Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C4121: Mã văn húc nói chuyện khéo thật đấy
“Trịnh tướng quân cũng khen ngợi Mã đại ca như vậy. Mã đại ca nói nhờ có tiêu cục Trấn Viễn hùng mạnh và hạm đội Đông Hải làm hậu thuẫn nên mọi việc ở nước K mới thuận lợi đến thế!” Nhân viên hộ tống nói.
"Mã Văn Húc nói chuyện khéo thật đấy." Kim Phi mỉm cười đánh giá.
“Hắn nói khéo thật” Cửu công chúa nói: “Nếu Hạm đội Đông Hải không đủ mạnh, chỉ sợ lần trước thuyền cùng hàng hóa đều bị đám thổ ty giữ lại.”
"Lần trước đánh nhau, cũng coi như đã hoàn toàn trở mặt, chuyến này chỉ đi mấy ngày mà hạm đội đã có thể chất đầy lương thực, chứng tỏ trước khi hạm đội rời đi, nước K đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi." Thiết Thế Hâm cũng nói theo: "Mã Văn Húc đã có thể hàn gắn mối quan hệ giữa hai bên và thuyết phục thổ ty bán lương thực cho chúng ta trong thời gian ngắn như vậy, đây là năng lực của anh ta, có vẻ như để Mã Văn Húc làm quan ngoại giao quả là đúng đắn”.
"Không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Thổ ty sẵn sàng cho chúng ta lương thực vì chúng ta đã mang đủ hàng hóa để trao đổi." Cửu công chúa nói: "Nếu ta không nhầm, trong ba ngày hạm đội đến, cũng là lúc Mã Văn Húc đang đàm phán với thổ ty."
"Bệ hạ anh minh!" Nhân viên hộ tống nói: "Sau khi hạm đội đến, Mã đại ca đã cho bọn ta vận chuyển một lô hàng mẫu lên bờ. Sau khi thương lượng với thổ ty trong hai ngày, bọn ta đã đưa hàng lên bờ, sau đó thổ ty giao lương thực cho bọn tat"
"Lần này họ không làm khó các ngươi chứ?" Kim Phi hỏi.
“Không, lần này bọn họ rất hợp tác, chủ động sắp xếp cho nông dân đưa lương thực đến chân cầu.” Nhân viên hộ tống trả lời: “Ta nghe Mã đại ca nói thổ ty đã đồng ý việc duy trì buôn bán lâu dài."
"Không phải Trịnh Trì Viễn bảo ngươi mang chiến báo về sao?" Thiết Thế Hâm hỏi.
“Trịnh tướng quân bảo ta giải thích với tiên sinh, sau khi hạm đội đi ra biển, anh ta yêu cầu ta quay lại để báo bình an cho mọi người, quả thật không chú ý đến việc viết chiến báo, sau khi về sẽ gửi chiến báo cho Đông Hải." Nhân viên hộ tống trả lời.
Sau khi hạm đội đến, họ không chỉ bận rộn bốc hàng mà còn phải cảnh giác với người nước K, chắc chăn cực kỳ bận rộn, nhân viên hộ tống nói vậy, Thiết Thế Hâm cũng không hỏi thêm gì nữa.
Sau đó Kim Phi lại hỏi một số chuyện về nước K, Nhuận Nương ởi tới, mời Kim Phi cùng Cửu công chúa trở về ăn tối, Kim Phi bảo Thiết Thế Hâm và Tiểu Ngọc tiễn nhân viên hộ tống.
Trên đường đi ăn, Nhuận Nương nghe Kim Phi và Cửu công chúa nói chuyện, †ò mò hỏi: “Lần trước Trịnh tướng quân tới đây, không phải nói muốn ở lại Đông Hải sao? Tại sao lại đi nước K2"
"Lần này Lạc Lan không đi, ta đoán Lão Trịnh không yên tâm." Kim Phi trả lời. Cửu công chúa cười mỉm, không nói gì thêm.
Trịnh Trì Viễn có lẽ là không yên tâm, nhưng quan trọng hơn là anh ta muốn thể hiện và để lại ấn tượng tốt với Kim Phi, nếu không anh ta sẽ không vội vàng phái một nhân viên hộ tống về báo tin.
Nhưng đây đều chuyện quan trường, Cửu công chúa không muốn nói với Nhuận Nương mà quay đầu nhìn Kim Phi: “Phu quân, chúng ta còn phải tiếp tục buôn bán đồ sắt với nước K sao?”
Vừa rồi khi nhân viên hộ tống báo cáo, thổ ty có vẻ rất hài lòng với các loại công cụ bằng sắt do hạm đội mang đến và yêu cầu anh ta sau này mang theo nhiều hơn.
Cửu Công chúa có chút lo lắng người nước K sẽ mua lại công cụ bằng sắt, nung chảy rồi lại rèn thành vũ khí, uy hiếp đến Đại Khang.
Ban đầu Đông Man cũng làm như vậy.
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác