Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C3486: Sao vậy
64@-
Tay sai cường hào ác bá của nhóm người quy thuận, quyền quý và gia tộc quyền thế cũng sợ bị đội Chung Minh xử lý, đã kháng cự rất quyết liệt.
Hơn nữa bọn họ đều là bọn cường hào ác bá, rất quen thuộc với địa hình địa phương, nhân viên hộ tống vừa đến bọn họ đã ẩn náu trong rừng sâu núi thẳm, đội nhân viên hộ tống chủ lực vừa đi họ đã đánh úp những thành viên của đội Chung Minh ở lại để phân chia địa bàn.
Sau này Kim Phi bảo nhân viên hộ tống huy động thợ săn địa phương dẫn đường, khi đó tình hình này mới được giải quyết.
Những thợ săn địa phương quen thuộc với núi rừng hơn so với bọn cường hào ác bá của đám gia tộc quyền thế, nhân viên hộ tống dẫn họ đi vòng quanh núi trên phi thuyền, như vậy có thể tìm ra nơi ẩn nấp của đối phương, sau đó phái đội chủ lực đi tiêu diệt chúng.
Nửa đầu của tin chiến sự về cơ bản nói đến việc gần đây đã tìm thấy những điểm ẩn náu của cường đạo, Kim Phi đọc rất nhanh.
Khi thấy nửa sau của tin chiến sự, chân mày Kim Phi nhíu càng chặt hơn.
Khoảng thời gian gần đây, quyền quý, gia tộc quyền thế của đất Tần đã chia đội ngũ của chúng ra, nhiều tên tay sai chia thành nhóm ba đến năm người, hoặc là hạ độc nhân viên hộ tống, hoặc là đánh lén những nhân viên hộ tống đi tuần tra một mình hoặc đi theo cặp.
Nếu trước đây là cách đánh du kích thì bây giờ là đánh gián điệp bí mật, khiến nhân viên hộ tống vô cùng khốn khổ.
Thời gian gần đây, thương vong của nhân viên hộ tống ở đất Tần vẫn luôn tăng vọt, thậm chí có cả một nhóm nhân viên hộ tống của một tiểu đoàn bị trúng độc, lại bị đối phương đánh lén vào ban đêm, khiến hàng chục người thiệt mạng.
Cửu công chúa không nghĩ ra cách gì, nên tìm Kim Phi bàn bạc đối sách.
“Phu quân, chàng cũng là một lão tướng dẫn binh lính đi đánh trận, chàng có cách đối phó không?” Cửu công chúa hỏi.
Kim Phi nhắm mắt suy nghĩ trong chốc lát, sau đó khẽ lắc đầu. Sở trường của y là đối đầu trực diện với quân địch bằng chiến thuật và vũ khí càng tiên tiến hơn, Kim Phi không biết gì về cách đánh gián điệp bí mật quy mô nhỏ này.
Thực ra đây cũng là một quá trình một chính quyền bắt đầu từ con số không phải trải qua.
Cửu công chúa đã chuẩn bị tâm lí về chuyện này, nhưng Kim Phi đã đạt được quá nhiều thành tựu không thể tưởng tượng được, Cửu công chúa hi vọng lần này y vẫn có thể tạo nên ký tích như cũ.
Thấy Kim Phi lắc đầu, dù Cửu công chúa hơi thất vọng nhưng điều này cũng nằm trong dự đoán.
“Vậy gần đây ta sẽ nhờ Hàn Phong tìm thêm nhiều nhân lực.” Cửu công chúa than thở một câu sau đó hỏi: “Phu quân, chàng đi bằng gì mà đến đây nhanh vậy?"
Bình thường cô ấy bảo Châu Nhi đến tìm Kim Phi, nhanh nhất cũng mất mười mấy phút, nếu Kim Phi đi đến khu công nghiệp Trường Xà Câu thì cũng phải nửa
ngày mới đến được đây.
Mới vừa rồi cô ấy bảo Châu Nhi đi gọi người, nhưng vẫn chưa đọc xong bản tấu thì Kim Phi đã đến rồi.
“Ta từ làng Quan Gia trở về, vừa hay gặp Châu Nhi.” Kim Phi nói: “Đúng rồi, có chuyện muốn nói với nàng.”
Sau đó Kim Phi kể chuyện của Công chúa Lộ Khiết cho Cửu công chúa, bao gồm cả chuyện đưa Công chúa Lộ Khiết về sống ở nhà mình.
“Không phải hôm qua vẫn còn khỏe à, sao đột nhiên lại hôn mê rồi?” Cửu công chúa đặt bản tấu xuống, khẽ nhíu mày.
“Tiểu Cẩm nói vết thương bị viêm, sau đó suy nghĩ nhiều nên bị sốt, Băng Nhi Sương Nhi không phát hiện kịp thời, khiến bệnh trở nên nặng hơn.”
“Nơi cô ta sống trước đây thực sự oi bức, Hạ Nhi tỷ tỷ đưa cô ta về nhà ở cũng được.” Cửu công chúa nói: “Sau này có sống sót hay không phải xem vận may của cô ta.”
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Khi Kim Phi vào Ngự Thư Phòng, Cửu công chúa đang xem bản tấu.
Kim Phi ngồi đối diện với cô ấy, y hỏi: “Sao vậy?”
“Đây là tin chiến sự từ đất Tần truyền về, phu quân, chàng xem đi.”
Cửu công chúa lấy một tờ tin chiến sự từ tập bên cạnh, đưa cho Kim Phi.
Chiến đấu ở đất Tần vẫn luôn diễn ra, nhưng sau thất bại của cha con Tân vương ở kênh Hoàng Đồng, không có trận chiến lớn nào diễn ra nữa, quyền quý, gia tộc quyền thế ở địa phương chỉ chống cự lẻ tẻ.
Nhưng hình thức chống cự lẻ tẻ này càng khiến người ta chán ghét hơn những trận chiến quy mô lớn.
Tay sai cường hào ác bá của nhóm người quy thuận, quyền quý và gia tộc quyền thế cũng sợ bị đội Chung Minh xử lý, đã kháng cự rất quyết liệt.
Hơn nữa bọn họ đều là bọn cường hào ác bá, rất quen thuộc với địa hình địa phương, nhân viên hộ tống vừa đến bọn họ đã ẩn náu trong rừng sâu núi thẳm, đội nhân viên hộ tống chủ lực vừa đi họ đã đánh úp những thành viên của đội Chung Minh ở lại để phân chia địa bàn.
Sau này Kim Phi bảo nhân viên hộ tống huy động thợ săn địa phương dẫn đường, khi đó tình hình này mới được giải quyết.
Những thợ săn địa phương quen thuộc với núi rừng hơn so với bọn cường hào ác bá của đám gia tộc quyền thế, nhân viên hộ tống dẫn họ đi vòng quanh núi trên phi thuyền, như vậy có thể tìm ra nơi ẩn nấp của đối phương, sau đó phái đội chủ lực đi tiêu diệt chúng.
Nửa đầu của tin chiến sự về cơ bản nói đến việc gần đây đã tìm thấy những điểm ẩn náu của cường đạo, Kim Phi đọc rất nhanh.
Khi thấy nửa sau của tin chiến sự, chân mày Kim Phi nhíu càng chặt hơn.
Khoảng thời gian gần đây, quyền quý, gia tộc quyền thế của đất Tần đã chia đội ngũ của chúng ra, nhiều tên tay sai chia thành nhóm ba đến năm người, hoặc là hạ độc nhân viên hộ tống, hoặc là đánh lén những nhân viên hộ tống đi tuần tra một mình hoặc đi theo cặp.
Nếu trước đây là cách đánh du kích thì bây giờ là đánh gián điệp bí mật, khiến nhân viên hộ tống vô cùng khốn khổ.
Thời gian gần đây, thương vong của nhân viên hộ tống ở đất Tần vẫn luôn tăng vọt, thậm chí có cả một nhóm nhân viên hộ tống của một tiểu đoàn bị trúng độc, lại bị đối phương đánh lén vào ban đêm, khiến hàng chục người thiệt mạng.
Cửu công chúa không nghĩ ra cách gì, nên tìm Kim Phi bàn bạc đối sách.
“Phu quân, chàng cũng là một lão tướng dẫn binh lính đi đánh trận, chàng có cách đối phó không?” Cửu công chúa hỏi.
Kim Phi nhắm mắt suy nghĩ trong chốc lát, sau đó khẽ lắc đầu. Sở trường của y là đối đầu trực diện với quân địch bằng chiến thuật và vũ khí càng tiên tiến hơn, Kim Phi không biết gì về cách đánh gián điệp bí mật quy mô nhỏ này.
Thực ra đây cũng là một quá trình một chính quyền bắt đầu từ con số không phải trải qua.
Cửu công chúa đã chuẩn bị tâm lí về chuyện này, nhưng Kim Phi đã đạt được quá nhiều thành tựu không thể tưởng tượng được, Cửu công chúa hi vọng lần này y vẫn có thể tạo nên ký tích như cũ.
Thấy Kim Phi lắc đầu, dù Cửu công chúa hơi thất vọng nhưng điều này cũng nằm trong dự đoán.
“Vậy gần đây ta sẽ nhờ Hàn Phong tìm thêm nhiều nhân lực.” Cửu công chúa than thở một câu sau đó hỏi: “Phu quân, chàng đi bằng gì mà đến đây nhanh vậy?"
Bình thường cô ấy bảo Châu Nhi đến tìm Kim Phi, nhanh nhất cũng mất mười mấy phút, nếu Kim Phi đi đến khu công nghiệp Trường Xà Câu thì cũng phải nửa
ngày mới đến được đây.
Mới vừa rồi cô ấy bảo Châu Nhi đi gọi người, nhưng vẫn chưa đọc xong bản tấu thì Kim Phi đã đến rồi.
“Ta từ làng Quan Gia trở về, vừa hay gặp Châu Nhi.” Kim Phi nói: “Đúng rồi, có chuyện muốn nói với nàng.”
Sau đó Kim Phi kể chuyện của Công chúa Lộ Khiết cho Cửu công chúa, bao gồm cả chuyện đưa Công chúa Lộ Khiết về sống ở nhà mình.
“Không phải hôm qua vẫn còn khỏe à, sao đột nhiên lại hôn mê rồi?” Cửu công chúa đặt bản tấu xuống, khẽ nhíu mày.
“Tiểu Cẩm nói vết thương bị viêm, sau đó suy nghĩ nhiều nên bị sốt, Băng Nhi Sương Nhi không phát hiện kịp thời, khiến bệnh trở nên nặng hơn.”
“Nơi cô ta sống trước đây thực sự oi bức, Hạ Nhi tỷ tỷ đưa cô ta về nhà ở cũng được.” Cửu công chúa nói: “Sau này có sống sót hay không phải xem vận may của cô ta.”
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Đánh giá:
Truyện Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Story
C3486: Sao vậy
10.0/10 từ 34 lượt.