Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C3370: Vừa rồi các cô đang nói cái gì vậy
64@-
Nhìn thấy hai huynh muội nắm tay nhau bước ra khỏi sân, Quan Hạ Nhi nói: "Thật là hai đứa trẻ số khổi"
"Ông trời sẽ giao trọng trách cho những người này, chắc chắn phải cho họ chịu nỗi khổ tâm trí này, rèn luyện gân cốt, và bỏ đói cơ thể, đi qua hỗn loạn, cho nên động lòng chịu đựng và đạt được những gì không thể!" Kim Phi xúc động nói: "Nếu không gặp phải những thứ trước đó, Địch Địch cũng không thể còn nhỏ như vậy mà đã có thể gánh vác trọng trách lớn!"
Cửu công chúa đã quen với những lời vàng ngọc đột nhiên xuất hiện của Kim Phi từ lâu rồi, vốn đang uống trà, lại đặt cốc trà xuống, cầm bút lên, viết lại những lời Kim Phi vừa nói, sau đó cầm bản thảo lên chậm rãi thưởng thức.
Kim Phi cũng không quan tâm đến cô ấy, đi mang cơm cho Bắc Thiên Tâm với Quan Hạ Nhị, trò chuyện với Bắc Thiên Tâm một lúc, lúc về thì Cửu công chúa đã đi rồi.
Đêm đó Kim Phi ở lại với Quan Hạ Nhi.
Sáng hôm sau, khi Kim Phi rời giường, ánh mắt Quan Hạ Nhi nhìn y có gì đó không đúng, hơi ngập ngừng muốn nói lại thôi, lúc đó Kim Phi đang vội đi vệ sinh nên cũng không để ý.
Đợi đến khi y quay lại, bà vú đã ôm Nhị Nữu tới đây, Quan Hạ Nhi lo lắng dỗ dành đứa bé, không nói chuyện với Kim Phi.
Kim Phi cũng không để ý, đi vào bếp ăn bữa sáng đơn giản rồi mang theo cận vệ đi đến phòng thí nghiệm.
Trên đường đi, những dân làng chào đón y đều nhìn Kim Phi bằng ánh mắt kỳ lạ.
Đặc biệt là khi đi ngang qua cửa xưởng dệt, Kim Phi nhìn thấy một nhóm nữ công nhân đang chụm đầu lại với nhau, không cần hỏi cũng biết bọn họ đang hóng hớt chuyện gì đó.
Khi nhìn thấy Kim Phi đi đến, các nữ công nhân lập tức giải tán và đi vào nhà xưởng.
Cho dù Kim Phi có chậm chạp thì y cũng biết tin đồn mà bọn họ đang nói rất có thể có liên quan đến y.
Nhưng gần đây y cũng không làm gì mà.
Kim Phi không hiểu ra sao mà đi vào phòng thí nghiệm, nhưng vừa bước vào. đã nhìn thấy mấy nữ giúp việc trong phòng thí nghiệm đang chụm đầu vào nhau nói chuyện vui vẻ giống như những nữ công nhân trong xưởng dệt.
Nhìn thấy Kim Phi đến, những người giúp việc cũng lập tức giải tán.
Nhưng nơi làm việc của bọn họ là trong phân xưởng này, sau khi giải tán cũng không có nơi nào khác để đi, chỉ có thể giả vờ bận rộn như kiểu người này cầm chổi còn người kia cầm xúc rác.
Kim Phi gọi Vạn Vũ Hồng đến với khuôn mặt tối sâm: "Vừa rồi các cô đang nói cái gì vậy?"
Nhìn thấy con ngươi của Vạn Vũ Hồng di chuyển lung tung thì Kim Phi biết cô ấy đang muốn nói dối nên y đe dọa: "Tốt nhất là cô nên nói thật cho ta biết, nếu để †a phát hiện ra cô đang nói dối ta thì ta sẽ phái Thiết Chùy và Hạc Minh đến Đông Hải!"
Vạn Vũ Hồng vừa nghe thấy vậy thì vẻ mặt lập tức u ám. Cho dù Kim Phi có đưa Thiết Chùy đến Đông Hải thì cũng vẫn là làm việc như vậy, nhưng Vạn Hạc Minh vẫn còn là một đứa trẻ, Vạn Vũ Hồng rất lo lắng cậu bé
tới Đông Hải sẽ học được thói xấu.
"Tiên sinh, ta nói cho ngài biết, nhưng ngài không thể nói là ta nói." Vẻ mặt Vạn Vũ Hồng đau khổ nói.
"Yên tâm, Kim Phi đồng ý: "Nói đi, các cô đang nói gì vậy?”
"Chúng ta nghe nói cô nương có cơ thể có mùi thơm bẩm sinh của bộ lạc Hắc Hổ muốn gả cho ngài, anh trai của cô ấy đi theo Địch... Lý đại nhân đến cầu hôn?”
Trong mắt Vạn Vũ Hồng lóe lên tia sáng hóng hớt: "Tiên sinh, là thật ư? Cô nương đó thật sự không cần nước hoa mà trên người cũng có mùi thơm à?"
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Lý Địch không trả lời, mà vô thức nhìn về phía Kim Phi.
“Đến đây ngồi đi," Kim Phi cười nói: “Người có thể làm sứ giả đại diện cho Đại Khang đi sứ, sau này hãy ngồi vào bàn của người lớn."
Lúc này Lý Địch mới đi đến, ngồi xuống cuối bàn ăn.
Bởi vì có Cửu Công chúa ở đây, lúc đầu Lý Địch còn hơi không dám thả lỏng, nhưng sau khi ăn xong, Lý Địch phát hiện Cửu công chúa cũng rất tùy ý ở trên bàn cơm, lúc này mới từ từ thả lỏng.
Lúc Lý Địch không có ở nhà, Lý Đậu Đậu sẽ ở lại nhà Kim Phi ngủ cùng với Tiểu Nga và Linh Nhi, bây giờ Lý Địch đã về rồi, cô bé sẽ quay về nhà ở tập thể với Lý Địch.
Trong quan niệm của Lý Đậu Đậu, nơi đó chính là nhà của Lý Địch và cô bé.
Nhìn thấy hai huynh muội nắm tay nhau bước ra khỏi sân, Quan Hạ Nhi nói: "Thật là hai đứa trẻ số khổi"
"Ông trời sẽ giao trọng trách cho những người này, chắc chắn phải cho họ chịu nỗi khổ tâm trí này, rèn luyện gân cốt, và bỏ đói cơ thể, đi qua hỗn loạn, cho nên động lòng chịu đựng và đạt được những gì không thể!" Kim Phi xúc động nói: "Nếu không gặp phải những thứ trước đó, Địch Địch cũng không thể còn nhỏ như vậy mà đã có thể gánh vác trọng trách lớn!"
Cửu công chúa đã quen với những lời vàng ngọc đột nhiên xuất hiện của Kim Phi từ lâu rồi, vốn đang uống trà, lại đặt cốc trà xuống, cầm bút lên, viết lại những lời Kim Phi vừa nói, sau đó cầm bản thảo lên chậm rãi thưởng thức.
Kim Phi cũng không quan tâm đến cô ấy, đi mang cơm cho Bắc Thiên Tâm với Quan Hạ Nhị, trò chuyện với Bắc Thiên Tâm một lúc, lúc về thì Cửu công chúa đã đi rồi.
Đêm đó Kim Phi ở lại với Quan Hạ Nhi.
Sáng hôm sau, khi Kim Phi rời giường, ánh mắt Quan Hạ Nhi nhìn y có gì đó không đúng, hơi ngập ngừng muốn nói lại thôi, lúc đó Kim Phi đang vội đi vệ sinh nên cũng không để ý.
Đợi đến khi y quay lại, bà vú đã ôm Nhị Nữu tới đây, Quan Hạ Nhi lo lắng dỗ dành đứa bé, không nói chuyện với Kim Phi.
Kim Phi cũng không để ý, đi vào bếp ăn bữa sáng đơn giản rồi mang theo cận vệ đi đến phòng thí nghiệm.
Trên đường đi, những dân làng chào đón y đều nhìn Kim Phi bằng ánh mắt kỳ lạ.
Đặc biệt là khi đi ngang qua cửa xưởng dệt, Kim Phi nhìn thấy một nhóm nữ công nhân đang chụm đầu lại với nhau, không cần hỏi cũng biết bọn họ đang hóng hớt chuyện gì đó.
Khi nhìn thấy Kim Phi đi đến, các nữ công nhân lập tức giải tán và đi vào nhà xưởng.
Cho dù Kim Phi có chậm chạp thì y cũng biết tin đồn mà bọn họ đang nói rất có thể có liên quan đến y.
Nhưng gần đây y cũng không làm gì mà.
Kim Phi không hiểu ra sao mà đi vào phòng thí nghiệm, nhưng vừa bước vào. đã nhìn thấy mấy nữ giúp việc trong phòng thí nghiệm đang chụm đầu vào nhau nói chuyện vui vẻ giống như những nữ công nhân trong xưởng dệt.
Nhìn thấy Kim Phi đến, những người giúp việc cũng lập tức giải tán.
Nhưng nơi làm việc của bọn họ là trong phân xưởng này, sau khi giải tán cũng không có nơi nào khác để đi, chỉ có thể giả vờ bận rộn như kiểu người này cầm chổi còn người kia cầm xúc rác.
Kim Phi gọi Vạn Vũ Hồng đến với khuôn mặt tối sâm: "Vừa rồi các cô đang nói cái gì vậy?"
Nhìn thấy con ngươi của Vạn Vũ Hồng di chuyển lung tung thì Kim Phi biết cô ấy đang muốn nói dối nên y đe dọa: "Tốt nhất là cô nên nói thật cho ta biết, nếu để †a phát hiện ra cô đang nói dối ta thì ta sẽ phái Thiết Chùy và Hạc Minh đến Đông Hải!"
Vạn Vũ Hồng vừa nghe thấy vậy thì vẻ mặt lập tức u ám. Cho dù Kim Phi có đưa Thiết Chùy đến Đông Hải thì cũng vẫn là làm việc như vậy, nhưng Vạn Hạc Minh vẫn còn là một đứa trẻ, Vạn Vũ Hồng rất lo lắng cậu bé
tới Đông Hải sẽ học được thói xấu.
"Tiên sinh, ta nói cho ngài biết, nhưng ngài không thể nói là ta nói." Vẻ mặt Vạn Vũ Hồng đau khổ nói.
"Yên tâm, Kim Phi đồng ý: "Nói đi, các cô đang nói gì vậy?”
"Chúng ta nghe nói cô nương có cơ thể có mùi thơm bẩm sinh của bộ lạc Hắc Hổ muốn gả cho ngài, anh trai của cô ấy đi theo Địch... Lý đại nhân đến cầu hôn?”
Trong mắt Vạn Vũ Hồng lóe lên tia sáng hóng hớt: "Tiên sinh, là thật ư? Cô nương đó thật sự không cần nước hoa mà trên người cũng có mùi thơm à?"
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Đánh giá:
Truyện Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Story
C3370: Vừa rồi các cô đang nói cái gì vậy
10.0/10 từ 34 lượt.