Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

C3940: Mã đại ca

64@-

Người buôn bán chú trọng hòa nhã sinh tài lộc, Lạc Lan là người khiêm tốn, nếu thường ngày gặp nhân viên hộ tống, chỉ cần đối phương chào hỏi thì cô ấy cũng chào lại.

Nhưng hiện tại cô ấy lại không chào lại, mà lạnh lùng nói: “Ta nhắc lại lần cuối cùng, khi nhìn thấy ta hóa trang thì gọi ta là chưởng quầy, nếu lần sau còn gọi sai, đừng trách ta tìm Mã đại ca tố cáo!”

“Vâng.” Nhân viên hộ tống nhận ra Lạc Lan tức giận nên vội khom người nhận lỗi.

Trong thời đại phong kiến trọng nam khinh nữ, không chỉ Đại Khang như vậy, mà khu vực nước K còn nghiêm trọng hơn, phụ nữ đi ra ngoài cần phải có đàn ông đi cùng nếu không thì không được tôn trọng.

Thật ra cho dù là ở Đại Khang thì có rất nhiều người chỉ trích các nữ chưởng quầy các nữ đồng nghiệp của thương hội Kim Xuyên, nói bọn họ cười với đàn ông chỉ để bán chút đồ, rất mất mặt như những người phụ nữ bán nụ cười trong thanh lâu.

Nhưng ở Đại Khang có Kim Phi làm chỗ dựa cho các cô ấy, những người đó chỉ dám nói xấu sau lưng mà thôi, không ai dám làm gì họ, nhưng nước K không phải là địa bàn của Kim Phi, nếu để các nhà buôn lương thực biết Lạc Lan là phụ nữ, họ sẽ không buôn bán với cô ấy nữa, thậm chí có thể cảm thấy Lạc Lan đang làm nhục họ, từ đó tấn công nhóm người Lạc Lan.



Để tránh những xung đột không cần thiết, sau khi đến nước K, Lạc Lan và trợ thủ vẫn luôn giả trang thành đàn ông, sau khi ra cửa, dù người địa phương nghe không hiểu tiếng của Đại Khang nhưng Lạc Lan vẫn yêu cầu nhân viên hộ tống và trợ thủ gọi cô ấy là chưởng quầy hoặc là thiếu gia.

Lão Uông và Mã Văn Húc đều dẫn đầu tuân thủ việc này, người nhân viên hộ tống đó cũng biết bản thân sai nên đã vội cúi đầu nhận lỗi: “Xin lỗi thiếu gia, ta nhớ rồi!"

Lúc này Lạc Lan mới gật đầu, vừa định rời đi thì Mã Văn Húc đến.

Thân phận hiện tại của họ là đội buôn đến từ Đại Khang, Lạc Lan là chưởng quầy của đội buôn, cũng là thiếu gia của một gia tộc lớn, Lão Uông dẫn một số nhân viên hộ tống giải làm hộ vệ của cô ấy, Mã Văn Húc dẫn một số nhân viên hộ tống giả làm tùy tùng của anh ta, phụ trách liên lạc dẫn đường, phiên dịch và tạo. mối quan hệ với quan viên, nhà buôn lương thực của địa phương.

Thấy trang phục của Lạc Lan, Mã Văn Húc lập tức nhập vai, không chào Lạc Lan như bình thường mà cúi người nói: “Thiếu gia, người phiên dịch đến rồi!”

Người nhân viên hộ tống vừa rồi vẫn chưa đi xa, đã chột dạ lén nhìn Lạc Lan, sợ cô ấy tố cáo với Mã Văn Húc.

Cũng may Lạc Lan không nhắc chuyện vừa rồi mà gật đầu, sau đó đè giọng hỏi: “Đã chuẩn bị địa điểm ăn cơm xong chưa?”

“Thưa thiếu gia, chuẩn bị xong rồi!” Mã Văn Húc trả lời: “Hà Văn Long đã đồng ý đến cuộc hẹn, ta đã bao tầng ba của Túy Phong Lâu, còn để người phiên dịch đến thanh lâu mời mấy cô nương nổi tiếng!”

Nước K từng là đất nước thuộc Đại Khang, trước khi thiết lập quan hệ ngoại giao với Trung Nguyên, chỉ có ngôn ngữ không có chữ viết, sau này một số người Trung Nguyên tránh chiến tranh nên đã chạy trốn đến nước K, đưa văn hóa Trung Nguyên đến đây, nước K mới có chữ viết.

Đến bây giờ, dù nước K không nói tiếng Đại Khang nhưng vẫn sử dụng chữ Hán, có bộ phận lớn họ cũng giống như họ của Trung Nguyên.

Một số là do phiên dịch, một số là con cháu của người Trung Nguyên.


Có lúc không tìm thấy người phiên dịch phù hợp, Lạc Lan đã giao tiếp với nhà buôn lương thực địa phương bằng cách viết chữ.

Dù giao lưu giữa nước K và Đại Khang đã bị cắt đứt, nhưng đã bị văn hóa Trung Nguyên ảnh hưởng nhiều năm, rất nhiều truyền thống của nước K cũng tương tự như Trung Nguyên.

Đặc biệt là văn hóa bàn rượu và quan trường, giống hệt nhau.

Sau khi Lạc Lan đến đây, có rất nhiều chuyện đều được bàn bạc trên bàn rượu.

“Mã đại ca, bữa cơm tối nay có thể uống với Hà Văn Long hay không phải nhờ huynh rồi!"

Lạc Lan dẫn Mã Văn Húc đi về phía cửa.

Bây giờ ở địa bàn của người khác, lúa giống và hạt bông đã bị chúa địa phương giữ lại, dùng biện pháp cứng rắn chắc chắn sẽ không được, chỉ có thể lấy lại bằng biện pháp khác.


'Tên Hà Văn Long cô ấy hẹn hôm nay là một thủ hạ thân cận của thổ ty.

Buôn bán cũng là một quá trình từng bước một, Lạc Lan không hi vọng chỉ mời Hà Văn Long một bữa cơm, mà đối phương đã có thể mạo hiểm bị thổ ty chém đầu, trực tiếp mở kho lương thực.

Chỉ cần tạo mối quan hệ với Hà Văn Long, tìm hiểu một ít sở thích cá nhân của hắn, tìm được bước đột phá để sau này hối lộ, như vậy bữa cơm này đã không uổng phí rồi.

Nếu có thể nghe ngóng được ý nghĩ thực sự hoặc điểm mấu chốt của thổ ty, như vậy bữa cơm này đã có giá trị rất lớn rồi.

“Ta tìm người nghe ngóng, Hà Văn Long là một tên ham rượu háo sắc, ta dẫn thêm mấy huynh đệ qua đó, uống rượu với hắn cũng không sao, nhưng có thể lấy được thông tin gì hữu ích hay không thì ta không dám đảm bảo.”

Mã Văn Húc cười khổ trả lời.



Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác Truyện Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác Story C3940: Mã đại ca
10.0/10 từ 34 lượt.
loading...