Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C3124: Nhiều ngư dân
51@-
Lúc mọi người chuẩn bị ra tay thì chợt nghe thấy một tiếng hét lớn truyền tới từ bờ biển: "Dừng tay!"
Mọi người quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một ông lão tóc hoa râm được mấy người trẻ tuổi bao quanh đang ởi tới.
Nhiều ngư dân trông thấy ông lão này thì vẻ mặt hơi thay đổi.
Mặc dù Khánh Mộ Lam tùy tiện, nhưng ông không phải là một kẻ ngốc, đặc biệt là sau trải nghiệm gần đây, cô ấy đã trở nên khôn khéo giỏi giang hơn, lập tức phát hiện ra có điều gì đó không ổn.
Cô ấy cho cận vệ tìm một trưởng nhóm ngư dân địa phương rồi chỉ vào đám người kia rồi hỏi: "Bọn họ là ai2"
"Thưa Khánh trưởng xưởng, ông lão ở giữa kia là ông Hồng” Vẻ mặt của trưởng nhóm tràn ngập bất đắc dĩ nói: “Ông ấy là người lớn tuổi nhất và có vai vế cao nhất ở trấn Ngư Khê, năm nay đã tám mươi bảy tuổi rồi, khi Hồng công tử nhìn thấy ông ấy cũng phải gọi ông ấy một tiếng là “ông cố
Người mà Khánh Mộ Lam ghen tị nhất không phải là Cửu công chúa, cũng không phải là Đường Tiểu Bắc hay Quan Hạ Nhi, mà là Tả Phi Phi và Đường Đông Đông.
Bởi vì bọn họ là nữ tướng quân do Cửu công chúa bổ nhiệm, bình thường phụ trách nhà xưởng, trong thời gian chiến tranh thì phụ trách dẫn quân đội.
Mỗi lần nghe thấy công nhân gọi Tả Phi Phi là Tả trưởng xưởng, Khánh Mộ Lam ghen tị không chịu được.
Theo quan điểm của Khánh Mộ Lam, nữ trưởng xưởng là điều kiện tiên quyết để trở thành một nữ tướng quân.
Thật ra cô ấy nghĩ như vậy cũng không sai, sở dĩ Tả Phi Phi và Đường Đông Đông có thể lên làm tướng quân chính là vì bọn họ đã huấn luyện các nữ công nhân trước, khi binh lính nam không đủ dùng thì các cô ấy sẽ dẫn binh lính nữ đi lên đầu, nhiều lần cứu giúp chính quyền Xuyên Thục đang trong tình trạng nguy hiểm.
Nếu không có những thành tích chiến đấu này, Cửu công chúa sẽ không bổ nhiệm Tả Phi Phi và Đường Đông Đông làm nữ tướng quân.
Cho dù có cưỡng ép ra chỉ thị bổ nhiệm, những nhân viên hộ tống cũng sẽ không chịu phục.
Nhưng khi xưởng xà phòng và xưởng dệt được thành lập lần đầu tiên, chính Tả Phi Phi và Đường Đông Đông là những người chịu trách nhiệm, cho dù là trong công việc bình thường hay ra ngoài chiến đấu thì họ cũng chưa từng lùi bước, nên có danh tiếng rất cao trong nhóm nữ công nhân, sau khi các cô ấy được bổ nhiệm, hoàn toàn không có nữ công nhân nào nghi ngờ bọn họ cả.
Sau khi Khánh Mộ Lam được Kim Phi bổ nhiệm làm người phụ trách xưởng đóng thuyền, để đạt được sự công nhận của các công nhân, gần đây Khánh Mộ Lam gần như ăn và ở tại xưởng đóng thuyền, thậm chí cô ấy còn rất ít khi đến nhà Kim Phi để ăn ké hơn, khiến cho Nhuận Nương cảm thấy nghỉ ngờ, không biết có phải do gần đây tay nghề nấu ăn của cô ấy bị kém đi hay không.
Nhưng xưởng đóng thuyền ở Đông Hải không có thói quen gọi trưởng xưởng, ví dụ như nhóm công nhân gọi Hồng Đào Bình là Hồng công tử, và gần như không có ai gọi anh ta là Hồng trưởng xưởng.
Sau khi Khánh Mộ Lam trở thành người phụ trách xưởng đóng thuyền, các công nhân đều gọi cô ấy là Khánh cô nương.
Điều này khiến cho Khánh Mộ Lam bị chọc tức.
Nếu cô ấy không làm nữ trưởng xưởng được thì làm sao có thể làm một nữ tướng quân chứ?
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Bến tàu bận rộn đến mức đèn đuốc sáng trưng, Trịnh Trì Viễn cũng không nhàn rỗi.
Đi tìm Mãn Thương điều động hai chiếc cần cẩu loại nhỏ từ xưởng đóng thuyền, cố định chúng trên những tảng đá bên bờ biển, dùng cần cẩu để kéo cá voi vào trong hơn mười mét trước khi thủy triều rút.
Chờ đến nửa đêm, khi nước biển rút, cá voi sẽ hoàn toàn nằm trên bãi biển.
Khánh Mộ Lam và các công nhân của xưởng đóng thuyền đã đợi sẵn.
Ngay khi nước biển rút, các công nhân khiêng một chiếc cưa lớn chạy về phía con cá voi khổng lồ kia.
Lúc mọi người chuẩn bị ra tay thì chợt nghe thấy một tiếng hét lớn truyền tới từ bờ biển: "Dừng tay!"
Mọi người quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một ông lão tóc hoa râm được mấy người trẻ tuổi bao quanh đang ởi tới.
Nhiều ngư dân trông thấy ông lão này thì vẻ mặt hơi thay đổi.
Mặc dù Khánh Mộ Lam tùy tiện, nhưng ông không phải là một kẻ ngốc, đặc biệt là sau trải nghiệm gần đây, cô ấy đã trở nên khôn khéo giỏi giang hơn, lập tức phát hiện ra có điều gì đó không ổn.
Cô ấy cho cận vệ tìm một trưởng nhóm ngư dân địa phương rồi chỉ vào đám người kia rồi hỏi: "Bọn họ là ai2"
"Thưa Khánh trưởng xưởng, ông lão ở giữa kia là ông Hồng” Vẻ mặt của trưởng nhóm tràn ngập bất đắc dĩ nói: “Ông ấy là người lớn tuổi nhất và có vai vế cao nhất ở trấn Ngư Khê, năm nay đã tám mươi bảy tuổi rồi, khi Hồng công tử nhìn thấy ông ấy cũng phải gọi ông ấy một tiếng là “ông cố
Người mà Khánh Mộ Lam ghen tị nhất không phải là Cửu công chúa, cũng không phải là Đường Tiểu Bắc hay Quan Hạ Nhi, mà là Tả Phi Phi và Đường Đông Đông.
Bởi vì bọn họ là nữ tướng quân do Cửu công chúa bổ nhiệm, bình thường phụ trách nhà xưởng, trong thời gian chiến tranh thì phụ trách dẫn quân đội.
Mỗi lần nghe thấy công nhân gọi Tả Phi Phi là Tả trưởng xưởng, Khánh Mộ Lam ghen tị không chịu được.
Theo quan điểm của Khánh Mộ Lam, nữ trưởng xưởng là điều kiện tiên quyết để trở thành một nữ tướng quân.
Thật ra cô ấy nghĩ như vậy cũng không sai, sở dĩ Tả Phi Phi và Đường Đông Đông có thể lên làm tướng quân chính là vì bọn họ đã huấn luyện các nữ công nhân trước, khi binh lính nam không đủ dùng thì các cô ấy sẽ dẫn binh lính nữ đi lên đầu, nhiều lần cứu giúp chính quyền Xuyên Thục đang trong tình trạng nguy hiểm.
Nếu không có những thành tích chiến đấu này, Cửu công chúa sẽ không bổ nhiệm Tả Phi Phi và Đường Đông Đông làm nữ tướng quân.
Cho dù có cưỡng ép ra chỉ thị bổ nhiệm, những nhân viên hộ tống cũng sẽ không chịu phục.
Nhưng khi xưởng xà phòng và xưởng dệt được thành lập lần đầu tiên, chính Tả Phi Phi và Đường Đông Đông là những người chịu trách nhiệm, cho dù là trong công việc bình thường hay ra ngoài chiến đấu thì họ cũng chưa từng lùi bước, nên có danh tiếng rất cao trong nhóm nữ công nhân, sau khi các cô ấy được bổ nhiệm, hoàn toàn không có nữ công nhân nào nghi ngờ bọn họ cả.
Sau khi Khánh Mộ Lam được Kim Phi bổ nhiệm làm người phụ trách xưởng đóng thuyền, để đạt được sự công nhận của các công nhân, gần đây Khánh Mộ Lam gần như ăn và ở tại xưởng đóng thuyền, thậm chí cô ấy còn rất ít khi đến nhà Kim Phi để ăn ké hơn, khiến cho Nhuận Nương cảm thấy nghỉ ngờ, không biết có phải do gần đây tay nghề nấu ăn của cô ấy bị kém đi hay không.
Nhưng xưởng đóng thuyền ở Đông Hải không có thói quen gọi trưởng xưởng, ví dụ như nhóm công nhân gọi Hồng Đào Bình là Hồng công tử, và gần như không có ai gọi anh ta là Hồng trưởng xưởng.
Sau khi Khánh Mộ Lam trở thành người phụ trách xưởng đóng thuyền, các công nhân đều gọi cô ấy là Khánh cô nương.
Điều này khiến cho Khánh Mộ Lam bị chọc tức.
Nếu cô ấy không làm nữ trưởng xưởng được thì làm sao có thể làm một nữ tướng quân chứ?
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Đánh giá:
Truyện Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Story
C3124: Nhiều ngư dân
10.0/10 từ 34 lượt.