Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C2811: Đội trưởng
74@-
Với kinh nghiệm của các nhân viên hộ tống, liếc mắt một cái đã nhìn ra nhân viên là người mà kho lúa phái tới để tìm hiểu tin tức.
Trước khi xuất phát, Trương Lương cũng đã đoán được, cho nên tùy tiện lấy một cái tên.
"Đối phương đã phái người đến tìm hiểu tin tức, lúc nào cũng có thể phát động công kích, tất cả lên tinh thần!"
Đội trưởng nhân viên hộ tống dặn dò.
"Đội trưởng, cứ yên tâm đi, chuẩn bị xong hết rồi, chỉ chờ bọn họ đến thôi!"
"Đội trưởng, chỉ là mấy tên trộm, có gì cần chuẩn bị chứ? Bọn họ dám đến, ông đây sẽ không cho tên nào chạy đi được!"
Các nhân viên hộ tống, có người sắc mặt trịnh trọng, cũng có người dửng dưng.
"Tiên sinh từng nói trên lớp, chiến lược phải xem thường đối thủ, nhưng trên phương diện chiến thuật thì phải tuyệt đối coi trọng đối thủ, dù đối phương chỉ có một người mù, người thọt, chúng ta cũng phải xốc tinh thần!"
Đội trưởng nhân viên hộ tống lạnh giọng nói: "Đừng vì kẻ địch là binh lính tư nhân mà coi thường bọn họ, đại quân Đảng Hạng mấy trăm ngàn quân cũng không thể giết chết chúng ta, các ngươi đừng để lật thuyền trong mương, chết trong tay mấy tên ranh con!"
“Đội trưởng, ta biết, vừa rồi ta chỉ thuận miệng nói như vậy thôi!"
"Thuận miệng nói cũng không được, nếu để cho chính trị viên nghe được, xem chính trị viên dạy dỗ ngươi như nào!". Truyện Tiên Hiệp
"Được rồi, được rồi, được rồi, ta biết sai rồi!”
Các nhân viên hộ tống nói chuyện phiếm, đồng thời, nhân viên cũng vội vàng quay về bụi cỏ lau.
"Chưởng quầy, chưởng quầy, ta hỏi được rồi!"
"Mau nói, bọn họ tới từ đâu?"
Chưởng quầy rất ngạc nhiên vì nhân viên có thể hỏi ra lai lịch của đối phương dễ dàng như vậy.
Nhưng chỉ cần có thể nghe ngóng ra là được rồi.
“Thổ phỉ nói bọn họ đến từ núi Miêu Miêu, Đại đương gia tên là Đậu Nê Vạn!" Nhân viên trả lời.
"Núi Miêu Miêu? Đậu Nê Vạn?" Chưởng quầy sững sờ, sau đó quay đầu nhìn về lão đại tay chân phía sau lưng: "Lão Yêu, ngươi từng nghe nói đến nhân vật này chưa?"
“Chưa từng.” Lão đại tay chân cau mày nói: "Ta cũng chưa từng nghe tới núi Miêu Miêu!... Chưởng quầy, không phải tên này đang lừa chúng ta chứ?”
"Yêu gia, ta nào dám lừa gạt ngài, bọn họ thật sự nói như thế với ta!" Nhân viên sợ đến mức quỳ trên mặt đất.
"Ta tin ngươi cũng không dám” Lão đại tay chân nhìn qua nhân viên một chút, sau đó kéo chưởng quầy qua một bên, nhỏ giọng nói: "Chưởng quầy, ta cảm thấy hoặc là núi Miêu Miêu quá xa, chúng ta chưa từng nghe nói, hoặc là thổ phỉ lừa tên nhóc này."
"Ngươi cảm thấy khả năng nào lớn hơn?" Chưởng quầy hỏi.
“Ta cảm thấy hẳn là thổ phỉ lừa tên nhóc này, cái gì mà núi Miêu Miêu, Đậu Nê Vạn, nghe đã biết chính là thuận miệng bịa ra.
Lão đại tay chân liếc mắt nhìn kho lúa: 'Mà đám thổ phỉ này thật sự không đơn giản!"
"Sao lại không đơn giản?" Chưởng quầy nhíu mày hỏi.
Từ nhỏ lão đại của đám tay chân đã sinh ra ở ổ thổ phỉ, kinh nghiệm giang hồ cực kì phong phú, hơn nữa đã đi theo ông ta từ mười mấy năm trước, còn từng cứu mạng ông ta nhiều lần, cho nên chưởng quầy cực kỳ tin tưởng lão đại này.
Ông ta cũng rất coi trọng lời nhắc nhở của hắn.
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Mặc dù thân phận của nhân viên thấp, nhưng hôm nào cũng trà trộn vào thị trấn nhỏ, tin tức cực kỳ linh thông.
Thế nhưng hắn vắt hết óc suy nghĩ một loạt, cũng không nghĩ ranúi Miêu Miêu là nơi nào, càng không nghĩ ra được Đậu Nê Vạn là ai?
Nhưng không sao, chỉ cần hỏi ra lai lịch của thổ phỉ, nhiệm vụ của hắn coi như đã hoàn thành.
Thế là nhân viên vái chào các nhân viên hộ tống rồi quay người đi.
"Đội trưởng, cái gì mà Đậu Nê Vạn, núi Miêu Miều, cái tên này của ngài cũng quá qua loa nhỉ?"
Một nhân viên hộ tống trêu ghẹo.
"Hai cái tên này cũng không phải do ta lấy, là Lương ca truyền lời kêu ta nói như vậy." Đội trưởng vừa cười vừa nói: "Dù sao cũng chỉ là tùy tiện đuổi một chút, tên gì có quan trọng không?”
Với kinh nghiệm của các nhân viên hộ tống, liếc mắt một cái đã nhìn ra nhân viên là người mà kho lúa phái tới để tìm hiểu tin tức.
Trước khi xuất phát, Trương Lương cũng đã đoán được, cho nên tùy tiện lấy một cái tên.
"Đối phương đã phái người đến tìm hiểu tin tức, lúc nào cũng có thể phát động công kích, tất cả lên tinh thần!"
Đội trưởng nhân viên hộ tống dặn dò.
"Đội trưởng, cứ yên tâm đi, chuẩn bị xong hết rồi, chỉ chờ bọn họ đến thôi!"
"Đội trưởng, chỉ là mấy tên trộm, có gì cần chuẩn bị chứ? Bọn họ dám đến, ông đây sẽ không cho tên nào chạy đi được!"
Các nhân viên hộ tống, có người sắc mặt trịnh trọng, cũng có người dửng dưng.
"Tiên sinh từng nói trên lớp, chiến lược phải xem thường đối thủ, nhưng trên phương diện chiến thuật thì phải tuyệt đối coi trọng đối thủ, dù đối phương chỉ có một người mù, người thọt, chúng ta cũng phải xốc tinh thần!"
Đội trưởng nhân viên hộ tống lạnh giọng nói: "Đừng vì kẻ địch là binh lính tư nhân mà coi thường bọn họ, đại quân Đảng Hạng mấy trăm ngàn quân cũng không thể giết chết chúng ta, các ngươi đừng để lật thuyền trong mương, chết trong tay mấy tên ranh con!"
“Đội trưởng, ta biết, vừa rồi ta chỉ thuận miệng nói như vậy thôi!"
"Thuận miệng nói cũng không được, nếu để cho chính trị viên nghe được, xem chính trị viên dạy dỗ ngươi như nào!". Truyện Tiên Hiệp
"Được rồi, được rồi, được rồi, ta biết sai rồi!”
Các nhân viên hộ tống nói chuyện phiếm, đồng thời, nhân viên cũng vội vàng quay về bụi cỏ lau.
"Chưởng quầy, chưởng quầy, ta hỏi được rồi!"
"Mau nói, bọn họ tới từ đâu?"
Chưởng quầy rất ngạc nhiên vì nhân viên có thể hỏi ra lai lịch của đối phương dễ dàng như vậy.
Nhưng chỉ cần có thể nghe ngóng ra là được rồi.
“Thổ phỉ nói bọn họ đến từ núi Miêu Miêu, Đại đương gia tên là Đậu Nê Vạn!" Nhân viên trả lời.
"Núi Miêu Miêu? Đậu Nê Vạn?" Chưởng quầy sững sờ, sau đó quay đầu nhìn về lão đại tay chân phía sau lưng: "Lão Yêu, ngươi từng nghe nói đến nhân vật này chưa?"
“Chưa từng.” Lão đại tay chân cau mày nói: "Ta cũng chưa từng nghe tới núi Miêu Miêu!... Chưởng quầy, không phải tên này đang lừa chúng ta chứ?”
"Yêu gia, ta nào dám lừa gạt ngài, bọn họ thật sự nói như thế với ta!" Nhân viên sợ đến mức quỳ trên mặt đất.
"Ta tin ngươi cũng không dám” Lão đại tay chân nhìn qua nhân viên một chút, sau đó kéo chưởng quầy qua một bên, nhỏ giọng nói: "Chưởng quầy, ta cảm thấy hoặc là núi Miêu Miêu quá xa, chúng ta chưa từng nghe nói, hoặc là thổ phỉ lừa tên nhóc này."
"Ngươi cảm thấy khả năng nào lớn hơn?" Chưởng quầy hỏi.
“Ta cảm thấy hẳn là thổ phỉ lừa tên nhóc này, cái gì mà núi Miêu Miêu, Đậu Nê Vạn, nghe đã biết chính là thuận miệng bịa ra.
Lão đại tay chân liếc mắt nhìn kho lúa: 'Mà đám thổ phỉ này thật sự không đơn giản!"
"Sao lại không đơn giản?" Chưởng quầy nhíu mày hỏi.
Từ nhỏ lão đại của đám tay chân đã sinh ra ở ổ thổ phỉ, kinh nghiệm giang hồ cực kì phong phú, hơn nữa đã đi theo ông ta từ mười mấy năm trước, còn từng cứu mạng ông ta nhiều lần, cho nên chưởng quầy cực kỳ tin tưởng lão đại này.
Ông ta cũng rất coi trọng lời nhắc nhở của hắn.
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Đánh giá:
Truyện Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Story
C2811: Đội trưởng
10.0/10 từ 34 lượt.