Y Thủ Che Thiên
Quyển 2 - Chương 118: Sư tỷ khó chơi
Thi đấu lôi đài luyện đan tuy bọn hắn chưa từng nhìn, nhưng lúc đó xôn xao truyền đi, tin tức của bọn hắn linh thông sao có thể không biết?
Lần này, Lăng Lạc Trần đi chiêu mộ, bọn hắn cũng có tiến cử Mộ Chỉ Ly, bất quá bọn hắn nghĩ Dược Tông đối với thiên tài luyện đan như nàng nhất định sẽ nghĩ biện pháp lôi kéo, mà Thần Quyết cung của bọn hắn cùng Dược Tông có quan hệ giao hảo, cho nên qua một phen cân nhắc sau cũng quyết định không nên làm quá mức.
Nói thì nói thế, bất quá trong lòng bọn hắn tự nhiên cũng hi vọng có thể đem nàng chiêu mộ về. Môn phái tầm đó lại giao hảo thủy chung so sánh vẫn kém người trong nhà đúng không?
Trong mắt mấy vị trưởng lão đều hiện lên thần sắc thỏa mãn, trong mười lăm người đứng đây chú mục nhất chính là Chỉ Ly. Tuy nàng không có động tác hay lời nói chỉ đơn giản đứng ở nơi đó, lại khiến co người ta không tự giác bị nàng hấp dẫn.
Có lẽ những người khác cho rằng mình bị hấp dẫn vì mỹ mạo của nàng, nhưng bọn họ đều là người sống đến trăm tuổi làm sao có thể chú ý đến điểm ấy, đây là bản thân nàng có một loại khí chất, cũng là một loại năng lực.
Lúc mấy vị trưởng lão biết có bốn người không thuộc vào top 100 tên, trong lòng cũng có chút nghi hoặc, nhưng chỉ ngầm hiểu với nhau chưa từng biểu hiện ra ngoài. Lạc Trần làm như vậy tất có nguyên nhân của hắn, bọn hắn đi hỏi cho rõ rồi mới xử lý chuyện này cũng không muộn.
“Đệ tử của Thần Quyết cung tổng cộng chia làm đệ tử nhập môn cùng đệ tử kí danh. Đệ tử ký danh nếu có biểu hiện tốt cũng có thể trở thành đệ tử nhập môn. Các ngươi tới từ chiến trường Thiên Huyền, trải qua tần tần tuyển chọn mới đứng ở chỗ này, bây giờ các ngươi chính là đệ tử nhập môn.”
Trưởng lão đứng bên trái dẫn đầu nói.
Tiếng nói cứng rắn, trưởng lão bên cạnh hắn nói tiếp:
“Đừng vì các ngươi là đệ tử nhập môn liền cảm thấy mừng rỡ, số lượng đệ tử nhập môn của Thần Quyết cung vô cùng nhiều, các ngươi chỉ là một phần nhỏ trong số đó mà thôi. Đến nơi này, các ngươi không còn là thiên tài được gia tộc kính ngưỡng, các ngươi bất quá là một thành viên bình thường trong vô vàn đệ tử.”
Vị tưởng lão đứng thứ ba nói:
“Đệ tử nhập môn cũng chia thành nhiều loại khác biệt, dốc lòng tu luyện mới là cốt yếu, chỉ có nâng cao thực lực, uy vọng của các ngươi cũng sẽ theo đó mà lên. Cho nên phải tránh tham vọng, cố gắng lên. Ta đợi xem biểu hiện của các ngươi.”
“Chỗ ở hiện tại của các ngươi là điện Lưu Hoàn, đợi ba tháng sau, lại quyết định các ngươi sẽ vào điện nào tu luyện.”
Vị trưởng lão thứ tư vẫy tay, hai đệ tử một nam một nữ xuất hiện ở trước mặt bọn hắn.
“Các ngươi trước theo các sư huynh và sư tỷ của các ngươi đi an trí phòng ở.”
Nghe vậy mọi người đều thi lễ sau đó đi theo sau lưng họ ra ngoài.
Đợi tất cả mọi người rời khỏi, bốn vị trưởng lão mới bắt đầu trao đổi.
“Đối với đệ tử mới chiêu mộ lần này các ngươi thấy thế nào?”
“Số lượng ít hơn hai ba người so với những năm trước, bất quá trong mười tên đầu chúng ta chiếm được ba người ngược lại bù được điểm này,”
Chiến trường Thiên Huyền năm trước đều là đệ tử có thực lực của các vương quốc ở giữa so đấu, mà lúc kết thúc chính là lúc người chiêu mộ nhân tài cho môn phái như bọn hắn so đấu rồi.
Cho dù đối với những người tài giỏi này không phải rất để ý, nhưng vấn đề có liên quan đến mặt mũi của môn phái nên cạnh tranh nhau đương nhiên kịch liệt rồi. Bình thường các môn phái thoạt nhìn có vẻ bình an vô sự, kỳ thực sóng ngầm mãnh liệt. Tầm đó, môn phái có giao hảo cũng trở mặt, ở Thiên Huyền chiến trường cũng là một lần đọ sức.
“Những năm qua, người mang danh đệ nhất đến Thần Quyết cung không ít, chỉ có ở thời điểm đó được người ta chú ý, thời gian dần trôi qua cũng không khác gì người bình thường, không biết Mộ Chỉ Ly có giống vậy hay không?”
Nói lên điểm ấy, trên mặt lão giả cũng hiện lên vẻ tiếc hận.
“Trước kia, người đạt danh hiệu đệ nhất phần lớn đều có chút kiêu ngạo, xem thường người khác, đây xem là bệnh chung rồi. Bất quá ta thấy Mộ Chỉ Ly có chút không giống bọn họ, bộ dáng không kiêu không nóng kia không phải giả vờ.”
“Hi vọng như thế đi.”
….
Bọn người Mộ Chỉ Ly đi theo sau sư huynh và sư tỷ hướng điện Lưu Hoàn đi đến, lúc đi mới thấy đến sự khổng lồ của Thần Quyết cung . Lúc trước đứng dưới núi chỉ thấy cung điện phía trước, hiện tại đứng bên cạnh xem xét mới phát hiện, nguyên lai đằng sau cung điện còn có rất nhiều cung điện khổng lồ.
Danh tự Thần Quyết cung quả nhiên không giả, phóng mắt nhìn lại chỉ thấy một mảng đều là cung điện màu trắng, nhà cửa xa hoa, tài nguyên phong phú. Theo như lời các trưởng lão nói sau khi đọ sức quý tới lại xem bọn hắn tiến vào cung điện nào tu luyện, có lẽ chính là những cung điện này rồi.
Cung điện cũng không phải tụ tập ở một chỗ, từng cung điện đều có một khoảng cách không nhỏ, thậm chí có cung điện không nằm trên cùng một ngọn núi, ở trên đó còn có cầu nối, từ dưới nhìn lên giống như tiên cảnh nhân gian.
Bên cạnh Mộ Chỉ Ly lúc này là Cao Chính Thanh cũng hướng phía nàng nói:
“Khó trách thoạt nhìn Lăng sư huynh không giống phàm nhân, toàn bộ Thần Quyết cung này cũng giống như tiên cảnh a.”
Nghe vậy trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra vui vẻ:
“Vậy cũng tốt, xem ra ngày sau chỗ tu luyện của chúng ta có hoàn cảnh vô cùng tốt a!”
Một nơi như vậy hoàn toàn phù hợp với nơi Lăng Lạc Trần sinh hoạt, nhân gian đồng dạng không xứng đáng.
“Ha ha, có thể ở đây tu luyện, tuyệt đối là làm chơi ăn thật. Các ngươi có phát hiện thiên lực ở Thần Quyết cung rất dồi dào không?”
Nguyễn Ngọc Hành cũng bắt đầu chen vào, lúc trước không có cơ hội nói chuyện, sắp nghẹn chết hắn rồi.
“Ta cũng phát hiện, tu luyện ở đây thực tốt nha. Tuy quá trình thực gian khổ nhưng ta cảm thấy tất cả đều đáng giá.”
Thanh âm mấy người không nhỏ, người dẫn đường phía trước cũng xoay người liếc mắt nhìn mấy người Mộ Chỉ Ly, biểu lộ kia không ngoài ý muốn chính là cười nhạo bọn họ.
“Nhanh nhanh đi tới, ngày sau các ngươi muốn nhìn gì thì nhìn. Còn nghĩ các ngươi từ chiến trường Thiên Huyền đi ra đã biết rõ ràng rồi, bất quá cũng chỉ là đám người không có kiến thức mà thôi.”
Hôm nay nàng vốn có hẹn, bởi vì tiếp bọn họ mà làm kế hoạch của nàng ngâm nước nóng, trong lòng có chút tức giận mà không có chỗ phát tiết, hiện tại tìm được cơ hội cũng thừa cơ phát tiết lên.
Nghe được lời nữ tử kia, mặt mọi người cũng có chút khó coi. Nàng ta nói ám chỉ tự nhiên chính là đám người Mộ Chỉ Ly đang nói chuyện với nhau, nhưng trong lời nói lại xem thường tất cả mười lăm người bọn họ, mấy người còn lại ánh mắt nhìn nàng ta cũng trở nên không thân thiện.
Bọn họ không ở đây, nhìn thấy cảnh sắc tất nhiên sẽ có chút cảm khái. Ở chiến trường Thiên Huyền hoang vu ba năm giờ gặp cung điện xinh đẹp tâm tình biến hóa đều có thể hiểu được, thế nhưng nàng ta lại…
“Vị sư tỷ này, chúng ta chẳng qua chỉ một phen cảm khái cảnh sắc mà thôi, ngươi cần gì phải nhục nhã chúng ta.”
Nàng kia cũng không nghĩ tới Nguyễn Ngọc Hành sẽ hỏi trực tiếp nàng như vậy, khuôn mặt lập tức phát lạnh:
“ Nói đã nói rồi, sư tỷ đây đang dạy các ngươi đạo lý. Đến Thần Quyết cung, các ngươi chẳng qua là đệ tử có tư lịch thấp nhất, sư tỷ nói cái gì các ngươi đều phải nghe!”
Bọn người Nguyễn Ngọc Hành nghe mà khó chịu, không nghĩ tới vị sư tỷ này dung mạo không tệ, nhưng nói chuyện lại khó nghe như vậy.
“Tư lịch các loại ta không hiểu, ta chỉ biết nắm đấm người nào lớn liền nghe người đó.”
Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, trên mặt còn mang theo một chút vui vẻ nhẹ nhàng, nếu không phải mọi người nghe rõ ý tứ uy hiếp trong lời nói của nàng còn tưởng nàng đang nói chuyện trời ơi.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn ngập lãnh liệt, sư tỷ này ý tứ rõ ràng là chèn ép bọn họ, đổi lại là người khác có thể nhẫn nhịn được nhưng việc này không có khả năng phát sinh trên người nàng.
Từ trước đến nay, áp lực trên người nàng không ít, nhưng cho tới bây giờ chưa từng hướng người khác cúi đầu, hiện tại đương nhiên cũng không có khả năng.
Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, sư tỷ đem ánh mắt chuyển đến trên người Mộ Chỉ Ly. Kỳ thực trong mấy người ở đây người nàng ta không thích nhất chính là Mộ Chỉ Ly, nàng ta không thích nữ tử có dung mạo đẹp hơn mình.
Chỉ là có điểm tốt một chút, tin tức của bọn hắn tuy không tinh thông như các trưởng lão, nhưng tin tức nhỏ cũng có không ít. Mộ Chỉ Ly này được tất cả các môn phái chú ý, chiến trường Thiên Huyền lần trước đều không có phát sinh chuyện như vậy, trong lòng bọn hắn tránh không khỏi có chút ghen tức.
Hiện tại thấy Mộ Chỉ Ly khiêu khích nàng, trong lòng cũng dâng lên một cỗ tức giận. Vừa mới tới đã dám chống đối nàng như thế, quả thực không đem sư phụ của nàng để vào mắt. Nếu hôm nay không giáo huấn nàng một chút, tương lai lời của nàng còn có ai nghe?
“Ngươi cho rằng ngươi là người đứng thứ nhất chiến trường Thiên Huyền chính là có thể ngang ngược ở chỗ này sao? Hôm này ta liền dạy ngươi thái độ đối đãi với sư tỷ.”
Khí tức trong cơ thể lập tức bạo phát, thiên lực cuồn cuộ như thủy triều phát ra từng trận tiếng vang.
Cảm nhận được uy thế cường hãn, sắc mặt của mấy người cũng hiện lên một tia kinh hãi, cỗ hơi thở này không phải thực lực của bọn họ có thể chống lại được, sợ là đã đạt đến Thiên Huyền cảnh bậc hai đi. Trong môn phái quả nhiên cường đại, tùy tiện gặp người cũng là thực lực Thiên Huyền cảnh.
Sắc mặt Nguyễn Ngọc Hành có chút trắng, không khỏi hướng Mộ Chỉ Ly nói:
“Chỉ Ly, hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, nàng…”
Không đợi Nguyễn Ngọc Hành nói xong, Mộ Chỉ Ly khoát tay áo, ra hiệu hắn không cần lo lắng. Bọn người Nguyễn Ngọc Hành không biết nàng đã đột phá Thiên Huyền cảnh cho nên mới lo lắng như vậy.
Thiên Huyền cảnh bậc một cùng Thiên Huyền cảnh bậc hai thực lực chênh lệch không nhỏ, nhưng dùng năng lực chiến đấu vượt cấp của nàng sự chếnh lệch này không tạo nên uy hiếp gì.
Vị sư huynh đi cùng đến đây nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi lên tiếng:
“Uyển Nhược, nàng chẳng qua là sư muội mới tới, ngươi cần gì phải nghiêm trọng như thế?”
Hắn không biết Uyển Nhược hôm nay xảy ra chuyện gì, tính tình nóng nảy như vậy.
Nhắc tới việc này bắt đầu cũng là Uyển Nhược lên tiếng trước, hắn nghĩ chẳng qua chỉ nháo miệng mà thôi, không nghĩ tới Uyển Nhược nóng nảy như vậy, mà tính tình của vị sư muội này cũng không nể mặt chút nào a, còn chưa nói được mấy câu đã động thủ.
Nàng ngược lại muốn xem bài danh đệ nhất của chiến trương Thiên Huyền đến tột cùng có thực lực gì lại để cho nàng duy trì ngạo khí như vậy.
“Sư tỷ chính là dùng loại thái độ cậy già lên mặt này đối đãi với chúng ta, thật đúng là để cho chúng ta tôn kính a.”
Khuôn mặt bình thản không vì thực lực của Uyển Nhược mà có bất kì biến hóa gì.
“Ta sẽ cho ngươi biết rõ, bất luận là tư lịch hay là thực lực ngươi đều không thể cùng ta so sánh!”
Uyển Nhược tức giận, tuy nàng ta luôn mang vẻ mặt lạnh nhạt nhưng tính tình cũng rất nóng nảy, một câu không hợp chính là động thủ.
“Nhiều lời vô ích.”
Vừa nói xong, Mộ Chỉ Ly sải bước ra, khí tức cường hãn trong cơ thể bộc phát ra ngoài, cỗ hơi thở mạnh mẽ khiến tay áo bay lên, dung nhan tuyệt sắc ở nơi cung điện xa hoa ngược lại trông không giống người thường.
Cảm nhận được khí tức của Mộ Chỉ Ly, trên mặt Uyển Nhược cũng hiện lên một chút kinh ngạc, chẳng qua tiêu tán đi rất nhanh:
“Ta nghĩ ngươi vì cái gì mà kiêu ngạo như vậy, nguyên lai là đạt đến Thiên Huyền Cảnh bậc một a, cho dù như thế, ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.”
Nghe lời Uyển Nhược nói, trên mặt những người khác cũng lộ ra vẻ kinh hãi. Thực lực của Mộ Chỉ Ly đạt tới Thiên Huyền cảnh cấp một, tên tuổi đệ nhất chiến trường Thiên Huyền không phải là giả a, tuy phương thức bài danh không phải thực lực, nhưng không có thực lực kia cũng không có cách nào đạt tới công huân như vậy.
Bọ người Hiên Viên Dật kinh ngạc càng lớn, lúc trước bọn họ biết thực lực của Chỉ Ly đã đạt tới Sự Phân Cực cảnh đã vô cùng kinh ngạc, mà bây giờ đã đột phá Thiên Huyền cảnh bậc một rồi hả? Nàng đây rốt cục tu luyện thế nào? Trong mắt bọn họ, thực lực của Mộ Chỉ Ly tăng vọt giống như hỏa tiễn a.
Người với người chênh lệch không khỏi quá mức đi, cho dù bọn họ đã sớm có chuẩn bị tâm lý cũng khó có thể tiếp thu được a.
Ngay khi Mộ Chỉ Ly cùng Uyển Nhược xung đột, trong tiền điện các vị trưởng lão đã cảm nhận được khí tức chấn động, bước chân chuẩn bị rời đi cũng dừng lại.
“Tựa hồ là khí tức của tiểu gia hỏa mới tới với nha đầu Uyển Nhược.”
Trưởng lão vừa cười vừa nói, không vì hai người vừa gặp mặt đã động thủ mà sinh ra không thích.
“Không còn việc gì, chúng ta cũng đi xem a! Nha đầu kia thực lực cũng không tệ gần đây mới tinh tiến.”
“Thực lực của Mộ Chỉ Ly kém nàng mộc cảnh giới, đối với kết quả này ta thực hiếu kỳ.”
Một vị trưởng lão khác nói, đối với bọn hắn, chuyên này xuất hiện có chút đột ngột, nhưng cũng là chuyện bọn hắn muốn thấy, dù sao nhân cơ hội này bọn hắn có thể xem thực lực của Mộ Chỉ Ly như thế nào, đến tột cùng có đáng giá được nhiều môn phái tranh đoạt như vậy hay không.
Tai nghe là giả mắt thấy mới là thật, nghe lời đồn không ít, dù sao pahir cchisnh mắt nhìn thấy mới hiểu rõ được.
Thân hình Uyển Nhược lóe lên, hóa thành một luồng khói xanh hướng phía Mộ Chỉ Ly đang đứng lao tới, chẳng biết từ lúc nào trường kiếm đã xuất hiện trên tay nàng, ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ mộ tia hàn ý.
Chỉ thấy từng đạo kiếm hoa từ trong tay Uyển Nhược vung ra, chấn động to lớn cũng theo kiếm hoa truyền đến, trường kiếm vung vẩy nhiễu loạn tầm mắt mọi người, thừa dịp Mộ Chỉ Ly không để ý dùng một độ cong xảo trá đâm vào chỗ hiểm trên người Mộ Chỉ Ly.
Màu xanh da trời đẹp mắt cùng hình thể tản ra khí tức giống như quý tộc, cộng thêm hàn ý sâm lãnh toát ra từ bên trong, theo sự xuất hiện của nó độ ấm chung quanh tựa hồ thấp xuống vài phần.
Thần kiếm quả nhiên bất phàm, bất luận là thời điểm gì cũng không thể ngăn trở ánh sáng huy hoàng của nàng. Trong tay Mộ Chỉ Ly cầm kiếm Vị Ương, bây giờ nàng đã có thực lực tự bảo hộ, cũng có thể khiến cho uy lực của kiếm Vị Ương tản mát ra càng thêm cường đại.
Chỉ thấy kiếm Vị Ương ở trong tay Mộ Chỉ Ly phảng phất giống như sống lại, cho dù công kích của Uyển Nhược nhanh nhẹn, Mộ Chỉ Ly vẫn có thể ngăn cản công kích của nàng.
“Leng keng”
Thanh âm binh khí va chạm vang lên, mọi người không khỏi lui về phía sau mấy bước, nhìn hai người giao thủ trong vòng chiến.
Một cố thiên lực chấn động từ trận chiến bắn ra, hai người công kích không lưu tình chút nào, chiêu chiêu trí mạng, bọn hắn đứng xem mà trong lòng cũng có chút sợ hãi.
Đồng môn giao thủ có cần không lưu tình như thế không? Hiện tại bọn họ có lẽ đẫ không phải rồi, chẳng ai ngờ sựu tình lại phát triển đến cục diện này, hơn nữa hai người căn bản sẽ không nghe lời khuyên của bọn hắn.
Nghịch Hồng nhìn thấy cảnh này cũng chỉ thở dài, chợt nói:
“Cứ để bọn họ đánh một chút, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.”
Tranh tài một lúc, bất luận là thắng hay thua bọn họ đề có thể cam tâm. Bằng không, hôm nay ngăn trở, cũng sẽ có chuyện tiếp theo, tính toán chi bằng giải quyết hôm nay, ít nhất hắn có thể ở bên cạnh trông chừng.
Động tác của hai người cực nhanh, người bình thường sợ là không thể thấy rõ, thời gian dần trôi qua, mọi người cũng phát hiện có chút kỳ quái. Mỗi kiếm của Uyển Nhược đều bị Mộ Chỉ Ly ngăn cản, như thế cũng không có gì kỳ quái, mà kỳ quái ở chỗ mỗi kiếm của Uyển Nhược chỉ cách Mộ Chỉ Ly một phân thì bị nàng ngăn cản.
Một, hai lần còn có thể nói là trùng hợp, nhưng mỗi lần đều như vậy, không thể nói là trùng hợp thì chính là cố ý rồi.
Chẳng lẽ thực lực của Mộ Chỉ Ly còn mạnh hơn Uyển Nhược hay sao? Nếu không làm sao có thể làm được chuyện như vậy? Nghĩ đến loại khả năng này, vẻ mặt mọi người như gặp được quỷ.
Uyển Nhược cũng phát hiện bất thường, lập tức lui ra. Lạnh lùng nhìn Mộ Chỉ Ly, trên mặt tràn ngập tức giận, nàng ta rõ ràng đang đùa nghịch nàng.
Trải qua một phen giao thủ, nàng hiểu Mộ Chỉ Ly không hề đơn giản như mình nghĩ, nàng ta không dễ đối phó như vậy, xem ra bài danh đệ nhất của chiến trường Thiên Huyền vẫn còn chút giá trị thế nhưng việc này khiến nàng không cách nào tiếp nhận.
Tức giận lại bốc lên, một cỗ khí tức càng thêm cường hãn từ trong cơ thể nàng bộc phát ra, hiển nhiên, Uyển Như chuẩn bị động thủ thật rồi.
Bốn vị trưởng lão đứng ở xa một bên xem một bên gật đầu:
“Mộ Chỉ Ly quả nhiên có chút thực lực, có thể ngăn chặn mỗi một chiêu chỉ cách nàng một phân chứng minh nàng đối với thực lực của bản thân vô cùng tin tưởng.”
Nếu chậm hơn một phân, chính mình sẽ bị thương, mà nàng dám làm như thế không thể nghi ngờ là vì nàng có lòng tin tuyệt đối.
“Thực lực kém một cảnh giới còn có thể cùng Uyển Nhược đánh đến thế này thực sự rất không tồi.”
“Nhìn hai người giao thủ, tu vị Mộ Chỉ Ly thấp hơn nhưng không có rơi vào thế hạ phong, ngược lại đem Uyển Nhược dồn đến bước này, quả nhiên không đơn giản. Uyển Nhược cũng muốn động thủ thực sự rồi, phải nhìn xem kết quả cuối cùng như thế nào a.”
Mấy vị trưởng lão như lão hồ ly vô cùng tự tại đứng xem, theo như lời nói của bọn hắn đây chính là đây chính là cơ hội bồi dưỡng cảm tình tốt, thực lực cũng có thể tiến bộ!
Y Thủ Che Thiên
Lần này, Lăng Lạc Trần đi chiêu mộ, bọn hắn cũng có tiến cử Mộ Chỉ Ly, bất quá bọn hắn nghĩ Dược Tông đối với thiên tài luyện đan như nàng nhất định sẽ nghĩ biện pháp lôi kéo, mà Thần Quyết cung của bọn hắn cùng Dược Tông có quan hệ giao hảo, cho nên qua một phen cân nhắc sau cũng quyết định không nên làm quá mức.
Nói thì nói thế, bất quá trong lòng bọn hắn tự nhiên cũng hi vọng có thể đem nàng chiêu mộ về. Môn phái tầm đó lại giao hảo thủy chung so sánh vẫn kém người trong nhà đúng không?
Trong mắt mấy vị trưởng lão đều hiện lên thần sắc thỏa mãn, trong mười lăm người đứng đây chú mục nhất chính là Chỉ Ly. Tuy nàng không có động tác hay lời nói chỉ đơn giản đứng ở nơi đó, lại khiến co người ta không tự giác bị nàng hấp dẫn.
Có lẽ những người khác cho rằng mình bị hấp dẫn vì mỹ mạo của nàng, nhưng bọn họ đều là người sống đến trăm tuổi làm sao có thể chú ý đến điểm ấy, đây là bản thân nàng có một loại khí chất, cũng là một loại năng lực.
Lúc mấy vị trưởng lão biết có bốn người không thuộc vào top 100 tên, trong lòng cũng có chút nghi hoặc, nhưng chỉ ngầm hiểu với nhau chưa từng biểu hiện ra ngoài. Lạc Trần làm như vậy tất có nguyên nhân của hắn, bọn hắn đi hỏi cho rõ rồi mới xử lý chuyện này cũng không muộn.
“Đệ tử của Thần Quyết cung tổng cộng chia làm đệ tử nhập môn cùng đệ tử kí danh. Đệ tử ký danh nếu có biểu hiện tốt cũng có thể trở thành đệ tử nhập môn. Các ngươi tới từ chiến trường Thiên Huyền, trải qua tần tần tuyển chọn mới đứng ở chỗ này, bây giờ các ngươi chính là đệ tử nhập môn.”
Trưởng lão đứng bên trái dẫn đầu nói.
Tiếng nói cứng rắn, trưởng lão bên cạnh hắn nói tiếp:
“Đừng vì các ngươi là đệ tử nhập môn liền cảm thấy mừng rỡ, số lượng đệ tử nhập môn của Thần Quyết cung vô cùng nhiều, các ngươi chỉ là một phần nhỏ trong số đó mà thôi. Đến nơi này, các ngươi không còn là thiên tài được gia tộc kính ngưỡng, các ngươi bất quá là một thành viên bình thường trong vô vàn đệ tử.”
Vị tưởng lão đứng thứ ba nói:
“Đệ tử nhập môn cũng chia thành nhiều loại khác biệt, dốc lòng tu luyện mới là cốt yếu, chỉ có nâng cao thực lực, uy vọng của các ngươi cũng sẽ theo đó mà lên. Cho nên phải tránh tham vọng, cố gắng lên. Ta đợi xem biểu hiện của các ngươi.”
“Chỗ ở hiện tại của các ngươi là điện Lưu Hoàn, đợi ba tháng sau, lại quyết định các ngươi sẽ vào điện nào tu luyện.”
Vị trưởng lão thứ tư vẫy tay, hai đệ tử một nam một nữ xuất hiện ở trước mặt bọn hắn.
“Các ngươi trước theo các sư huynh và sư tỷ của các ngươi đi an trí phòng ở.”
Nghe vậy mọi người đều thi lễ sau đó đi theo sau lưng họ ra ngoài.
Đợi tất cả mọi người rời khỏi, bốn vị trưởng lão mới bắt đầu trao đổi.
“Đối với đệ tử mới chiêu mộ lần này các ngươi thấy thế nào?”
“Số lượng ít hơn hai ba người so với những năm trước, bất quá trong mười tên đầu chúng ta chiếm được ba người ngược lại bù được điểm này,”
Chiến trường Thiên Huyền năm trước đều là đệ tử có thực lực của các vương quốc ở giữa so đấu, mà lúc kết thúc chính là lúc người chiêu mộ nhân tài cho môn phái như bọn hắn so đấu rồi.
Cho dù đối với những người tài giỏi này không phải rất để ý, nhưng vấn đề có liên quan đến mặt mũi của môn phái nên cạnh tranh nhau đương nhiên kịch liệt rồi. Bình thường các môn phái thoạt nhìn có vẻ bình an vô sự, kỳ thực sóng ngầm mãnh liệt. Tầm đó, môn phái có giao hảo cũng trở mặt, ở Thiên Huyền chiến trường cũng là một lần đọ sức.
“Những năm qua, người mang danh đệ nhất đến Thần Quyết cung không ít, chỉ có ở thời điểm đó được người ta chú ý, thời gian dần trôi qua cũng không khác gì người bình thường, không biết Mộ Chỉ Ly có giống vậy hay không?”
Nói lên điểm ấy, trên mặt lão giả cũng hiện lên vẻ tiếc hận.
“Trước kia, người đạt danh hiệu đệ nhất phần lớn đều có chút kiêu ngạo, xem thường người khác, đây xem là bệnh chung rồi. Bất quá ta thấy Mộ Chỉ Ly có chút không giống bọn họ, bộ dáng không kiêu không nóng kia không phải giả vờ.”
“Hi vọng như thế đi.”
….
Bọn người Mộ Chỉ Ly đi theo sau sư huynh và sư tỷ hướng điện Lưu Hoàn đi đến, lúc đi mới thấy đến sự khổng lồ của Thần Quyết cung . Lúc trước đứng dưới núi chỉ thấy cung điện phía trước, hiện tại đứng bên cạnh xem xét mới phát hiện, nguyên lai đằng sau cung điện còn có rất nhiều cung điện khổng lồ.
Danh tự Thần Quyết cung quả nhiên không giả, phóng mắt nhìn lại chỉ thấy một mảng đều là cung điện màu trắng, nhà cửa xa hoa, tài nguyên phong phú. Theo như lời các trưởng lão nói sau khi đọ sức quý tới lại xem bọn hắn tiến vào cung điện nào tu luyện, có lẽ chính là những cung điện này rồi.
Cung điện cũng không phải tụ tập ở một chỗ, từng cung điện đều có một khoảng cách không nhỏ, thậm chí có cung điện không nằm trên cùng một ngọn núi, ở trên đó còn có cầu nối, từ dưới nhìn lên giống như tiên cảnh nhân gian.
Bên cạnh Mộ Chỉ Ly lúc này là Cao Chính Thanh cũng hướng phía nàng nói:
“Khó trách thoạt nhìn Lăng sư huynh không giống phàm nhân, toàn bộ Thần Quyết cung này cũng giống như tiên cảnh a.”
Nghe vậy trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra vui vẻ:
“Vậy cũng tốt, xem ra ngày sau chỗ tu luyện của chúng ta có hoàn cảnh vô cùng tốt a!”
Một nơi như vậy hoàn toàn phù hợp với nơi Lăng Lạc Trần sinh hoạt, nhân gian đồng dạng không xứng đáng.
“Ha ha, có thể ở đây tu luyện, tuyệt đối là làm chơi ăn thật. Các ngươi có phát hiện thiên lực ở Thần Quyết cung rất dồi dào không?”
Nguyễn Ngọc Hành cũng bắt đầu chen vào, lúc trước không có cơ hội nói chuyện, sắp nghẹn chết hắn rồi.
“Ta cũng phát hiện, tu luyện ở đây thực tốt nha. Tuy quá trình thực gian khổ nhưng ta cảm thấy tất cả đều đáng giá.”
Thanh âm mấy người không nhỏ, người dẫn đường phía trước cũng xoay người liếc mắt nhìn mấy người Mộ Chỉ Ly, biểu lộ kia không ngoài ý muốn chính là cười nhạo bọn họ.
“Nhanh nhanh đi tới, ngày sau các ngươi muốn nhìn gì thì nhìn. Còn nghĩ các ngươi từ chiến trường Thiên Huyền đi ra đã biết rõ ràng rồi, bất quá cũng chỉ là đám người không có kiến thức mà thôi.”
Hôm nay nàng vốn có hẹn, bởi vì tiếp bọn họ mà làm kế hoạch của nàng ngâm nước nóng, trong lòng có chút tức giận mà không có chỗ phát tiết, hiện tại tìm được cơ hội cũng thừa cơ phát tiết lên.
Nghe được lời nữ tử kia, mặt mọi người cũng có chút khó coi. Nàng ta nói ám chỉ tự nhiên chính là đám người Mộ Chỉ Ly đang nói chuyện với nhau, nhưng trong lời nói lại xem thường tất cả mười lăm người bọn họ, mấy người còn lại ánh mắt nhìn nàng ta cũng trở nên không thân thiện.
Bọn họ không ở đây, nhìn thấy cảnh sắc tất nhiên sẽ có chút cảm khái. Ở chiến trường Thiên Huyền hoang vu ba năm giờ gặp cung điện xinh đẹp tâm tình biến hóa đều có thể hiểu được, thế nhưng nàng ta lại…
“Vị sư tỷ này, chúng ta chẳng qua chỉ một phen cảm khái cảnh sắc mà thôi, ngươi cần gì phải nhục nhã chúng ta.”
Nàng kia cũng không nghĩ tới Nguyễn Ngọc Hành sẽ hỏi trực tiếp nàng như vậy, khuôn mặt lập tức phát lạnh:
“ Nói đã nói rồi, sư tỷ đây đang dạy các ngươi đạo lý. Đến Thần Quyết cung, các ngươi chẳng qua là đệ tử có tư lịch thấp nhất, sư tỷ nói cái gì các ngươi đều phải nghe!”
Bọn người Nguyễn Ngọc Hành nghe mà khó chịu, không nghĩ tới vị sư tỷ này dung mạo không tệ, nhưng nói chuyện lại khó nghe như vậy.
“Tư lịch các loại ta không hiểu, ta chỉ biết nắm đấm người nào lớn liền nghe người đó.”
Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, trên mặt còn mang theo một chút vui vẻ nhẹ nhàng, nếu không phải mọi người nghe rõ ý tứ uy hiếp trong lời nói của nàng còn tưởng nàng đang nói chuyện trời ơi.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn ngập lãnh liệt, sư tỷ này ý tứ rõ ràng là chèn ép bọn họ, đổi lại là người khác có thể nhẫn nhịn được nhưng việc này không có khả năng phát sinh trên người nàng.
Từ trước đến nay, áp lực trên người nàng không ít, nhưng cho tới bây giờ chưa từng hướng người khác cúi đầu, hiện tại đương nhiên cũng không có khả năng.
Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, sư tỷ đem ánh mắt chuyển đến trên người Mộ Chỉ Ly. Kỳ thực trong mấy người ở đây người nàng ta không thích nhất chính là Mộ Chỉ Ly, nàng ta không thích nữ tử có dung mạo đẹp hơn mình.
Chỉ là có điểm tốt một chút, tin tức của bọn hắn tuy không tinh thông như các trưởng lão, nhưng tin tức nhỏ cũng có không ít. Mộ Chỉ Ly này được tất cả các môn phái chú ý, chiến trường Thiên Huyền lần trước đều không có phát sinh chuyện như vậy, trong lòng bọn hắn tránh không khỏi có chút ghen tức.
Hiện tại thấy Mộ Chỉ Ly khiêu khích nàng, trong lòng cũng dâng lên một cỗ tức giận. Vừa mới tới đã dám chống đối nàng như thế, quả thực không đem sư phụ của nàng để vào mắt. Nếu hôm nay không giáo huấn nàng một chút, tương lai lời của nàng còn có ai nghe?
“Ngươi cho rằng ngươi là người đứng thứ nhất chiến trường Thiên Huyền chính là có thể ngang ngược ở chỗ này sao? Hôm này ta liền dạy ngươi thái độ đối đãi với sư tỷ.”
Khí tức trong cơ thể lập tức bạo phát, thiên lực cuồn cuộ như thủy triều phát ra từng trận tiếng vang.
Cảm nhận được uy thế cường hãn, sắc mặt của mấy người cũng hiện lên một tia kinh hãi, cỗ hơi thở này không phải thực lực của bọn họ có thể chống lại được, sợ là đã đạt đến Thiên Huyền cảnh bậc hai đi. Trong môn phái quả nhiên cường đại, tùy tiện gặp người cũng là thực lực Thiên Huyền cảnh.
Sắc mặt Nguyễn Ngọc Hành có chút trắng, không khỏi hướng Mộ Chỉ Ly nói:
“Chỉ Ly, hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, nàng…”
Không đợi Nguyễn Ngọc Hành nói xong, Mộ Chỉ Ly khoát tay áo, ra hiệu hắn không cần lo lắng. Bọn người Nguyễn Ngọc Hành không biết nàng đã đột phá Thiên Huyền cảnh cho nên mới lo lắng như vậy.
Thiên Huyền cảnh bậc một cùng Thiên Huyền cảnh bậc hai thực lực chênh lệch không nhỏ, nhưng dùng năng lực chiến đấu vượt cấp của nàng sự chếnh lệch này không tạo nên uy hiếp gì.
Vị sư huynh đi cùng đến đây nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi lên tiếng:
“Uyển Nhược, nàng chẳng qua là sư muội mới tới, ngươi cần gì phải nghiêm trọng như thế?”
Hắn không biết Uyển Nhược hôm nay xảy ra chuyện gì, tính tình nóng nảy như vậy.
Nhắc tới việc này bắt đầu cũng là Uyển Nhược lên tiếng trước, hắn nghĩ chẳng qua chỉ nháo miệng mà thôi, không nghĩ tới Uyển Nhược nóng nảy như vậy, mà tính tình của vị sư muội này cũng không nể mặt chút nào a, còn chưa nói được mấy câu đã động thủ.
Nàng ngược lại muốn xem bài danh đệ nhất của chiến trương Thiên Huyền đến tột cùng có thực lực gì lại để cho nàng duy trì ngạo khí như vậy.
“Sư tỷ chính là dùng loại thái độ cậy già lên mặt này đối đãi với chúng ta, thật đúng là để cho chúng ta tôn kính a.”
Khuôn mặt bình thản không vì thực lực của Uyển Nhược mà có bất kì biến hóa gì.
“Ta sẽ cho ngươi biết rõ, bất luận là tư lịch hay là thực lực ngươi đều không thể cùng ta so sánh!”
Uyển Nhược tức giận, tuy nàng ta luôn mang vẻ mặt lạnh nhạt nhưng tính tình cũng rất nóng nảy, một câu không hợp chính là động thủ.
“Nhiều lời vô ích.”
Vừa nói xong, Mộ Chỉ Ly sải bước ra, khí tức cường hãn trong cơ thể bộc phát ra ngoài, cỗ hơi thở mạnh mẽ khiến tay áo bay lên, dung nhan tuyệt sắc ở nơi cung điện xa hoa ngược lại trông không giống người thường.
Cảm nhận được khí tức của Mộ Chỉ Ly, trên mặt Uyển Nhược cũng hiện lên một chút kinh ngạc, chẳng qua tiêu tán đi rất nhanh:
“Ta nghĩ ngươi vì cái gì mà kiêu ngạo như vậy, nguyên lai là đạt đến Thiên Huyền Cảnh bậc một a, cho dù như thế, ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.”
Nghe lời Uyển Nhược nói, trên mặt những người khác cũng lộ ra vẻ kinh hãi. Thực lực của Mộ Chỉ Ly đạt tới Thiên Huyền cảnh cấp một, tên tuổi đệ nhất chiến trường Thiên Huyền không phải là giả a, tuy phương thức bài danh không phải thực lực, nhưng không có thực lực kia cũng không có cách nào đạt tới công huân như vậy.
Bọ người Hiên Viên Dật kinh ngạc càng lớn, lúc trước bọn họ biết thực lực của Chỉ Ly đã đạt tới Sự Phân Cực cảnh đã vô cùng kinh ngạc, mà bây giờ đã đột phá Thiên Huyền cảnh bậc một rồi hả? Nàng đây rốt cục tu luyện thế nào? Trong mắt bọn họ, thực lực của Mộ Chỉ Ly tăng vọt giống như hỏa tiễn a.
Người với người chênh lệch không khỏi quá mức đi, cho dù bọn họ đã sớm có chuẩn bị tâm lý cũng khó có thể tiếp thu được a.
Ngay khi Mộ Chỉ Ly cùng Uyển Nhược xung đột, trong tiền điện các vị trưởng lão đã cảm nhận được khí tức chấn động, bước chân chuẩn bị rời đi cũng dừng lại.
“Tựa hồ là khí tức của tiểu gia hỏa mới tới với nha đầu Uyển Nhược.”
Trưởng lão vừa cười vừa nói, không vì hai người vừa gặp mặt đã động thủ mà sinh ra không thích.
“Không còn việc gì, chúng ta cũng đi xem a! Nha đầu kia thực lực cũng không tệ gần đây mới tinh tiến.”
“Thực lực của Mộ Chỉ Ly kém nàng mộc cảnh giới, đối với kết quả này ta thực hiếu kỳ.”
Một vị trưởng lão khác nói, đối với bọn hắn, chuyên này xuất hiện có chút đột ngột, nhưng cũng là chuyện bọn hắn muốn thấy, dù sao nhân cơ hội này bọn hắn có thể xem thực lực của Mộ Chỉ Ly như thế nào, đến tột cùng có đáng giá được nhiều môn phái tranh đoạt như vậy hay không.
Tai nghe là giả mắt thấy mới là thật, nghe lời đồn không ít, dù sao pahir cchisnh mắt nhìn thấy mới hiểu rõ được.
Thân hình Uyển Nhược lóe lên, hóa thành một luồng khói xanh hướng phía Mộ Chỉ Ly đang đứng lao tới, chẳng biết từ lúc nào trường kiếm đã xuất hiện trên tay nàng, ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ mộ tia hàn ý.
Chỉ thấy từng đạo kiếm hoa từ trong tay Uyển Nhược vung ra, chấn động to lớn cũng theo kiếm hoa truyền đến, trường kiếm vung vẩy nhiễu loạn tầm mắt mọi người, thừa dịp Mộ Chỉ Ly không để ý dùng một độ cong xảo trá đâm vào chỗ hiểm trên người Mộ Chỉ Ly.
Màu xanh da trời đẹp mắt cùng hình thể tản ra khí tức giống như quý tộc, cộng thêm hàn ý sâm lãnh toát ra từ bên trong, theo sự xuất hiện của nó độ ấm chung quanh tựa hồ thấp xuống vài phần.
Thần kiếm quả nhiên bất phàm, bất luận là thời điểm gì cũng không thể ngăn trở ánh sáng huy hoàng của nàng. Trong tay Mộ Chỉ Ly cầm kiếm Vị Ương, bây giờ nàng đã có thực lực tự bảo hộ, cũng có thể khiến cho uy lực của kiếm Vị Ương tản mát ra càng thêm cường đại.
Chỉ thấy kiếm Vị Ương ở trong tay Mộ Chỉ Ly phảng phất giống như sống lại, cho dù công kích của Uyển Nhược nhanh nhẹn, Mộ Chỉ Ly vẫn có thể ngăn cản công kích của nàng.
“Leng keng”
Thanh âm binh khí va chạm vang lên, mọi người không khỏi lui về phía sau mấy bước, nhìn hai người giao thủ trong vòng chiến.
Một cố thiên lực chấn động từ trận chiến bắn ra, hai người công kích không lưu tình chút nào, chiêu chiêu trí mạng, bọn hắn đứng xem mà trong lòng cũng có chút sợ hãi.
Đồng môn giao thủ có cần không lưu tình như thế không? Hiện tại bọn họ có lẽ đẫ không phải rồi, chẳng ai ngờ sựu tình lại phát triển đến cục diện này, hơn nữa hai người căn bản sẽ không nghe lời khuyên của bọn hắn.
Nghịch Hồng nhìn thấy cảnh này cũng chỉ thở dài, chợt nói:
“Cứ để bọn họ đánh một chút, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.”
Tranh tài một lúc, bất luận là thắng hay thua bọn họ đề có thể cam tâm. Bằng không, hôm nay ngăn trở, cũng sẽ có chuyện tiếp theo, tính toán chi bằng giải quyết hôm nay, ít nhất hắn có thể ở bên cạnh trông chừng.
Động tác của hai người cực nhanh, người bình thường sợ là không thể thấy rõ, thời gian dần trôi qua, mọi người cũng phát hiện có chút kỳ quái. Mỗi kiếm của Uyển Nhược đều bị Mộ Chỉ Ly ngăn cản, như thế cũng không có gì kỳ quái, mà kỳ quái ở chỗ mỗi kiếm của Uyển Nhược chỉ cách Mộ Chỉ Ly một phân thì bị nàng ngăn cản.
Một, hai lần còn có thể nói là trùng hợp, nhưng mỗi lần đều như vậy, không thể nói là trùng hợp thì chính là cố ý rồi.
Chẳng lẽ thực lực của Mộ Chỉ Ly còn mạnh hơn Uyển Nhược hay sao? Nếu không làm sao có thể làm được chuyện như vậy? Nghĩ đến loại khả năng này, vẻ mặt mọi người như gặp được quỷ.
Uyển Nhược cũng phát hiện bất thường, lập tức lui ra. Lạnh lùng nhìn Mộ Chỉ Ly, trên mặt tràn ngập tức giận, nàng ta rõ ràng đang đùa nghịch nàng.
Trải qua một phen giao thủ, nàng hiểu Mộ Chỉ Ly không hề đơn giản như mình nghĩ, nàng ta không dễ đối phó như vậy, xem ra bài danh đệ nhất của chiến trường Thiên Huyền vẫn còn chút giá trị thế nhưng việc này khiến nàng không cách nào tiếp nhận.
Tức giận lại bốc lên, một cỗ khí tức càng thêm cường hãn từ trong cơ thể nàng bộc phát ra, hiển nhiên, Uyển Như chuẩn bị động thủ thật rồi.
Bốn vị trưởng lão đứng ở xa một bên xem một bên gật đầu:
“Mộ Chỉ Ly quả nhiên có chút thực lực, có thể ngăn chặn mỗi một chiêu chỉ cách nàng một phân chứng minh nàng đối với thực lực của bản thân vô cùng tin tưởng.”
Nếu chậm hơn một phân, chính mình sẽ bị thương, mà nàng dám làm như thế không thể nghi ngờ là vì nàng có lòng tin tuyệt đối.
“Thực lực kém một cảnh giới còn có thể cùng Uyển Nhược đánh đến thế này thực sự rất không tồi.”
“Nhìn hai người giao thủ, tu vị Mộ Chỉ Ly thấp hơn nhưng không có rơi vào thế hạ phong, ngược lại đem Uyển Nhược dồn đến bước này, quả nhiên không đơn giản. Uyển Nhược cũng muốn động thủ thực sự rồi, phải nhìn xem kết quả cuối cùng như thế nào a.”
Mấy vị trưởng lão như lão hồ ly vô cùng tự tại đứng xem, theo như lời nói của bọn hắn đây chính là đây chính là cơ hội bồi dưỡng cảm tình tốt, thực lực cũng có thể tiến bộ!
Y Thủ Che Thiên
Đánh giá:
Truyện Y Thủ Che Thiên
Story
Quyển 2 - Chương 118: Sư tỷ khó chơi
10.0/10 từ 40 lượt.