộc nói chuyện không cần tiếp lời này kéo dài nửa tiếng, mãi tới khi Thư Thủy Thủy đột nhiên nói: “Sau này ra ngoài nhất định phải nhớ mặc quần.”


Nhóm người: “…”


Đột nhiên Thư Thủy Thủy nghĩ tới, không chỉ quần, còn cả đồ lót nữa: “Cốt Cốt, Thủy Thủy làm cho anh một cái q**n l*t nhé?”


Nhóm người: ! ! ! Sống chung với nhau lâu như vậy, bọn họ sớm đã biết Thư Thủy Thủy rất thích làm món này món kia. Ví dụ như muốn bảo vệ tay Cổ Lan Cốt sẽ làm găng tay, muốn bảo vệ đôi mắt của Cổ Lan Cốt sẽ làm mắt kính, không muốn chân Cổ Lan Cốt bị thương sẽ làm giày. Vì thế cái q**n l*t này…


Ánh mắt mọi người đồng loạt quét về phía Cổ Lan Cốt, trong mắt lộ rõ hai chữ: Cầm thú!


Trong ánh mắt lên án của mọi người, Cổ Lan Cốt bình tĩnh nói: “Hai cái.”


Ánh mắt của mọi người lại càng quỷ dị hơn, trong mắt gia tăng thêm hai chữ: Không bằng cầm thú!


Thư Thủy Thủy cười híp mắt như trăng khuyết: “Được nha, Cốt Cốt muốn thuần bông, tơ, hay là ren?”


Cổ Lan Cốt: “…”


Không khí im lặng vài giây, sau đó là một trận cười bùng nổ, Thủy Thủy đúng là Thủy Thủy, suy nghĩ vẫn luôn rẽ vào một phương hướng không thể nào đoán được.


Thư Thủy Thủy mờ mịt: “Chẳng lẽ không phải phân loại như vậy?” Hay là toàn bộ?


Dư Tẫn cười tới ứa nước mắt, chỉ có thể điên cuồng gật đầu tỏ vẻ Thư Thủy Thủy nói rất đúng.


Nhóm người cười điên cuối cùng không thể nghe thấy đáp án của Cổ Lan Cốt.


Cổ Lan Cốt rời khỏi không gian đăng nhập của Nam Ca, thuận tiện bắt cóc Cổ Lan Cốt, có lẽ hai người lén tổ đội với nhau.


Có điều không cần nghĩ cũng biết, cho dù là robot, Cổ Lan Cốt cũng là một người đàn ông nửa người nửa máy, đáp án chắc chắn không có loại thứ ba.



[hết 101]


Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Story Chương 101
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...