Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C3798: Lần trước kim phi đến
63@-
"Ấn tượng đấy. Còn chuẩn bị cả chiêng trống rồi"
Kim Phi cười nói đùa.
Nếu là bình thường, Khánh Mộ Lam chắc chắn sẽ đối đáp lại vài câu, nhưng lúc này cô ấy đang hưng phấn nên chỉ bảo A Mai đi chuẩn bị trống, không để ý tới lời đùa của Kim Phi.
Phơi cá muối đòi hỏi nhiều không gian và một trong những khoảng sân phơi rộng rãi và thoáng đãng nhất đã được Khánh Mộ Lam sử dụng làm sân huấn luyện công nhân.
Mô hình ca kíp của xưởng cá muối cũng là ba ca. Như vậy không chỉ tuyển được nhiều công nhân hơn mà còn giúp công nhân có thời gian huấn luyện sau giờ làm.
Khánh Mộ Lam biết xưởng cá muối bắt đầu quá muộn, muốn đuổi kịp, thậm chí vượt qua xưởng dệt và xưởng xà phòng thơm thì phải tăng cường độ huấn
luyện và tăng thời gian huấn luyện.
Vì vậy, công nhân làm việc ba ca, mỗi ca làm việc tám tiếng một ngày và sau đó tập luyện trong bốn giờ.
Đánh giá huấn luyện thậm chí còn nghiêm ngặt hơn đánh giá công việc, nếu không vượt qua bài kiểm tra, công nhân sẽ bị trừ lương.
Ở thời đại này, tiền lương là mạng sống của người lao động, để không bị trừ lương, không ai dám lơ là việc huấn luyện.
Khi Kim Phi và Khánh Mộ Lam đến sân huấn luyện, chiêng trống đã sẵn sàng.
Bên cạnh giá trống có một giá gỗ đang treo một chiếc đồng hồ cát lớn.
A Mai gật đầu với một nữ công nhân, nữ công nhân lập tức lật chiếc đồng hồ cát lại, sau đó cầm dùi trống lên và bắt đầu đánh.
Tiếng trống vang vọng khắp xưởng cá muối.
Chưa đầy mười giây, Kim Phi đã nhìn thấy một tốp công nhân lao ra khỏi phân xưởng gần đó.
Sau đó nhóm thứ hai, nhóm thứ ba...
Dù là công nhân làm việc trong xưởng hay công nhân ca đêm đã nghỉ giải lao, vừa nghe tiếng trống đánh đều lao về phía sân huấn luyện.
Sân huấn luyện trống trải trước đây đã sớm được lấp đầy bởi công nhân, họ xếp đội hình thành các hình vuông.
Khi cát phía trên đồng hồ cát cạn đi, A Mai nhảy lên bục gỗ bên cạnh.
"Điểm số!"
Theo lệnh của A Mai, phía dưới vang lên tiếng đếm - mỗi ô vuông đang đếm số người của mình.
Rất nhanh, tiếng điểm số dần dần dừng lại.
Sau đó người phụ trách mỗi ô vuông sẽ báo số người cho A Mai theo thứ tự từ trái sang phải.
Sau khi những người này đếm xong, A Mai chạy đến mép bục gỗ, chào Kim Phi và Khánh Mộ Lan, sau đó lớn tiếng báo cáo: “Báo cáo tiên sinh, báo cáo xưởng trưởng, đội an ninh của xưởng cá muối sĩ số 768 người, có mặt 767 người, xin chỉ thị!"
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Khi Khánh Mộ Lam trở thành xưởng trưởng xưởng cá muối, mục tiêu cơ bản nhất của cô ấy là bắt chước Đường Đông Đông và Tả Phi Phi để trở thành một nữ tướng quân.
Vì vậy, việc quản lý hàng ngày của xưởng cá muối cũng dựa trên mô hình của xưởng dệt và xưởng xà phòng thơm nhưng cường độ huấn luyện công nhân cao hơn so với xưởng dệt và xưởng xà phòng.
Lần trước Kim Phi đến thăm xưởng cá muối, Khánh Mộ Lam đã đề nghị đưa quân đến huyện Mậu Nguyên để trấn áp bọn thổ phỉ, nhưng Kim Phi lúc đó
không đưa ra câu trả lời mà chỉ nói rằng y sẽ suy nghĩ về việc này khi trở về.
Bây giờ Kim Phi muốn xem kết quả huấn luyện của công nhân, khả năng cao là y sẽ đồng ý.
Khánh Mộ Lam hưng phấn gật đầu: "Đại nhân chờ một lát, ta lập tức sai người đi đánh trống!"
"Ấn tượng đấy. Còn chuẩn bị cả chiêng trống rồi"
Kim Phi cười nói đùa.
Nếu là bình thường, Khánh Mộ Lam chắc chắn sẽ đối đáp lại vài câu, nhưng lúc này cô ấy đang hưng phấn nên chỉ bảo A Mai đi chuẩn bị trống, không để ý tới lời đùa của Kim Phi.
Phơi cá muối đòi hỏi nhiều không gian và một trong những khoảng sân phơi rộng rãi và thoáng đãng nhất đã được Khánh Mộ Lam sử dụng làm sân huấn luyện công nhân.
Mô hình ca kíp của xưởng cá muối cũng là ba ca. Như vậy không chỉ tuyển được nhiều công nhân hơn mà còn giúp công nhân có thời gian huấn luyện sau giờ làm.
Khánh Mộ Lam biết xưởng cá muối bắt đầu quá muộn, muốn đuổi kịp, thậm chí vượt qua xưởng dệt và xưởng xà phòng thơm thì phải tăng cường độ huấn
luyện và tăng thời gian huấn luyện.
Vì vậy, công nhân làm việc ba ca, mỗi ca làm việc tám tiếng một ngày và sau đó tập luyện trong bốn giờ.
Đánh giá huấn luyện thậm chí còn nghiêm ngặt hơn đánh giá công việc, nếu không vượt qua bài kiểm tra, công nhân sẽ bị trừ lương.
Ở thời đại này, tiền lương là mạng sống của người lao động, để không bị trừ lương, không ai dám lơ là việc huấn luyện.
Khi Kim Phi và Khánh Mộ Lam đến sân huấn luyện, chiêng trống đã sẵn sàng.
Bên cạnh giá trống có một giá gỗ đang treo một chiếc đồng hồ cát lớn.
A Mai gật đầu với một nữ công nhân, nữ công nhân lập tức lật chiếc đồng hồ cát lại, sau đó cầm dùi trống lên và bắt đầu đánh.
Tiếng trống vang vọng khắp xưởng cá muối.
Chưa đầy mười giây, Kim Phi đã nhìn thấy một tốp công nhân lao ra khỏi phân xưởng gần đó.
Sau đó nhóm thứ hai, nhóm thứ ba...
Dù là công nhân làm việc trong xưởng hay công nhân ca đêm đã nghỉ giải lao, vừa nghe tiếng trống đánh đều lao về phía sân huấn luyện.
Sân huấn luyện trống trải trước đây đã sớm được lấp đầy bởi công nhân, họ xếp đội hình thành các hình vuông.
Khi cát phía trên đồng hồ cát cạn đi, A Mai nhảy lên bục gỗ bên cạnh.
"Điểm số!"
Theo lệnh của A Mai, phía dưới vang lên tiếng đếm - mỗi ô vuông đang đếm số người của mình.
Rất nhanh, tiếng điểm số dần dần dừng lại.
Sau đó người phụ trách mỗi ô vuông sẽ báo số người cho A Mai theo thứ tự từ trái sang phải.
Sau khi những người này đếm xong, A Mai chạy đến mép bục gỗ, chào Kim Phi và Khánh Mộ Lan, sau đó lớn tiếng báo cáo: “Báo cáo tiên sinh, báo cáo xưởng trưởng, đội an ninh của xưởng cá muối sĩ số 768 người, có mặt 767 người, xin chỉ thị!"
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Đánh giá:
Truyện Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Story
C3798: Lần trước kim phi đến
10.0/10 từ 34 lượt.