Y Thủ Che Thiên
Quyển 5 - Chương 129: Đánh nhau trong dạ tiệc
Mộ Chỉ Ly chậm rãi quay đầu, nhìn thấy bộ mặt La Chí Hiền đang tức giận, đôi mắt xanh đen tựa như đang đang bốc hỏa, tràn đầy sự tức giận, gương mặt dữ tợn sục sôi kia tựa như muốn hủy diệt Mộ Chỉ Ly triệt để.
Khóe miệng chậm rãi câu dẫn ra một nụ cười tà mị, vẻ mặt Mộ Chỉ Ly bình tĩnh, nhìn một đám người Sất Trá Điện đối diện im lặng không nói. Dáng vẻ bí hiểm làm cho đám người La Chí Hiền nhìn thấy trong lúc nhất thời không biết nói gì.
Ích Hàn cũng ý thức được chuyện không ổn, tuy là lúc trước Mộ Chỉ Ly làm việc cực kỳ kí mật nhưng với tính cách La Chí Hiền, cho dù có chứng cớ hay không hắn cũng nhất định cho rằng đó là Mộ Chỉ Ly.
- Từ biệt nhiều ngày, không ngờ tới hôm nay lại gặp được ở chỗ này.
Mộ Chỉ Ly cười nhạt, trên gương mặt sáng sỡ nhìn không ra một chút sát khí nào, nhưng mà trong mơ hồ nơi đáy mắt lại hiển lộ tâm tình âm hàn trong nội tâm của nàng.
- Hừ, tên tiểu tử thúi ngươi, hôm đó có phải là ngươi đã bỏ thuốc vào trong đồ ăn của chúng ta không?
La Chí Hiền tức giận nói, ánh mắt cũng không khỏi nhìn về sau lưng, Dương sư huynh đã đi hỏi thăm thân phận của tên tiểu tử này.
Tuy rằng bọn họ có vị trí không tệ trong môn phái Sất Trá Điện nhưng lúc trước tên nam tử này nói như vậy, bây giờ lại còn ở cùng với công tử Tuyệt Tình Cốc Ích Hà, trong lúc nhất thời thực sự không rõ thân phận của hắn.
Mắt Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ châm chọc, thản nhiên nói:
- Khi đó, lúc ta rời đi đồ ăn các người còn chưa được mang lên, làm sao ta có thể hạ độc các người chứ?
Lời nói này thực sự quá buồn cười.
La Chí Hiền nghe như vậy thì cũng im bặt, vốn đang tức giận nhưng bởi vì một câu nói này của Mộ Chỉ Ly mà mắt trừng cổ họng bị nghẹn, hắn quả thực không có chứng cứ, chẳng qua chỉ theo bản năng mà cho rằng như vậy.
Đang lúc này, Dương Thiếu Phi đi tới, trên gương mặt tuấn lãng phủ kín một tầng hắc sắc, nhìn Mộ Chỉ Ly đối diện, lạnh lùng nói:
- Ta còn tưởng rằng ngươi có bối cảnh gì to lớn, hóa ra chỉ là một tên tán tu mà lại dám ngông cuồng trước mặt của chúng ta, thực sự đáng ghét.
Kèm theo câu nói Dương Thiếu Phi rơi ra, trong mắt La Chí Hiền và một đám đệ tử Sất Trá Điện đều hiện lên vẻ hoảng hốt nồng nặc, lo lắng do dự trong lòng lúc này cũng hoàn toàn bị phá vỡ. Một tên tán tu mà lại dám biến bọn họ trở thành kẻ đần rồi đùa giỡn, nếu không giáo huấn hắn một phen thì sau này bọn họ còn có mặt mũi nào để đối mặt với người khác đây?
- Gì chứ? Người này chỉ là một tán tu, không có bất cứ bối cảnh gì?
La Chí Hiền không khỏi cất cao giọng.
Dương Thiếu Phi khẽ gật đầu:
- Ta đã hỏi rồi, người này chỉ là một tán tu, không có bất cứ bối cảnh gì.
Lúc La Chí Hiền vừa phát hiện Mộ Chỉ Ly thì hắn liền đi hỏi thăm những người khác xem có ai biết được người này không.
Dù sao thì biểu hiện phấn khích trước kia của Mộ Chỉ Ly quả thật không bình thường, hắn thấy, nếu không phải thật sự có át chủ bài thì quả quyết không thể cường thế như vậy, không ngờ tới sau khi hắn hỏi tất cả mọi người trong môn phái thì không có một người biết thân phận của nàng.
Mà một số tu luyện giả gần đây có quen biết với Ích hàn thì lại nói ra thân phận của Mộ Chỉ Ly, chỉ là một tán tu, không thuộc về bất cứ môn phái nào. Hình như trước kia là đệ tử của môn phái nào đó, sau này lại bị trục xuất khỏi môn phái, về phần cụ thể là môn phái nào thì cũng không biết.
Sau khi Dương Thiếu Phi biết được hết thảy thì chỉ cảm thấy một cổ tức giận đang dâng trào thiêu đốt trong lòng hắn, uổng công Dương Thiếu Phi hắn là sư huynh, không ngờ tới lại bị một tán tu đùa bỡn.
- Sự cam đảm của ngươi cũng không nhỏ, đám đùa bỡn chúng ta, nhưng mà ... hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi.
Dương Thiếu Phi tức giận nói, khí tức trong người trong nháy mắt tăng lên.
- Chỗ dựa vững chắc của ta quả thực là các ngươi không thể chọc đến, về phần tin hay không tin thì là chuyện của các ngươi.
Mộ Chỉ Ly không thèm để ý chút nào đến câu nói kia, dáng vẻ thờ ơ dường như xem đám người trước mặt là vô hình. Bây giờ sư phụ của nàng chính là Vô Bi lão giả, với địa vị và sức ảnh hưởng của Vô Bi lão giả ở Bồng Lai bí cảnh thì thật sự là không có bao nhiêu người có thể đối đầu với Vô Bi lão giả.
Dương Thiếu Phi cười nhạt:
- Chết đến nơi rồi mà vẫn còn ngông cuồng nói càn, chúng ta cũng không phải người ngu.
Vừa dứt lời, Dương Thiếu Phi liền một quyền hướng về phía gương mặt Mộ Chỉ Ly hung hăng đánh tới, kình phong mạnh mẽ vô cùng đâm xuyên qua không khí, mang theo trận trận âm thanh nổ tung.
Đang lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị động thủ thì một quả đấm khác cũng đã va đập vào quả đấm của Dương Thiếu Phi. Từng đạo thiên lực rung động từ chỗ quả đấm của hai người giao nhau tràn ngập ra, hai quả đấm cũng dần dần tách biệt.
