Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa
Chương 83: Chương 83
Không bao lâu sau, quả nhiên tin tức của phủ Thượng thư bộ Lễ đã được đưa vào trong cung.
Nghe được tin ông nội ngất, An tần hoảng sợ cực kỳ, vội vàng hỏi: “Sao lại thế? Chẳng phải thân thể của ông nội vẫn luôn rất khỏe mạnh sao?”
Bà quản gia tới báo tin nghe thế thì khóc ròng nói: “Bởi vì chuyện vào Quốc Tử Giám học của Nhị công tử cho nên hôm qua Nhị phu nhân đã náo loạn một phen ở trong phủ, không chỉ cãi nhau với phu nhân mà còn chạy đi tìm thái gia nữa, thấy thái gia không chịu gặp mình, bà ta lại bắt đầu làm ầm ĩ ở ngoài cửa, nói cái gì mà ‘người một nhà đều mặc kệ sự sống chết của hai mẹ con ta’, ‘kẻ làm cha mà không thể cậy nhờ’, lại còn nói ‘chờ một ngày mọi người trở mặt với nhau thì ai cũng đừng mong được yên ổn’, hẳn là vì thế nên mới làm cho thái gia tức giận quá mức đó ạ.”
An tần cả giận nói: “Thân thể của chú hai đã ốm yếu từ đó tới giờ, có thể tự chăm sóc cho mình là may lắm rồi, nào có sức lực trông nom dạy bảo A Xương? Sao thím ấy lại có thể nói ra lời như vậy được chứ!”
Bà quản gia cũng nói: “Đúng vậy đó ạ, dù thân thể của thái gia có khỏe cách mấy thì cũng không thể chịu nổi bà ta cứ náo loạn như thế! Như sáng nay đó, thái gia đang đọc sách bình thường thì đột nhiên té xỉu, trước khi ngất còn đập phá vài thứ, vừa nhìn đã biết là trong lòng cực kỳ tức giận rồi.”
Nghe kể lại, An tần cũng giận sôi máu, nhưng khi nghiền ngẫm lại lời của bà quản gia, nàng ta lại đột nhiên sửng sốt.
—— Ông nội đang đọc sách thì té xỉu?
Nàng ta khựng lại một chút, sau đó thử hỏi: “Trước khi ngất đi ông nội đọc sách gì thế?”
Bà quản gia đâu có rành mấy thứ này, thế là chỉ đành nói: “Nô tỳ cũng không biết ạ, chỉ nghe nói là sáng nay thái gia mới cho người đi mua thôi… Hiện giờ lão gia và phu nhân đều đã đi mời đại phu, nhưng để cho chắc thì trong nhà vẫn hy vọng nương nương có thể mời một vị ngự y đến khám cho thái gia, có như thế thì mới bảo đảm ạ…”
An tần hiểu ý của cha mẹ mình.
—— Ông nội chính là trụ cột trong nhà, cha của nàng ta hiện tại chỉ mới là quan tòng lục phẩm Hồng Lư Tự Thừa, sao có thể so sánh được với chức quan nhị phẩm của ông nội được?
Cho nên một khi ông nội xảy ra chuyện thì nhất định sẽ là tổn thất lớn cho cả nhà.
Ngự y trong cung đương nhiên sẽ giỏi hơn so với đại phu ở ngoài cung, hiện giờ cha mẹ nàng ta chỉ có thể còn nước còn tát, nỗ lực cứu lấy trụ cột trong nhà là ông nội thôi.
Bởi vì đã suy nghĩ cẩn thận, cho nên chờ sau khi bà quản gia nói hết lời, An tần lập tức gật đầu nói: “Ta sẽ đi xin ý chỉ của Thái Hậu nương nương.”
Ông nội là bề tôi cũ của Thái Hậu, cho nên hẳn là Thái Hậu sẽ xem xét lời thỉnh cầu này của nàng ta.
Bà quản gia cũng ‘vâng’ một tiếng, nhưng ngay lúc bà ta định cáo lui thì lại nghe nàng ta gọi lại: “Khoan đã, sau khi ngươi về thì hãy cho người mang quyển sách mà ông nội xem trước khi ngất xỉu vào đây cho ta.”
Tuy không rõ nguyên do nhưng bà quản gia vẫn đồng ý, sau đó vội vã ra khỏi cung.
~~
Chừng nửa canh giờ sau, ngự y đã tới phủ Thượng thư.
Cùng lúc này, món đồ mà An tần muốn cũng đã được đưa đến điện Lan Lâm.
An tần nhìn qua, chỉ thấy đây là một quyển tiểu thuyết, mà tác giả không phải ai khác, chính là vị Tiêu Dao Công Tử thanh danh vang dội lần trước.
Nàng ta giật nảy mình, vội vàng mở ra xem, sau đó không khỏi há hốc mồm.
—— Sao quyển tiểu thuyết này lại có phần tương tự với đống giấy vụn mà ngày đó người của mình nhặt được ở điện Cam Lộ thế, cả hai đều viết về chuyện loạn luân giữa cha chồng và con dâu…
Nhưng… nhưng vì sao Lý Yến Xu lại biết Tiêu Dao Công Tử muốn viết cái gì?
Càng xem tiếp, nàng ta lại càng thêm ngỡ ngàng.
