Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C3397: Chỉ chờ các ngươi đó
Không chỉ tên tử sĩ này cảm thấy rằng lão đại có bọn họ đã bị đánh chết rồi, mà những tử sĩ khác nghe thấy lão đại không có ám hiệu trả lời, cũng nghi ngờ lão đại có phải là vừa mới bị súng kíp bắn chết rồi không.
Hơn nữa, đội cận vệ càng lúc càng gần, mặc dù các tử sĩ đã trải qua quá trình huấn luyện nghiêm khắc, nhưng lúc này cũng hơi hoảng sợ.
Hai tử sĩ gần nhất với đội cận vệ, lớp ngụy trang của họ đã bị hư hạt rất nghiêm trọng.
Thấy các cận vệ vừa đi vừa đổ đầy thuốc súng và cát sắt, nhịp tim của họ không khỏi tăng nhanh.
Dựa theo tốc độ hiện tại của cận vệ, đợi khi họ nạp đầy thuốc súng và cát sắt thì cũng đã gần đến được nơi ẩn náu của mình.
Vừa rồi khoảng cách khá xa, cát sắt làm bị thượng bọn họ, nếu đến bên cạnh nổ súng, cho dù bọn họ không bị giết chết tại chỗ cũng sẽ bị thương nặng.
Nếu phục kích Kim Phi ở gần doanh trại của Kim Phi, nếu như bị thương nặng và bị bắt được, kết quả chắc chắn sẽ thảm hại hơn nhiều so với việc bị đánh chết.
Nhận thấy đội cận vệ sắp nạp đầy thuốc súng và cát sắt, hai cận vệ cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, nhảy lên khỏi mặt đất và chạy thẳng về phía cánh rừng, cố gắng trốn thoát trước khi cận vệ đến gần.
"Chỉ chờ các ngươi đó!"
Hai cận vệ đi trước đầu tiên đồng thời ngồi xổm xuống và giơ súng kíp trong tay lên.
Lượt bản vừa rồi, súng kíp của họ không kích phát, bây giờ không cần nạp thuốc nổ.
Đầu tiên, bọn họ đi trước làm lá chắn con người, hai tay và cánh tay phải bảo vệ các điểm trọng yếu ở cổ và mặt.
Thứ hai là trước khi hành động phó đội trưởng đã đặc biệt căn dặn bọn họ, bảo hai người họ không được tham gia vào lượt bắn một, đề phòng có người muốn bỏ chạy sau lượt bắn một, bọn họ không kịp thời cản trở được.
Không ngờ phó đội trưởng lại nói đúng.
Nếu như tử sĩ tiếp tục ẩn nấp, các cận vệ vẫn thực sự không thể phát hiện ra bọn họ được, nhưng bây giờ bọn họ xông ra ngoài, thì đã trở thành mục tiêu sống.
Sau khi hai người ngồi xổm xuống, gần như đã đồng thời bóp cò.
Hai tử sĩ nghe thấy tiếng súng vô thức muốn né tránh, nhưng phạm vi sát thương của súng kíp quá lớn, bọn họ căn bản không thể né tránh được.
Hai người đều bị bắn trúng, loạng choạng ngã nhào xuống đất, không biết sống hay chết.
Các tử sĩ còn lại nhìn thấy số phận của đồng đội, có thêm hai người nữa không thể chịu đựng được, ném lựu đạn về phía đội cận vệ.
"Cẩn thận có lựu đạn!"
Phó đội trưởng cận vệ lớn tiếng hét lên. Tình huống mà anh ta lo lắng nhất đã xảy ra.
Cận vệ đều mặc áo giáp, nỏ cầm tay thông thường căn bản không thể xuyên thủng được, nhưng áo giáp lại không thể ngăn được lựu đạn.
Các khe hở của áo giáp quá nhiều, đặc biệt là mặt nạ, để đảm bảo tầm mắt, mặt nạ đều là lưới sắt.
Loại mặt nạ này có thể chặn được mũi tên ở mức độ nhất định, nhưng không thể ngăn chặn được lượng cát sắt khổng lồ chứa đầy trong lựu đạn.
Nhưng các cận vệ cũng có cách đối phó với lựu đạn.
Chỉ thấy các cận vệ đồng loạt bước sang bên trái mấy bước sau đó ngã xuống đất, cuộn tròn hai tay ôm lấy đầu, dùng dùng cơ thể nhỏ nhất để đối phó với vụ nổ.
Lựu đạn bỏ túi rơi xuống vị trí phía trước bọn họ sau đó phát nổ.
Lúc này, từ hướng núi Thiết Quán đã truyền đến tiếng vó ngựa dày đặc, các tử sĩ biết quân cứu viện của Kim Phi đã đến, nếu như bọn họ không rời đi thực sự sẽ không thể đi được nữa!
Đây chính là cơ hội cuối cùng để họ rời đi!
Kết quả là tất cả các tử sĩ đều không đồng loạt lao ra ngoài, chạy về phía khu rừng phía sau.
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác