Y Thủ Che Thiên

Quyển 3 - Chương 89: Ta tới rồi

Một nén nhang sắp hết, tất cả mọi người đã nhận định Mộ Chỉ Ly sẽ không xuất hiện.

Nếu muốn xuất hiện thì đã sớm xuất hiện, sao lại sẽ chờ tới bây giờ? Mặc dù muốn sĩ diện cũng sẽ không tại thời khắc quan trọng này mà sĩ diện, huống chi Mộ Chỉ Ly không phải là người như thế.

Nhìn nén nhang còn dư lại đuôi Hương, chấp sự bất đắc dĩ thở dài, mới chậm rãi nói: “Mộ Chỉ Ly đối với Tiêu Lệ Nhi, Mộ Chỉ Ly bỏ. . . . .

Sắc mặt đám người Phong Hàn ảm đạm mấy phần, kết quả như thế thật sự là ngoài dự liêu của bọn họ a. Song, đang lúc chấp sự nói hai chữ bỏ quyền , nhưng chữ chưa nói ra khỏi miệng , đột nhiên một trận gió mát thổi qua trước mặt mọi người , mang theo một trận mùi thơm.

Giọng nói thanh thúy dễ nghe mà chậm rãi truyền vào trong tai mọi người: “Ta đã tới.”Ba chữ đơn giản nhưng lại giống như sấm sét nổ vang trong lòng mọi người.

Sau một khắc, mọi người phát hiện ở trên đài tỷ võ kia lúc này đã thêm một thân ảnh màu trắng xinh đẹp.

Cũng chính là người mà bọn họ mong đợi – Mộ Chỉ Ly!

Chấp sự kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly trên đài, dường như trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng, dù sao Mộ Chỉ Ly đột nhiên xuất hiện trong lòng hắn phập phồng thật sự không nhỏ, càng làm cho người kinh ngạc chính là tốc độ như gió của nàng ấy, cho dù lấy thực lực của hắn cũng chỉ có thể nhìn đến thân ảnh mơ hồ thôi.

Ở trên người các đệ tử, hắn còn chưa bao giờ thấy tốc độ của người nào có thể nhanh như vậy, cũng chưa từng nghĩ Mộ Chỉ Ly lại làm được!

Lúc này nén nhang cũng cháy hết hoàn toàn, như vậy Mộ Chỉ Ly cũng không có đến trễ một nén nhang thời gian, nàng vẫn còn có tư cách tham gia trận đấu!

Khuôn mặt Tiêu Lệ Nhi kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly đột nhiên xuất hiện đối diện mình, vốn tưởng rằng trận tỷ thí này mình là bất chiến mà thắng, mặc dù thắng có chút ám muội, nhưng là cơ hội rạng danh trước mặt, kết quả quan trong hơn nhiều so với quá trình.

Huống chi lần tỷ thí này cũng không phải là nàng sử dụng thủ đoạn âm độc gì, là Mộ Chỉ Ly tự mình bỏ cuộc thôi, khóe miệng nở nụ cười còn chưa hoàn toàn phóng mở chính là cứng lại. So sánh sự chênh lệch trong tất cả mọi người thì đứng đầu chính là nàng.


Cùng một thời gian, Phong Hàn, Cung Linh cùng với Thiên Cẩn Thần cũng là thở phào nhẹ nhõm, may là vượt qua rồi!

Dưới đài tỷ võ, trong đám người, Thiên Nhi nhìn Mộ Chỉ Ly trên đài khóe miệng gợi lên độ cong thoải mái, cuối cùng cũng vượt qua rồi, không có bỏ qua cuộc tỷ thí này. Vốn là ngay cả nàng cũng chuẩn bị bỏ qua, nhưng Chỉ Ly lại đột nhiên xuất hiện.

Nàng thậm chí cũng không có thời gian đi theo Chỉ Ly giải thích đến tột cùng chuyện gì xảy ra chính là lập tức lôi kéo Chỉ Ly chạy tới tỷ võ đài, cũng may địa điểm tỷ thí lần này là bên trong điện Chu Tước, nếu không mặc dù Chỉ Ly tỉnh lại sợ là có tới cũng không kịp.

Nhìn vẻ mặt mọi người kinh ngạc, Mộ Chỉ Ly xoay người lại hướng Phong Hàn nói: “Điện chủ, lúc trước đệ tử một mực bế quan, bởi vì lúc này là thời khắc mấu chốt nên cho tới bây giờ mới chạy tới, mong rằng Điện chủ tha lỗi.”

Lời này vừa nói ra, mọi người giờ mới hiểu được đến tột cùng là chuyện gì xảy ra. Không phải là Mộ Chỉ Ly bỏ cuộc, mà là bởi vì giai đoạn trọng yếu nàng không có cách nào lập tức chạy tới.

Không có ai hoài nghi lời nói chân thật này của Mộ Chỉ Ly, xem ra điều này giải thích thật sự là hợp lý nhất.

Phong Hàn khẽ gật đầu, cũng không có chỉ trích Mộ Chỉ Ly: “Tới là tốt rồi.” Đơn giản bốn chữ nhưng cũng là biểu lộ thái độ của ông, đối với Mộ Chỉ Ly đến trễ không có chút nào bất mãn, ngược lại vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm để cho mọi người càng thấy sự quan tâm rõ ràng của Phong Hàn đối với Mộ Chỉ Ly.

Nghe thấy lời nói của Phong Hàn…, khóe miệng Mộ Chỉ Ly tràn ra nụ cười, lúc này mới quay người lại nhìn Tiêu Lệ Nhi trước mặt mình nói: “Vừa rồi tới chậm một chút, mong rằng sư tỷ chớ trách.”

Tiêu Lệ Nhi chỉ lúng túng cười: “Không sao, không sao.” Nhưng trong lòng thì âm thầm phát khổ, dưới loại tình huống này trừ nói như vậy thì còn có thể nói cái gì? Nếu là Mộ Chỉ Ly tới trễ một giây …, cuộc tỷ thí này người thắng chính là mình, nhưng kết cục hôm nay cũng là vô cùng huyễn hoặc a.

Mặc dù nàng là sư tỷ của Mộ Chỉ Ly, nhưng nàng cũng nghe thấy thực lực của Mộ Chỉ Ly, mấy tháng trước liền có thể đánh bại cao thủ Thiên Huyền Bát cảnh, hôm nay nàng cũng bất quá Thiên Huyền Bát cảnh thôi.

Ngay tại lúc này, Tiêu Lệ Nhi căn bản cũng không có quan tâm tu vi của Mộ Chỉ Ly, bởi vì nàng rõ ràng biết thực lực của Mộ Chỉ Ly thực không giống mặt ngoài nhìn qua đơn giản như vậy.



Lời của chấp sự làm đám đông từ trong trạng thái kinh ngạc giựt mình tỉnh lại, lúc này mới rối rít đem tầm mắt hướng đến tỷ võ đài. Mỗi lần Mộ Chỉ Ly tỷ thí cũng là rất được người chú ý, tốc độ tăng tu vi của nàng có thể nói nổi danh cả Thần Quyết Cung.

Trừ Lăng Lạc Trần sư huynh ở ngoài, bọn họ chưa từng thấy qua người nào có tốc độ tu luyện nhanh như vậy. Lần này không biết thực lực Chỉ Ly có thể hay không tăng tiến nữa, dĩ nhiên, đây là tâm thái của đại đa số người xem kịch vui thôi.

Mặc dù tốc độ tu luyện của Mộ Chỉ Ly so với người bình thường là quá nhanh, nhưng cũng sẽ không nhanh như vậy, nếu không chẳng phải là trong khoảng thời gian ngắn đã có thể vượt qua tu vi của tất cả bọn họ rồi rồi?

Đợi sau khi đợi chấp sự nói xong, Mộ Chỉ Ly và Tiêu Lệ Nhi chính là thi lễ một cái, sau một khắc chính là trực tiếp kéo ra trận chiến.

Tiêu Lệ Nhi hơi thở đột nhiên bộc phát ra , uy áp của Thiên Huyền Bát cảnh lại trong nháy mắt tràn ngập ra. . . . . .

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người có thể cảm nhận được lực lượng uy áp cường hãn, ở trước mặt lực lượng uy áp cường thế, không ít đệ tử có thực lực hơi yếu kém , sắc mặt đều lộ ra một tia tái nhợt, dù sao uy áp của Thiên Huyền Bát cảnh thật không đơn giản.

Ở Đại Lục Thiên Huyền, thực lực Thiên Huyền Bát cảnh cũng đã coi như là cường giả đứng đầu, loại uy áp này làm sao có thể thừa nhận dễ dàng như vậy được?

Vốn là Tiêu Lệ Nhi coi Mộ Chỉ Ly là đại địch, đương nhiên là không có giữ lại chút nào. Trong lòng của nàng cũng là rõ ràng lúc này trong mắt người bình thường thoạt nhìn uy áp cực kì khủng bố nhưng đối với Mộ Chỉ Ly mà nói căn bản cũng không có ảnh hưởng gì, như thế lại làm cho nàng lo lắng hơn mấy phần.

“Thiên Huyền Bát cảnh, thực lực của Tiêu Lệ Nhi lại đạt đến Thiên Huyền Bát cảnh!”

“Thật không có nhìn ra, tuổi của Tiêu Lệ Nhi không lớn, tu vi lại cường hãn như thế. Điện Chu Tước chúng ta nhân tài thật đúng là ùn ùn a, nếu không phải vì Trục Đỉnh Tái Sự mà nói…, sợ là không biết lúc nào chúng ta mới có thể biết được.”

“Mộ Chỉ Ly lại một lần nữa đối mặt với đối thủ Thiên Huyền Bát cảnh , lần trước nàng chiến đấu cùng với Thư Dao, ta vẫn còn nhớ đây.”



“Vậy cũng không nhất định, ngươi không nhớ Thư Dao chủ yếu dựa vào chính là tinh thần lực sao? Thực lực của nàng ta sao có thể so sánh với cao thủ Huyền Bát cảnh cùng loại, ta xem kết của của hai người rồi hãy nói . . . . .”

. . . . . .

Mọi người rối rít đàm luận, ngày thường cao thủ Thiên Huyền Bát cảnh cũng không phải là dễ dàng nhìn thấy như vậy, cho dù là ở Thần Quyết Cung, có thể đạt tới thực lực như vậy đó cũng là người đứng ở đỉnh Kim Tự Tháp.

Ở trên đài, sắc mặt Mộ Chỉ Ly từ đầu tới cuối cũng không có phát sinh chút biến hóa nào, đầu lông mày kia cùng nụ cười nhợt nhạt có thể nhìn ra lúc này tâm tình nàng rất là dễ chịu.

Nhìn vẻ mặt Mộ Chỉ Ly dễ chịu như vậy, trong lòng Tiêu Lệ Nhi hiện lên một tia bất an, dưới tình huống như vậy Mộ Chỉ Ly lại vẫn thoải mái, chẳng lẽ nàng ta rất có lòng tin đối với trận chiến này?

Vẻ mặt tuyệt mỹ của Mộ Chỉ Ly vẫn như cũ hàm chứa trong trẻo lạnh lùng, sau một khắc đột nhiên bước ra một bước, Thiên Lực trong cơ thể giống như thủy triều trong nháy mắt quay cuồng, mà hơi thở kia cũng là chậm rãi kéo lên .

Thiên Huyền Lục cảnh.

Thiên Huyền Thất cảnh.

Thấy hơi thở Mộ Chỉ Ly đạt đến Thiên Huyền Thất cảnh, tại chỗ bất luận là đệ tử hay là nhóm chấp sự trên mặt đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Hơn nửa năm không thấy, thực lực Mộ Chỉ Ly thế nhưng lần nữa tăng lên!

Tuy nói đã hơn nửa năm, nhưng đối với người tu luyện , này hơn nửa năm bất quá là chỉ chớp mắt thôi, rất nhiều người tu luyện mười năm cũng không có thể có khả năng đột phá, này hơn nửa năm thật sự là quá ngắn .

Mọi người bất quá chỉ nói giỡn nói là Mộ Chỉ Ly không chừng có lần nữa đột phá, thời điểm cười giỡn biến thành sự thật , mọi người trong lòng như cũ khó mà tiếp nhận.Tốc độ tu luyện như thế, thật sự làm cho người ta mê tít mắt!



Ban đầu chênh lệch suốt ba cấp bậc, Chỉ Ly vẫn là chiến thắng Thư Dao, hôm nay bất quá một cái cấp bậc thôi, ở nàng xem tới Chỉ Ly tuyệt đối không thể thất bại!

Song, hơi thở Mộ Chỉ Ly cũng không có dừng lại ở Thiên Huyền Thất cảnh, mà là sinh sôi đạt đến Thiên Huyền Bát cảnh!

Ngay tới lúc hơi thở của Thiên Huyền Bát cảnh truyền ra, tất cả mọi người đều đờ đẫn . Mở to hai mắt nhìn Mộ Chỉ Ly một câu nói đều nói không ra.

Cho dù là Phong Hàn lúc này cũng không cách nào giữ vững lạnh nhạt nữa rồi, đến tột cùng bản thân đồ đệ là làm sao tu luyện ông đều hồ đồ vô cùng, tốc độ tu luyện như thế thật đúng là không phải bình thường người có thể có được .

Nửa năm thời gian tăng lên ba cấp bậc, cho dù là Lăng Lạc Trần cũng không có tăng tốc độ khủng bố như vậy a! Khó trách lần này bế nàng ấy quan thời gian lâu như vậy, lại càng suýt nữa bỏ qua cuộc tỷ thí hôm nay.

Thiên Cẩn Thần há to miệng, trên mặt tràn đầy không thể tin được: “Thực lực của Chỉ Ly sư tỷ lại đạt đến trình độ khủng bố như vậy, đây cũng quá cường hãn đi!”

Tiêu Lệ Nhi kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, lòng tin ở trong lòng nhanh chóng tiêu tán. Vốn là tu vi của nàng cao hơn Chỉ Ly trong lòng nàng cũng có chút bồn chồn, hôm nay tu vi của Mộ Chỉ Ly đã bằng nàng, như vậy nàng còn có cái gì để chính thức giành phần thắng?

Không phải lực chiến đấu của nàng không đủ mạnh, mà là lực chiến đấu của Mộ Chỉ Ly thật sự quá nghịch thiên.

Chỉ với lực công kích của Thiên Lực Lôi thôi mà mình khó có thể chiến thắng, dù sao tu vi ngang hàng, thì lực công kích của Thiên Lực là cực kỳ quan trọng .

“Ta dựa vào, quả thực là ép ta nói thô tục a! Mộ Chỉ Ly rốt cuộc là tu luyện kiểu gì, đây cũng quá nghịch thiên sao!”

“Nửa năm tăng lên ba cấp bậc, này cũng không phải là Hậu Thiên cảnh giới! Đây chính là Thiên Huyền cảnh giới a!”

“Nàng không phải là cuồng ăn đan dược sáu tháng chứ, nếu không căn bản không thể nào tăng lên nhanh như vậy!”

Y Thủ Che Thiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Y Thủ Che Thiên Truyện Y Thủ Che Thiên Story Quyển 3 - Chương 89: Ta tới rồi
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...