—— Không ngờ người cha chồng và người con dâu trong này lại còn có cả con với nhau!?
Bởi vì trong lòng vốn đã có mầm mống nghi ngờ, cho nên lúc này nàng ta không khỏi liên tưởng tới chuyện trong nhà của mình.
Chẳng lẽ…
Chẳng lẽ A Xương là…
Nếu là thế thì thật đáng sợ!
An tần vội vàng vứt quyển sách xuống mặt đất, trong lòng vẫn còn sợ hãi, không khỏi lắc lắc đầu ép mình không được suy nghĩ sâu hơn.
Nhưng mà ý tưởng đó giống như một viên hạt giống vậy, đã bắt đầu nảy mầm cắm rễ trong trái tim của nàng ta.
Nàng ta cố gắng lấy lại bình tĩnh để suy nghĩ về chuyện này.
—— Với tuổi này của ông nội, đáng lý ra sẽ không hứng thú với những quyển tiểu thuyết như thế này mới đúng.
Nhưng sáng nay ông nội lại cố tình cho người đi mua một quyển về, hơn nữa vừa xem xong thì ngất xỉu…
Nếu là như thế, vậy khi ngẫm lại những lời mà thím hai Dương thị nói hôm qua…
Thím ấy nói không thể trông cậy vào cha ruột của A Xương…
Còn nói chờ trở mặt với nhau thì ai cũng đừng mong được yên ổn…
An tần giật nảy mình, lập tức gọi một tiểu thái giám trong điện tới: “Mau chạy đến phủ Thượng thư nói hai việc này cho cha của ta…”
~~
Yến Xu “xách ghế” theo hệ thống ăn dưa về phủ của Thượng thư bộ Lễ suốt một ngày, có thể nói dưa đợt này vừa xuất sắc lại vừa phong phú.
Buổi sáng, mọi người trong phủ Thượng thư luống cuống tay chân đi tìm đại phu đến khám cho lão già kia, nhưng có lẽ là vì tuổi tác của ông ta đã cao, cho nên dù sau đó có ngự y tới thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh thức được ông ta dậy mà thôi, chứ ông ta vẫn không thể xuống giường được.
Theo phán đoán của ngự y, rất có khả năng lão già này sẽ bị trúng gió, tin tức này làm người nhà Tống gia lo lắng hãi hùng không thôi.
Về phần An tần, nàng ta cũng gửi tin tức từ trong cung ra ——
Thứ nhất, bảo cha mẹ mình mau chóng giam lỏng thím hai Dương thị lại, tránh cho bà ta nói xằng nói bậy xong bị người ngoài nghe thấy.
Thứ hai, nàng ta muốn người nhà Tống gia tìm cách ngăn chặn tiểu thuyết mới của Yến Xu, tuyệt đối không thể để nó có thêm người đọc nữa.
Thế là ngoài việc tìm đại phu khắp nơi chạy chữa cho lão già kia, cha mẹ của An tần còn phải rút thời gian ra xử lý hai việc này.
Hai người đó hiện giờ không khác gì một cuộn chỉ rối, làm gì cũng luống cuống tay chân, chẳng hạn như cha của An tần không cẩn thận ngã sõng soài khi xuống bậc thang, còn mẹ của An tần thì bị trà nóng làm bỏng tay…
So sánh với bọn họ, Yến Xu chỉ cần thảnh thơi vừa cắn hạt dưa vừa hóng chuyện, phải nói là vô cùng sung sướng.
Đúng lúc này, hệ thống đột nhiên nói: Tin mới nóng hổi nè bà, phủ Thượng thư vừa cho người đi mua đứt quyền xuất bản tiểu thuyết, bắt các tiệm sách không được in và bán nữa, các tiệm sách thấy giá thấp quá thì không chịu, thành ra bị bọn họ cho người đến đập phá cửa tiệm. Mà xu cái là trong lúc đang làm chuyện mà yangho nên làm thì bọn họ bị nha dịch quan phủ đi ngang qua thấy, thế là được một vé lên phường cả đám luôn.
Yến Xu nhướng mày: Ồ, sao lần này quan phủ xuất hiện kịp thời dữ vậy?
Hệ thống: Thì cũng nhờ chiếu lệnh gần đây của hoàng đế đó bà, bây giờ bầu không khí trong triều đình từ trên xuống dưới đều chính trực hẳn, làm việc cũng năng suất ra mặt luôn.
Yến Xu gật đầu: Xem ra đùi vàng của tui vẫn làm được không ít chuyện tốt ha.
Hê hê, vừa vặn hay.
—— Hiện giờ Kinh Triệu Phủ là người của hoàng đế, mà từ lần nghi thức cúng tế nọ lão già Thượng thư bộ Lễ này đã không còn được hoàng đế trọng dụng, cho nên hẳn là người của Kinh Triệu Phủ sẽ không cố tình bao che cho phủ Thượng thư, hơn nữa còn sẽ nghiêm túc phá án.
Chậc chậc, nếu mà tra ra được lý do mà người của Tống gia không cho tiếp tục in ấn tiểu thuyết thì lại càng tốt.
Nàng thư thái nhấp một ngụm trà.
Dù sao bây giờ nàng cũng không sợ chuyện bị làm to, hoặc phải nói là… Chuyện càng to càng tốt!
Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa