Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết Tận Thế
C18: Chương 18
Áng nắng chiều tà chiếu vào bên trong cửa kính một ngôi nhà phong cách kiểu Âu sang trọng trong khu đất đắt tiền, bên kia lớp kính có một người đang nấu ăn.
Bạch Thuần đang gói sủi cảo để đêm nay ăn Tết nguyên tán. Cậu hiện tại đã làm được 10 cái sủi cảo rồi. Tối nay còn có bạn bè của chồng cậu tới ăn cùng nữa nên cậu phải làm thêm và nhiều món nữa.
Lúc này Nam Trường Tư ôm cậu từ phía sau, đầu cạ cạ vào cổ cậu như một chú chó lớn làm nũng.
"Cục cưng đang nấu ăn sao, anh đã nói là để anh đặt bàn ở khách sạn lẹ hơn không". Anh dịu dàng đặt từng nụ hôn xuống mái tóc cậu.
Cậu hiện tại mặt bộ đồ khá thoải mái vì vậy anh dễ dàng đưa tay sờ soạn cơ thể cậu. Đêm hôm qua anh với cậu đã làm suốt cả một đêm vì vậy anh dễ dàng thấy những dấu vết do anh để lại trên làn da mật ong của cậu. Anh cảm thấy vợ mình thật dễ thương, muốn làm em ấy nữa. Truyện Light Novel
"Buông tay ra coi, em đang bận làm đồ ăn, tết mà ra ngoài ăn còn ý nghĩa gì nữa chứ". Cậu dùng chiếc đũa gõ vào đôi móng vuốt đang sờ soạn eo cậu. Anh ăn đau vì vậy buông tay xoa xoa.
Anh nhìn cậu với ánh mắt đáng thương như kiểu "em hết thương anh rồi" Nếu có thêm đôi tai và chiếc đuôi chắc bây giờ nó đã cụt xuống rồi.
Bạch Thuần mặc kệ anh liền đẩy anh ra khỏi bếp rồi tiếp tục nấu ăn, anh cũng không làm phiền cậu nữa nên gọi điện cho đám Mạc Phong tới. Họ bắt máy kêu tối 7 giờ sẽ đến. Nhà họ cũng không quá xa nhà Bạch Thuần nên cũng không vội.
Lúc này một chiếc xe chạy vào sân trong ngôi nhà, Phương Khả từ trên xe đi xuống cô vui vẻ chào hỏi Nam Trường Tư rồi đi tìm Bạch Thuần. Bạch Thuần khi thấy Nam Trường Tư khá là vui vì có người để cậu sai nhờ nên kêu cô làm phụ mình. Phương Khả bị Bạch Thuần bóc lột sức lao động nhưng cũng không làm gì được.
Khi ánh mặt dần đi khuất, bóng đêm dần bao trùm toàn thế giới. Bạch Thuần và Phương Khả đã chuẩn bị xong đồ ăn. Lúc này cũng đó 7 giờ vì vậy Bọn Mạc Tuyết cũng đã đến đang ngồi nói chuyện vui vẻ ở trước nhà. Cậu kêu Nam Trường Tuyết vào đem đồ ăn bưng ra bàn. Nam Trường Tuyết liền túm ba tên đang rảnh rỗi kia vào đem đồ ăn ra.
Cậu nấu khá nhiều đồ ăn, họ mang ra cũng hơn 20 món bày khắp bàn. Lúc này họ mới ngồi vào bàn bắt đầu khai tiệc. Họ ăn uống no nên, trò truyện ríu rít, không khí tết bao trùm. Trong sân nhà Bạch Thuần cũng trang trí khá nhiều lồng đèn tết, cậu còn sắm thêm 2 cây mai lớn ở trước nhà tăng thêm không khí tết bao trùm.
Nam Trường Tư vừa ăn vừa gắp đồ ăn cho vợ mình, gắp đầy cả chén. Bốn người kia ngồi nhìn bọn họ ném cơm chó cho mình mà muốn nó vì vậy họ mới phàn nàn:
"Đại ca, ăn tết mà anh còn cho bọn em ăn cơm chó, anh không cảm thấy quá đáng sao". Mạnh Nhất nhìn Nam Trường Tư mà ấm ức nói. Những con chó độc thân như bọn họ chỉ biết nhìn 2 người bọn họ làm trò mà thôi.
"Cậu cũng nên kiếm người yêu đi, ế tới nay cũng 25 tuổi rồi mà còn nói à". Bạch Thuần lên tiếng chọc vào nỗi đau của bọn họ. Nếu có người yêu thì hiện tại có đang ngồi đây ăn cơm chó của họ không.
Cả đám cười ha hả trước câu trả lời sắc bén của cậu.
Khi gần đến khuya thì cả đám bắt đầu đốt pháo vui vẻ, chào mừng một năm mới tốt lành. Ánh sáng của pháo hoa rực rỡ trên bầu trời đêm. Họ trao nhau những lời chúc tốt đẹp trong năm mới.
Nam Trường Tư:"Cảm ơn em đã xuất hiện trong cuộc đời anh, cảm ơn em đã yêu thương anh". Anh trao cho cậu nụ hôn đầy nhẹ nhàng dưới bầu trời đêm tràn ngập sắc màu của pháo hoa.
Bạch Thuần:"Chúng ta tết năm sau vẫn sẽ đón tết như này, kể cả về sau cũng sẽ như vậy". Cậu nhiệt tình đón tiếp nụ hôn của anh.
NĂM MỚI AN LÀNH
Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết Tận Thế