Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Không Muốn Chết
Chương 232
Hắn biết nàng khó xử và không có mặt mũi nào gặp hắn, hắn sợ nàng bị kích động nên không dám cưỡng cầu. Chưa bao giờ hắn nghĩ sau này không còn cơ hội được gặp lại nàng nữa, Nhan biểu muội sao lại ngu ngốc như vậy.
Lục Minh Viễn cảm thấy đau buồn, đôi mắt ươn ướt.
Lục lão phu nhân khóc không ra hơi được dìu trở về Vinh Thọ đường. Sau khi giải tán mọi người, Lục lão phu nhân với đôi mắt sưng đỏ đi đến Phật đường nhỏ, quỳ xuống trước mặt bồ tát để sám hối.
Bách thị đã ra tay, bà ta thật sự đã hành động rồi! Sau khi Gia Dục xảy ra chuyện, nàng đoán Bách thị tám chín phần sẽ động thủ, bất luận là vì của hồi môn của Gia Dục hay là vì độc dược trên người nàng, Bách thị tuyệt đối sẽ không cho phép Gia Dục yên ổn gả vào lục hoàng tử phủ.
Hai hàng nước mắt lại từ từ trào ra, Lục lão phu nhân òa khóc không ngừng: “Nhạn Như à, mẫu thân có lỗi với con. Gia Dục, ngoại tổ mẫu có lỗi với con. Ta chỉ là bất đắc dĩ mà thôi, ta thực sự không còn cách nào khác, tất cả những gì ta làm đều là vì Lục gia.”
Tin tức Nhan Gia Dục treo cổ tự tử lan truyền nhanh chóng. Những người trước đây từng hoài nghi nàng dựa dẫm vào nhà có quyền thế cảm thấy lúng túng và ngậm miệng lại, nếu có lòng muốn dựa dẫm vào lục hoàng tử thì lúc này nàng nên vui vẻ mà chuẩn bị gả đi mới đúng, sao có thể tìm đến cái chết chứ?
Tin tức truyền đến tai lục hoàng tử như một tia sét giữa trời nắng.
“Làm sao lại như thế? Nàng làm sao có thể tự sát, không thể nào, không thể nào!” Trong nháy mắt, sắc mặt Lục hoàng tử trở nên tái nhợt, hắn ta giật mình một cái rồi lăn từ trên giường xuống. Vì chuyện xảy ra ở tiệc Quế Hoa mà hắn ta bị hoàng đế cho ăn một trận đánh, hắn bị đánh đến nỗi da thịt bị tét ra, chỉ có thể nằm trên giường.
Lục hoàng tử không màng đến vết thương của mình, quát lớn một tiếng: “Chuẩn bị kiệu, chuẩn bị kiệu, ta phải đi Lục phủ, nhanh lên!”
Rất nhiều người đã tới Lục phủ, có họ hàng thân thích của Lục gia, còn có các khuê tú giao hảo với Nhan Gia Dục, sau khi nghe tin họ đã vội vàng đến để tiễn đưa nàng lần cuối.
Lục hoàng tử mặt tái xanh được người đỡ xuống kiệu, hắn ta chạy xông vào bên trong làm náo loạn cả đám người.
Lục Minh Viễn tiến lên trước vài bước ngăn lục hoàng tử đang xông vào.
“Tránh ra, ngươi tránh ra cho ta.” lục hoàng tử hung hăng trừng mắt nhìn Lục Minh Viễn đang cản đường phía trước.
“Minh Viễn.” Lục Mậu Điển bất mãn kêu lên một tiếng.
Lục Minh Viễn cố nén lửa giận trong mắt: “Lục điện hạ, ngươi để cho biểu muội an tâm mà đi đi.”
Lục hoàng tử như bị đâm vào tim, đôi mắt đỏ nhìn trừng trừng Lục Minh Viễn, đột nhiên vung nắm đấm đánh vào mặt hắn: “Ngươi có tư cách gì nói những lời này, nếu không phải tại ngươi, nàng làm sao chết được? Người mà nàng không muốn gặp nhất chính là ngươi.”
Lục Minh Viễn vô cùng tức giận: “Ngươi đừng có ngậm máu phun người, rõ ràng là ngươi đã bức tử biểu muội.”
Lục Mậu Điển bỗng hoảng sợ mà không lý do, lập tức xông lên kéo Lục Minh Viễn ra để nhường đường: “Điện hạ, đều là lỗi của bọn ta, là bọn ta đã không chăm sóc tốt cho Gia Dục.”
Lục hoàng tử để ngoài tai, nắm lấy cổ áo Lục Minh Viễn không buông, nghiến răng nói: “Là ngươi, chính là ngươi, là ngươi đã qua lại gian díu với Tấn Dương, ngươi muốn quang minh chính đại hủy hôn. Các ngươi lừa ta, nếu không phải bị các ngươi xúi giục, sao ta có thể làm tổn thương Gia Dục, nàng sao có thể nghĩ quẩn mà tự sát.” Lục hoàng tử đổ hết trách nhiệm lên Tấn Dương quận chúa và Lục Minh Viễn, không phải hắn bức tử Nhan Gia Dục, mà là chính bọn họ đã bức tử Nhan Gia Dục.
Lúc này lục hoàng tử cũng không còn quan tâm đến chuyện giữ bí mật hay không giữ bí mật nữa, Nhan Gia Dục cũng đã chết, nàng bị bọn họ bức tử rồi. Nàng thà chết chứ không chịu gả cho hắn ta, điều này hoàn toàn khác với những gì đã nói trước đây!
Tấn Dương thề thốt nói, hắn ta sẽ đạt được những gì mình muốn. Nhưng kết quả thì sao, Nhan Gia Dục chết rồi, hắn ta kiếm ai để mà cầu được ước thấy đây. Cho đến cuối cùng, chỉ có đôi cẩu nam nữ Tấn Dương và Lục Minh Viễn là cầu được ước thấy thôi..
Lục hoàng tử sắc mặt cáu kỉnh, lại đấm hắn một cái: “Các ngươi đã bức tử Gia Dục, còn muốn ở bên nhau, nằm mơ đi.”
Lục Minh Viễn ngẩn người, nắm đấm trút xuống giống như nước mưa, lục hoàng tử không thể cảm nhận được.
Mọi người có mặt ở đó đều há hốc mồm, không phải nói là nha hoàn của Vương phủ muốn cậy quyền sang thế trọng mà dụ lục hoàng tử bị say rượu vào nội viện để đạt được chuyện tốt đó sao. Kết quả có phải lục hoàng tử đã tình cờ đi vào Đinh Lan Uyển và xảy ra quan hệ trong lúc say với Nhan Gia Dục đang nghỉ ngơi ở đó?
Hầu hết mọi người đều tin vào lời giải thích này. Tuy nhiên, một số ít người lại thắc mắc tại sao có thể trùng hợp như vậy, liệu có phải là Nhan Gia Dục đã tự nguyện đồng ý. Còn có một thuyết âm mưu khác là lục hoàng tử thấy nàng xinh đẹp nên cố ý khinh bạc Nhan Gia Dục.
Tuyết đối không ngờ rằng, chân lý lại thuộc về tay của thiểu số, đây thật sự là một âm mưu nhắm vào Nhan Gia Dục.
Điều khiến họ ngạc nhiên hơn nữa là trong đó còn có chuyện liên quan đến Tấn Dương quận chúa và Lục Minh Viễn.
Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Không Muốn Chết
Lục Minh Viễn cảm thấy đau buồn, đôi mắt ươn ướt.
Lục lão phu nhân khóc không ra hơi được dìu trở về Vinh Thọ đường. Sau khi giải tán mọi người, Lục lão phu nhân với đôi mắt sưng đỏ đi đến Phật đường nhỏ, quỳ xuống trước mặt bồ tát để sám hối.
Bách thị đã ra tay, bà ta thật sự đã hành động rồi! Sau khi Gia Dục xảy ra chuyện, nàng đoán Bách thị tám chín phần sẽ động thủ, bất luận là vì của hồi môn của Gia Dục hay là vì độc dược trên người nàng, Bách thị tuyệt đối sẽ không cho phép Gia Dục yên ổn gả vào lục hoàng tử phủ.
Hai hàng nước mắt lại từ từ trào ra, Lục lão phu nhân òa khóc không ngừng: “Nhạn Như à, mẫu thân có lỗi với con. Gia Dục, ngoại tổ mẫu có lỗi với con. Ta chỉ là bất đắc dĩ mà thôi, ta thực sự không còn cách nào khác, tất cả những gì ta làm đều là vì Lục gia.”
Tin tức Nhan Gia Dục treo cổ tự tử lan truyền nhanh chóng. Những người trước đây từng hoài nghi nàng dựa dẫm vào nhà có quyền thế cảm thấy lúng túng và ngậm miệng lại, nếu có lòng muốn dựa dẫm vào lục hoàng tử thì lúc này nàng nên vui vẻ mà chuẩn bị gả đi mới đúng, sao có thể tìm đến cái chết chứ?
Tin tức truyền đến tai lục hoàng tử như một tia sét giữa trời nắng.
“Làm sao lại như thế? Nàng làm sao có thể tự sát, không thể nào, không thể nào!” Trong nháy mắt, sắc mặt Lục hoàng tử trở nên tái nhợt, hắn ta giật mình một cái rồi lăn từ trên giường xuống. Vì chuyện xảy ra ở tiệc Quế Hoa mà hắn ta bị hoàng đế cho ăn một trận đánh, hắn bị đánh đến nỗi da thịt bị tét ra, chỉ có thể nằm trên giường.
Lục hoàng tử không màng đến vết thương của mình, quát lớn một tiếng: “Chuẩn bị kiệu, chuẩn bị kiệu, ta phải đi Lục phủ, nhanh lên!”
Rất nhiều người đã tới Lục phủ, có họ hàng thân thích của Lục gia, còn có các khuê tú giao hảo với Nhan Gia Dục, sau khi nghe tin họ đã vội vàng đến để tiễn đưa nàng lần cuối.
Lục hoàng tử mặt tái xanh được người đỡ xuống kiệu, hắn ta chạy xông vào bên trong làm náo loạn cả đám người.
Lục Minh Viễn tiến lên trước vài bước ngăn lục hoàng tử đang xông vào.
“Tránh ra, ngươi tránh ra cho ta.” lục hoàng tử hung hăng trừng mắt nhìn Lục Minh Viễn đang cản đường phía trước.
“Minh Viễn.” Lục Mậu Điển bất mãn kêu lên một tiếng.
Lục Minh Viễn cố nén lửa giận trong mắt: “Lục điện hạ, ngươi để cho biểu muội an tâm mà đi đi.”
Lục hoàng tử như bị đâm vào tim, đôi mắt đỏ nhìn trừng trừng Lục Minh Viễn, đột nhiên vung nắm đấm đánh vào mặt hắn: “Ngươi có tư cách gì nói những lời này, nếu không phải tại ngươi, nàng làm sao chết được? Người mà nàng không muốn gặp nhất chính là ngươi.”
Lục Minh Viễn vô cùng tức giận: “Ngươi đừng có ngậm máu phun người, rõ ràng là ngươi đã bức tử biểu muội.”
Lục Mậu Điển bỗng hoảng sợ mà không lý do, lập tức xông lên kéo Lục Minh Viễn ra để nhường đường: “Điện hạ, đều là lỗi của bọn ta, là bọn ta đã không chăm sóc tốt cho Gia Dục.”
Lục hoàng tử để ngoài tai, nắm lấy cổ áo Lục Minh Viễn không buông, nghiến răng nói: “Là ngươi, chính là ngươi, là ngươi đã qua lại gian díu với Tấn Dương, ngươi muốn quang minh chính đại hủy hôn. Các ngươi lừa ta, nếu không phải bị các ngươi xúi giục, sao ta có thể làm tổn thương Gia Dục, nàng sao có thể nghĩ quẩn mà tự sát.” Lục hoàng tử đổ hết trách nhiệm lên Tấn Dương quận chúa và Lục Minh Viễn, không phải hắn bức tử Nhan Gia Dục, mà là chính bọn họ đã bức tử Nhan Gia Dục.
Lúc này lục hoàng tử cũng không còn quan tâm đến chuyện giữ bí mật hay không giữ bí mật nữa, Nhan Gia Dục cũng đã chết, nàng bị bọn họ bức tử rồi. Nàng thà chết chứ không chịu gả cho hắn ta, điều này hoàn toàn khác với những gì đã nói trước đây!
Tấn Dương thề thốt nói, hắn ta sẽ đạt được những gì mình muốn. Nhưng kết quả thì sao, Nhan Gia Dục chết rồi, hắn ta kiếm ai để mà cầu được ước thấy đây. Cho đến cuối cùng, chỉ có đôi cẩu nam nữ Tấn Dương và Lục Minh Viễn là cầu được ước thấy thôi..
Lục hoàng tử sắc mặt cáu kỉnh, lại đấm hắn một cái: “Các ngươi đã bức tử Gia Dục, còn muốn ở bên nhau, nằm mơ đi.”
Lục Minh Viễn ngẩn người, nắm đấm trút xuống giống như nước mưa, lục hoàng tử không thể cảm nhận được.
Mọi người có mặt ở đó đều há hốc mồm, không phải nói là nha hoàn của Vương phủ muốn cậy quyền sang thế trọng mà dụ lục hoàng tử bị say rượu vào nội viện để đạt được chuyện tốt đó sao. Kết quả có phải lục hoàng tử đã tình cờ đi vào Đinh Lan Uyển và xảy ra quan hệ trong lúc say với Nhan Gia Dục đang nghỉ ngơi ở đó?
Hầu hết mọi người đều tin vào lời giải thích này. Tuy nhiên, một số ít người lại thắc mắc tại sao có thể trùng hợp như vậy, liệu có phải là Nhan Gia Dục đã tự nguyện đồng ý. Còn có một thuyết âm mưu khác là lục hoàng tử thấy nàng xinh đẹp nên cố ý khinh bạc Nhan Gia Dục.
Tuyết đối không ngờ rằng, chân lý lại thuộc về tay của thiểu số, đây thật sự là một âm mưu nhắm vào Nhan Gia Dục.
Điều khiến họ ngạc nhiên hơn nữa là trong đó còn có chuyện liên quan đến Tấn Dương quận chúa và Lục Minh Viễn.
Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Không Muốn Chết
Đánh giá:
Truyện Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Không Muốn Chết
Story
Chương 232
8.2/10 từ 71 lượt.