Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế
Chương 51: Rời môn phái, lên đường tìm dược thảo
203@-Ngồi ở dưới gốc cây anh đào có năm thiếu nữ và một bé gái đang ngồi với nhau, trên tay các nàng cầm điện thoại xem video ở trong, khẽ rưng rưng nước mắt. Chiếc điện thoại phát ra âm thanh giọng hát
" Từ nay duyên kiếp của hai chúng ta "
" được yêu nhưng không thể nào nói ra "
" Ngọn cỏ ven đường thôi mà "
" Làm sao với được mây... "
...
" Là nhân duyên trời ban, cớ sao mình không thể cạnh nhau... "
Huy đang ngồi luyện kiếm nhìn các nàng đang xúm lại với nhau, hắn khẽ dừng lại, nhẹ nhàng đi lại nhìn xuống các nàng mỉm cười hỏi
- Sao thế? Mấy nàng xem gì mà khuân mặt xúc động vậy?
Huy nhìn xuống chiếc điện thoại Ngân Ly đang cầm trên tay, đây là cái điện thoại bữa sáng hắn trao đổi được ở trên thương thành hệ thống, chiếc điện thoại này vậy mà còn bắt được mạng và có youtube, google...vv mới siêu chứ! Nhưng chỉ tiếc là không kết nối được với người khác thôi.
Lam Nhi và Chúng Nữ khẽ ngẩng đầu đỏ hoe vành mắt như sắp khóc nhìn Huy nói
- Phu Quân... Nếu như Phu Quân bị cha mẹ và mọi người ngăn cấm thì Phu Quân có còn yêu Lam Nhi nữa không...?
Anh Nhi và Tiểu Thiên một bên cũng nhìn Huy, khuân mặt hai nàng tràn đầy mong đợi hắn nói ra. Các nàng nãy vừa xem xong video kia liền cảm thấy vô cùng xúc động, mấy đứa nghĩ đến Phu Quân của mình nếu như cũng bị cha mẹ ngăn cấm thì các nàng sẽ ra sao... Các nàng vô cùng lo lắng
Ngân Ly thì khuân mặt vẫn bình thường nhưng nội tâm cũng vô cùng lo lắng, nàng là cũng quên mất người thân của Huy, nàng nghĩ hắn thực lực mạnh mẽ, thần bí, chắc chắn thân phận sẽ không đơn giản. Nếu như cha mẹ của Huy mà không đồng ý thì nàng sẽ ra sao? Đây là điều nàng cũng vô cùng lo lắng...
Tiểu Hoa ôm lấy An An hai mắt linh động nhìn mọi người không hiểu gì nhưng nàng vẫn chăm chú lắng nghe.
Huy nhìn các nàng khuân mặt như muốn nói lên ngươi mà nói không thì ta sẽ chết cho ngươi coi khiến hắn rất bất đẵc dĩ. Tuy nói là các nàng chỉ là hắn trên đường tiện thu nuôi mà thôi nhưnh hắn cũng thật sự là yêu các nàng!
Khẽ dang cánh tay ra Huy ôm cả bốn nàng vào lòng mình, khoé miệng hắn khẽ mỉm cười nói
- Ngốc quá, các nàng là người ta yêu nhất! cho dù lão thiên có đem các nàng đi ta cũng sẽ đến tận nơi để đem các nàng về. Các nàng cứ yên tâm đi... Vì ta rất yêu mấy đứa!
Nghe hắn nói chúng nữ khuân mặt liền tươi cười hẳn lên, các nàng trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp. Người mình yêu nói ra câu đấy khiến các nàng vô cùng hạnh phúc
Ngân Ly nhân lúc Huy không để ý liền ghé sát mặt hôn nhẹ vào má hắn, đưa tay che miệng cười nhẹ nói
- Ta biết tướng công là tuyệt vời nhất mà~
Ngân Ly trước vì bị Huy đe doạ và cám dỗ mới đồng ý trao thân cho hắn. Nhưng nàng hiện tại mặc dù mới sống thời gian ngắn cùng Huy nhưng nàng cũng nhận ra con người hắn rất là tốt, cũng rất là yêu nàng. Cho nên trong lòng Ngân Ly hiện tại đã ngầm chấp nhận hắn là tướng công của mình.
Một bên Lam Nhi và Anh Nhi nhìn thấy vậy cũng không chịu yếu thế liền học theo hôn nhẹ vào hai bên má Huy, hai nàng ánh mắt khẽ híp lại cười nhí nhảnh nói
- Phu Quân là tốt nhất!~
Bị ba nữ cùng lúc tập kích khiến Huy khá bất ngời, khẽ mỉm cười một tia thoả mái, đưa tay xoa đầu ba người nhìn các nàng nói
- được rồi, nghỉ ngơi thế là đủ! Các nàng Tiếp tục ra luyện kiếm đi!
Nghe hắn nói Ngân Ly chúng nữ liền khẽ gật đầu, các nàng tay cầm thanh kiếm, thân ảnh ảnh thướt tha lướt đi ra giữa sân bắt đầu tiếp tục luyện kiếm.
Huy ngồi một bên hơi liếc nhìn sang bên cạnh Tiểu Hoa đang thẫn thờ, khuân mặt nàng tỏ ra ngưỡng mộ nhìn chúng nữ đang múa kiếm. Huy nhìn nàng liền biết nàng đang nghĩ gì nhẹ giọng lên tiếng hỏi
- Tiểu Hoa này! Muội cũng muốn luyện kiếm giống vậy đúng không?
Đang ôm An An trong lòng, một mặt thẫn thờ nhìn ngoài sân liền nghe được Huy nói vậy nàng liền bừng tỉnh lại. Khuân mặt nhỏ nhắn đáng yêu của nàng khẽ đỏ lên bối rối ngập ngùng nhìn hắn trả lời
- Công tử... Ta...ta...
Nhìn Tiểu Hoa một mặt ấp úng hắn liền hiểu rằng nàng thừa nhận nhưng ngại nói ra. Hơi mỉm cười thần bí Huy đưa tay lên xoa đầu Tiểu Hoa nhẹ nhàng giải thích
- Muội muốn học kiếm pháp cũng không phải không thể. Nhưng nuốn học kiếm là cần phải tu luyện ra khí, mà muội thì không có tu luyện qua đúng không?
Tiểu Hoa nghe hắn nói, ánh mắt nàng hiện lên sự thất vọng hơi cúi nhẹ đầu xuống. Huy tay vẫn đặt trên đầu nàng xoa mỉm cười nói
- Ta có thể giúp muội nhanh chóng đề thăng tuvi, nhưng mà chuyện sẽ có chút ủy khuất cho muội...vì vậy ta cũng không biết có nên nói cho muội hay không
Tiểu Hoa nghe hắn nói là mình có thể tu luyện liền sáng mắt lên. Nàng là được Huy cứu giúp cưu mang nhưng lại không giúp gì được cho hắn. Mà xung quanh Huy đều là nữ nhân võ công mạnh mẽ người khiến nàng rất tự ti, chỉ cần có thể tu luyện được để giúp ích cho Huy thì khó khăn ủy khuất cỡ nào nàng cũng khẽ chấp nhận.
Tiểu Hoa ánh mắt kiên định nhìn Huy nói
- Công tử! Chỉ cần có thể tu luyện, dù ủy khuất đến đâu Tiểu Hoa cũng sẽ chấp nhận... Cho nên... Mong công tử hãy giúp ta!
Huy nhìn trước mắt Tiểu Hoa ánh mắt kiên định, khuân mặt nghiêm túc liền khiến hắn chút hài lòng. Huy khẽ gật đầu cười nhẹ nhìn nàng nói
- Được! Nếu Tiểu Hoa muội kiên định như thế thì tối nay ta sẽ đến phòng muội để truyền thụ võ công! Nhớ phải chuẩn bị tinh thần!
- Vâng! Công tử!
Tiểu Hoa khuân mặt vui vẻ ôm lấy An An mỉm cười, nàng mặc dù không biết tại sao phải là tối mới có thể giúp nàng nhưng chỉ cần có thể tu luyện thì như thế nào nàng cũng không để ý.
Huy ngồi nhìn mấy nữ đang luyện kiếm cũng bắt đầu thấy chán. Lúc này Trần Hạo bỗng nhiên đi đến, trên mặt hắn lạnh nhạt nhìn Huy nói
- Sư phụ, ta muốn đi ra ngoài một lát có việc cần làm!
Huy hiếu kì nhìn tên đệ tử này, vậy mà hắn lại đến hỏi mình xin phép khiến hắn cảm thấy hứng thú, khẽ cười nhạt hỏi
- Tiểu tử ngươi muốn đi ra ngoài làm gì?
Nghe Huy nói Trần Hạo khuân mặt có chút khó chịu, hơi nhăn mi hắn liền nhìn Huy đang nhìn mình chằm chằm đành thở dài đáp
- Ta đi kiếm linh thảo luyện đan
Nghe Trần Hạo nói Huy liền ngạc nhìn hắn
- Ngươi biết luyện đan?
Trần Hạo khẽ gật đầu thừa nhận
- ừm...
...Huy nhìn Trần Hạo liền im lặng, hắn biết tên đệ tự này huyền bí nhưng không ngờ rằng hắn lại biết luyện đan. Theo hệ thống nói thì luyện đan sư là một chức nghiệp vô cùng cao quý, cứ ngàn tu sĩ thì may ra mới chọn ra đuợc một người có thiên phú luyện đan.
Hơi suy nghĩ chút Huy liền cười nhẹ nhìn hắn nói ra
- Ta muốn đi cùng, không sao chứ?
Trần Hạo nghe hắn nói khẽ trầm tư một lúc, hắn hiện tại định đi hái chút thảo dược nhưng tên tiểu sư phụ này của hắn muốn đi cùng thì cũng được, hắn cũng không ngại có thêm một người phụ giúp đâu.
Trần Hạo khẽ gật đầu đồng ý
- được, nhưng sư phụ ngươi muốn đi cùng thì phải giúp đỡ ta một tay!
Huy đang chán nên hắn muốn làm gì đó cho bớt chán đi, nghe Trận Hạo đồng ý cho hắn đi cùng khuân mặt liền cười tươi vỗ lên vai hắn cười lớn
- Tốt! Tiểu tử ngươi cứ yên tâm, sư phụ ngươi sẽ giúp đỡ ngươi haha...
Trần Hạo bị vỗ trên lưng khẽ lườm hắn nhưng không nói gì. hắn nhịn, nếu không biết tên này thần bí thì hắn từ lâu đã đạp hắn dưới chân rồi, nghĩ gì mà muốn làm được sư phụ hắn...
Huy một bên vẫn đang cười vui vẻ mà không biết rằng vì hành động vô tình của mình mà bị tên đệ tử của mình ghi hận lên. Huy khẽ quay đầu nhìn sang đám nữ đang luyện kiếm nói
- Ta đi ra ngoài chút chuyện, các nàng cứ tiếp tục nhé! Nhớ phải chăm chỉ đừng có lười biếng, để ta biết được ai lười biếng thì đêm nay... Khà khà, ta sẽ trừng phạt thật nặng đấy!
Ngân Ly nhìn Huy nói nàng không hiểu ý hắn nhưng Lam Nhi, Anh nhi và Tiểu Thiên một bên nghe hắn nói vậy, các nàng súyt nữa rớt thanh kiếm trên tay. Các nàng hai má đều hồng lên một mảnh, cơ thể có chút cảm giác hơi nhũn ra nghĩ về những lần phạt của hắn trước đây mà không khỏi trợn mắt liếc nhìn hắn kêu lên
- Phu Quân sắc lang...!
"..."
- Tốt! Nhớ lời ta nói nếu khoonh muốn bị phạt!
Nói xong Huy liền quay sang nhìn Trần Hạo nói
- Đi thôi!
..
- ừm...
Huy dẫn theo Trần Hạo rời khỏi biệt viện trong mắt chúng nữ. Ngân Ly nãy nghe không hiểu Huy nói gì liền quay sang nhìn Lam Nhi hỏi.
- Lam Nhi, Tướng công hắn nói phạt là cái gì thế?
Tam nữ nghe Ngân Ly nói, khuân mặt các nàng liền khẽ đỏ ửng lên, khẽ nghiến nhẹ răng nói
- Hừ hừ... Phu quân xấu xa toàn làm chuyện xấu...! Ngân Ly tỷ muốn biết thì đi hỏi Phu Quân hắn ấy!
"..."? Ngân Ly một mặt không hiểu chuyện gì nhưng mấy đứa nàng cũng không muốn ép, cùng lắm đêm nay qua hỏi hắn là được rồi
...
Ở ngoài cổng môn phái Huy và Trần Hạo đứng cạnh hai nữ đệ tử giơ ra một tấm lệnh bài cười hiền hoà nói
- Đây là lệnh bài của ta, Ta có việc muốn ra ngoài được chứ hai vị sư muội?
Hai nữ đệ tử nhìn xem cũng khá là xinh xắn, hai nàng khẽ liếc mắt nhìn tấm lệnh bài trên tay hắn rồi lại nhìn khuân mặt soái ca của hắn đang cười nhìn mình khiến hai người đôi má liền ửng hồng lên gật đầu liên hồi
- Vâng... Đại sư huynh có việc cứ ra ngoài đi a! Và chúc huynh lên đường bình an!
Huy khẽ gật đầu mỉm cười liền dẫn theo Trần Hạo một mặt biểu tình lạnh nhạt " người lạ chớ bắt chuyện " một dạng. Hai người dẫn nhau bước đi dần khuất bóng biết mất để lại hai nữ đệ tử khuân mặt ửng hồng một vẻ mê trai biểu hiện...
...Ở dưới một chân núi khói bay lượn lờ vô cùng hư ảo, đang có hai thân ảnh đứng ở đó nhìn lên trên, hai người này chính là Huy và Trần Hạo.
Huy hơi liếc mắt nhìn sang Trần Hạo hỏi
- Tiểu tử ngươi không phải đi sai rồi chứ? Nơi này u ám ta cảm giác dành cho ma quỷ ở chứ vặt dược thảo gì ở đây a?
Nghe Huy nói Trần Hạo khuân mặt biểu bình khinh thườnh trợn mắt nhìn hắn nói
- Hừ! Ngươi thì biết cái gì? Nơi này linh khí dày đặc mới có thể nuôi dưỡi ra thật nhiều dược thảo chất lượng! Ta thật không hiểu ngươi có biết chuyện này không nữa! Manh danh làm sư phụ của ta mà lại kém hiểu biết như vật thật đúng là...
- Au!! Sao đánh ta???
Huy đưa một tay gõ trên đầu Trần Hạo tức giận lườm hắn nói
- Là vi sư chưa đến nơi như này thôi! Tiểu tử ngươi còn nói nữa... Hừ hừ...
"..." Trần Hạo trợn mắt nhìn Huy. Có sư phụ nào như này không a? Hơi tí là lại đánh đệ tử của mình, thật cho rằng hắn không dám đánh lại...?
Hai thầy trò đang một dạng căng thẳng như là sắp xảy ra chiến tranh nội bộ, thì Trần Hạo mũi nhỏ bỗng nhiên hơi động ngửi nhẹ, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên hô
- Là Linh Dược! Lại là linh dược! Vừa vào đến nơi không ngờ ta lại gặp phải linh dược rồi
Thảo dược chia làm mười cấp từ 1-10, khi đạt đến cấp 5 dược thảo thì sẽ được gọi là Linh Dược! Cũng bởi vì loại này vô cùng hiếm mới bị người ta xếp vào loại khác với thảo dược
Trần Hạo ngay lập tức nhanh chóng, chân di động phi về một phương hướng dần biến mất, Huy đứng tại chỗ khẽ trợn mắt nhìn hướng Trần Hạo đi liền cũng nhanh chóng đuổi theo.
Lướt theo mùi của Trần Hạo để lại Huy liền bám theo, hắn cũng không biết tên đệ tử này của hắn lúc nào cũng có một mùi loại hương thơm vô cùng dễ chịu, hắn đang tự hỏi tên đệ tử của hắn có phải là bê đê không mà nam nhân lại đi dùng Nước Hoa?
Chạy theo hướng Trần hạo đi mùi thơm càng ngày càng lồng lặc, đột nhiên phía trước Huy liền nghe được âm thanh của thiếu nữ kêu lên.
- Ngươi... Ngươi làm sao không nói lí lẽ vậy chứ?
- Ta là tìm thấy cây linh thảo này trước mới bỏ đi một lát quay lại đã bị ngươi lấy mất rồi?
- Ta không biết đâu, mau trả lại cho ta oaaaaa!!!