Ích Hàn đứng ở trước mặt Mộ Chỉ Ly, khuôn mặt anh tuấn ngập tràn nụ cười nhàn nhạt, chậm rãi nói:
- Dương công tử, Mộ Ly là bằng hữu của ta, hy vọng ngươi có thể nể mặt ta, chút chuyện này chấm dứt tại đây đi, được không? Chuyện lúc trước vốn là do mấy vị công tử lên tiếng trước, lúc này cũng chính là dạ tiệc của Tuyệt Tình Cốc, nếu như xảy ra náo loạn thì đối với người nào cũng không tốt.
Vẻ mặt Ích Hàn tươi cười, nhưng lời nói ra lại rất rõ rằng chắc chắn, khẳng định không cho phép cự tuyệt.
Dương Thiếu Phi nhìn Ích Hàn trước mặt, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ hoảng hốt. Mộ Ly này chẳng qua chỉ là một tán tu mà thôi, vậy mà Ích Hàn lại vì hắn mà xảy ra mâu thuẫn với mình, có phần rất kỳ quái.
Lại nhớ tới lúc nãy những người kia nói, Mộ Ly chính là huynh đệ của Ích Hàn thì cũng hiểu rõ ra. Ích Hàn đối với huynh đệ của mình là nổi danh trượng nghĩa, nếu hôm nay tiếp tục động thủ sợ là Ích Hàn sẽ không thờ ơ đứng nhìn. Nghĩ tới đây, Dương Thiếu Phi cũng nhíu mày lại.
Nhưng mà, La Chí Hiền lại tuyệt nhiên mặc kệ hết thảy, nói:
- Ích công tử, chuyện này là ân oán cá nhân của Sất Trá Điện chúng tôi và Mộ Ly, hy vọng ngươi không nên nhúng tay.
Hắn mặc kệ cái gì là Tuyệt Tình Cốc, Tuyệt Tình Cốc chẳng qua chỉ là lui tới buôn bán với Sất Trá Điện mà thôi, thực lực thật sự nhất định không thể nào chống đỡ được với Sất Trá Điện, lẽ nào bọn họ ra tay với Mộ Chỉ Ly, Ích Hàn còn dám làm cho mối quan hệ của bọn họ căng thẳng hay sao?
Dương Thiếu Phi đang cân nhắc thì không ngờ tới La Chí Hiền lại đột nhiên nói ra lời như vậy, muốn ngăn lại đã không kịp rồi. Suy nghĩ của sư đệ hắn rất đơn thuần, chưa bao giờ nghĩ sâu sắc hay lo lắng gì cả. Nhưng mà, nếu La Chí Hiền đã nói ra khỏi miệng như thế thì để xem thái độ Ích Hàn như thế nào.
Bọn họ thân là đệ tử Sất Trá Điện, thân phận này trước sau cũng phải kiêng dè một chút.
Nghe La Chí Hiền nói, sắc mặt Ích Hàn đột nhiên lạnh xuống, nụ cười nơi khóe miệng cũng biến mất:
- Nói như thế, mấy vị không muốn để mặt mũi ta rồi?
Lời nói lạnh lẽ xen lẫn một chút uy hiếp, có thể làm cho trong lòng mọi người phát run.
Mộ Chỉ Ly thấy Ích Hàn đứng cản trước mặt mình, trong lòng cũng dâng lên một chút rung động. Tại đây, ở giây phút này lại có thể đứng che chở ở trước mặt của mình, loại huynh đệ này thật sự rất đáng giá.
- Ích Hàn, chuyện này ta giải quyết được rồi, đừng để mối quan hệ giữa Tuyệt Tình Cốc và Sất Trá Điện bị ảnh hưởng.
Mộ Chỉ Ly nói, đây vốn là chuyện nàng gây ra, nàng cần phải tự mình giải quyết.
- Huynh đệ có việc, ta cũng sẽ không ngồi yên bỏ mặt. Mấy người này ta đã sớm nhìn không thoải mái, hôm nay nếu có đánh một trận thì cũng không tệ.
Ích Hàn cười nói, giọng nói có phần rất thoải mái.
Thấy Ích Hàn ung dung như vậy, Mộ Chỉ Ly có phần khó hiểu:
- Nếu ngươi xuất thủ, chẳng phải sẽ ầm ĩ bất ổn với Sất Trá Điện?
Tối nay hắn coi như là tiểu chủ nhân, đệ tử Sất Trá Điện chính là khách mời, cứ như vậy mà xảy ra xung đột, thế lực hai bên sẽ rất khó coi.
Nghe vậy, Ích Hàn cũng không để ý chút nào, nói:
- Vậy thì có sao, ở vào thời điểm này, Tuyệt Tình Cốc là Tuyệt Tình Cốc, ta là ta. Chuyện như vậy trước đây cũng không phải là ta chưa từng trải qua, phụ thân ra đã buông lời với bên ngoài, chỉ cần một ngày ta chưa làm cốc chủ Tuyệt Tình Cốc thì ta chỉ là một tán tu, phiền phức bên ngoài không thuộc về Tuyệt Tình Cốc quản lý.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày, bây giờ nghe cách nói thế này cũng không có kinh ngạc lắm, Ích Diệp đối với phương pháp giáo dục Ích Hàn vốn khá đặc biệt, lúc Ích Hàn còn nhỏ mà đã đề xuất ra ý kiến như vậy thì rất tốt cho Ích Hàn. Không thể không thừa nhận, phương thức như vậy tuy là khác người nhưng hiệu quả đạt được cũng cực tốt.
Ích Hàn này coi như là một người biết nghiên cứu chỗ hở, nếu ở bên ngoài hắn xảy ra mâu thuẫn ồn ào với đệ tử khác thì đó chính là chuyện cá nhân của bọn họ, Tuyệt Tình Cốc nếu như không xuất thủ, môn phái đối phương cũng không thể xuất thủ, chỉ có thể xem như tụi trẻ tiểu đả tiểu nháo (chuyện của 2 đứa trẻ, để 2 đứa nó tự giải quyết, ồn ào nhỏ, đánh nhỏ). Mà nếu bình thường có ai cho rằng Ích Hàn là một tán tu, thì hắn lại chính là cốc chủ tương lai của Tuyệt Tình Cốc.
- Ích công tử, chuyện này không phải là vấn đề có nể mặt hay không, chúng tôi và Mộ Ly vốn có mâu thuẫn với nhau, mâu thuẫn này tuyệt đối không thể bỏ qua được.
Dương Thiếu Phi lạnh lùng nói, khẩu khí Ích Hàn hung hăng như vậy làm cho hắn sinh lòng bất mãn, cùng lắm thì đánh nhau, có gì nghiêm trọng.
- Đã như vậy, vậy thì không cần nhiều lời, động thủ đi.
Trong con ngươi xanh đen xẹt qua một tia băng lãnh, khí tức nhanh chóng tăng lên.
Mộ Ly từ sau lưng Ích Hàn bước ra, nhìn năm người trước mắt, khóe miệng cong lên gợi ra một nụ cười giễu cợt:
- Ta cũng không phải là lừa các ngươi, bối cảnh của ta các ngươi không phải là người có thể chọc nổi, vì không để cho sư phụ ta hổ thẹn, ta đây chỉ có thể đánh bại các ngươi.
Nhớ lại lúc trước khi rời đi Vô Bi lão giả nói một câu là "đừng làm ta mất mặt", trong lòng Mộ Chỉ Ly dâng lên sự ấm áp nhẹ nhàng, Vô Bi lão giả luôn luôn nói năng cứng rắn với nàng, nhưng đối với nàng lại cực kỳ quan tâm.
La Chí Hiền liều mạng, bước lên đón nhận Mộ Chỉ Ly đầu tiên:
- Ngươi lại tiếp tục khoe khoang nữa, ta vẫn muốn nhìn thử xem hôm nay ta giết chết ngươi thì chỗ dựa của ngươi có tới tìm ta hay không, ha ha ha!
La Chí Hiền cười đến mức tùy tiện, thiên lực trong người như thủy triều dũng động, khí tức mạnh mẽ trong nháy mắt tràn ngập ra, xen lẫn với túc sát chi sát băng lãnh áp bách lên người Mộ Chỉ Ly.
Ánh mắt Mộ Chỉ Ly ngưng tụ, Hóa thân cảnh trung kỳ! Không ngờ tới La Chí Hiền làm việc không có suy nghĩ này lại có tu vi rất tốt, tu vi bực này thực sự là cực kỳ mạnh mẽ so với hàng ngũ đệ tử cùng tuổi.
Nhưng mà, cho dù tu vi hắn tốt, nếu muốn làm gì được Mộ Chỉ Ly nàng thì cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Mộ Chỉ Ly đột ngột bước lên, mang tất cả thiên lực dũng xuất ngút trời, một cổ thiên lực cực kỳ bén nhọn dao động lan rộng ra, sâu trong đôi mắt trí tuệ thăm thẳm xen lẫn một chút sát khí đỏ thắm, sát khí băng lãnh kia có thể làm cho tâm thần mọi người rùng mình.
- Chỉ bằng ngươi, còn không có tư cách kia.
Câu nói rơi xuống, khí sát phạt tràn ngập, thân hình Mộ Chỉ Ly khẽ động, trực tiếp lấn người về phía trước, một quyền không hề vui mắt hung hăng đánh úp về phía La Chí Hiền.
- A, kiêu căng cực kỳ! Nhưng mà tu vi Hóa thân cảnh sơ kỳ thì có tư cách gì mà ngông cuồng ở trước mặt ta.
La Chí Hiền lạnh lùng nói, sau đó liền nghênh đón một quyền của Mộ Chỉ Ly.
Thân hình của hai người đụng vào nhau, tiếng quyền cước dày đặc nhanh chóng lấy hai người làm trung tâm truyền ra bên ngoài, những đóa hoa kiều diễm xung quanh bởi vì hai người giao thủ mà đã bị tàn phá, trong khoảng thời gian ngắn, cánh hoa tung bay khắp trời, nhưng bầu không khí cũng ngưng trọng dị thường.
Rầm rầm!
Tiếng từng đạo quyền cước mạnh mẽ liên tiếp truyền ra, vào thời khắc này đổ xuống chấn động cuồng bạo. Tâm thần Mộ Chỉ Ly khẽ động, cả người được một tầng ngọc sắc bao phủ, dưới ánh trăng phản xạ ra hàn mang trong trẻo lạnh lùng, cũng có thể so với sắt thép kiên cố.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly thoáng qua tia ngoan sắc, quả đấm thế như vũ hổ vậy, chẳng biết mệt mỏi tấn công về hướng La Chí Hiền, một quyền rồi một quyền nữa càng lúc càng tấn công cuồng mãnh hơn, làm cho trong lòng La Chí Hiền phát lạnh. Cái loại trùng kích cuồng mãnh này làm cho La Chí Hiền bị đẩy lui về sau mấy bước, lúc này trong mắt La Chí Hiền hiện đầy vẻ kinh ngạc, tu vi của mình rõ ràng là mạnh mẽ hơn Mộ Chỉ Ly, tại sao thực lực của nàng ta lại kinh khủng như vậy?
Cũng trong lúc đó, hai người Dương Thiếu Phi và Ích Hàn cũng bắt đầu tấn công. Tu vi của hai người bọn họ có là ngang sức ngang tài, đều là Hóa Thân Cảnh hậu kỳ. Bắt đầu giao thủ, thanh thế ngang nhau thật đáng sợ.
Hai người đều là người tâm cao khí ngạo, vốn lo lắng do dự về thân phận của đối phương, mà lúc này một khi đã giao thủ thì cũng đều vứt bỏ hết mọi thứ khác, trong lòng chỉ còn có một suy nghĩ là phải đánh bại đối phương.
Những đệ tử khác của Sất Trá Điện lặng lẽ đứng ở một bên, vẫn chưa xuất thủ. Dưới tình huống này, nếu như bọn họ cùng nhau động thủ tấn công hai người Mộ Chỉ Ly, rất nhiều người ở đây sẽ chú ý đến, mặt mũi coi như mất đi hết.
Thanh thế bốn người sao khỏi làm những người khác chú ý tới, trưỡng lão của các thế lực khác vốn đang cùng đệ tử nói chuyện với nhau, mặt lộ vẻ hữu nghị, không ngờ lúc này lại truyền tới tiếng đánh nhau, không khỏi làm cho người ta hoang mang.
- Đó là đệ tử Sất Trá Điện sao? Sao lại động thủ ở buổi dạ tiệc này chứ?
Một gã trưởng lão tuổi tác khá lớn cau mày chậm rãi nói.
Nghe vậy, tầm mắt của mọi người cùng nhìn về chỗ bốn người kia:
- Người đang giao thủ với Dương Thiếu Phi chẳng phải là thiếu công tử Tuyệt Tình Cốc Ích Hàn sao?
- Đúng rồi, còn tên còn lại thì không rõ lắm. Tình hình hôm nay thế nào, tại sao bọn họ lại xảy ra xung đột chứ?
Nụ cười còn đọng lại trên mặt Ích Diệp trong tích tắc bị đông cứng, trong lòng cũng xuất hiện tức giận, thời gian hôm nay thế nào, Ích Hàn lại cùng người khác đánh nhau, chuyện này truyền đi cũng không dễ nghe.
Nhưng mà, lúc Ích Diệp thấy Mộ Ly cũng cùng giao thủ với đối phương, sắc mặt cũng dễ nhìn hơn mấy phần, ít nhất thì đứa con trai này cũng không phải làm chuyện hồ đồ vớ vẩn.
Mạc Vũ Vân thấy đệ tử của mình lại động thủ dưới tình huống như vậy, sắc mặt trở nên khó coi vô cùng. Sau đó lập tức hướng về phía Ích Diệp ngượng ngùng cười cười:
- Thật sự ngại quá, mấy tên đệ tử này không được dạy bảo tốt.
Thấy Mộ Chỉ Ly giao thủ với La Chí Hiền, Mạc Vũ Vân chẳng cần phải suy xét liền biết chuyện này nhất định là La Chí Hiền khơi lên, hắn đối với tính nết La Chí Hiền có thể nói là hiểu rõ cực kỳ, mặc dù là một đệ tử có tài nhưng mà tính tình bực này nếu như thực lực không đủ mạnh mẽ thì sau này sợ là sẽ bị người khác mạt sát.
Nghe vậy, Ích Diệp khoát tay một cái:
- Tuổi trẻ, huyết khí phương cương, mâu thuẫn nhất thời cũng có thể lý giải.
- Ta đi gọi hắn dừng tay.
Mạc Vũ Vân mọi lên tiếng nói, sau đó hướng về phía bốn người đang giao thủ đi tới.
Thấy động tác của Mạc Vũ Vân, trưởng lão Huyết Khấp Minh Ngụy Văn Ngạn cười nói:
- Nếu là khí phách người tuổi trẻ tranh đấu, chi bằng xem một chút đi, xem rốt cuộc hai bên ai mạnh hơn.
Nghe Ngụy Văn Đồng nói, Mạc Vũ Vân lạnh lùng nói:
- Nếu như Ngụy trưởng lão muốn nhìn giao thủ, lúc diễn ra Vạn hoa tỷ thí thì có thể xem thoải mái.
- Lời nói này cũng không đúng, nếu đều là đệ tử trẻ tuổi, cho dù bây giờ ngươi ngăn cản, sau này cũng khó tránh được hai bên muốn đánh nhau. Buổi dạ tiệc này mà nhìn chúng tranh đấu, thật ra vẫn là một chuyện hay.
Ánh mắt Hàn Như Liệt tập trung trên người Mộ Chỉ Ly, không ngờ hôm nay nàng lại giao thủ với người của Sất Trá Điện. Tuy là hắn không biết nàng và đệ tử Sất Trá Điện xảy ra chuyện đụng chạm gì, nhưng mà đối với chuyện lần này thì cũng là điều ngoài ý muốn.
Nếu không phải bởi vì Mạc Tập Lẫm, Mộ Chỉ Ly cũng sẽ không bị Thiên Âm Môn trục xuất khỏi môn phái, hắn đối với Sất Trá Điện cũng cực kỳ không thích. Nhất là lần này trưởng lão dẫn dắt đệ trử Sất Trá Điện tới tham gia Vạn hoa đại sự lại chính là gia gia Mạc Tập Lẫm - Mạc Vũ Vân.
Hạ Trường Thanh nhìn một màn trước mắt cũng không nói gì, bởi vì chuyện của Mộ Chỉ Ly mà hắn đối với Mạc Vũ Vân cũng không có ấn tượng gì tốt cả. Sắc mặt hung hăng của kia đến bây giờ hắn cũng còn nhớ rõ.
Lúc này, Mẫn Vô Song cười nói:
- Ngụy trưởng lão nói không sai, trong ngày thường rất hiếm khi thấy Thiếu công tử Tuyệt Tình Cốc Ích Hàn xuất thủ, tối nay là một cơ hội tốt.
Mẫn Vô Song vừa nói câu này, không ít người đều gật đầu đồng ý.
Tại tu luyện giới, vốn là chuyện không liên quan đến mình thì luôn rất cao hứng, thấy chuyện náo nhiệt có thể nhìn, mọi người hiển nhiên đều thích thú đi xem.
Sắc mặt Mạc Vũ Vân cực kỳ khó coi, nhưng mọi người đều tán thành, hắn cũng không có thể nói gì, một khi làm mất lòng nhiều người như vậy, cho dù là hắn thì cũng không có được kết cục tốt.
Sau khi Ích Diệp thấy Mộ Chỉ Ly và Ích Hàn cùng xuất thủ, cũng không dự định quản chuyện này. Lúc trước hắn cũng đã nói Tuyệt Tình Cốc sẽ hậu thuẫn Mộ Chỉ Ly, lời này cũng không phải là giả.
Cánh tay La Chí Hiền run lên, một cây trường thương liền xuất hiện trong tay của hắn, hai tay vung vẫy ra từng đạo thương hoa lẳng lặng ngưng hiện, sau đó hóa thành một đạo bạch quang dày đặc, trực tiếp xuyên thủng vào hư không với một tốc độ không thể nào hình dung được, bất ngờ đánh về phía đầu Mộ Chỉ Ly. Thân hình Mộ Chỉ Ly chợt lùi, tâm thần khẽ động, Vị Ương kiếm liền xuất hiện trong tay của nàng, thiên lực rót đầy vào trong đó, tay khẽ đảo một cái, hóa thành một đạo lam mang lược xuất, cùng với đạo bạch quang kia hung hăng chạm vào nhau.
Loong coong!
Âm thanh kim thiết truyền ra trên không trung, hai người Mộ Chỉ Ly và La Chí Hiền đều lùi về phía sau vài bước, tay phải có hơi tê dại.
La Chí Hiền nhìn Mộ Chỉ Ly trước mắt, trong con ngươi khôi phục lại vẻ hỗn tạp:
- Với tu vi Hóa thân cảnh sơ kỳ có thể chiến đấu cùng ta đến trình độ này đã có chút đột phá rồi. Nhưng mà, mọi thứ tới đây nên kết thúc.
Sau khi câu nói này rơi ra, ánh mắt La Chí Hiền đột ngột biến đổi, tay phải cầm thương hướng xuống đất ném một cái, trường thương cắm sâu vào mặt đất đến nửa thước, đứng thẳng tắp ngay trước mặt La Chí Hiền.
Hai tay ở trước ngực nhanh chóng bắt đầu chuyển động, từng cái kết ấn phức tạp lặng lẽ ngưng hiện ra, thiên lực không ngừng từ trong cơ thể dũng động ra mênh mông, khí tức mạnh mẽ không ngừng tràn ngập.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày, nàng đối với việc chiến thắng La Chí hiền có lòng tin tuyệt đối, nhưng mà tình huống lúc này nàng lại không muốn vạch trần con át chủ bài của mình.
Ở dạ tiệc có nhiều người như vậy, nếu như bây giờ sử dụng con át chủ bài, lúc tỷ thí thì những người khác sẽ sớm có chuẩn bị rồi, chắc chắn không thể sử dụng tiếp. Nhưng mà, ngoài lúc này cũng không còn có cách nào khác.
Trên hai tay kết ấn phức tạp lặng lẽ ngưng hiện ra, giữa con ngươi đen nhanh hiện lên vẻ kiên quyết. Kết ấn thuận theo Mộ Chỉ Ly ngưng tụ lại, mọi người vốn đang xem náo nhiệt thì trong mắt cũng hiện lên vẻ khiếp sợ.
Y Thủ Che Thiên
Khóe miệng chậm rãi câu dẫn ra một nụ cười tà mị, vẻ mặt Mộ Chỉ Ly bình tĩnh, nhìn một đám người Sất Trá Điện đối diện im lặng không nói. Dáng vẻ bí hiểm làm cho đám người La Chí Hiền nhìn thấy trong lúc nhất thời không biết nói gì.
Ích Hàn cũng ý thức được chuyện không ổn, tuy là lúc trước Mộ Chỉ Ly làm việc cực kỳ kí mật nhưng với tính cách La Chí Hiền, cho dù có chứng cớ hay không hắn cũng nhất định cho rằng đó là Mộ Chỉ Ly.
- Từ biệt nhiều ngày, không ngờ tới hôm nay lại gặp được ở chỗ này.
Mộ Chỉ Ly cười nhạt, trên gương mặt sáng sỡ nhìn không ra một chút sát khí nào, nhưng mà trong mơ hồ nơi đáy mắt lại hiển lộ tâm tình âm hàn trong nội tâm của nàng.
- Hừ, tên tiểu tử thúi ngươi, hôm đó có phải là ngươi đã bỏ thuốc vào trong đồ ăn của chúng ta không?
La Chí Hiền tức giận nói, ánh mắt cũng không khỏi nhìn về sau lưng, Dương sư huynh đã đi hỏi thăm thân phận của tên tiểu tử này.
Tuy rằng bọn họ có vị trí không tệ trong môn phái Sất Trá Điện nhưng lúc trước tên nam tử này nói như vậy, bây giờ lại còn ở cùng với công tử Tuyệt Tình Cốc Ích Hà, trong lúc nhất thời thực sự không rõ thân phận của hắn.
Mắt Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ châm chọc, thản nhiên nói:
- Khi đó, lúc ta rời đi đồ ăn các người còn chưa được mang lên, làm sao ta có thể hạ độc các người chứ?
Lời nói này thực sự quá buồn cười.
La Chí Hiền nghe như vậy thì cũng im bặt, vốn đang tức giận nhưng bởi vì một câu nói này của Mộ Chỉ Ly mà mắt trừng cổ họng bị nghẹn, hắn quả thực không có chứng cứ, chẳng qua chỉ theo bản năng mà cho rằng như vậy.
Đang lúc này, Dương Thiếu Phi đi tới, trên gương mặt tuấn lãng phủ kín một tầng hắc sắc, nhìn Mộ Chỉ Ly đối diện, lạnh lùng nói:
- Ta còn tưởng rằng ngươi có bối cảnh gì to lớn, hóa ra chỉ là một tên tán tu mà lại dám ngông cuồng trước mặt của chúng ta, thực sự đáng ghét.
Kèm theo câu nói Dương Thiếu Phi rơi ra, trong mắt La Chí Hiền và một đám đệ tử Sất Trá Điện đều hiện lên vẻ hoảng hốt nồng nặc, lo lắng do dự trong lòng lúc này cũng hoàn toàn bị phá vỡ. Một tên tán tu mà lại dám biến bọn họ trở thành kẻ đần rồi đùa giỡn, nếu không giáo huấn hắn một phen thì sau này bọn họ còn có mặt mũi nào để đối mặt với người khác đây?
- Gì chứ? Người này chỉ là một tán tu, không có bất cứ bối cảnh gì?
La Chí Hiền không khỏi cất cao giọng.
Dương Thiếu Phi khẽ gật đầu:
- Ta đã hỏi rồi, người này chỉ là một tán tu, không có bất cứ bối cảnh gì.
Lúc La Chí Hiền vừa phát hiện Mộ Chỉ Ly thì hắn liền đi hỏi thăm những người khác xem có ai biết được người này không.
Dù sao thì biểu hiện phấn khích trước kia của Mộ Chỉ Ly quả thật không bình thường, hắn thấy, nếu không phải thật sự có át chủ bài thì quả quyết không thể cường thế như vậy, không ngờ tới sau khi hắn hỏi tất cả mọi người trong môn phái thì không có một người biết thân phận của nàng.
Mà một số tu luyện giả gần đây có quen biết với Ích hàn thì lại nói ra thân phận của Mộ Chỉ Ly, chỉ là một tán tu, không thuộc về bất cứ môn phái nào. Hình như trước kia là đệ tử của môn phái nào đó, sau này lại bị trục xuất khỏi môn phái, về phần cụ thể là môn phái nào thì cũng không biết.
Sau khi Dương Thiếu Phi biết được hết thảy thì chỉ cảm thấy một cổ tức giận đang dâng trào thiêu đốt trong lòng hắn, uổng công Dương Thiếu Phi hắn là sư huynh, không ngờ tới lại bị một tán tu đùa bỡn.
- Sự cam đảm của ngươi cũng không nhỏ, đám đùa bỡn chúng ta, nhưng mà ... hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi.
Dương Thiếu Phi tức giận nói, khí tức trong người trong nháy mắt tăng lên.
- Chỗ dựa vững chắc của ta quả thực là các ngươi không thể chọc đến, về phần tin hay không tin thì là chuyện của các ngươi.
Mộ Chỉ Ly không thèm để ý chút nào đến câu nói kia, dáng vẻ thờ ơ dường như xem đám người trước mặt là vô hình. Bây giờ sư phụ của nàng chính là Vô Bi lão giả, với địa vị và sức ảnh hưởng của Vô Bi lão giả ở Bồng Lai bí cảnh thì thật sự là không có bao nhiêu người có thể đối đầu với Vô Bi lão giả.
Dương Thiếu Phi cười nhạt:
- Chết đến nơi rồi mà vẫn còn ngông cuồng nói càn, chúng ta cũng không phải người ngu.
Vừa dứt lời, Dương Thiếu Phi liền một quyền hướng về phía gương mặt Mộ Chỉ Ly hung hăng đánh tới, kình phong mạnh mẽ vô cùng đâm xuyên qua không khí, mang theo trận trận âm thanh nổ tung.
Đang lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị động thủ thì một quả đấm khác cũng đã va đập vào quả đấm của Dương Thiếu Phi. Từng đạo thiên lực rung động từ chỗ quả đấm của hai người giao nhau tràn ngập ra, hai quả đấm cũng dần dần tách biệt.
Ích Hàn đứng ở trước mặt Mộ Chỉ Ly, khuôn mặt anh tuấn ngập tràn nụ cười nhàn nhạt, chậm rãi nói:
- Dương công tử, Mộ Ly là bằng hữu của ta, hy vọng ngươi có thể nể mặt ta, chút chuyện này chấm dứt tại đây đi, được không? Chuyện lúc trước vốn là do mấy vị công tử lên tiếng trước, lúc này cũng chính là dạ tiệc của Tuyệt Tình Cốc, nếu như xảy ra náo loạn thì đối với người nào cũng không tốt.
Vẻ mặt Ích Hàn tươi cười, nhưng lời nói ra lại rất rõ rằng chắc chắn, khẳng định không cho phép cự tuyệt.
Dương Thiếu Phi nhìn Ích Hàn trước mặt, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ hoảng hốt. Mộ Ly này chẳng qua chỉ là một tán tu mà thôi, vậy mà Ích Hàn lại vì hắn mà xảy ra mâu thuẫn với mình, có phần rất kỳ quái.
Lại nhớ tới lúc nãy những người kia nói, Mộ Ly chính là huynh đệ của Ích Hàn thì cũng hiểu rõ ra. Ích Hàn đối với huynh đệ của mình là nổi danh trượng nghĩa, nếu hôm nay tiếp tục động thủ sợ là Ích Hàn sẽ không thờ ơ đứng nhìn. Nghĩ tới đây, Dương Thiếu Phi cũng nhíu mày lại.
Nhưng mà, La Chí Hiền lại tuyệt nhiên mặc kệ hết thảy, nói:
- Ích công tử, chuyện này là ân oán cá nhân của Sất Trá Điện chúng tôi và Mộ Ly, hy vọng ngươi không nên nhúng tay.
Hắn mặc kệ cái gì là Tuyệt Tình Cốc, Tuyệt Tình Cốc chẳng qua chỉ là lui tới buôn bán với Sất Trá Điện mà thôi, thực lực thật sự nhất định không thể nào chống đỡ được với Sất Trá Điện, lẽ nào bọn họ ra tay với Mộ Chỉ Ly, Ích Hàn còn dám làm cho mối quan hệ của bọn họ căng thẳng hay sao?
Dương Thiếu Phi đang cân nhắc thì không ngờ tới La Chí Hiền lại đột nhiên nói ra lời như vậy, muốn ngăn lại đã không kịp rồi. Suy nghĩ của sư đệ hắn rất đơn thuần, chưa bao giờ nghĩ sâu sắc hay lo lắng gì cả. Nhưng mà, nếu La Chí Hiền đã nói ra khỏi miệng như thế thì để xem thái độ Ích Hàn như thế nào.
Bọn họ thân là đệ tử Sất Trá Điện, thân phận này trước sau cũng phải kiêng dè một chút.
Nghe La Chí Hiền nói, sắc mặt Ích Hàn đột nhiên lạnh xuống, nụ cười nơi khóe miệng cũng biến mất:
- Nói như thế, mấy vị không muốn để mặt mũi ta rồi?
Lời nói lạnh lẽ xen lẫn một chút uy hiếp, có thể làm cho trong lòng mọi người phát run.
Mộ Chỉ Ly thấy Ích Hàn đứng cản trước mặt mình, trong lòng cũng dâng lên một chút rung động. Tại đây, ở giây phút này lại có thể đứng che chở ở trước mặt của mình, loại huynh đệ này thật sự rất đáng giá.
- Ích Hàn, chuyện này ta giải quyết được rồi, đừng để mối quan hệ giữa Tuyệt Tình Cốc và Sất Trá Điện bị ảnh hưởng.
Mộ Chỉ Ly nói, đây vốn là chuyện nàng gây ra, nàng cần phải tự mình giải quyết.
- Huynh đệ có việc, ta cũng sẽ không ngồi yên bỏ mặt. Mấy người này ta đã sớm nhìn không thoải mái, hôm nay nếu có đánh một trận thì cũng không tệ.
Ích Hàn cười nói, giọng nói có phần rất thoải mái.
Thấy Ích Hàn ung dung như vậy, Mộ Chỉ Ly có phần khó hiểu:
- Nếu ngươi xuất thủ, chẳng phải sẽ ầm ĩ bất ổn với Sất Trá Điện?
Tối nay hắn coi như là tiểu chủ nhân, đệ tử Sất Trá Điện chính là khách mời, cứ như vậy mà xảy ra xung đột, thế lực hai bên sẽ rất khó coi.
Nghe vậy, Ích Hàn cũng không để ý chút nào, nói:
- Vậy thì có sao, ở vào thời điểm này, Tuyệt Tình Cốc là Tuyệt Tình Cốc, ta là ta. Chuyện như vậy trước đây cũng không phải là ta chưa từng trải qua, phụ thân ra đã buông lời với bên ngoài, chỉ cần một ngày ta chưa làm cốc chủ Tuyệt Tình Cốc thì ta chỉ là một tán tu, phiền phức bên ngoài không thuộc về Tuyệt Tình Cốc quản lý.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày, bây giờ nghe cách nói thế này cũng không có kinh ngạc lắm, Ích Diệp đối với phương pháp giáo dục Ích Hàn vốn khá đặc biệt, lúc Ích Hàn còn nhỏ mà đã đề xuất ra ý kiến như vậy thì rất tốt cho Ích Hàn. Không thể không thừa nhận, phương thức như vậy tuy là khác người nhưng hiệu quả đạt được cũng cực tốt.
Ích Hàn này coi như là một người biết nghiên cứu chỗ hở, nếu ở bên ngoài hắn xảy ra mâu thuẫn ồn ào với đệ tử khác thì đó chính là chuyện cá nhân của bọn họ, Tuyệt Tình Cốc nếu như không xuất thủ, môn phái đối phương cũng không thể xuất thủ, chỉ có thể xem như tụi trẻ tiểu đả tiểu nháo (chuyện của 2 đứa trẻ, để 2 đứa nó tự giải quyết, ồn ào nhỏ, đánh nhỏ). Mà nếu bình thường có ai cho rằng Ích Hàn là một tán tu, thì hắn lại chính là cốc chủ tương lai của Tuyệt Tình Cốc.
- Ích công tử, chuyện này không phải là vấn đề có nể mặt hay không, chúng tôi và Mộ Ly vốn có mâu thuẫn với nhau, mâu thuẫn này tuyệt đối không thể bỏ qua được.
Dương Thiếu Phi lạnh lùng nói, khẩu khí Ích Hàn hung hăng như vậy làm cho hắn sinh lòng bất mãn, cùng lắm thì đánh nhau, có gì nghiêm trọng.
- Đã như vậy, vậy thì không cần nhiều lời, động thủ đi.
Trong con ngươi xanh đen xẹt qua một tia băng lãnh, khí tức nhanh chóng tăng lên.
Mộ Ly từ sau lưng Ích Hàn bước ra, nhìn năm người trước mắt, khóe miệng cong lên gợi ra một nụ cười giễu cợt:
- Ta cũng không phải là lừa các ngươi, bối cảnh của ta các ngươi không phải là người có thể chọc nổi, vì không để cho sư phụ ta hổ thẹn, ta đây chỉ có thể đánh bại các ngươi.
