Ai Muốn Giữ Khoảng Cách Với Em

Chương 42

Chương 42: Idol khác sẽ không làm như vậy với fan của mình.
Edit + Beta: Chan + Yan


Dụ Duy Giang nhẹ nhàng đóng nắp đàn, xuống sân khấu. Anh tới trước mặt Thời Dẫn, hỏi cậu: “Hay không?”



Thời Dẫn không cần nghĩ đã gật đầu: “Hay.”


Người ở chỗ này, trừ Thời Dẫn, biểu cảm của ai cũng giống nhau. Phạm Văn Khuynh cầm ly rượu, mặt tỉnh bơ ngó Dụ Duy Giang một cái. Anh ta hỏi Thời Dẫn: “Anh này là… bạn cậu à?”


“… Ừm.” Thời Dẫn ậm ừ.


“Sao thấy anh quen mắt thế nhỉ.” A Cẩn chăm chú nhìn Dụ Duy Giang. Trước khi vào đoàn Dụ Duy Giang đã gầy đi nhiều, vì cố gắng nhập vai nên tận lực giảm cân. Hơn nữa anh không ăn ảnh, người thật tuấn tú hơn trên màn ảnh nhiều, nhìn gần là kiểu “vừa nhìn đã ngỡ như yêu dấu vạn năm”.


“Anh không phải người nổi tiếng chứ?” A Cẩn kinh ngạc đặt câu hỏi.


Dụ Duy Giang tỉnh queo: “Không phải.”


“Không phải à…”


Dụ Duy Giang cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, hỏi Thời Dẫn: “Muốn về chưa?”


Thời Dẫn do dự giây lát, bảo: “Em còn nói nói chuyện với Nguyên Dập một lúc nữa.”


“Vậy à. Cậu còn cần bao lâu?”


Thời Dẫn nhẩm tính qua, song ngập ngừng bảo: “Mười phút…?”


“Ừ, tôi ra ngoài đợi cậu.” Dụ Duy Giang nói rồi đứng dậy ra khỏi quán bar. Thời Dẫn còn chưa kịp nói câu nào.



“Cậu đẹp trai, bây giờ mới tám giờ đó,” A Cẩn nâng ly lên nhấp một ngụm, nhìn hướng cửa quán, “Bạn cậu nhiều yêu cầu với cậu thế?”


“Anh ấy có đâu.” Thời Dẫn bảo.


A Cẩn kéo lại tóc xoăn trên trán, cười bảo: “Cậu muốn ở đây chơi bao lâu thì ở, cần gì phải báo trước thời gian với anh ta? Văn Khuynh, anh xem đúng không?”


Bà chủ đẩy nhẹ tay A Cẩn: “Em có thể bớt nói không.”


“Sao?” A Cẩn vặn nhỏ âm lượng, “Người ta cũng nói rồi mà, là bạn bè, có phải người yêu đâu.”


Dụ Duy Giang đang đợi bên ngoài. Thời Dẫn nào có tâm trạng bình tĩnh nán lại chuyện trò với Nguyên Dập. Cậu bắt đầu nhấp nhổm không yên nhưng cũng không đứng dậy đi ngay.


“Cậu còn muốn uống gì nữa không?” Phạm Văn Khuynh hỏi Thời Dẫn.


Thời Dẫn lắc đầu: “Không cần đâu, cảm ơn.”


“Lát nữa là đi rồi à?” Phạm Văn Khuynh lại hỏi.


Thời Dẫn ừm một tiếng.


“Văn Khuynh.” Có người gọi Phạm Văn Khuynh. Phạm Văn Khuynh cuối cùng cũng chuyển sự chú ý khỏi Thời Dẫn. Anh ta quay sang chào hỏi người kia. Sau đó hai người bắt đầu trò chuyện.


Nguyên Dập hỏi nhỏ Thời Dẫn: “Vẫn chưa đi à?”


Thời Dẫn dao động: “Chưa hết mười phút mà…”


“Phục cậu rồi. Cậu có biết chàng tiên Dụ mới đàn bài gì không?”


“Bài gì?” Thời Dẫn không biết.


“Bỏ đi, cậu tự về tra baidu đi.”



Thời Dẫn ò một tiếng, hỏi Nguyên Dập: “Anh ở đâu? Đặt phòng xong hết chưa?”


“Chưa đặt thì sao, cậu cưu mang anh à?” Nguyên Dập cười khanh khách hỏi.


“Em có thể đặt phòng khác cho anh.”


“Thời Tử tốt ghê ta.” Hai tay Nguyên Dập chống cằm, nhìn Thời Dẫn bằng ánh mắt đầy ý tứ mập mờ: “Ai mà không thích.”


Mười phút đã qua. Chân tay Thời Dẫn phản ứng nhanh hơn não, bật ngay dậy, “Chú Nguyên, chúng ta đi.”


Nguyên Dập lẳng lặng cười. Đã nhiều năm rồi y không nói chuyện yêu đương nên không rõ lắm tụi trẻ bây giờ yêu nhau thế nào.


Y chỉ thấy, mất tự nhiên của Thời Dẫn và trầm tĩnh của Dụ Duy Giang trộn vào nhau như một ly rượu mạnh dùng để tán tỉnh người ta.


Thời Dẫn vội vàng ra khỏi quán bar, tới cửa mới chậm lại bước chân. Trong bar mở điều hoà, vừa ra ngoài đã bị không khi nóng bức, ngột ngạt phả vào mặt.


Ngày hè ở Khánh Thị chính là như vậy, rất nóng nhưng hơi ẩm trong không khí cứ mãi quanh quẩn không đi.


Có khói trắng từ bên cạnh bay tới, Thời Dẫn quay sang nhìn.


Dụ Duy Giang đang cong một chân lười biếng dựa lưng vào tường. Anh khoanh tay, một tay đỡ trước ngực, trong tay kẹp một điếu thuốc, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, chẳng tỏ cảm xúc gì mà hút.


Số lần hút thuốc của Dụ Duy Giang gần đây hơi nhiều. Không biết có phải do trước đây không gần gũi Dụ Duy Giang như bây giờ không mà Thời Dẫn dần phát hiện Dụ Duy Giang có một chút khác biệt so với Dụ Duy Giang trong ấn tượng ban đầu của cậu. 


Dụ Duy Giang lúc riêng tư ngầu hơn một chút, ngay cả sự dịu dàng cũng là riêng tư.


Dụ Duy Giang quay đầu, thấy Thời Dẫn, anh ấn thuốc xuống gạt tàn trên thùng rác dập lửa. Anh chưa bao giờ hút hết một điếu thuốc trước mặt Thời Dẫn.


Mười phút trôi qua rất nhanh. Dụ Duy Giang không cảm nhận được gì, cũng không tính đến thời gian cần hút điếu thứ hai. Anh vẫn đang nghĩ gã đàn ông bắt chuyện với Thời Dẫn kia lại tính nói gì với cậu.


“Đi trước đây.” Nguyên Dập chào bọn cậu, “Thời Tử, đến lúc đấy chú lại tới thăm cháu nhé.”



Nguyên Dập vừa đi, Phạm Văn Khuynh đã theo sau ra khỏi quán bar. Thời Dẫn vẫn chưa đi, anh ta thở phào một hơi: “May quá cậu vẫn chưa đi. Tôi nói chuyện với bạn quên thời gian, vừa quay lại đã không thấy cậu đâu rồi.”


“Thời Dẫn, chúng ta có thể kết bạn wechat không?”


Dụ Duy Giang khẽ nhíu mày, không đợi Thời Dẫn mở miệng đã nói trước: “Không cần đâu.”


Phạm Văn Khuynh nhìn sang anh, sắc mặt không hề đẹp: “Anh chỉ là bạn cậu ấy thôi đúng không.”


“Nếu không phải cậu chỉ muốn làm bạn bè của cậu ấy.” Dụ Duy Giang chủ động nhấn mạnh hai chữ “bạn bè”, “Thì không cần phải kết bạn wechat đâu.”


Dụ Duy Giang gây sự với người ta bằng chất giọng ôn hòa khiến Phạm Văn Khuynh muốn hỏi thằng Thời Dẫn cậu có muốn tính chuyện yêu đương với anh ta luôn không.


Thời Dẫn không cho Phạm Văn Khuynh cơ hội: “Không cần kết bạn đâu, mấy hôm nữa tôi về rồi, không ở đây lâu.”


Thái độ Thời Dẫn đã rất rõ ràng. Phạm Văn Khuynh đương nhiên hiểu rõ ẩn ý trong lời. Người ta không có ý đó thì anh ta cũng sẽ không dây dưa thêm.


“Hiểu rồi.” Phạm Văn Khuynh cười cười, liếc Dụ Duy Giang. Ban đầu định phóng khoáng rời đi nhưng nghĩ đến người “bạn” danh bất chính ngôn bất thuận nào đó cứ làm những chuyện chỉ người yêu mới làm, trong lòng anh ta lại ngứa.


Trước khi đi, Phạm Văn Khuynh còn cố ý nói rõ ý tứ của mình với Thời Dẫn: “Tôi là gay, thật ra tôi có ý với cậu, tiếc là không có duyên.”


“Có lẽ là không có duyên thật.” Thời Dẫn lúng túng cười.


Dụ Duy Giang và Phạm Văn Khuynh nhìn nhau. Người kia mang theo ánh mắt khiêu khích quay đi.


Dụ Duy Giang và Thời Dẫn cũng bắt xe về khách sạn. Dọc đường đi cả hai đều trầm mặc.


Trên người Dụ Duy Giang thoang thoảng mùi rượu, lẫn thêm chút mùi thuốc lá. Khi bước vào thang máy hỗn hợp hai loại mùi đọng lại trong không gian trở nên nồng hơn chút đỉnh.


Thời Dẫn và Dụ Duy Giang đứng một trước một sau, đi từ tầng một lên.


Bỗng, thang máy tối sầm, buồng thang rung mạnh. 



Thời Dẫn cả kinh, trước mắt một màu đen kịt. Cậu sợ đến nỗi lui về sau một bước, không cẩn thận giẫm phải giày Dụ Duy Giang mà ngã về phía sau, đụng vào lồng ngực rắn chắc.


Thời Dẫn phản xạ bật về phía trước nhưng bị Dụ Duy Giang nắm tay lại.


Ngực Dụ Duy Giang áp sát sau lưng Thời Dẫn. Anh thả tay Thời Dẫn, chuyển sang bao cả bàn tay cậu. Ngón cái luồn vào hổ khẩu tay cậu, nhẹ nhàng xoa xoa.


Ngón tay Thời Dẫn cứng cáp, kiểu khớp xương rõ ràng nhưng làn da rất mướt.


Thời Dẫn muốn trốn nhưng cứ mãi chần chừ. Nếu không cho cậu thời gian khiến bản thân tự chuyển cong, khiến cậu bình tĩnh đối diện với nội tâm mình thì tâm lý cậu sẽ mãi trốn tránh.


Đối phương càng ép buộc sẽ càng đẩy cậu ra xa.


Nhưng hôm nay Dụ Duy Giang thật sự có phần chịu không nổi.


Tai Thời Dẫn sớm đã đỏ như máu.


Hơi thở của Dụ Duy Giang cứ quanh quẩn bên tai cậu, mang theo mùi thuốc lá pha lẫn hương cồn thoang thoảng. 


“Thầy… Dụ.” Trái tim Thời Dẫn sắp vọt ra ngoài đến nơi. Nếu không phải bóng tối che chắn cho cậu thì giờ phút này bao nhiêu xấu hổ của cậu đã hiện rõ rành rành.


Ngón tay Dụ Duy Giang chậm rãi luồn vào kẽ tay cậu, cong cong, lòng bàn tay khẽ cọ lòng bàn tay cậu. Tay Thời Dẫn toát mồ hôi, quanh thân toả hơi nóng.


“Lúc trước anh bảo em gọi tên anh.”


“Em…” Tay Thời Dẫn đã mềm.


Bóng tối làm hơi thở mờ ám tăng lên vô vàn. Tiếng hít thở của hai người đan xen. 


“Idol khác sẽ không làm vậy với fan của mình.” Dụ Duy Giang khẽ rằng. Gương mặt như có như không áp trên mái tóc mềm của Thời Dẫn, “Cũng sẽ không can thiệp vào các mối quan hệ của fan.”


“Nhưng anh thì có.”


“Em thử nghĩ xem vì sao.”



Ai Muốn Giữ Khoảng Cách Với Em
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ai Muốn Giữ Khoảng Cách Với Em Truyện Ai Muốn Giữ Khoảng Cách Với Em Story Chương 42
10.0/10 từ 32 lượt.
loading...