Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C2276: Nhìn thấy kim phi đi tới
Sau khi chia tay Cửu công chúa, Quan Hạ Nhi và Bắc Thiên Tầm, Kim Phi lên ngựa dưới ánh mắt đưa tiễn của dân làng, dẫn đội cận vệ và Nhuận Nương đi thẳng đến núi Thiết Quán.
Dưới chân núi Thiết Quán, nữ công nhân xếp thành một đội ngũ hình vuông ngay ngắn, đứng trên bãi đất trống.
Bây giờ núi Thiết Quán có tổng cộng mấy nghìn nữ công nhân, ngoại trừ những người tuổi già sức yếu, còn lại trên cơ bản đều tham gia đội hộ vệ, mỗi ngày đều tiến hành huấn luyện.
Nhưng để đề phòng có người lại đánh lén vào làng và khả năng vận tải của Trấn Viễn số 2 bị hạn chế, Tả Phi Phi cũng không mang tất cả các nữ công nhân đi, mà chỉ dẫn theo hai nghìn người.
Mấy nghìn người còn lại thì tiếp tục ở lại trên núi, không những để đảm bảo xưởng xà phòng thơm vẫn hoạt động bình thường, mà còn để đề phòng nhỡ làng lại gặp nguy hiểm lần nữa, mọi người cũng có thể tiến hành giúp đỡ nhanh nhất có thể.
Nhìn thấy Kim Phi đi tới, Tả Phi Phi lập tức quay ngựa lại đón người!
Cô ấy đặt tay phải lên ngực, chào Kim Phi bằng một nghi thức trong quân đội: "Trung đoàn đầu tiên của núi Thiết Quán đã tập hợp xong, mời ra chỉ thị!"
Các nữ công nhân bình thường đi làm đều được chia thành từng phân xưởng và tiểu đội, nhưng khi huấn luyện và ra chiến trường, vì để thuận tiện cho việc chỉ huy, họ cũng sẽ bị sắp xếp theo cách phân chia của tiểu đội, trung đội, đại đội, tiểu đoàn, trung đoàn như tiêu cục và quân Trấn Viễn để tiện cho việc chỉ huy và chiến đấu.
Lúc này, đi theo Tả Phi Phi để giúp đỡ thành Du Quan chính là trung đoàn quân Nương Tử đầu tiên của núi Thiết Quán, cũng là trung đoàn có sức chiến đấu cực mạnh và kinh nghiệm rất phong phú.
Mặc dù chỉ có hai nghìn người, nhưng tiếp viện của họ đã sớm được đưa đến bến tàu, cho nên hai nghìn người này không bao gồm những vũ khí phụ trợ hậu cần linh tinh, hầu như tất cả đều là vũ khí chiến đấu.
Ngay cả binh lính nấu ăn cũng đã được chọn ra, không chỉ biết nấu ăn, mà còn có thể cầm cung nỏ để chiến đấu.
Lúc Tả Phi Phi báo cáo với Kim Phi, những nữ công nhân khác cũng quay đầu nhìn qua.
Thật ra Kim Phi cảm thấy Tả Phi Phi làm hơi trang trọng quá mức, vốn còn muốn trêu ghẹo mấy câu, nhưng nhìn thấy ánh mắt của các nữ công nhân, Kim Phi lập tức xóa bỏ ý nghĩ trong đầu này đi.
Có lẽ đây là tác dụng của nghỉ lễ nhỉ.
Lúc một người nghiêm túc, có thể không có vấn đề gì, nhưng khi hai nghìn người cùng nghiêm túc thì bâu không khí sẽ trở nên trang trọng và nghiêm túc.
Lúc này Kim Phi nhìn các nữ công nhân thì đã cảm thấy như thế.
Từ ánh mắt của các nữ công nhân có thể thấy được răng họ rất coi trọng lần ra trận này, thậm chí đã chuẩn bị tốt tỉnh thần sẽ chết trên chiến trường.
Kim Phi cũng bị ảnh hưởng, thái độ cũng không tự chủ được trở nên nghiêm túc.
Y đặt tay phải lên ngực, chào Tả Phi Phi bằng một cái chào theo nghỉ thức quân đội của Đại Khang, trầm giọng nói: "Đi thôi!"
“Vâng!”
Tả Phi Phi quay đầu ngựa lại, giơ tay về phía các nữ công nhân: "Đi thôi!"
Trước đó phần lớn ngựa chiến đấu thu được đều bị phân chia tới chiến trường, không có cách nào phát cho mỗi nữ công nhân một con, chỉ có nữ công nhân giữ vị trí trung đội trưởng trở lên mới có tư cách cưỡi ngựa, còn những nữ công nhân khác đều là đi bộ.
Theo tiếng ra lệnh của Tả Phi Phi, ba nhóm nữ công nhân đồng loạt chạy chậm trên đường chính.
Trinh sát cưỡi ngựa chạy ở phía trước, vừa là để dò đường, vừa là để sơ tán dân chúng trên đường hoặc là đội buôn.
Mặc dù Tây Hà chỉ là một làng, nhưng vì có nhiều công xưởng tồn tại, cho nên nó nghiễm nhiên trở thành trung tâm kinh tế và thương mại quan trọng ở phía bắc Xuyên, trên đường chính vẫn còn có rất nhiều người buôn bán.
Nhưng khi phát hiện trinh sát mở đường đang dùng cờ đen của tiêu cục thì cho dù là người buôn bán hay dân chúng đều nhao nhao tránh đường.
Ở thời phong kiến, địa vị của người buôn bán cực kỳ thấp kém, nhưng sau khi Kim Phi với Cửu công chúa lên nắm quyền, bọn họ rất coi trọng việc buôn bán, chẳng những không phân biệt đối xử với người buôn bán, ngược lại còn khuyến khích dân chúng khi nào có thời gian rảnh rỗi sau vụ mùa thì đi buôn bán.
Không riêng gì người buôn bán, Kim Phi cũng rất coi trọng dân chúng, trên nhật báo Kim Xuyên đã từng đề cập rất nhiều lần về việc Kim Phi thường xuyên nhắc nhở Cửu công chúa là phải yêu quý dân chúng.
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác