Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc

Chương 949


Sáng hôm sau tỉnh dậy, Khâu Dương vờ như tối qua không có chuyện gì xảy ra.


Hai người rửa mặt xong thì quay về trường học. Trên đường đi, Tôn Dã Xuyên đột nhiên lên tiếng: “Khâu Dương, tôi hỏi cậu chuyện này, nếu chỉ là ảo giác của tôi, cậu đừng giận nhé.”


Khâu Dương giật mình, tim đập loạn xạ, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi hột.


Tôn Dịch Xuyên nói tiếp: “Tôi cảm thấy tối qua cậu hôn tôi. Tôi say quá, không phân biệt được đó là ảo tưởng hay là sự thật.”


Khâu Dương: “...”


Hắn thấy hổ thẹn, mâu thuẫn, hối hận... mọi loại cảm xúc đan xen vào nhau.


Để giữ được mối quan hệ bạn bè với Tôn Dã Xuyên sau này, hắn nên phủ nhận, hoặc nói rằng hắn say rượu không nhớ gì. Nhưng Khâu Dương không phải là kẻ dám làm không dám nhận.


Khâu Dương dứt khoát thẳng thắn: “Đúng! Tôi đã hôn cậu!”


Trong mắt Tôn Dã Xuyên là sự kinh ngạc tột độ, sự ngỡ ngàng không tin nổi.



Một lúc rất lâu sau, hắn mới nói: “Cậu chắc chắn là cũng say rồi.”


Hắn cố gắng tìm cho cả hai một lời giải thích dễ chấp nhận.


Nhưng lời đã nói ra đến mức này, Khâu Dương liền dám làm dám chịu tới cùng!


Cái thứ tình yêu bị đè nén, sự bất đắc dĩ, sự dày vò ấy đã khiến hắn khổ sở vô cùng.


Đặc biệt, khi nhìn Tôn Dã Xuyên cười ấm áp, dịu dàng với các cô gái khác, nó chẳng khác nào một con dao nhỏ đ.â.m thẳng vào tim hắn.


Thà rằng Tôn Dã Xuyên kết liễu hắn bằng một nhát dao, để hắn có thể hoàn toàn dứt bỏ thứ tình cảm này.


Khâu Dương nói lớn: “Tôi không say! Tôi thích cậu! Là tình yêu, không phải tình bạn!”


Tôn Dã Xuyên lùi lại một bước, ánh mắt không thể tin nổi.


Hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh: “Khâu Dương, tớ không hề biết cậu có khuynh hướng này… Tôi tôn trọng khuynh hướng của cậu, nhưng cậu đừng thích tôi. Tôi thích phụ nữ!”


Những lời này, đều nằm trong dự tính của Khâu Dương.



Bị từ chối không chút nhân nhượng, hắn lại cảm thấy bình tĩnh một cách lạ thường.


Một lát sau, Tôn Dã Xuyên nói tiếp: “Sau này chúng ta vẫn nên giữ quan hệ bạn bè thôi.”


Lời này chẳng khác nào một lời cảnh cáo nghiêm khắc, nhắc nhở Khâu Dương đừng bao giờ vượt quá giới hạn đó nữa.


Kể từ ngày hôm đó, mối quan hệ của hai người rõ ràng xa cách hẳn.


Khâu Dương muốn từ bỏ, muốn trở lại làm người bình thường, cố tình trốn tránh Tôn DịDãch Xuyên.


Đương nhiên, Tôn Dã Xuyên cũng không muốn tiếp tục vướng mắc với Khâu Dương, hắn cũng né tránh Khâu Dương.


Hai người không còn hẹn nhau đi đá bóng, leo núi, hay cùng tham gia các hoạt động thể thao nữa. Thậm chí, số lần gặp mặt cũng rất ít.


Suốt ba tháng, hai người không gặp nhau quá ba lần.


Trong khoảng thời gian này, có một nữ sinh trong lớp thích Khâu Dương, đã tỏ tình với hắn.


Khâu Dương thầm nghĩ, có lẽ hắn nên thử xem sao. Biết đâu, hắn thật sự là người bình thường, còn việc thích Tôn Dã Xuyên ban đầu chỉ là một ảo giác nhất thời.



Hắn nhận lời hẹn hò với cô gái kia, nhưng chuyện yêu đương này lại khiến hắn đau khổ.


Đừng nói là nắm tay hay hôn môi, ngay cả việc cô gái chủ động khoác tay hắn, hắn cũng cảm thấy bài xích và khó chịu.


Cuối tuần đó, lại có đồng học hẹn nhau đi leo núi.


Khâu Dương đã lâu không tham gia hoạt động chung nào của mọi người. Lần này, hắn quyết định mang theo bạn gái đi cùng.


Hắn cho rằng, nơi nào có hắn xuất hiện, Tôn Dã Xuyên sẽ không đến.


Nhưng ngày leo núi hôm đó, Tôn Dã Xuyên cũng đã tới.


Cũng giống như hắn, Tôn Dã Xuyên cũng dẫn theo một người bạn gái đi cùng.


Khâu Dương cùng Tôn Dã Xuyên giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà chào hỏi nhau, rồi cả hai giới thiệu bạn gái của mình.


Bạn gái của Tôn Dã Xuyên là một Hoa kiều mới về nước, dáng người không quá cao, nhưng diện mạo cũng được, nhất là đôi mắt ướt át, mỗi khi nhìn Tôn Dã Xuyên lại long lanh đưa tình. Chỉ có điều, cô nàng hơi kiều khí quá mức. Suốt dọc đường đi, cô ta lúc thì đòi uống nước, lát lại than mệt muốn nghỉ, chốc chốc lại muốn Tôn Dã Xuyên cõng mình…


Tôn Dã Xuyên tính cách ôn hòa, nên mặc kệ bạn gái sai bảo thế nào, hắn đều kiên nhẫn đáp ứng.



Khâu Dương thầm nghĩ, Tôn Dã Xuyên không chỉ thích phụ nữ, mà còn thích kiểu phụ nữ “đỏng đảnh” nhất trong số phụ nữ. Cái vẻ nũng nịu kiều kỳ này, phụ nữ bình thường chẳng mấy ai có được.


Vì hai người cứ chốc lát ngừng nghỉ, rồi lại làm trò này trò nọ, nên đương nhiên đã bị lạc lại phía sau.


Cả nhóm đã leo đến đỉnh núi và phải đợi họ gần một tiếng đồng hồ, hai người mới lật đật tới nơi. Mọi người tụ tập lại ăn uống, nghỉ ngơi, nói chuyện phiếm.


Đến lúc này, cô bạn gái của Tôn Dã Xuyên lại nảy ra sức lực, cô ta làm nũng với Tôn Dã Xuyên, đòi đi sang ngọn núi bên kia chơi.


Có người nhắc nhở: “Bên kia dốc lắm, hiểm trở, các cậu đừng qua đó.”


Nhưng cô nàng không chịu. Tôn Dã Xuyên tốt tính, lại chiều bạn gái nên đành chiều ý cô.


Cả nhóm vốn định nghỉ ngơi khoảng hai tiếng là xuống núi, nhưng vì chờ đợi hai người họ, mọi người lại nán lại thêm tận hai tiếng nữa.


Mặt trời từ từ ngả về Tây, mọi người muốn tranh thủ xuống đến chân núi trước khi trời tối hẳn. Thời gian đã gấp gáp, vậy mà Tôn Dã Xuyên và bạn gái vẫn chưa quay lại.


“Khâu Dương, cậu đi xem sao, gọi họ quay về đi. Sắp tối rồi, phải xuống núi thôi,” một anh học trưởng lên tiếng.


Khâu Dương đứng dậy, đi được vài chục mét thì thấy cô bạn gái của Tôn Dã Xuyên đang hoảng loạn tột độ chạy tới.


Khâu Dương linh tính mách bảo, Tôn Dã Xuyên đã xảy ra chuyện.


Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc Story Chương 949
10.0/10 từ 21 lượt.
loading...