Nhớ lại lúc trước khi rời đi Vô Bi lão giả nói một câu là "đừng làm ta mất mặt", trong lòng Mộ Chỉ Ly dâng lên sự ấm áp nhẹ nhàng, Vô Bi lão giả luôn luôn nói năng cứng rắn với nàng, nhưng đối với nàng lại cực kỳ quan tâm.
La Chí Hiền liều mạng, bước lên đón nhận Mộ Chỉ Ly đầu tiên:
- Ngươi lại tiếp tục khoe khoang nữa, ta vẫn muốn nhìn thử xem hôm nay ta giết chết ngươi thì chỗ dựa của ngươi có tới tìm ta hay không, ha ha ha!
La Chí Hiền cười đến mức tùy tiện, thiên lực trong người như thủy triều dũng động, khí tức mạnh mẽ trong nháy mắt tràn ngập ra, xen lẫn với túc sát chi sát băng lãnh áp bách lên người Mộ Chỉ Ly.
Ánh mắt Mộ Chỉ Ly ngưng tụ, Hóa thân cảnh trung kỳ! Không ngờ tới La Chí Hiền làm việc không có suy nghĩ này lại có tu vi rất tốt, tu vi bực này thực sự là cực kỳ mạnh mẽ so với hàng ngũ đệ tử cùng tuổi.
Nhưng mà, cho dù tu vi hắn tốt, nếu muốn làm gì được Mộ Chỉ Ly nàng thì cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Mộ Chỉ Ly đột ngột bước lên, mang tất cả thiên lực dũng xuất ngút trời, một cổ thiên lực cực kỳ bén nhọn dao động lan rộng ra, sâu trong đôi mắt trí tuệ thăm thẳm xen lẫn một chút sát khí đỏ thắm, sát khí băng lãnh kia có thể làm cho tâm thần mọi người rùng mình.
- Chỉ bằng ngươi, còn không có tư cách kia.
Câu nói rơi xuống, khí sát phạt tràn ngập, thân hình Mộ Chỉ Ly khẽ động, trực tiếp lấn người về phía trước, một quyền không hề vui mắt hung hăng đánh úp về phía La Chí Hiền.
- A, kiêu căng cực kỳ! Nhưng mà tu vi Hóa thân cảnh sơ kỳ thì có tư cách gì mà ngông cuồng ở trước mặt ta.
La Chí Hiền lạnh lùng nói, sau đó liền nghênh đón một quyền của Mộ Chỉ Ly.
Thân hình của hai người đụng vào nhau, tiếng quyền cước dày đặc nhanh chóng lấy hai người làm trung tâm truyền ra bên ngoài, những đóa hoa kiều diễm xung quanh bởi vì hai người giao thủ mà đã bị tàn phá, trong khoảng thời gian ngắn, cánh hoa tung bay khắp trời, nhưng bầu không khí cũng ngưng trọng dị thường.
Rầm rầm!
Tiếng từng đạo quyền cước mạnh mẽ liên tiếp truyền ra, vào thời khắc này đổ xuống chấn động cuồng bạo. Tâm thần Mộ Chỉ Ly khẽ động, cả người được một tầng ngọc sắc bao phủ, dưới ánh trăng phản xạ ra hàn mang trong trẻo lạnh lùng, cũng có thể so với sắt thép kiên cố.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly thoáng qua tia ngoan sắc, quả đấm thế như vũ hổ vậy, chẳng biết mệt mỏi tấn công về hướng La Chí Hiền, một quyền rồi một quyền nữa càng lúc càng tấn công cuồng mãnh hơn, làm cho trong lòng La Chí Hiền phát lạnh. Cái loại trùng kích cuồng mãnh này làm cho La Chí Hiền bị đẩy lui về sau mấy bước, lúc này trong mắt La Chí Hiền hiện đầy vẻ kinh ngạc, tu vi của mình rõ ràng là mạnh mẽ hơn Mộ Chỉ Ly, tại sao thực lực của nàng ta lại kinh khủng như vậy?
Cũng trong lúc đó, hai người Dương Thiếu Phi và Ích Hàn cũng bắt đầu tấn công. Tu vi của hai người bọn họ có là ngang sức ngang tài, đều là Hóa Thân Cảnh hậu kỳ. Bắt đầu giao thủ, thanh thế ngang nhau thật đáng sợ.
Hai người đều là người tâm cao khí ngạo, vốn lo lắng do dự về thân phận của đối phương, mà lúc này một khi đã giao thủ thì cũng đều vứt bỏ hết mọi thứ khác, trong lòng chỉ còn có một suy nghĩ là phải đánh bại đối phương.
Những đệ tử khác của Sất Trá Điện lặng lẽ đứng ở một bên, vẫn chưa xuất thủ. Dưới tình huống này, nếu như bọn họ cùng nhau động thủ tấn công hai người Mộ Chỉ Ly, rất nhiều người ở đây sẽ chú ý đến, mặt mũi coi như mất đi hết.
Thanh thế bốn người sao khỏi làm những người khác chú ý tới, trưỡng lão của các thế lực khác vốn đang cùng đệ tử nói chuyện với nhau, mặt lộ vẻ hữu nghị, không ngờ lúc này lại truyền tới tiếng đánh nhau, không khỏi làm cho người ta hoang mang.
- Đó là đệ tử Sất Trá Điện sao? Sao lại động thủ ở buổi dạ tiệc này chứ?
Một gã trưởng lão tuổi tác khá lớn cau mày chậm rãi nói.
Nghe vậy, tầm mắt của mọi người cùng nhìn về chỗ bốn người kia:
- Người đang giao thủ với Dương Thiếu Phi chẳng phải là thiếu công tử Tuyệt Tình Cốc Ích Hàn sao?
- Đúng rồi, còn tên còn lại thì không rõ lắm. Tình hình hôm nay thế nào, tại sao bọn họ lại xảy ra xung đột chứ?
Nụ cười còn đọng lại trên mặt Ích Diệp trong tích tắc bị đông cứng, trong lòng cũng xuất hiện tức giận, thời gian hôm nay thế nào, Ích Hàn lại cùng người khác đánh nhau, chuyện này truyền đi cũng không dễ nghe.
Nhưng mà, lúc Ích Diệp thấy Mộ Ly cũng cùng giao thủ với đối phương, sắc mặt cũng dễ nhìn hơn mấy phần, ít nhất thì đứa con trai này cũng không phải làm chuyện hồ đồ vớ vẩn.
Mạc Vũ Vân thấy đệ tử của mình lại động thủ dưới tình huống như vậy, sắc mặt trở nên khó coi vô cùng. Sau đó lập tức hướng về phía Ích Diệp ngượng ngùng cười cười:
- Thật sự ngại quá, mấy tên đệ tử này không được dạy bảo tốt.
