Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C4186: Sáng nay giờ ty
Trước kia Cửu công chúa luôn lo Kim Phi truyền bá kĩ thuật điện năng ra, nên nhận công việc này, còn gọi Thiết Thế Hâm, Tiểu Ngọc và Tả Chỉ Uyên tới cố ý mở một cuộc họp.
Ba người cẩn thận đọc bài văn của mỗi học sinh, Tả Chi Uyên phụ trách kiểm định phương diện chuyên ngành, Cửu công chúa và Thiết Thế Hâm đứng trên cấp độ chính trị tiến hành thẩm định, sau khi ba người chọn ra, thì giao danh sách cho Tiểu Ngọc, đội Chung Minh sẽ tiến hành điều tra xuất thân chỉ tiết hơn, đánh giá độ trung thành của mọi học sinh.
Bên khác, Kim Khi và Ngụy Đại Đồng đã xác định được vị trí đập nước, trong đội ngũ điều tra thực địa lại có thể một vị lão trưởng làng.
Trạm thủy điện cũng được Cửu công chúa liệt vào công trình bí mật, bây giờ lão trưởng làng là người phụ trách đội thi công trong làng, được Cửu công chúa chỉ định làm đơn vị thi công đập nước.
Trải qua gần một tháng khảo sát và sắp xếp, mùng hai tháng ba năm ba Tân Nguyên, đập nước tiến hành nghỉ thức khởi công.
Trạm thủy điện này coi như là một lần thử nghiệm, Kim Phi cũng không xác định được là có thể thành công không, cho nên quy mô nghi thức khởi công không lớn, ngoài đội thi công, chỉ có Kim Phi, Cửu công chúa, Ngụy Đại Đồng và Tiết Thế Hâm, Tiểu Ngọc và mười người tham gia.
Sau khi nghi thức kết thúc, lão trưởng làng dẫn đội thi công bắt đầu xây nơi đóng quân ở xung quanh.
Mấy tháng sau thậm chí một hai năm, bọn họ đều phải ở đây, không có lão trưởng làng phê chuẩn, bình thường không cho phép rời đi.
Chủ trì nghi thức khởi công xong, Kim Phi dẫn đám người Cửu công chúa về làng, vừa về đến cổng làng, đã thấy một trợ lí của Tiểu Ngọc cưỡi ngựa chiến phi tới.
Thấy đám Kim Phị, trợ lí vội thít chặt dừng ngựa chiến lại, vừa nhảy xuống, vừa hô to: “Bệ hạ, tiên sinh, số hiệu Thái Bình quay về rồi!
“Thật sao?” Mắt Kim Phi lập tức sáng lên.
Theo thời gian suy tính, nhiệm vụ của số hiệu Thái Bình dù thành công hay thất bại thì cũng nên về lâu rồi, nên đoạn thời gian gần đây, Kim Phi cứ lo cho số hiệu Thái Bình mãi.
Mong chờ lâu như vậy, cuối cùng số hiệu Thái Bình cũng về rồi.
Không đợi trợ lí tới báo cáo, Kim Phi đã nhảy xuống khỏi xe ngựa của Cửu công chúa, xông lên hỏi: “Bọn họ ở đâu?”
“Sáng nay giờ Ty, số hiệu Thái Bình đã về Đông Hải, thuyền bọc thép xuất hiện dấu vết tàn phá, tạm dừng ở xưởng đóng thuyền, thuyền viên khác ở lại Đông Hải tiến hành tu sửa, Trịnh tướng quân biết bệ hạ và tiên sinh đều đang lo lắng cho số hiệu Thái Bình, cố ý phái một phi thuyền đưa phó thuyền trưởng Bảng và thuyền trưởng Chung Viễn Thanh về phục mệnh, bây giờ đã chờ ở viện Khu Mật rồi.”
Trợ lí nhanh chóng đáp.
Kim Phi nghe xong, cưỡi lên con ngựa chiến trợ lí vừa cưỡi tới, phi nhanh về làng.
Thiết Chùy vội dẫn đội thân vệ đi theo, vốn dĩ Cửu công chúa cũng muốn tìm cấm quân đổi một con ngựa chiến, nhưng suy nghĩ thì vẫn bỏ ý nghĩ này đi, ngồi về xe ngựa lần nữa.
Cửu công chúa không dẫn đầu, đám Ngụy Đại Đồng Thiết Thế Hâm Tiểu Ngọc dù gấp cũng không dám tự chạy đi như Kim Phi, chỉ có thể đè tính tình xuống đi theo sau.
Bình thường Kim Phi rất ít khi cưỡi ngựa trong làng, nhưng lần này lại phi ngựa tới thẳng cửa viện Khu Mật, sau đó nhảy xuống khỏi ngựa chiến xông vào trong.
Vào đại sảnh viện Khu Mật, vừa liếc đã thấy hai người Kim Bằng và Chung Viễn Thanh ngồi bên bàn.
Hai người cũng nhìn thấy Kim Phi, đồng thời đứng dậy hành lễ kiểu quân đội với Kim Phi: “Tiên sinh!”
“Về là tốt, về là tốt rồi!” Kim Phi chào kiểu quân đội lại, đánh giá hai người từ trên xuống. Trải qua cuộc bôn ba gần một năm, hai người đều phơi đen đi rất nhiều, da bị gió biển thổi cho nứt nẻ, có điều trông hai người đều rất khỏe mạnh, trên người cũng không có vết thương gì.
“Tiên sinh, chúng ta tìm được châu Mỹ ngài nói rồi, cũng tìm được một số hạt giống mà ngài nói, nhưng cũng có một số hạt giống không tìm được.”
Kim Băng nói rồi, cầm một cái túi đựng từ bên cạnh ra: “Ta đưa một số vật mẫu về, mời tiên sinh xem ạ.”
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác