Xuyên Nhanh Nhật Ký Truy Phu
Chương 83: 83: Hồi Ức Đau Thương Của Quá Khứ
Tống Nhiễm lúc này cũng đã tỉnh nhưng tối qua bị Bách Tư Nại giày vò vô số lần, đã thế từ tối qua tới giờ cậu còn chưa có ăn gì! Nên là cơ thể của Tống Nhiễm lúc này vô lực muốn nhúc nhích cũng tốn rất nhiều sức lực và thời gian.
Thế là cậu phó mặc sự đời tính toán tiếp tục ngủ thì cửa phòng ngủ bị Bách Tư Nại mở ra.
Hắn thấy Tống Nhiễm đã tính có chút áy này và đau lòng nên tiến tới đỡ cậu ngồi dậy.
Trên người Tống Nhiễm lúc này chỉ đắp một cái chăn mỏng khiến dục vọng của Bách Tư Nại rục rịch.
Nhưng vì nhìn thấy cậu yếu ớt như thế nên hắn chỉ đành kiềm nén dục vọng của mình lại.
Bách Tư Nại ôn nhu chọn quân áo rồi rất lưu loát mà mặc lên người cho Tống Nhiễm.
Cậu vì mệt đến nhúc nhích còn lười nên cũng lặng im quan sát.
Tống Nhiễm lúc này vừa mệt vừa đói nên tất cả mọi thứ đều dựa vào Bách Tư Nại.
Còn Bách Tư Nại biết mình sai nên rất ân cần, bộ dạng của hắn lúc này hệt như tiểu thái giám đang cần mẫn hầu hạ lão phật gia.
Bách Tư Nại vì đau lòng cho Tống Nhiễm nên bảo quản gia nhanh chóng đưa đồ ăn sáng lên phòng ngủ.
Tống Nhiễm ăn lót dạ một số món sau đó liền tiếp tục thân thân ôm ôm với chăn ấm nệm êm, đến một cái liếc mắt cũng không có cho Bách Tư Nại.
Động tác của Tống Nhiễm rất thành thực.
Hành động rất chi là giống nước chảy mây trôi cũng làm cho Bách Tư Nại uất nghẹn không làm gì được!
Bách Tư Nại âu yếm hôn lên trán Tống Nhiễm rồi giúp cậu giém chăn xong xuôi mới rời đi.
Vì không muốn quấy rầy giấc ngủ của Tống Nhiễm nên Bách Tư Nại hắn chỉ có thể đến thư phòng xử lý tài liệu.
"Cốc cốc!"
Tiếng gõ cửa vang lên cắt ngang cái không khí yên tĩnh trong thư phòng.
Bách Tư Nại buông tập tài liệu trên tay xuống hướng về phía cửa cất giọng.
"Vào đi!"
Quản gia bước vào cung kính chào Bách Tư Nại, rồi nhanh chóng đi vào chủ đề chính.
" Ông chủ, nhà chính bên kia gọi tới nói là Lão gia muốn gặp người!"
Bách Tư Nại phất tay bảo quản gia ra ngoài.
Hắn không biết lão hồ ly kia lại muốn dở trò gì nữa! Lúc hắn mười hai tuổi mẹ hắn vừa mới qua đời mộ còn chưa kịp xanh cỏ lão già kia đã vội vàng cưới vợ mới vào cửa.
Hắn được ông bà ngoại đón về nuôi dưỡng.
Quan hệ giữa hai nhà từ sau khi mẹ hắn qua đời tựa hồ như đóng băng nên số lần hắn gặp người cha trên danh nghĩa kia từ đó tới giờ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Mà trước đây không lâu hắn còn điều tra ra được cái chết năm đó của mẹ hắn là có uẩn khúc, người mẹ đáng thương của hắn bị người ta hại chết thật thảm.
Việc này có khả năng cao liên quan tới lão già ở Phong gia và ả vợ bé của lão, đợi hắn thu thập đủ bằng chứng hắn sẽ bắt bọn chúng phải trả một cái giá thật đắt.
Thuyền đến đầu cầu tự sẽ thẳng.
Bách Tư Nại thay đồ rồi lái xe Phong gia.
Vì cái chết của mẹ năm đó cũng là vì sự kiện sau đó nên hắn đã đổi thành họ của mẹ.
Biệt thự của Phong gia lúc này đang giăng đèn kết hoa.
Lúc Bách Tư Nại lái xe tới Phong lão gia cũng chính là cha của hắn liền mang cái khuôn mặt cáo chúc tết gà niềm nở chào đón.
Vừa gặp ông ta đã một câu con trai hai câu con trai tỏ ra là phụ tử tình thâm lắm, rồi còn hỏi han ân cần đủ thứ.
"Tư Nại sao giờ còn mới tới vậy? Con có biết là cha và quan viên hai họ chờ con nãy giờ lâu lắm rồi không? Nào mau lại đây!"
Bách Tư Nại lỡ đễnh không thèm quan tâm nhưng gì Phong lão gia nói.
Bỗng dưng có mấy người tiến tới chào hỏi và nói chuyện với hắn.
"Ngài chính là Phong đại thiếu gia sao, chúc ngài cùng Mục tiểu thư vợ chồng vĩnh kết đồng tâm!"
Những người khác cũng đến chung vui tranh nhau chúc mừng Bách Tư Nại bằng mấy lời văn hoa mĩ.
"Chúc vợ chồng Phong đại thiếu gia và Mục tiểu thư bách niên giai lão, vĩnh kết đồng tâm!"
Mục Uyển Linh trong bộ váy cô dâu trắng được may chi tiết đến từng đường kim mũi chỉ và chỉnh chu tới từng nết gấp nhẹ nhàng yểu điệu đi đến bên Bách Tư Nại.
Cô ta không chút e dè khoác lấy tay của hắn.
Cánh nhà báo và phóng viên lúc này ở đâu lao ra như ong vỡ tổ.
Vô số máy quay, ống kính cũng bị nam châm hút đến liên tục vây quanh Bách Tư Nại và Mục Uyển Linh nhao nhao đòi phỏng vấn.
Hiện trường vô cùng hỗn loạn.
Bách Tư Nại này cũng đã hiểu ra kế hoạch của lão già kia rồi.
Tổ chức hôn lễ rồi dẫn dụ hắn tới đây lợi dụng sự công kích của dư luận để ép buộc hắn kết hôn với Mục Uyển Linh.
Bách Tư Nại nhìn hai lão cáo già của Mục gia và Phong gia đang cười đắc ý, rồi còn cả Mục Uyển Linh ngu ngốc luôn bám riết hắn không buông..
Xuyên Nhanh Nhật Ký Truy Phu