Thấy Mộ Chỉ Ly giao thủ với La Chí Hiền, Mạc Vũ Vân chẳng cần phải suy xét liền biết chuyện này nhất định là La Chí Hiền khơi lên, hắn đối với tính nết La Chí Hiền có thể nói là hiểu rõ cực kỳ, mặc dù là một đệ tử có tài nhưng mà tính tình bực này nếu như thực lực không đủ mạnh mẽ thì sau này sợ là sẽ bị người khác mạt sát.
Nghe vậy, Ích Diệp khoát tay một cái:
- Tuổi trẻ, huyết khí phương cương, mâu thuẫn nhất thời cũng có thể lý giải.
- Ta đi gọi hắn dừng tay.
Mạc Vũ Vân mọi lên tiếng nói, sau đó hướng về phía bốn người đang giao thủ đi tới.
Thấy động tác của Mạc Vũ Vân, trưởng lão Huyết Khấp Minh Ngụy Văn Ngạn cười nói:
- Nếu là khí phách người tuổi trẻ tranh đấu, chi bằng xem một chút đi, xem rốt cuộc hai bên ai mạnh hơn.
Nghe Ngụy Văn Đồng nói, Mạc Vũ Vân lạnh lùng nói:
- Nếu như Ngụy trưởng lão muốn nhìn giao thủ, lúc diễn ra Vạn hoa tỷ thí thì có thể xem thoải mái.
- Lời nói này cũng không đúng, nếu đều là đệ tử trẻ tuổi, cho dù bây giờ ngươi ngăn cản, sau này cũng khó tránh được hai bên muốn đánh nhau. Buổi dạ tiệc này mà nhìn chúng tranh đấu, thật ra vẫn là một chuyện hay.
Ánh mắt Hàn Như Liệt tập trung trên người Mộ Chỉ Ly, không ngờ hôm nay nàng lại giao thủ với người của Sất Trá Điện. Tuy là hắn không biết nàng và đệ tử Sất Trá Điện xảy ra chuyện đụng chạm gì, nhưng mà đối với chuyện lần này thì cũng là điều ngoài ý muốn.
Nếu không phải bởi vì Mạc Tập Lẫm, Mộ Chỉ Ly cũng sẽ không bị Thiên Âm Môn trục xuất khỏi môn phái, hắn đối với Sất Trá Điện cũng cực kỳ không thích. Nhất là lần này trưởng lão dẫn dắt đệ trử Sất Trá Điện tới tham gia Vạn hoa đại sự lại chính là gia gia Mạc Tập Lẫm - Mạc Vũ Vân.
Hạ Trường Thanh nhìn một màn trước mắt cũng không nói gì, bởi vì chuyện của Mộ Chỉ Ly mà hắn đối với Mạc Vũ Vân cũng không có ấn tượng gì tốt cả. Sắc mặt hung hăng của kia đến bây giờ hắn cũng còn nhớ rõ.
Lúc này, Mẫn Vô Song cười nói:
- Ngụy trưởng lão nói không sai, trong ngày thường rất hiếm khi thấy Thiếu công tử Tuyệt Tình Cốc Ích Hàn xuất thủ, tối nay là một cơ hội tốt.
Mẫn Vô Song vừa nói câu này, không ít người đều gật đầu đồng ý.
Tại tu luyện giới, vốn là chuyện không liên quan đến mình thì luôn rất cao hứng, thấy chuyện náo nhiệt có thể nhìn, mọi người hiển nhiên đều thích thú đi xem.
Sắc mặt Mạc Vũ Vân cực kỳ khó coi, nhưng mọi người đều tán thành, hắn cũng không có thể nói gì, một khi làm mất lòng nhiều người như vậy, cho dù là hắn thì cũng không có được kết cục tốt.
Sau khi Ích Diệp thấy Mộ Chỉ Ly và Ích Hàn cùng xuất thủ, cũng không dự định quản chuyện này. Lúc trước hắn cũng đã nói Tuyệt Tình Cốc sẽ hậu thuẫn Mộ Chỉ Ly, lời này cũng không phải là giả.
Cánh tay La Chí Hiền run lên, một cây trường thương liền xuất hiện trong tay của hắn, hai tay vung vẫy ra từng đạo thương hoa lẳng lặng ngưng hiện, sau đó hóa thành một đạo bạch quang dày đặc, trực tiếp xuyên thủng vào hư không với một tốc độ không thể nào hình dung được, bất ngờ đánh về phía đầu Mộ Chỉ Ly. Thân hình Mộ Chỉ Ly chợt lùi, tâm thần khẽ động, Vị Ương kiếm liền xuất hiện trong tay của nàng, thiên lực rót đầy vào trong đó, tay khẽ đảo một cái, hóa thành một đạo lam mang lược xuất, cùng với đạo bạch quang kia hung hăng chạm vào nhau.
Loong coong!
Âm thanh kim thiết truyền ra trên không trung, hai người Mộ Chỉ Ly và La Chí Hiền đều lùi về phía sau vài bước, tay phải có hơi tê dại.
La Chí Hiền nhìn Mộ Chỉ Ly trước mắt, trong con ngươi khôi phục lại vẻ hỗn tạp:
- Với tu vi Hóa thân cảnh sơ kỳ có thể chiến đấu cùng ta đến trình độ này đã có chút đột phá rồi. Nhưng mà, mọi thứ tới đây nên kết thúc.
Sau khi câu nói này rơi ra, ánh mắt La Chí Hiền đột ngột biến đổi, tay phải cầm thương hướng xuống đất ném một cái, trường thương cắm sâu vào mặt đất đến nửa thước, đứng thẳng tắp ngay trước mặt La Chí Hiền.
Hai tay ở trước ngực nhanh chóng bắt đầu chuyển động, từng cái kết ấn phức tạp lặng lẽ ngưng hiện ra, thiên lực không ngừng từ trong cơ thể dũng động ra mênh mông, khí tức mạnh mẽ không ngừng tràn ngập.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày, nàng đối với việc chiến thắng La Chí hiền có lòng tin tuyệt đối, nhưng mà tình huống lúc này nàng lại không muốn vạch trần con át chủ bài của mình.
Ở dạ tiệc có nhiều người như vậy, nếu như bây giờ sử dụng con át chủ bài, lúc tỷ thí thì những người khác sẽ sớm có chuẩn bị rồi, chắc chắn không thể sử dụng tiếp. Nhưng mà, ngoài lúc này cũng không còn có cách nào khác.
Trên hai tay kết ấn phức tạp lặng lẽ ngưng hiện ra, giữa con ngươi đen nhanh hiện lên vẻ kiên quyết. Kết ấn thuận theo Mộ Chỉ Ly ngưng tụ lại, mọi người vốn đang xem náo nhiệt thì trong mắt cũng hiện lên vẻ khiếp sợ.
Y Thủ Che Thiên
Đánh giá:
Truyện Y Thủ Che Thiên
Story
Quyển 5 - Chương 129: Đánh nhau trong dạ tiệc
10.0/10 từ 40 lượt.