Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

C3937: Trịnh tướng quân

54@-

Phi thuyền bay qua biển kéo Trịnh Trì Viễn về phía bờ biển.

Khi cách bờ biển ba đến bốn km, cận vệ đã đã dừng máy hơi nước, phi thuyền trượt về phía trước mấy trăm mét dựa vào quán tính, sau đó từ từ dừng lại. KHÔNG‎ Q?ẢNG‎ CÁO,‎ đọc‎ ?ruyệ?‎ ?ại‎ {‎ ?‎ rùm?ruyệ?.?N‎ }

Hai cận vệ bất lực thở dài, mỗi người cầm một cái mái chèo.

Từ tiết kiệm đến xa hoa thì dễ, từ xa hoa trở nên tiết kiệm thì khó, khi không có ca-nô, binh lính thủy quân đều phải dùng mái chèo để chèo thuyền nhỏ, bây giờ sau khi đã sử dụng ca-nô một thời gian, sau đó để họ chèo thuyền nhỏ, binh lính thủy quân cảm thấy quá chậm.

Vùng biển họ chọn thường không có nhiều người, nhưng vừa thả khói tín hiệu, binh lính thủy quân lo sẽ bị người khác phát hiện vì vậy đã chọn một nơi hoang vắng để cập bến.



Một tên cận vệ lội nước lên bờ, sau khi xác nhận không có người, Trịnh Trì Viễn mới để lại hai cận vệ canh giữ ca-nô, sau đó dẫn những cận vệ còn lại rời đi.

Nơi hoang vu không có đường, Trịnh Trì Viễn dẫn cận vệ đi vòng lớn, sau khi xác nhận không có ai theo dõi mới đến nơi nhóm người Lạc Lan ở.

Vừa bước vào nhà Trịnh Trì Viễn đã hỏi: “Lạc Lan cô nương, có chuyện gì vậy?”

“Trịnh tướng quân, để ta nhận lỗi với ngài trước!”

Lạc Lan hành lễ với Trịnh Trì Viễn, sau đó nói: “Vừa rồi khi tiễn ngài đi, Mã đại ca đã nghĩ ra một chuyện...”

Sau đó, Lạc Lan nói đề nghị của Mã Văn Húc cho Trịnh Trì Viễn.

“Ta biết để ngài chạy thêm một chuyến nữa thật không nên, nhưng ta cảm thấy đề nghị của Mã đại ca rất quan trọng, vì vậy đã bảo người đốt khói tín hiệu, vẫn mong Trịnh tướng quân thứ lỗi!”

Nơi này là địa bàn của người nước K, mỗi lần Trịnh Trì Viễn đến đây đều đang mạo hiểm, lỡ như bị người nước K nhìn thấy, mai phục họ trên bờ, Trịnh Trì Viễn chỉ dẫn theo mấy cận vệ, vậy thì rất nguy hiểm.

Thật ra khi Trịnh Trì Viễn vừa mới lên bờ, trong lòng hơi tức giận, thấy nếu Lạc Lan có chuyện thì nên nói xong khi gặp mặt trước đó, chứ không phải bản thân vừa đi lại đốt khói tín hiệu để mình quay lại.


Nhưng nghe xong lời giải thích của Lạc Lan, Trịnh Trì Viễn đã bớt giận.

Trước hết, Lạc Lan đã hạ thấp mình, vừa gặp nhau đã xin lỗi anh ta, thứ hai là Mã Văn Húc nghĩ ra ý tưởng này sau khi anh ta rời đi, hơn nữa, quả thực rất quan trọng, Lạc Lan gọi anh ta quay lại cũng không phải là trêu đùa anh ta.

Nghĩ đến đây, Trịnh Trì Viễn ra vẻ rộng lượng xua tay: “Lạc Lan cô nương, không sao, cũng không phải là cô cố ý trêu đùa ta, đều là vì công việc!”

“Cảm ơn Trịnh tướng quân khoan hồng độ lượng!” Lạc Lan hỏi: “Vậy Trịnh tướng quân thấy đề nghị của Mã đại ca như thế nào?”

Trịnh Trì Viễn suy nghĩ chốc lát, sau đó khẽ gật đầu nói: “Ta thấy rất được, trước khi đến tiên sinh đã viết thư cho ta, nói hạt bông rất quan trọng, nếu chúng ta đưa một mẻ hạt bông lên thuyền trước, lỡ như xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng không đến nỗi ra về tay trắng!”

“Đúng vậy, dù lúa của Đại Khang không cho năng suất cao, nhưng ít nhất cũng có lúa, còn có những thực phẩm khác có thể thay thế thóc, nhưng lại không có gì thay thế được cây bông vải.”


Lạc Lan gật đầu nói: “Vậy chúng ta ưu tiên vận chuyển hạt bông đi!”

“Được.” Trịnh Trì Viễn gật đầu nói: “Nhưng không phải hạt bông chúng ta thu mua được đều bị quan phủ địa phương niêm phong trong kho lương thực rồi sao, cô có cách lấy ra không?”

“Nếu ta có cách lấy ra thì hay rồi” Lạc Lan thở dài, sau đó nói: được hạt bông trong kho lương thực, chúng ta có thể mua mẻ khác, lần này không mua nhiều như vậy nữa, mà mua chừng nào đưa lên thuyền chừng đó, Trịnh tướng quân, ngài thấy thế nào?”

“Ta thấy rất được." Trịnh Trì Viễn tự tin nói: “Ít nhất đưa lên thuyền của bọn ta, cho dù quan thổ ty nước K biết thì cũng đừng hòng lấy đi!”

“Vậy thì quyết định vậy đi.” Lạc Lan ni xếp người đi mua một mẻ hạt bông trước!”



Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác Truyện Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác Story C3937: Trịnh tướng quân
10.0/10 từ 34 lượt.
loading...