Huy đứng bên cạnh nhìn trước mặt Trần Hạo là một thiếu nữ đang nằm lăn lộn kêu gào... Chuyện này là sao?
Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế
" Từ nay duyên kiếp của hai chúng ta "
" được yêu nhưng không thể nào nói ra "
" Ngọn cỏ ven đường thôi mà "
" Làm sao với được mây... "
...
" Là nhân duyên trời ban, cớ sao mình không thể cạnh nhau... "
Huy đang ngồi luyện kiếm nhìn các nàng đang xúm lại với nhau, hắn khẽ dừng lại, nhẹ nhàng đi lại nhìn xuống các nàng mỉm cười hỏi
- Sao thế? Mấy nàng xem gì mà khuân mặt xúc động vậy?
Huy nhìn xuống chiếc điện thoại Ngân Ly đang cầm trên tay, đây là cái điện thoại bữa sáng hắn trao đổi được ở trên thương thành hệ thống, chiếc điện thoại này vậy mà còn bắt được mạng và có youtube, google...vv mới siêu chứ! Nhưng chỉ tiếc là không kết nối được với người khác thôi.
Lam Nhi và Chúng Nữ khẽ ngẩng đầu đỏ hoe vành mắt như sắp khóc nhìn Huy nói
- Phu Quân... Nếu như Phu Quân bị cha mẹ và mọi người ngăn cấm thì Phu Quân có còn yêu Lam Nhi nữa không...?
Anh Nhi và Tiểu Thiên một bên cũng nhìn Huy, khuân mặt hai nàng tràn đầy mong đợi hắn nói ra. Các nàng nãy vừa xem xong video kia liền cảm thấy vô cùng xúc động, mấy đứa nghĩ đến Phu Quân của mình nếu như cũng bị cha mẹ ngăn cấm thì các nàng sẽ ra sao... Các nàng vô cùng lo lắng
Ngân Ly thì khuân mặt vẫn bình thường nhưng nội tâm cũng vô cùng lo lắng, nàng là cũng quên mất người thân của Huy, nàng nghĩ hắn thực lực mạnh mẽ, thần bí, chắc chắn thân phận sẽ không đơn giản. Nếu như cha mẹ của Huy mà không đồng ý thì nàng sẽ ra sao? Đây là điều nàng cũng vô cùng lo lắng...
Tiểu Hoa ôm lấy An An hai mắt linh động nhìn mọi người không hiểu gì nhưng nàng vẫn chăm chú lắng nghe.
Huy nhìn các nàng khuân mặt như muốn nói lên ngươi mà nói không thì ta sẽ chết cho ngươi coi khiến hắn rất bất đẵc dĩ. Tuy nói là các nàng chỉ là hắn trên đường tiện thu nuôi mà thôi nhưnh hắn cũng thật sự là yêu các nàng!
Khẽ dang cánh tay ra Huy ôm cả bốn nàng vào lòng mình, khoé miệng hắn khẽ mỉm cười nói
- Ngốc quá, các nàng là người ta yêu nhất! cho dù lão thiên có đem các nàng đi ta cũng sẽ đến tận nơi để đem các nàng về. Các nàng cứ yên tâm đi... Vì ta rất yêu mấy đứa!
Nghe hắn nói chúng nữ khuân mặt liền tươi cười hẳn lên, các nàng trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp. Người mình yêu nói ra câu đấy khiến các nàng vô cùng hạnh phúc
Ngân Ly nhân lúc Huy không để ý liền ghé sát mặt hôn nhẹ vào má hắn, đưa tay che miệng cười nhẹ nói
- Ta biết tướng công là tuyệt vời nhất mà~
Ngân Ly trước vì bị Huy đe doạ và cám dỗ mới đồng ý trao thân cho hắn. Nhưng nàng hiện tại mặc dù mới sống thời gian ngắn cùng Huy nhưng nàng cũng nhận ra con người hắn rất là tốt, cũng rất là yêu nàng. Cho nên trong lòng Ngân Ly hiện tại đã ngầm chấp nhận hắn là tướng công của mình.
Một bên Lam Nhi và Anh Nhi nhìn thấy vậy cũng không chịu yếu thế liền học theo hôn nhẹ vào hai bên má Huy, hai nàng ánh mắt khẽ híp lại cười nhí nhảnh nói
- Phu Quân là tốt nhất!~
Bị ba nữ cùng lúc tập kích khiến Huy khá bất ngời, khẽ mỉm cười một tia thoả mái, đưa tay xoa đầu ba người nhìn các nàng nói
- được rồi, nghỉ ngơi thế là đủ! Các nàng Tiếp tục ra luyện kiếm đi!
Nghe hắn nói Ngân Ly chúng nữ liền khẽ gật đầu, các nàng tay cầm thanh kiếm, thân ảnh ảnh thướt tha lướt đi ra giữa sân bắt đầu tiếp tục luyện kiếm.
Huy ngồi một bên hơi liếc nhìn sang bên cạnh Tiểu Hoa đang thẫn thờ, khuân mặt nàng tỏ ra ngưỡng mộ nhìn chúng nữ đang múa kiếm. Huy nhìn nàng liền biết nàng đang nghĩ gì nhẹ giọng lên tiếng hỏi
- Tiểu Hoa này! Muội cũng muốn luyện kiếm giống vậy đúng không?
Đang ôm An An trong lòng, một mặt thẫn thờ nhìn ngoài sân liền nghe được Huy nói vậy nàng liền bừng tỉnh lại. Khuân mặt nhỏ nhắn đáng yêu của nàng khẽ đỏ lên bối rối ngập ngùng nhìn hắn trả lời
- Công tử... Ta...ta...
Nhìn Tiểu Hoa một mặt ấp úng hắn liền hiểu rằng nàng thừa nhận nhưng ngại nói ra. Hơi mỉm cười thần bí Huy đưa tay lên xoa đầu Tiểu Hoa nhẹ nhàng giải thích
- Muội muốn học kiếm pháp cũng không phải không thể. Nhưng nuốn học kiếm là cần phải tu luyện ra khí, mà muội thì không có tu luyện qua đúng không?
Tiểu Hoa nghe hắn nói, ánh mắt nàng hiện lên sự thất vọng hơi cúi nhẹ đầu xuống. Huy tay vẫn đặt trên đầu nàng xoa mỉm cười nói
- Ta có thể giúp muội nhanh chóng đề thăng tuvi, nhưng mà chuyện sẽ có chút ủy khuất cho muội...vì vậy ta cũng không biết có nên nói cho muội hay không
Tiểu Hoa nghe hắn nói là mình có thể tu luyện liền sáng mắt lên. Nàng là được Huy cứu giúp cưu mang nhưng lại không giúp gì được cho hắn. Mà xung quanh Huy đều là nữ nhân võ công mạnh mẽ người khiến nàng rất tự ti, chỉ cần có thể tu luyện được để giúp ích cho Huy thì khó khăn ủy khuất cỡ nào nàng cũng khẽ chấp nhận.
Tiểu Hoa ánh mắt kiên định nhìn Huy nói
- Công tử! Chỉ cần có thể tu luyện, dù ủy khuất đến đâu Tiểu Hoa cũng sẽ chấp nhận... Cho nên... Mong công tử hãy giúp ta!
Huy nhìn trước mắt Tiểu Hoa ánh mắt kiên định, khuân mặt nghiêm túc liền khiến hắn chút hài lòng. Huy khẽ gật đầu cười nhẹ nhìn nàng nói
- Được! Nếu Tiểu Hoa muội kiên định như thế thì tối nay ta sẽ đến phòng muội để truyền thụ võ công! Nhớ phải chuẩn bị tinh thần!
- Vâng! Công tử!
Tiểu Hoa khuân mặt vui vẻ ôm lấy An An mỉm cười, nàng mặc dù không biết tại sao phải là tối mới có thể giúp nàng nhưng chỉ cần có thể tu luyện thì như thế nào nàng cũng không để ý.
Huy ngồi nhìn mấy nữ đang luyện kiếm cũng bắt đầu thấy chán. Lúc này Trần Hạo bỗng nhiên đi đến, trên mặt hắn lạnh nhạt nhìn Huy nói
- Sư phụ, ta muốn đi ra ngoài một lát có việc cần làm!
Huy hiếu kì nhìn tên đệ tử này, vậy mà hắn lại đến hỏi mình xin phép khiến hắn cảm thấy hứng thú, khẽ cười nhạt hỏi
- Tiểu tử ngươi muốn đi ra ngoài làm gì?
Nghe Huy nói Trần Hạo khuân mặt có chút khó chịu, hơi nhăn mi hắn liền nhìn Huy đang nhìn mình chằm chằm đành thở dài đáp
- Ta đi kiếm linh thảo luyện đan
Nghe Trần Hạo nói Huy liền ngạc nhìn hắn
- Ngươi biết luyện đan?
Trần Hạo khẽ gật đầu thừa nhận
- ừm...
...Huy nhìn Trần Hạo liền im lặng, hắn biết tên đệ tự này huyền bí nhưng không ngờ rằng hắn lại biết luyện đan. Theo hệ thống nói thì luyện đan sư là một chức nghiệp vô cùng cao quý, cứ ngàn tu sĩ thì may ra mới chọn ra đuợc một người có thiên phú luyện đan.
Hơi suy nghĩ chút Huy liền cười nhẹ nhìn hắn nói ra
- Ta muốn đi cùng, không sao chứ?
Trần Hạo nghe hắn nói khẽ trầm tư một lúc, hắn hiện tại định đi hái chút thảo dược nhưng tên tiểu sư phụ này của hắn muốn đi cùng thì cũng được, hắn cũng không ngại có thêm một người phụ giúp đâu.
Trần Hạo khẽ gật đầu đồng ý
- được, nhưng sư phụ ngươi muốn đi cùng thì phải giúp đỡ ta một tay!
Huy đang chán nên hắn muốn làm gì đó cho bớt chán đi, nghe Trận Hạo đồng ý cho hắn đi cùng khuân mặt liền cười tươi vỗ lên vai hắn cười lớn
- Tốt! Tiểu tử ngươi cứ yên tâm, sư phụ ngươi sẽ giúp đỡ ngươi haha...
Trần Hạo bị vỗ trên lưng khẽ lườm hắn nhưng không nói gì. hắn nhịn, nếu không biết tên này thần bí thì hắn từ lâu đã đạp hắn dưới chân rồi, nghĩ gì mà muốn làm được sư phụ hắn...
Huy một bên vẫn đang cười vui vẻ mà không biết rằng vì hành động vô tình của mình mà bị tên đệ tử của mình ghi hận lên. Huy khẽ quay đầu nhìn sang đám nữ đang luyện kiếm nói
- Ta đi ra ngoài chút chuyện, các nàng cứ tiếp tục nhé! Nhớ phải chăm chỉ đừng có lười biếng, để ta biết được ai lười biếng thì đêm nay... Khà khà, ta sẽ trừng phạt thật nặng đấy!
Ngân Ly nhìn Huy nói nàng không hiểu ý hắn nhưng Lam Nhi, Anh nhi và Tiểu Thiên một bên nghe hắn nói vậy, các nàng súyt nữa rớt thanh kiếm trên tay. Các nàng hai má đều hồng lên một mảnh, cơ thể có chút cảm giác hơi nhũn ra nghĩ về những lần phạt của hắn trước đây mà không khỏi trợn mắt liếc nhìn hắn kêu lên
- Phu Quân sắc lang...!
"..."
- Tốt! Nhớ lời ta nói nếu khoonh muốn bị phạt!
Nói xong Huy liền quay sang nhìn Trần Hạo nói
- Đi thôi!
..
- ừm...
Huy dẫn theo Trần Hạo rời khỏi biệt viện trong mắt chúng nữ. Ngân Ly nãy nghe không hiểu Huy nói gì liền quay sang nhìn Lam Nhi hỏi.
- Lam Nhi, Tướng công hắn nói phạt là cái gì thế?
Tam nữ nghe Ngân Ly nói, khuân mặt các nàng liền khẽ đỏ ửng lên, khẽ nghiến nhẹ răng nói
- Hừ hừ... Phu quân xấu xa toàn làm chuyện xấu...! Ngân Ly tỷ muốn biết thì đi hỏi Phu Quân hắn ấy!
"..."? Ngân Ly một mặt không hiểu chuyện gì nhưng mấy đứa nàng cũng không muốn ép, cùng lắm đêm nay qua hỏi hắn là được rồi
...
Ở ngoài cổng môn phái Huy và Trần Hạo đứng cạnh hai nữ đệ tử giơ ra một tấm lệnh bài cười hiền hoà nói
- Đây là lệnh bài của ta, Ta có việc muốn ra ngoài được chứ hai vị sư muội?
Hai nữ đệ tử nhìn xem cũng khá là xinh xắn, hai nàng khẽ liếc mắt nhìn tấm lệnh bài trên tay hắn rồi lại nhìn khuân mặt soái ca của hắn đang cười nhìn mình khiến hai người đôi má liền ửng hồng lên gật đầu liên hồi
- Vâng... Đại sư huynh có việc cứ ra ngoài đi a! Và chúc huynh lên đường bình an!
Huy khẽ gật đầu mỉm cười liền dẫn theo Trần Hạo một mặt biểu tình lạnh nhạt " người lạ chớ bắt chuyện " một dạng. Hai người dẫn nhau bước đi dần khuất bóng biết mất để lại hai nữ đệ tử khuân mặt ửng hồng một vẻ mê trai biểu hiện...
...Ở dưới một chân núi khói bay lượn lờ vô cùng hư ảo, đang có hai thân ảnh đứng ở đó nhìn lên trên, hai người này chính là Huy và Trần Hạo.
Huy hơi liếc mắt nhìn sang Trần Hạo hỏi
- Tiểu tử ngươi không phải đi sai rồi chứ? Nơi này u ám ta cảm giác dành cho ma quỷ ở chứ vặt dược thảo gì ở đây a?
Nghe Huy nói Trần Hạo khuân mặt biểu bình khinh thườnh trợn mắt nhìn hắn nói
- Hừ! Ngươi thì biết cái gì? Nơi này linh khí dày đặc mới có thể nuôi dưỡi ra thật nhiều dược thảo chất lượng! Ta thật không hiểu ngươi có biết chuyện này không nữa! Manh danh làm sư phụ của ta mà lại kém hiểu biết như vật thật đúng là...
- Au!! Sao đánh ta???
Huy đưa một tay gõ trên đầu Trần Hạo tức giận lườm hắn nói
- Là vi sư chưa đến nơi như này thôi! Tiểu tử ngươi còn nói nữa... Hừ hừ...
"..." Trần Hạo trợn mắt nhìn Huy. Có sư phụ nào như này không a? Hơi tí là lại đánh đệ tử của mình, thật cho rằng hắn không dám đánh lại...?
Hai thầy trò đang một dạng căng thẳng như là sắp xảy ra chiến tranh nội bộ, thì Trần Hạo mũi nhỏ bỗng nhiên hơi động ngửi nhẹ, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên hô
- Là Linh Dược! Lại là linh dược! Vừa vào đến nơi không ngờ ta lại gặp phải linh dược rồi
Thảo dược chia làm mười cấp từ 1-10, khi đạt đến cấp 5 dược thảo thì sẽ được gọi là Linh Dược! Cũng bởi vì loại này vô cùng hiếm mới bị người ta xếp vào loại khác với thảo dược
Trần Hạo ngay lập tức nhanh chóng, chân di động phi về một phương hướng dần biến mất, Huy đứng tại chỗ khẽ trợn mắt nhìn hướng Trần Hạo đi liền cũng nhanh chóng đuổi theo.
Lướt theo mùi của Trần Hạo để lại Huy liền bám theo, hắn cũng không biết tên đệ tử này của hắn lúc nào cũng có một mùi loại hương thơm vô cùng dễ chịu, hắn đang tự hỏi tên đệ tử của hắn có phải là bê đê không mà nam nhân lại đi dùng Nước Hoa?
Chạy theo hướng Trần hạo đi mùi thơm càng ngày càng lồng lặc, đột nhiên phía trước Huy liền nghe được âm thanh của thiếu nữ kêu lên.
- Ngươi... Ngươi làm sao không nói lí lẽ vậy chứ?
- Ta là tìm thấy cây linh thảo này trước mới bỏ đi một lát quay lại đã bị ngươi lấy mất rồi?
- Ta không biết đâu, mau trả lại cho ta oaaaaa!!!
Huy đứng bên cạnh nhìn trước mặt Trần Hạo là một thiếu nữ đang nằm lăn lộn kêu gào... Chuyện này là sao?
Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế
Đánh giá:
Truyện Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế
Story
Chương 51: Rời môn phái, lên đường tìm dược thảo
10.0/10 từ 44 lượt.