Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi

Chương 78: Thế giới 3 : Đại tiểu thư gây chuyện thị phi

54@-

Sáng hôm nay, Giang Từ Vãn nhất định phải “trả đũa” cho bằng được.


Bất kể lát nữa Ôn Tu Văn có nói gì, cô cũng sẽ tìm cách nhân cơ hội mà chế nhạo, chọc tức anh thật nặng.


Ôn Tu Văn không nói gì. Sao anh lại không hiểu ý của cô cho được.
Anh có thể nói là mình không thích cô sao? Chỉ cần thốt ra câu đó, cô chắc chắn sẽ lập tức nổi giận và mắng ầm lên, gây náo loạn một trận trời long đất lở.


Nếu nói là thích… thì chắc chắn cũng sẽ bị cô mỉa mai không thương tiếc.


“Mau nói.” Giang Từ Vãn nắm chặt cổ áo phía sau gáy Ôn Tu Văn, giọng đầy kiêu ngạo


“Anh im lặng tức là thừa nhận đấy nhé.”


Cổ họng Ôn Tu Văn khẽ chuyển động, hàng mi dài đổ bóng mờ trước mắt.


Với dáng vẻ kiên quyết của cô thế này, hắn dù sao cũng phải cho nàng một câu trả lời.


Lúc này, con đường nhỏ trên núi yên tĩnh đến mức ngay cả tiếng chim hót cũng không còn, anh chỉ nghe thấy tiếng mình vang lên: “Ừ, thích em.”



Anh chỉ buông một câu tùy ý.


Chưa dứt lời, Giang Từ Vãn đã bật cười khẩy.


Ngay sau đó, giọng nói đầy châm biếm vang lên bên tai anh: “Ôn Tu Văn, anh không về nhà soi gương xem sao? Loại người như anh mà cũng xứng thích tôi à?”


Cô dùng ngón tay chọc mạnh vào gáy anh.


“Người như anh chẳng khác gì con cóc ghẻ dưới mương, gặp được con chuột già dơ bẩn nơi tường, lại còn tưởng mình xứng thích một cô gái vừa đáng yêu, vừa thông minh, vừa lương thiện như tôi… Dù anh có là hoàng tử đi nữa, cũng không xứng với tôi…”


Giang Từ Vãn chẳng chút khiêm tốn mà tự khen mình, giọng nói ngọt như mật nhưng lại toàn những lời đả kích người khác.


Ôn Tu Văn thầm nghĩ: Quả nhiên là thế.


Bỏ qua chuyện anh vốn không thích cô, dù có thích, anh cũng chẳng bao giờ ảo tưởng xa vời.


Giang Đông Thừa chỉ coi anh như một công cụ hữu dụng, để ngày sau giữ bên cạnh Giang Từ Vãn.


Còn chuyện cô lấy ai…Tự nhiên Giang Đông Thừa sẽ lựa chọn kỹ càng, và người đó phải là người mà Giang Từ Vãn thật sự thích.



Tuy đã sớm đoán trước được cảnh này, và câu trả lời ban nãy cũng chỉ là nói bừa, nhưng không hiểu sao trong lòng anh vẫn có chút khó chịu mơ hồ.


Giang Từ Vãn thấy anh bị mình châm chọc mà không phản bác, lại cảm giác như đấm vào bông.


Cô tiếp tục “hành hạ” anh, nhưng lần này không kéo tai nữa, mà trực tiếp vỗ vào mặt anh.


Chưa kịp để anh phản ứng, trên má anh đã truyền đến cảm giác hơi đau — bàn tay Giang Từ Vãn đặt chắc lên mặt anh.


Ôn Tu Văn hơi nghiêng đầu, cau mày nhìn cô.


“Có muỗi! Đừng có không biết người ta tốt bụng!” Giang Từ Vãn quơ quơ bàn tay trắng trẻo, vẻ mặt như thể anh vừa làm sai chuyện gì.


Nhân lúc anh chưa kịp đề phòng, nàng lại vỗ mạnh thêm mấy cái nữa vào bên kia má anh.


“Tay tôi còn đau đây này, anh xem tôi quan tâm anh thế nào.” Cô lại giở giọng trách móc, “Đều tại anh, sao lại hút muỗi dữ vậy!”


Bên tai anh, giọng nói lải nhải, châm chọc của cô cứ như tiếng chim sẻ ríu rít không dứt.


Ôn Tu Văn bị cô làm ồn đến mức đầu óc ong ong.



Mặt trời càng lúc càng lên cao, gió núi cũng ấm dần.


Hôm nay cô dậy sớm, lại “quậy” một hồi lâu, chẳng mấy chốc đã bắt đầu mệt mỏi.


Cái đầu cô từ từ nghiêng sang vai anh, cuối cùng yên vị gối lên đó, hơi thở dần đều và nhẹ.


Biết cô đã ngủ, Ôn Tu Văn theo phản xạ siết nhẹ tay bế nàng, bước đi cũng chậm lại, không dám đánh thức.


Cô vẫn là lúc ngủ mới ngoan ngoãn thế này.


Về đến biệt thự, Ôn Tu Văn trực tiếp bế cô lên lầu, vào phòng ngủ.


Anh không để bảo mẫu vào, tự mình cởi giày và áo khoác cho cô rồi đặt cô nằm trên giường.


Giang Từ Vãn ngủ đến đỏ bừng gò má, vô thức co co ngón chân.


Ôn Tu Văn đi lấy nước ấm và khăn lông, giúp cô đắp chân.


Khi khăn nóng áp lên lòng bàn chân đỏ ửng, cô khẽ hừ nhẹ trong mơ, như đang làm nũng.



Nhưng tay vẫn vô thức nhẹ nhàng hơn.


Sau đó, anh điều chỉnh nhiệt độ điều hòa đến mức vừa phải, ở bên cạnh trông nàng một lúc lâu mới đứng dậy, lặng lẽ rời đi.


Khi cô trở về phòng mình thì đã gần trưa, chẳng hay đã trôi qua cả buổi sáng.


Vừa mở laptop, điện thoại liền rung lên.


Tên hiện trên màn hình “Hầu Nhược Tịch” là bạn học cũ của anh, một nữ sinh rất ưu tú, trước kia từng cùng anh tham gia nhiều cuộc thi quốc gia, mang về không ít giải thưởng.


“Tu Văn, là mình đây.” Giọng nói quen thuộc vang lên qua ống nghe, “Mình vừa chuyển trường đến thành phố A, mình nhớ là cậu cũng học ở đây phải không? Sau này có gì, chắc phải phiền cậu giúp đỡ nhiều hơn.”


Giọng nữ sinh vừa khéo nắm được độ thân mật, lại ẩn chứa một chút lo lắng.


Thực ra, Hầu Nhược Tịch vốn không định gọi điện này. Chỉ là lần đầu đến đây, khó tránh khỏi thấy bất an, nên muốn liên lạc trước với vài người quen.


Dù sao cũng là bạn cũ, Ôn Tu Văn không từ chối, giọng nhạt nhẽo:“Ừ, không vấn đề. Có gì cứ liên hệ tôi.”


Nghe vậy, đối phương như thở phào, tiếng cười nhẹ truyền qua ống nghe: “Mình với Trí Kiệt đang ở khu Nam, cậu có muốn qua ăn cơm không? Xem như mình cảm ơn trước.”


Ôn Tu Văn nhìn nắng ngoài cửa sổ, nghĩ Giang Từ Vãn chắc còn ngủ lâu mới dậy, hẳn sẽ không tìm anh ngay, liền đáp: “Được, chờ tôi nửa tiếng.”


Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi Truyện Xuyên Nhanh: Nam Chính Thâm Tình Đều Si Mê Tôi Story Chương 78: Thế giới 3 : Đại tiểu thư gây chuyện thị phi
10.0/10 từ 48 lượt.
loading...