Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C2939: Không cần
Chẳng lẽ hình phạt của Hồng Đào Bình quá nghiêm khắc khiến người công nhân này không phục, nên cố ý tìm Kim Phi đỡ?
Hồng Đào Bình thấy ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc của Kim Phi đã nhỏ giọng giải thích: "Tiên sinh, huynh đệ này ở Kim Xuyên nên còn đang nghĩ xem nên phạt thế nào."
Nghe vậy, Kim Phi khế cau mày.
Thực ra trước khi y tới đây đã nghe được một ít tin đồn, nói là bây giờ xưởng đóng thuyền Đông Hải đã chia làm hai phe.
Một nhóm bao gồm các nhân công trên thuyền và thủy thủ đoàn được tuyển dụng tại địa phương, đứng đầu là Hồng Đào Bình của nhà họ Hồng, còn nhóm còn lại là nhân viên hộ tống và công nhân ở Kim Xuyên, do Đại Cường đứng đầu và một đàn em của Mãn Thương cầm đầu.
Kim Phi cũng biết người công nhân trước mặt này, anh ta là một trong những người được tuyển dụng trong đợt thứ hai khi xưởng luyện gang được thành lập, cũng được xem là một ma cũ trong xưởng luyện gang. Nếu không, đã không đưa chuyện điều khiển cần cẩu quan trọng như vậy cho anh ta.
Nếu Hồng Đào Bình tùy tiện trách phạt anh ta thì có thể sẽ khiến phe công nhân ở Kim Xuyên phẫn nộ, nên dù có tức giận nhưng Hồng Đào Bình cũng không đưa ra quyết định trừng phạt ngay mà muốn bàn bạc với Đại Cường một chút.
Nơi nào có người nơi đó có giang hồ, lãnh thổ càng ngày càng rộng lớn, người dưới trướng càng ngày càng nhiều thì chuyện này là không thể nào tránh khỏi nên y cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi.
Thực ra không chỉ ở xưởng đóng thuyền mà những nơi khác và cả mấy xưởng ở Xuyên Thục cũng thế.
Ví dụ như các nhà máy ở Xuyên Thục, công nhân địa phương ở Tây Xuyên và công nhân do Kim Phi đưa đến cũng có phe phái.
Mọi người đều sẽ thân thiết với những người cùng quê, khi có chuyện xảy ra đồng hương sẽ gắn bó với nhau. Chuyện này Kim Phi có thể hiểu được, chỉ cần đừng gây rắc rối cho nhau thì Kim Phi cũng không muốn quan tâm.
Nhưng Trấn Viễn số 3 quan trọng như thế mà sai lầm của công nhân lại rõ ràng như vậy, Hồng Đào Bình là người phụ trách xưởng đóng thuyền lại không đưa ra bất kỳ hình phạt nào, cũng khiến Kim Phi nhận thức được dấu hiệu phe phái đấu tranh.
Nghĩ tới đây, Kim Phi lạnh lùng nói: “Gọi Đại Cường và Hắc Miêu tới!”
“Dạ!” Thiết Chùy dạ một tiếng, cho cận vệ đi tìm người.
Đại Cường là người phụ trách đội hộ tống, Hắc Miêu kia là đàn em của Mãn Thương cũng là người có tay nghề và thâm niên nhất trong số công nhân ở Kim Xuyên đến đây, hầu như tất cả công nhân Kim Xuyên tới đây đều coi anh ta là kim chỉ nam sai đâu đánh đó.
Đại Cường vẫn luôn chú ý tới hoạt động của Kim Phi, khi biết y sắp đến xưởng đóng thuyền là đã cho người canh gác bên ngoài xưởng đóng thuyền và lúc biết được y tìm mình đã nhanh chóng chạy tới.
Bản thân Hắc Miêu đang ở trên Trấn Viễn số 3 nên đến nhanh hơn Đại Cường.
"Tiên sinh, ngài đang tìm ta sao?"
Đại Cường là một quân nhân tính tình ngay thẳng, lại không biết chuyện gì vừa xảy ra nên đã hỏi y ngay.
Kim Phi không để ý tới anh mà nhìn qua Hồng Đào Bình: “Tìm một chỗ nói chuyện.”
“Ở đây ta có xây một căn phòng để đựng đồ, hơi bừa bộn chút nhưng vẫn yên tĩnh nếu ngài không chê thì có thể đến đó."
Hồng Đào Bình chỉ vào một góc trong xưởng đóng thuyền.
"Đi thôi." Kim Phi gật đầu, dẫn đầu đi về phía cầu thang.
Đến cửa phòng nhỏ, Hồng Đào Bình vội bước tới lấy chìa khóa trong tay áo ra mở cửa phòng.
Phòng nhỏ cũng đúng như tên, chỉ khoảng ba mươi mét vuông.
Nhưng khác với phòng nghỉ của nữ lãnh đạo sử dụng công quỹ trang bị như Kim Phi thấy trên mạng ở kiếp trước, căn phòng này chứa đầy các kệ, ở trên để đầy dụng cụ và các công cụ khác nhau và các mô hình tàu thuyền.
Trong góc phòng nhỏ có một chiếc bàn chất đầy bản vẽ. Bên cạnh bàn làm việc có một chiếc kệ có hai chân nến, sáp từ chân nến chảy ra cho thấy Hồng Đào Bình thường xuyên làm việc ở đây vào ban đêm.
"Tiên sinh, ở đây hơi bừa bộn nên mong ngài chịu đựng một chút!"
Hồng Đào Bình vội vàng gom các bản vẽ trên bàn lại, sau đó lấy chiếc ghế dựa duy nhất ra lau vài cái rồi làm động tác mời Kim Phi: "Tiên sinh, ngài ngồi đỡ một chút, ta gọi người đưa trà tới đây!"
"Không cần, ta đâu có tới uống trà!"
Kim Phi lạnh mặt xua tay nói: "Nói chuyện chính đi!"
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác