Xuyên Khôngký Chủ Xin Ngài Mau Đi Công Lược!
1: Vi Diện 1 Cổ Đại
Đây là chuyện công ik công lược thụ thế giới đầu có vẻ ko rõ ràng nhưng thế giới sau mei sẽ cố gắng viết rõ hơn.
Hãy bình luận hoặc theo dõi để nhanh ra chap mới nhé!.
_______
Tại một tòa lâu đài ở một căn phòng đầy u ám,có một bóng người ngồi bắt chéo chân,lưng hờ hững dựa vào ghế chiếc ghế có vẻ xa hoa thêm vài phần cầu kì toàn bộ ghế đều là màu đen khiến nó trở nên trộn lẫn với nơi âm u này.
Còn có một đám người nằm dưới đất dường như không còn thở cũng có 1 2 người vẻ mặt sợ hãi chỉ biết cuối đầu cầu xin người đàn ông trên ghế đều gì đó.
Người đàn ông một bộ dạng lạnh nhạt giơ tay nếm thử chất lỏng màu đỏ trên tay,hờ hững nói.
"Mùi vị! thật tệ! "
Lúc này người đàn ông đang quỳ đất dập đầu vẻ mặt sợ hãi vô cùng,giọng nói cũng lắp bắp.
"Xin hãy tha cho tôi ! ! tôi sẽ cho ngài cả gia sản tôi có!.
cầu xin ngài hãy tha cho tôi!.
.
"
Người ngồi trên ghế dường như không có hú quan tâm đến gì, nhếch môi nở nụ cười khiến nét mặt anh ta trong bóng tối mơ hồ càng thêm đẹp khó tả cùng với đôi mắt đỏ tăng thêm vài phần sinh động,cùng một thân áo đen dài hơi rũ xuống dưới bao quát gần toàn bộ thân thể
Giọng nói lại lần nữa vang lên đầy sự lạnh lùng.
Ha! Ta cần tiền "thức ăn" của bản thân làm gì!.
ngươi nói xem! ?
Tuy rằng chỉ đơn giản là một câu hỏi nhưng lại người ta cảm thấy được vài phần sát khí cảm giác giống như lưỡi hái của tử thần đang kề gần cổ vậy.
Người đàn ông dựa trên ghế lạnh nhạt phun ra một chữ.
"Cút"
Đối phương nghe vậy cũng không hết sợ mà lồm cồm chạy ra phía cửa đôi lúc còn nhém dấp ngã.
Sau một lúc người đàn ông đứng dậy khỏi chiếc ghế đi đến căn phòng.
Trong phòng rất rộng được bố trí rất nhiều đồ đạc có giá trị,có 1 cái quan tài đen nhỏ được dựng thẳng dựa trong gốc.
trên thân quan tài có điêu khắc vài hình kỳ lạ, nắp quan tài được làm bằng mật kính trong suốt.
Người đàn ông bước đến trước quan tài giọng khẽ lẩm bẩm.
"Đến lúc ngủ một giấc rồi.
.
"
Sau đó người đàn ông mở quan tài ra rồi tiến vào nằm, từ từ nhắm mắt lại.
_______
Không biết bao lâu người đàn ông dần mở mắt ra, trước mặt anh ta không còn là khung cảnh của căn phòng quen thuộc nữa mà bây giờ tựa như một không gian huyền ảo đầy màu sắc rực rỡ hòa trộn vào nhau.
Người đàn ông nhíu mày từ từ ngồi dậy,cũng phát hiện bản thân không còn nằm trong quan tài nữa mà trên không gian màu sức rực rỡ.
Nó vẻ cười vui vẻ bỗng cất tiếng nói trẻ con.
[Xin chào ngài ký ch! ]
Nó chưa kịp nói hết câu người đàn ông đã giơ tay tóm lấy nó.
Ánh mắt hờ hững không nhìn ra cảm xúc gì.
"Ngươi là thứ gì?"
Đứa trẻ nhỏ nhắn này kinh ngạc vì bị tóm,vẻ mặt liền trở nên sợ hãi giống như sắp khóc tới nơi.
[Ký chủ a.
.
ta là hệ thống! ngài mau buông ta ra đi nha! ]
Nó giãy giụa muốn thoát nhưng người đàn ông vẫn như cũ nắm lấy nó không hề lay chuyển.
"Tại sao ta lại ở đây?"
Giọng nói trẻ con hệ thống trở nên có chút ủy khuất.
[Ngài buông ta ra ta nói mới được a!.
]
Lúc này người đàn ông mới buông ra,nhìn "cái thứ" được gọi là "hệ thống" vẻ mặt có chút mừng rỡ,giống như vừa thoát chết.
"Bây giờ nói đi".
Khuôn mặt lạnh nhạt kiểu nếu nó nói không rõ ràng liền sẽ bắt lấy nó.
Hệ thống hít thở một hơi sau đó mới chậm rãi nói.
[Ngài là đối tượng được chủ thần chọn làm nhiệm vụ ở mỗi thế giới! ]
[Ta là hệ thống được đảm nhiệm là người sẽ giao nhiệm vụ cho ngài.
.
]
"Chủ thần? lại là thứ gì?"
[Chủ thần là người nắm giữ luân hồi, được phân chia nhiều loại và còn có nhiều khả năng đặc biệt]
Lúc này người đàn ông cong môi khẽ cười giống như phát hiện ra điều gì đó khá thú vị.
"Thế ta chính là đối tượng bị chủ thần các ngươi chọn trúng?"
Tiểu hệ thống vui vẻ nói.
[Đúng vậy nga]
"Điều gì sẽ xảy ra nếu như ta không tuân thủ?"
[Ngài sẽ lập tức chết bị nhốt vào bóng đêm vô tận]
Người đàn ông cười tự giễu.
"Ta vốn thuộc về bóng đêm"
[! ]
Hệ thống im lặng sau một lúc lại nói.
[Nếu ngài làm nhiệm vụ có lẽ ở một thế giới nào đó ngài sẽ tìm thấy được một người mà mình thích từ đó sẽ thay đổi thôi]
"Người ta thích.
.
?"Lúc này trong đầu người đàn ông chợt lóe lên một hình ảnh mơ hồ dáng vẻ của một đứa trẻ nhưng nó quá mơ hồ và nhanh chóng biến mất.
"Người khiến ta động tâm vốn không thể tồn tại".
Giọng nói mang vài phần lạnh nhạt âm trầm giống như khẳng định điều gì đó.
[! ]
Hệ thống suy nghĩ rằng Ký chủ thật khó dẫn dụ quá đi mà.
Vốn nó sắp mất hết hi vọng thì lúc này lại nghe giọng nói của đối phương.
"Nếu như ta đồng ý thực hiện nhiệm vụ sẽ được lợi ích gì?"
Hệ thống vừa nghe liền vui vẻ nói.
[Ngày sẽ tích điểm ước nguyện khi hoàn thành mỗi thế giới và cuối cùng điểm ước nguyện đã đủ thì ngài sẽ được 3 nguyện vọng bất kỳ.
]
"Ồ?điều gì cũng được?"
Hệ thống gật đầu hết sức vui vẻ.
[Đúng!]
Xuyên Khôngký Chủ Xin Ngài Mau Đi Công Lược!