Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C4033: Hoặc là vì cả hai lý do trên
Kim Phi vôn lo lãng Ìưừ Cương khong cö kinh nghiệm xây dựng thanh phố mới và quá trình phát triển của Đông Hải sẽ gặp nhiều vấn đề.
Tuy nhiên, sau một chuyến tham quan, Kim Phi nhận thấy Đông Hải đang phát triển rất tốt.
Sau chuyến tham quan, trời đã gần tối, Từ Cương mời Kim Phi, Trịnh Trì Viễn và những người khác ở lại ăn tối.
Kim Phi định ngày hôm sau quay lại Kim Xuyên, việc y dùng bữa tối với Từ Cương và Trịnh Trì Viễn trước khi rời đi cũng rất cần thiết.
Vì vậy y đã cử người quay lại thông báo cho Nhuận Nương răng y sẽ không về ăn cơm.
Từ Cương vốn định đến Kim Xuyên nhậm chức Ngự sử đại phu nên đã mang theo gia đình đến Kim Xuyên, bây giờ không hiểu sao lại trở thành quận trưởng của Đông Hải, nhưng ông ta lại không đưa người nhà qua đây. Không biết có phải do Từ Cương cảm thấy điều kiện sống ở Đông Hải quá khắc khổ, hay là do ông ta cố tình để người nhà lại Kim Xuyên cho Cửu công chúa và Kim Phi yên tâm.
Hoặc là vì cả hai lý do trên.
Dù sao Từ Cương vẫn sống trong căn nhà nhỏ mà Đại Cường đã sắp xếp cho ông ta từ khi mới đến Đông Hải.
Từ Cương cũng không tự mình nấu nướng mà ngày nào cũng ăn cơm nhà bếp cùng mấy người Tiểu Lưu.
Nhưng dù sao bọn họ cũng là lãnh đạo cấp cao, nhà ăn cũng không phải là nhà ăn chung của nhà máy mà là nhà ăn nhỏ dành cho các cơ quan quan trọng.
Từ Cương cũng chọn nhà ăn nhỏ này để chiêu đãi mấy người Kim Phi.
Có lẽ là để thể hiện sự chính trực của mình trước mặt Kim Phi, hoặc có lẽ là bản tính của Từ Cương, bữa tối này không quá cầu kỳ, nhưng lại rất đầy đặn.
Kim Phi và Trịnh Trì Viễn cũng không xét nét, sau khi ngồi xuống, Kim Phi nhìn Từ Cương và hỏi: "Đúng rồi, chiến dịch trấn áp thổ phỉ của xưởng trưởng Khánh thế nào rồi?"
Theo lý thì việc này không nằm trong phạm vi công việc của Từ Cương, Khánh Mộ Lam nên tự báo cáo với Kim Phi, hoặc ít nhất nên cử ai đó từ tiền tuyến trở về báo cáo.
Tuy nhiên, chuyến thăm Đông Hải của Kim Phi được thực hiện một cách ngẫu hứng và y không có thời gian để thông báo cho Từ Cương, chứ đừng nói đến Khánh Mộ Lam.
Ngày mai y phải rời đi, không đợi được Khánh Mộ Lam trở về, chỉ có thể hỏi Từ Cương trước.
"Xưởng trưởng Khánh hiện tại đã đến huyện Lục Hợp, ta không biết tình hình cụ thể của việc đàn áp thổ phỉ, nhưng ta nghe nói rằng mọi việc không suôn sẻ cho lắm", Từ Cương trả lời.
Khi Trương Lương dẫn quân trấn áp thổ phỉ, thế như chẻ tre, đi tới đâu cũng có rất ít thổ phỉ dám chống cự.
Thỉnh thoảng gặp phải một vài tên cứng đầu chống cự cũng lập tức bị trấn áp.
Trang bị và quân số hiện tại của Khánh Mộ Lam đều hơn xa tiêu cục Trấn Viễn khi xưa. Hơn nữa, địa hình Xuyên Thục là núi non, thích hợp cho thổ phỉ ẩn náu, nhưng Đông Hải thì khác, xung quanh không có ngọn núi lớn nào, theo lý mà nói thì phải thuận lợi hơn cho việc trấn áp thổ phỉ. Kim Phi đã nghĩ rằng sau một thời gian dài như vậy, họ ít nhất phải chiếm được hai hoặc ba quận, nhưng cho đến nay, họ vẫn chưa chiếm được một quận nào và giờ vẫn đang ở huyện Lục Hợp, cách huyện Mậu Nguyên không xa.
“Ta nghe nói xưởng trưởng Khánh gặp rất nhiều trở ngại trong việc trấn áp bọn thổ phỉ.
Bọn chúng đều bỏ chạy trước khi nghe tin đội chống thổ phỉ đang đến, sau đó chúng lại giở trò quấy nhiễu ở phía sau, dùng mọi cách để chống phá, điều này gây ra rất nhiều rắc rối.
Xưởng trưởng Khánh mấy lần đã đánh tới gần trấn An Ninh, nhưng bọn thổ phỉ lại làm loạn ở phía sau nên lại phải dẫn quân vòng ngược lại", Từ Cương giải thích.
“Bọn chúng muốn đánh kiểu du kích à!”
Kim Phi hừ lạnh: “Xem ra những kẻ đó còn chưa bỏ cuộc!”
Hiện nay thông tin liên lạc lạc hậu, đa số mọi người chỉ biết được chuyện ở mấy ngôi làng xung quanh, cách xa mười dặm đã được xem là nơi xa xôi.
Thổ phỉ tuy không phải người thường, nhưng không có băng nhóm thổ phỉ nào nuôi dưỡng tổ chức tình báo.
Nếu thổ phỉ mà nghĩ được như vậy thì đã không đi làm thổ phỉ.
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác