Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
C2163: Cho nên tấn vương không vội
Cho nên Tấn vương không vội, sứ giả Đông Man càng không nóng vội.
Hắn ta giống như là về đến nhà mình vậy, tự nhiên kéo một chiếc ghế đẩu ở bên cạnh ra ngồi xuống, vẫy tay ra hiệu với cung nữ phía sau Tấn vương chuẩn bị chút đồ ăn nhẹ cho hắn ta. ngôn tình hoàn
Lần này đừng nói là Tấn vương, ngay cả tể tướng đứng ở bên cạnh cũng không nhìn được nữa, cau mày nói: "Sứ giả tiên sinh, đừng quên thân phận của ngươi! Bất kính với bệ hạ, hậu quả vô cùng nghiêm trọng!"
"Ồ, nghiêm trọng thế nào?"
Nhưng sứ giả Đông Man căn bản không chấp nhận thủ đoạn này, cười khẩy nói: "Có nghiêm trọng hơn việc phi thuyền của Kim Phi đến đất Tấn không?"
Thật ra, sứ giả Đông Man đã lén lút đến đất Tấn một thời gian, nhưng hắn ta không đến gặp Tấn vương ngay mà chọn †ìm những thủ lĩnh của tàn quân Đông Man đã đã đầu hàng Tấn vương, ra lệnh cho các thủ lĩnh xúi giục Tấn vương tấn công thành Vị Châu.
Tấn vương cũng lo lắng Phạm tướng quân sẽ dựa vào Kim Phi cho nên đã đồng ý ngay.
Nhưng mục đích ban đầu của Tấn vương là tù binh quân Phạm Gia, sau đó thuyết phục Phạm tướng quân cùng ông ta chiến đấu chống lại Kim Phi, vì vậy, trước khi liên quân Tấn Man tấn công thành Vị Châu, Tấn vương đã từng dặn dò mấy lần, cố gắng không được làm hại Phạm tướng quân.
Khi đó, tàn quân Đông Man đã đồng ý, nhưng ai ngờ việc đầu tiên bọn họ làm sau khi phá thành là giết chết Phạm tướng quân.
Khi biết tin Tấn vương đã rất tức giận, nhưng sự việc đã xảy ra rồi nên nói gì cũng đều đã muộn.
Bất kể người giết chết Phạm tướng quân là ai, quân Phạm Gia nhất định sẽ hận Tấn vương, để tránh những rắc rối về sau, Tấn vương chỉ có thể cắn răng hạ lệnh cho người của mình, để bọn họ hợp tác với người Đông Man tàn sát quân Phạm Gia.
Mọi việc Tấn vương làm đều giống như sứ thần Đông Man mong đợi.
Ngay cả khi Kim Phi có thể nhanh chóng biết được tin tức thành Vị Châu bị phá như vậy, cũng là do sứ thần Đông Man cố ý tạo ra.
Thật ra cho dù Kim Phi không phái người tới do thám, sứ giả Đông Man cũng sẽ chủ động phái người truyền tin đến Xuyên Thục.
Mục đích cơ bản của việc tốn công sức dàn dựng một cục diện lớn như vậy là để khiến cho Kim Phi phái binh đến chỉnh phạt Tấn vương.
Kim Phi đã không khiến sứ giả Đông Man thất vọng, sau khi biết tin thành Vị Châu bị phá, quả nhiên không thể chịu được mà phái người đến thành Vị Châu.
Đặc biệt là khi biết Kim Phi đã điều động lực lượng chủ lực của đội bay đến, sứ giả Đông Man vui mừng suýt nhảy cẵng lên.
Thật ra, trước khi lập kế hoạch, hắn ta đã điều tra rõ ràng thực lực thuộc hạ của Kim Phi.
Chủ lực của tiêu cục Trấn Viễn và quân Trấn Viễn đang tấn công đất Tần, cho nên để chinh phạt Tấn vương, đội ngũ có khả năng được Kim Phi phái ra cao nhất là đội bay.
Mà đội bay chính là mục tiêu của hắn ta.
Nhưng hắn ta không muốn tự mình ra tay cho nên hắn ta mới tìm đến Tấn vương.
Lúc này Tấn vương lo lăng về phi thuyền, chính là cơ hội tốt để hắn ta nâng cao điều kiện.
Tấn vương nheo mắt nhìn sứ giả Đông Man, trong lòng khẽ thở dài.
Ông ta biết, nếu đối phương nắm được sinh mệnh của mình, nhất định sẽ đòi hỏi nhiều.
Nhưng vấn đề cần giải quyết lúc này chính là phi thuyền, dù Tấn vương hiểu rõ những điều này, cũng không thể không hỏi: "Nói đi, các ngươi chuẩn bị đối phó với phi thuyền của Kim Phi như thế nào?"
"Đừng vội." Sứ giả Đông Man lắc đầu nói: "Vua bọn ta đã nói, chúng ta cũng không thể giúp đỡ không công, cho nên đã đưa ra vài điều kiện, bệ hạ đồng ý thì sẽ nói làm thế nào để đối phó với phi thuyền cũng không muộn!"
"Điều kiện gì?" Tấn vương hỏi. "Chỉ là vài điều đơn giản mà thôi, bệ hạ xem xong sẽ biết."
Sứ giả Đông Man vừa nói vừa lấy một phong thư từ trong tay ra ném lên bàn.
Thái giám không có ở đây, tể tướng tiến lên trước lấy phong thư, mở ra và đưa cho Tấn vương.
Nội dung trong thư không nhiều, chỉ có một trang thôi, nhưng sau khi Tấn vương xem xong, tức giận đến mức nổi gân xanh trên trán.
Ông ta đập mạnh phong thư lên bàn, trừng mắt nhìn sứ giả Đông Man và hét lên: "Vua của các ngươi điên rồi sao? Bảo trãm bỏ tiền và lương thực ra thì đã đành, vậy mà còn muốn trãm giúp các ngươi đánh thành Du Quan, muốn trẫm....."
Nói đến đây, Tấn vương tức giận không nói nên lời.
Bởi vì hai điều kiện phía sau, ông ta thực sự không thể nói ra miệng được!
Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác