Xuyên Thành Thiên Kim Suýt Phá Sản

Chương 5

203@-
Lương Trí.

3.

Sau này tôi mơ một giấc mộng.

Trong mơ, tôi và Vương Chi Chi kết hôn rồi.

Đó giống như là kiếp trước của tôi và cô ấy vậy.

Hoặc có thể là một cuộc đời khác của chúng tôi. (thế giới song song)

Nhưng cô ấy không hề sống vui vẻ.

Trong mộng, tính cách của tôi không như hiện tại.

Tôi không phải người cuồng công việc, cũng không hề lạnh lùng. Tôi là một người bạn trai rất dịu dàng, săn sóc.

Tôi không đọc được tiếng lòng của Vương Chi Chi, nhưng tôi dốc toàn bộ sức lực để dò đoán suy nghĩ của cô ấy.

Từng cử chỉ của cô ấy, cô ấy thích gì ghét gì.

Ban đầu, Chi Chi không bằng lòng ở bên tôi.

Cô ấy luôn nói những lời kỳ lạ:

“Anh là nam chính, tôi là người qua đường, tôi không thể thay đổi hướng đi của thế giới.”

Nhưng tôi an ủi cô ấy: “Em đừng nghĩ đến những thứ kỳ dị lạ lùng ấy nữa, trong cuộc đời của anh, em chính là nữ chính của anh.”

Đại khái là sau những nỗ lực, cuối cùng tôi cũng có thành quả.

Cuối cùng Chi Chi cũng đồng ý ở bên tôi.

Cô ấy bổ nhào vào lòng tôi, dùng sức vo nặn hai má của tôi: “Cái tên ngốc này, coi như em bại dưới tay anh, anh đừng có mà hối hận đó!”

Sao tôi có thể hối hận chứ.

Tôi đã có được thứ trân quý nhất thế giới này.


khi kết hôn không còn


gian vào trong công ty, tôi chăm


còn là tất cả


không quá tệ, nhưng chỉ có thể nói là


tập đoàn là gần như kiểm


thị của


như vậy, thế lực của hai người các anh nên tương


ấy: “Có phải em chê


lắc lắc


vào lòng tôi, giọng nói “ù ù”: “Là


rũ, vậy cuộc sống của chúng tôi


chuyện xảy ra, khiến cho cảm


Mỹ của Thành


ra rất


của Thành Vũ Mộng là một nhà nghệ thuật tiên phong,


môn vọng tộc, chỉ là gia


bên nhà đã bao một máy bay tư nhân, cùng


cực đoan, máy bay rơi trên đường đi, toàn


nghiệp, rất nhiều bạn bè đều gửi


coi như bạn học, thời đi



của Chi Chi


Mộng gặp nạn, đầu tiên cô ấy không


lấy cánh tay tôi, dùng sức lay lay tôi:


cạnh đã mất, cho nên an ủi mà hôn lên má cô


ấy lại


không phải em thay đổi tình tiết, có lẽ Thành


dần hiểu


Chi, cô ấy là một


thế giới này, tôi sẽ yêu đương


vượt xa hiện tại, thậm chí trở thành


Mộng, đương nhiên



trở nên


đáp án nhận được đều là áp


hiện tại là cuộc sống đẹp đẽ nhất trong tưởng


nước ngoài, đi đến gặp một chuyên


bay, cô ấy vẫy tay với tôi: “Lương Trí, nếu có kiếp


nhưng không nói


giống như là tôi đã


ấy đã sắp kết



thật tốt với cô ấy, cô ấy


lặng ngồi một mình


làm thế nào, tìm cô ấy


ấy, tôi sẽ mất đi


càng sợ


thủ đoạn, đưa cô ấy


lần thứ hai tôi


cảm thấy chính


vẫn ôm niềm


ấy không thích


ấy chỉ vì


ấy đã muốn


lên tiếng: “Đừng kết hôn với Chiêm Đình


rằng: “Tôi thích em, ở


thảo nào Chi Chi lại mắng


rất ghét khả năng


hóa ra mình thật sự không hề chiếm


ngoài cửa sổ, nghĩ đến


rồi, có phải đã lỡ hẹn


Ngộ rất gấp gáp, liệu anh



Cô ấy rất tỉ mỉ và nhiệt tình mà nghĩ đến tuần trăng mật của hai người họ, những phong cảnh nổi tiếng và cổ kính ở Châu Âu.

Chỉ là lần này, người ở bên cạnh cô ấy, không phải là tôi nữa rồi.

Thật là ghen tị.

Đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận được loại cảm xúc sâu sắc đến vậy.

Giống như có người cầm trái tim tôi lên mà bóp mạnh từng nhát từng nhát một.

Cảm giác chua xót, thật đau đớn.

Tôi đố kỵ Chiêm Đình Ngộ có thể ở bên cạnh cô ấy, đố kỵ anh ta có cô ấy trong tương lai.

Đố kỵ sự may mắn này, không thuộc về tôi nữa rồi.

5.

Nhưng mà so với việc mình vui vẻ, tôi càng hy vọng Chi Chi có thể vui hơn.

Vì thế tôi hỏi cô ấy: “Vương Chi Chi, nếu tối và Thành Vũ Mộng ở bên nhau, em sẽ cảm thấy vui vẻ sao?”

Cô ấy nói: “Liên quan gì đến tôi.”

Nhưng tôi lại nghe thấy suy nghĩ của cô ấy: “Anh và Thành Vũ Mộng xứng đôi lắm đó.”

Đời trước, tôi và Chi Chi làm tổ trên chiếc ghế sofa, cùng nhau xem bộ phim cũ.

Cô ấy xem đến sắp ngủ gật rồi.

Nhưng sẽ thỉnh thoảng gượng dậy tinh thần nói chuyện với tôi: “Lương Trí, anh tin câu nói này không?”

“Hửm, câu nào?”

“Câu thoại đó, câu mà Châu Nhuận Phát vừa độc ấy.”

“Thật ra yêu một người không nhất thiết phải bên cạnh cô ấy cả đời. Tôi thích hoa, chẳng lẽ anh hái xuống cho tôi ngửi? Tôi thích gió, chẳng lẽ anh bảo gió dừng lại? Tôi thích mây, chẳng lẽ anh bảo mấy bao lấy tôi? Tôi thích biển, chẳng lẽ tôi nhảy xuống biển sao?”

Ừm.

Anh tin. (Lời Lương Trí nói với Chi Chi)
Xuyên Thành Thiên Kim Suýt Phá Sản
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Thành Thiên Kim Suýt Phá Sản Truyện Xuyên Thành Thiên Kim Suýt Phá Sản Story Chương 5
10.0/10 từ 11 lượt.
loading...