Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C3555: Đây mới là kim tiên sinh
Ngụy Đại Đồng nhìn sang hai bên, nhỏ giọng hỏi: "Tiên sinh, ngài muốn sáp nhập cao nguyên vào Đại Khang sao?"
"Đúng vậy!" Kim Phi gật đầu.
"Tiên sinh, vùng đất sa mạc lạnh lão như cao nguyên, cho dù có sáp nhập vào bản đồ Đại Khang, sợ rằng thuế cũng không thể thu được, nói không chừng còn phải bỏ tiền ra trợ cấp cho bọn họ, tại sao tiên sinh nhất định phải tìm gánh nặng cho Đại Khang chứ?”
"Bởi vì từ khi Nguyên đế thành lập phủ đô hộ Tây Vực ở cao nguyên, cao nguyên đã là một phần lãnh thổ không thể chia cắt của Hoa Hại"
Kim Phi không do dự trả lời: "Cho dù không thể thu được thuế ở cao nguyên, dù có phải trợ cấp, cao nguyên cũng phải thuộc về Hoa Hạt Nếu từ bỏ phần lãnh thổ rộng lớn này, đầu tiên sẽ có lỗi với liệt tổ liệt tông Hoa Hạ, sau có lỗi với các thế hệ con cháu tương lai."
Sau khi đến thế giới này, Kim Phi cũng biết được lịch sử của thế giới này.
Mấy trăm năm trước, tiền triều trước có một vị Đế vương tài trí mưu lược kiệt xuất, chinh phục được một vùng lãnh thổ cực kỳ rộng lớn, để khiến cho Tây Vực khiếp sợ, đã xây dựng mấy tòa phủ đô hộ Tây Vực ở xung quanh Thiên Sơn và phía tây Cao Nguyên, còn di chuyển một lượng lớn dân chúng từ Trung Nguyên đi qua đó.
Đáng tiếc, bởi vì Tây Vực quá xa, giao thông ở thời phong kiến quá lạc hậu, muốn thống trị những nơi này không phải dễ dàng, không lâu sau khi Đế vương qua đời, phía bắc có một bộ lạc nổi dậy, chiếm đóng khu vực phía tây đất Tân, ngăn chặn mối liên hệ giữa Trung Nguyên và Tây Vực.
Lúc đó, triều đình Trung Nguyên đang rơi vào nội loạn, chưa kịp thời tiêu diệt tộc dân tộc thiểu số này, Tây Vực mất đi sự khống chế của Trung Nguyên trong thời gian dài, cũng đã trở nên hỗn loạn theo.
Sau hàng trăm năm hỗn loạn, sau đó đã xuất hiện cục diện hiện tại.
Nhưng ở một khía cạnh nào đó mà nói, một bộ phận lớn người Tây Vực và cao nguyên đều là con cháu của những người dân di cư đến đó lúc trước.
Hơn nữa, ở kiếp trước của Kim Phi, cao nguyên và Tây Vực đều là một phần lãnh thổ của tổ quốc, cho dù là gánh nặng, Kim Phi cũng phải thu phục!
Huống hồ theo Kim Phi, vùng Tây Vực và cao nguyên rộng lớn, tài nguyên phong phú, chỉ cần phát triển công nghiệp lên, chưa chắc đã là gánh nặng.
Cho nên, thái độ của Kim Phi đối với cao nguyên vẫn luôn rất rõ ràng, nhất định phải sáp nhập vào bản đồ Trung Nguyên.
Đây là ranh giới cuối cùng của Kim Phi.
Ngụy Đại Đồng thấy thái độ của Kim Phi kiên quyết như vậy, gật đầu và không hỏi nữa.
Khánh Hâm Nghiêu thấy đề tài đã nói đến cao nguyên, cũng hỏi theo: "Vậy tiên sinh định khi nào thu phục cao nguyên?”
"Bây giờ ta cũng không thể nói được, chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi." Kim Phi bất lực lắc đầu.
Bây giờ, tình hình Trung Nguyên vẫn rất hỗn loạn, tình hình cao nguyên lại không rõ ràng, theo kế hoạch ban đầu của Kim Phi, y dự định bình định Trung Nguyên và Giang Nam trước, sau đó khôi phục nền nông nghiệp và công nghiệp đến một trình độ nhất định, sau khi có được thực lực, mới đi thu dọn những nơi như Đông Man, Đảng Hạng và Thổ Phiên.
Nhưng sự xuất hiện của bộ lạc Thương Ưng đã làm gián đoạn kế hoạch của Kim Phi.
"Nếu như bộ lạc Hắc Hổ không đồng ý điều kiện của bệ hạ, không đồng ý hợp tác, chúng ta có cần tiến hành can thiệp không?" Khánh Hâm Nghiêu lại hỏi: "Hay. là đợi khi nội chiến của chúng ta kết thúc thì chúng ta mới đi xử lý người chiến thắng cuối cùng?”
Lần này Kim Phi không trả lời thẳng: "Vấn đề này ta cần trở về thương lượng với Vũ Dương và Thiết đại nhân đã."
Khánh Hâm Nghiêu nghe vậy, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó đột nhiên hỏi: "Tiên sinh, bộ lạc Thương Ưng phái người tấn công đập Đô Giang, chúng ta có cần đánh trả không?"
"Đương nhiên!" Kim Phi không do dự nói: "Đập Đô Giang liên quan đến vô số người dân Xuyên Thục, bộ lạc Thương Ưng có ý định tấn công đập Đô Giang, chính là muốn giết chết vô số người dân Xuyên Thục!
Chúng ta nhất định phải để tất cả những người đang nhắm vào đập Đô Giang biết, dám động vào đập Đô Giang, thì phải chuẩn bị tinh thân đón nhận cơn lửa giận của tiêu cục Trấn Viễn!"
Khánh Hâm Nghiêu và Ngụy Đại Đồng nghe vậy, đồng thời gật đầu.
Đây mới là Kim tiên sinh mà họ quen biết!
Thật ra Kim Phi đã có ý giết người với bộ lạc Thương Ưng, không chỉ vì lần công kích này, mà còn vì tin tình báo truyền về cách đây không lâu.
Thủ lĩnh của bộ lạc Thương Ưng quá tàn nhẫn, thủ đoạn chỉnh phục những bộ lạc khác cũng quá tàn khốc dã man, hở ra là lột da rút gân, điều này khiến người †a quá tức giận.
Thật ra những thứ này không liên quan gì đến Kim Phi hiện tại, thậm chí cao nguyên càng loạn, càng có lợi cho Xuyên Thục.
Nhưng sau khi nghe nói bộ lạc Thương Ưng gây ra đủ loại tội ác như vậy, Kim Phi nảy ra ý niệm tiêu diệt sạch bộ lạc Thương Ưng, chỉ là không muốn phá hỏng kế hoạch tổng thể của Cửu công chúa, nên y vẫn luôn không nói gì.
Nhưng cuộc tấn công của quân Dã Lang vào đập Đô Giang khiến Kim Phi hoàn toàn hạ quyết tâm!
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác