Y Thủ Che Thiên

Quyển 4 - Chương 103: Đối chiến

Lại một trận âm thanh kim loại va chạm vào nhau phát ra từ trên võ đài , kiếm quang bén nhọn bắn ra bốn phía, hai đạo thân hình cơ hồ đồng thời bắn ngược ra, lui về mấy bước mới ổn định được, mặt đất cứng rắn cũng bị lực đạo mạnh mẽ trực tiếp hóa thành một mảnh phấn vụn.

“Khục” Hàn Như Liệt ho nhẹ một tiếng, máu tươi từ khóe miệng chậm rãi tràn ra, mi mắt khẽ rủ xuống, khiến cho mọi người thấy không rõ nét mặt của hắn.

Vốn là một bộ áo trắng chỉnh tề giờ đây lại có thêm mấy đạo vết kiếm, lúc dừng lại mọi người mới hoàn toàn thấy rõ, vết máu đang không ngừng nhuộm đỏ bộ áo trắng.

Trái lại quần áo trên người Lương Tĩnh Viên chỉ có vài chỗ rách, trên người cũng không có nửa điểm tổn thương, hiển nhiên một phen giao thủ lúc trước Hàn Như Liệt ở thế hạ phong.

Nhìn thấy sự khác biệt giữa hai người, đệ tử Lương gia đều là vẻ mặt kích động, Lương Tĩnh Viên và Mộ Chỉ Ly ở Truyền thừa chi địa đánh một trận khiến cho bọn họ bị mất mặt trước những đệ tử của Đông Phương gia, hôm nay biểu hiện của Lương Tĩnh Viên chắc chắn có thể gỡ hoà cho ván thua lúc trước!

“Ngươi không phải là đối thủ của ta!” Lương Tĩnh Viên lạnh lùng nói, khuôn mặt anh tuấn giương lên nụ cười tự tin , trong mắt không che dấu chút giễu cợt nào đối với Hàn Như Liệt.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt khẽ ngẩng đầu lên, một cỗ khí hung lệ đột nhiên từ trong cơ thể bộc phát ra, trầm giọng nói: “Kết cục còn chưa công bố, ngươi không khỏi đắc ý quá sớm đi!”

“A. . .Thật là con vịt sắp chết mà vẫn còn mạnh miệng, hi vọng ngươi có thể vẫn tiếp tục mạnh miệng.” Lương Tĩnh Viên giễu cợt nói, chênh lệch giữa Nguyên Anh cảnh và Linh Tịch cảnh rất lớn? Muốn vượt qua căn bản là không thể nào!

“Như ngươi mong muốn!” Hàn Như Liệt lạnh giọng đáp, khuôn mặt tuấn dật đột nhiên hiện lên vẻ quyết tuyệt, hắn có được tu vi như thế này đã trải qua nhiều lần chém giết, tình huống nguy hiểm hơn lại càng nhiều không kể xiết, há lại dễ dàng nhận thua như vậy?

Huống chi Ly nhi còn đang ở phía sau hắn, hắn tuyệt đối sẽ không để cho Ly nhi thất vọng! Nghĩ tới đây, Hàn Như Liệt chỉ cảm thấy cả người tràn đầy lực lượng. Chút đau đớn trên người căn bản không là gì cả, hắn muốn chính là kết quả trận đấu mà thôi!

Thiên Lực mênh mông từ trong cơ thể gào thét ra, liên tục không ngừng rót vào trong hai tay hắn, từng đạo ấn kết nhanh như chớp xuất hiện làm người ta hoa cả mắt!


Lực lượng hung hãn vô cùng từ song chưởng tràn ngập ra, kèm theo từng đạo ấn kết phức tạp xuất hiện, mọi người chỉ cảm thấy Thiên Lực chung quanh tựa hồ bị hắn dẫn dắt nhanh chóng tràn vào trong kết ấn!

Chứng kiến Hàn Như Liệt không có ý định từ bỏ kết ấn, Lương Tĩnh Viên hừ lạnh một tiếng, ở sâu trong đáy mắt lại hiện lên tia vui vẻ vì đã thành công. Hắn hi vọng nhất là Hàn Như Liệt lấy cứng chọi cứng để đấu với hắn!

Thực lực hôm nay của hắn căn bản không cần lo lắng Hàn Như Liệt sẽ mang đến uy hiếp gì cho hắn, chỉ cần Hàn Như Liệt không nhận thua hắn tuyệt đối nắm chặc cơ hội giết chết Hàn Như Liệt!

Sắc mặt Đông Phương Khiếu rất tức giận, nhìn nụ cười trên mặt Lương Đỉnh Thiên không chút nào kiêng kỵ lại càng căm tức hơn, Lương gia thật sự quá ghê tởm rồi.

Quán Đỉnh Đại Pháp của Lương gia hắn đã từng nghe nói qua, nếu như hắn đoán không sai sở dĩ thực lực của Lương Tĩnh Viên tăng lên là bởi vì Quán Đỉnh Đại Pháp.

Lương Đỉnh Thiên thật là có một chút hèn hạ, vì bài danh Tư Cách Chiến lần này thậm chí ngay cả thủ đoạn này cũng sử dụng, sau trận này Lương Tĩnh Viên coi như đã hoàn toàn bị phế.

Có thể nói tâm tình của Lương Đỉnh Thiên lúc này thật tốt, bất luận Lương Tĩnh Viên thắng hay thua đối với hắn cũng không có ảnh hưởng quá lớn, thắng đương nhiên không cần phải nói, cho dù có nói dù sao còn có Thủy gia theo chân bọn họ giống nhau, bọn họ cũng không nhất định là đệm lót.

Sau cái chết của Thủy Khinh Nhu thì điều lo sợ trước đây của hắn cũng hoàn toàn biến mất, hiện tại chỉ cần chờ đợi kết quả là được rồi.

” Hàn Như Liệt lại có chút nguy hiểm a, thực lực của Lương Tĩnh Viên cao như thế, nếu như muốn thắng cũng chỉ có liều mạng, nhưng kết quả cũng rất khó nói.” Trong mắt Xảo Xảo mang theo vẻ lo lắng.

Tuấn Tuấn gật đầu: “Nếu như thực lực của Lương Tĩnh Viên chỉ là nửa bước Nguyên Anh mà nói thì cũng không cần lo lắng, nhưng giữa nửa bước Nguyên Anh cùng với Nguyên Anh cảnh có chênh lệch rất lớn, đây là một đường ranh giới, độ khó rất lớn.”

Xảo Xảo lẳng lặng quan sát vẻ mặt của Tuấn Tuấn sau lên tiếng nói: “Xem bộ dáng của ngươi dường như cũng không lo lắng a?”



Cái thế giới này luôn không ngừng xuất hiện kỳ tích, mà hắn tin tưởng chủ nhân mình là người sẽ sáng tạo ra kỳ tích đó.

Đang chữa thương Mộ Chỉ Ly vốn rất là lo lắng, chênh lệch giữa Nguyên Anh cảnh và Linh Tịch cảnh hậu kỳ so với nàng và thực lực Thủy Khinh Nhu lúc trước sai biệt còn muốn lớn hơn, đối phó càng muốn khó khăn hơn.

Theo suy nghĩ của nàng, nếu không có hi vọng chiến thắng thì trực tiếp nhận thua, lãng phí năm năm thời gian lại coi là cái gì? Chỉ cần có Hàn Như Liệt ở bên cạnh nàng mà thôi, những thứ khác đều không trọng yếu bằng hắn!

Nghe Tuấn Tuấn và Xảo Xảo nói về sau, tâm tình đang treo lơ lửng cũng để xuống, tiếp tục trị liệu vết thương.

Kèm theo thanh âm Hàn Như Liệt rơi xuống, Thiên Lực mênh mông ngập trời giống như thủy triều ở phía sau điên cuồng ngưng tụ, Thiên Lực màu đỏ rực giống như ngọn lửa không ngừng toát ra.

Vốn là khí trời có chút mát mẻ đột nhiên tăng lên, những đệ tử đứng ở khoảng cách gần tỷ võ đài không khỏi rỉ ra một trận mồ hôi.

Tiếp theo sau, Thiên Lực từ ngọn lửa màu đỏ không ngừng sôi trào hóa thành một hỏa kiếm khổng lồ to gần trăm trượng! Một cỗ năng lượng mạnh mẽ tới cực điểm không ngừng từ trên của hắn truyền ra, nhiệt độ nóng rực khiến cho không khí phát ra từng trận âm thanh nổ tung.

Cự kiếm lửa đỏ vừa xuất hiện, không gian xung quanh phảng phất như bị bóp méo, trong mắt tuyệt đại đa số đệ tử ở chung quanh đều hiện lên vẻ rất kinh hãi, năng lượng ba động kinh khủng như vậy nếu rơi vào trên người bọn họ mà nói, kết cục sợ là sẽ tan xương nát thịt.

Trên đài cao nhãn lực của đám người Đông Phương Khiếu đúng là rất cao minh, một chiêu này của Hàn Như Liệt vừa mới ngưng tụ ra bọn hắn liền phát hiện chiêu thức này có chỗ khác biệt.

“Lĩnh ngộ thiên phú thuộc tính Hoả tầng thứ nhất?” Đông Phương Khiếu kinh ngạc nói

“Đích xác là lĩnh ngộ thiên phú thuộc tính Hoả tầng thứ nhất.” Dật Trần chậm rãi gật đầu nói, tròng mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, bất luận là Mộ Chỉ Ly hay là Hàn Như Liệt đều cực kỳ không đơn giản, trong thời gian ngắn như vậy thế nhưng đều lĩnh ngộ được thiên đạo pháp tắc.


Nghê Kinh Minh nhìn hỏa kiếm khổng lồ kia, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ hâm mộ. Ban đầu nếu hai nhà bọn họ tranh thủ mời Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly đến, thì tình cảnh hiện tại cũng đã khác đi.

Mặc dù hiện tại Nghê Kinh Minh đang rất phiền não, nhưng bài danh trong trận chiến ngày hôm nay người được chú ý nhiều nhất hẳn là Đông Phương gia rồi, còn Nghê gia bọn hắn ngược lại lại làm nền cho Đông Phương gia.

Sớm biết thiên phú tu luyện của hai người bọn họ mạnh như thế, ban đầu bất luận trả giá gì đều phải đưa bọn họ đến Nghê gia , đáng tiếc hết thảy đều đã chậm, hắn không có vận khí tốt như Đông Phương Khiếu!

Thời điểm Hàn Như Liệt ngưng tụ vũ kỹ, tốc độ của Lương Tĩnh Viên cũng không thể chậm, những ấn kết phức tạp từ hai tay hắn lặng lẽ hiện lên, một cỗ năng lượng ba động hung hãn từ trong cơ thể bộc phát ra.

Thiên Lực màu vàng đột nhiên từ phía sau hiện lên, tản ra ánh sáng màu vàng kim, trong lúc nhất thời dường như còn đẹp hơn so với mặt trời trên không trung. Một cỗ hơi thở bén nhọn truyền ra, sau đó màu vàng của Thiên Lực cũng biến thành đại đao khổng lồ cao gần trăm trượng!

“Thiên Nguyệt Cửu Liên Đao!”

Lương Tĩnh Viên quát lạnh một tiếng, bàn tay to đột nhiên vung lên, cự kiếm màu vàng như nhận lấy lệnh thẳng tắp hướng phía Hàn Như Liệt xông tới.

“Xuy xuy!”

Cự kiếm màu vàng lướt xuống, ánh sáng màu vàng kim chói mắt làm bừng tỉnh ánh mắt của mọi người, nơi đi qua đều nổi lên năng lượng rung động, phảng phất như một loại cắt đứt hư không làm cho người ta nhìn thấy mà giật cả mình.

Thời điểm cự kiếm màu vàng xông tới, trong mắt Hàn Như Liệt hiện lên một tia sáng lạnh lẽo, chợt bàn tay to đột nhiên nắm chặt, cự kiếm màu đỏ cũng một đường hướng Lương Tĩnh Viên xông tới!

Hai đạo hào quang sáng chói. Giống như là sao băng, xẹt qua phía chân trời, rồi sau đó ở dưới vô số đạo ánh nhìn soi mói, ầm ầm chạm vào nhau!

“Oanh!”

Đụng nhau trong chốc lát, dường như bầu trời cũng run rẩy lên, năng lượng phong bạo từ kiếm quang bén nhọn va chạm ở trung tâm bầu trời, phá hư hết thảy mọi thứ ở xung quanh!

Xung quanh đài tỷ võ càng ngày càng xuất hiện nhiều những khe hở chứa năng lượng kinh khủng , bóng tối màu đen chìm xuống làm cho lòng người sợ hãi đến cực điểm, những đệ tử ở khoảng cách gần sợ bị liên lụy mà đều rối rít lui về phía sau.

Trong mắt của những người cao quý của Hoàng thất mang theo một tia xấu hổ, bàn tay to nắm chặt lại tạo thành một vòng phòng hộ đem lực phá hoại ngăn cách ở trong phạm vi nhất định, không cho lan đến những nơi khác.

Ánh sáng màu vàng và màu đỏ của lửa, điên cuồng ăn mòn lẫn nhau, che khuất cả bầu trời, giống như ngày tận thế, khiến cho trong lòng mọi người bịt kín một tầng sợ hãi.

Các vị đại nhân ngồi trên đài cao khi nhìn thấy một màn năng lượng khủng bố này, sắc mặt cũng nhịn không được rung động, lực phá hoại kinh khủng như thế này so với đệ tử bài danh đứng đầu cũng không thể yếu.

Thực lực của đệ tử lần này so với những lần trước mạnh hơn nhiều, chẳng qua là năng lượng va chạm khủng bố như vậy, bọn họ vẫn có thể sống sót sao? Trong lòng mọi người đều căng thẳng lên.

Đương nhiên Đông Phương Khiếu không cần phải nói, lúc trước Lương Đỉnh Thiên vẫn thản nhiên nhưng giờ đây lại không thể nào dửng dưng được nữa, đôi mắt nhìn chăm chú vào đài tỷ võ, muốn biết được kết quả như thế nào.

Mộ Chỉ Ly trực tiếp ra khỏi trạng thái chữa thương, vẻ mặt khẩn trương nhìn đài tỷ võ, nàng cũng không nghĩ tới hai năng lượng va chạm vào nhau lại kinh khủng như thế. Liệt và Lương Tĩnh Viên hẳn là cùng nhau thi triển vũ kỹ mạnh nhất, hậu quả khi hai loại năng lượng này va chạm vào nhau nàng thật không dám nghĩ tới.

Lúc bụi mù dần tiêu tán, mọi người nhìn thấy tình huống trên đài tỷ võ đều không khỏi hít một ngụm khí, đài tỷ võ đây sao? Căn bản chính là một mảnh phế tích, hơn nữa phần lớn mảnh phế tích này cơ hồ sắp thành phấn vụn!

“Két”

Kèm theo một đạo tiếng vang truyền ra, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên tia sáng, song khi nàng nhìn thấy rõ người đang đứng trên võ đài thì sắc mặt trở nên khó coi không ít, bởi vì đó chính là Lương Tĩnh Viên!

Y Thủ Che Thiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Y Thủ Che Thiên Truyện Y Thủ Che Thiên Story Quyển 4 - Chương 103: Đối chiến
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...