Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C3497: Mặc dù
Cửu công chúa cố tỏ vẻ giận dữ trợn mắt nhìn Kim Phi, rồi hỏi: “Nếu giá trị của khoáng sản liên kết không lớn, vậy tại sao phu quân lại còn hứng thú với khối đầu trâu vàng này chứ?”
“Không có gì là tuyệt đối, đa số các khoáng sản liên kết có giá trị không lớn, nhưng điều đó không có nghĩa là tất cả các khoáng sản liên kết đều như vậy!”
Kim Phi vừa quan sát, vừa nói: “Nói không chừng mỏ vàng này chỉ là khoáng sản liên kết của một loại khoáng sản khác, chỉ là bộ lạc Hắc Hổ không nhận ra khoáng sản đó mà thôi?”
Thực ra những chuyện như vậy đã từng xảy ra rất nhiều lần trong lịch sử.
Kỹ thuật luyện kim không ngừng tiến bộ cùng với kỹ thuật công nghiệp. Trước khi một số loại kỹ thuật được hiện thực hóa, một số quặng kim loại dù có đặt ở trước mặt công nhân luyện kim bọn họ cũng không nhận ra, chứ đừng nói đến việc luyện kim.
Cửu công chúa nghe Kim Phi nói như vậy, ánh mắt không khỏi sáng lên: “Có phải phu quân hoài nghi mỏ vàng này còn có khoáng sản liên kết mà bộ lạc Hắc Hổ không biết?”
“Ta chỉ là hoài nghi mà thôi, bây giờ vẫn chưa thể chắc chắn!”
Kim Phi vừa nói, vừa lấy ra hai thỏi vàng từ chiếc hòm lớn dưới mặt đất, đặt lên bàn quan sát.
Quan sát một hồi, y cau mày nói: “Không được, nhìn không rõ, ta phải mang chúng tới phòng thí nghiệm, ở đó có công cụ!”
Cửu công chúa nghe vậy vội vàng nói: “Ta cũng đi!”
Phải biết rằng bình thường Cửu công chúa là một người cuồng công việc, chính là kiểu người thường đến giờ ăn cơm nhưng không gọi nổi.
Thế nhưng lần này lại chủ động yêu cầu đến phòng thí nghiệm, khiến Kim Phi có phần kinh ngạc.
Y vừa thu dọn đầu trâu vàng và thỏi vàng, vừa hỏi: “Nàng không xem tấu chương nữa à?”
“Vừa bị Trần tú tài quấy rầy nên tâm trạng không tốt, xem không vào, tới phòng thí nghiệm coi như để giải tỏa tâm trạng.”
Cửu công chúa ra hiệu cho Châu Nhi tới giúp đỡ, còn mình thì ôm lấy cánh tay Kim Phi: “Ta đã rất lâu không tới phòng nghiên cứu xem chàng làm việc rồi!”
“Có phải cảm thấy đàn ông nghiêm túc làm việc là đẹp trai nhất không?” Kim Phi cười trêu ghẹo.
“Đúng vậy.” Cửu công chúa nghiêm túc gật đầu.
Cô ấy từng tới phòng nghiên cứu tìm Kim Phi vài lần, mặc dù lúc đó trên quần áo Kim Phi có vài vết dầu, nhưng dáng vẻ làm việc nghiêm túc của y quả thực khiến Cửu công chúa cảm thấy bị thu hút.
Kim Phi liếc nhìn Châu Nhi, ghé sát tới bên tai Cửu công chúa lặng lẽ nói một câu.
Hiếm thấy Cửu công chúa đỏ mặt, xấu hổ đánh Kim Phi một cái, cuối cùng ma xui quỷ khiến mà gật đầu.
Vừa nãy Kim Phi chỉ là thuận miệng trêu ghẹo Cửu công chúa, ai ngờ cô ấy lại thực sự đồng ý.
Chỉ cần tưởng tượng một chút về cảnh tượng ấy, Kim Phi không khỏi cảm thấy nóng lên.
Mặc dù Châu Nhi không nghe rõ Kim Phi nói gì với Cửu công chúa, nhưng vẫn có thể đoán ra được đại khái.
Cho dù cô ấy đã quen với việc này, động tác trên tay cũng không hề dừng lại, nhưng gò má lại không tự chủ mà đỏ lên một chút.
Sợ bị Cửu công chúa và Kim Phi phát hiện, Châu Nhi nhanh chóng cho đầu trâu vàng và thỏi vàng vào trong hòm, tự mình ôm một rương nhỏ, sau đó gọi Ngự Lâm Quân tới khiêng rương lớn.
Cửu công chúa phát hiện sự thay đổi của Châu Nhi, nhưng cô ấy xuất thân trong hoàng cung, từ nhỏ đã thấy qua đủ loại chuyện, từ lâu đã quen với chuyện này.
Kim Phi là người có thần kinh thô, lúc này còn đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình, căn bản không nhận ra sự khác thường của Châu Nhi.
Châu Nhi gọi mấy Ngự Lâm Quân tới khiêng rương đi ở phía trước, Kim Phi dẫn theo Cửu công chúa đi ở giữa, Châu Nhi ôm hòm đựng đầu trâu vàng đi theo phía sau Cửu công chúa.
Thiết Thế Hâm tiễn Nathan trở về, đúng lúc thấy Kim Phi và một hàng người khiêng rương rời khỏi ngự thư phòng.
Dựa theo quy định, chỗ vàng này phải do bộ Hộ ghi chép lại, sau đó giao cho quốc khố, rồi bộ Hộ sẽ lấy để chỉ trả cho các hạng mục.
Khắp Xuyên Thục đều cần tiền, Thiết Thế Hâm là người phụ trách viện Khu Mật, mỗi ngày đều có thể nhận được rất nhiều công văn đòi tiền, vừa nãy trên đường trở về, ông ta đã nghĩ xong những chỗ dùng số vàng này rồi.
Ai ngờ Kim Phi và Cửu công chúa lại khiêng vàng đi mất.
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác