Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc

Chương 931


Hướng Niệm tiếp tục: “Vấn đề xu hướng tính d.ụ.c của Khâu Dương không phải một trận đòn roi hay lời mắng c.h.ử.i có thể thay đổi được. Nếu có thể thay đổi, anh ấy đã tự điều chỉnh từ lâu rồi. Nếu đây là một chuyện không thể thay đổi…”


Hướng Niệm dừng lại, nhìn thẳng vào ánh mắt phức tạp của hai vị phụ huynh. “Chú Khâu, dì Dương, nếu người cứ nhất quyết ép Khâu Dương phải tìm một người phụ nữ kết hôn, anh ấy sẽ còn đau khổ hơn nữa.”


Vu Gia Thuận và Triệu Nhược Trúc đồng thời nhìn sang Khâu Đại Huy và Dương Phương. Hai người họ cụp mắt, không biết đang suy tính điều gì.


“Những người ngoài kia có thể chỉ trích, trào phúng Khâu Dương và Tôn Dã Xuyên, nhưng chúng ta là bạn bè, là người thân của Khâu Dương. Cho dù không thể ủng hộ, thì ít nhất cũng đừng làm tổn thương anh ấy thêm.”


“Thưa chú dì, cháu hiểu rằng Khâu Dương là niềm kỳ vọng duy nhất của hai người. Xảy ra chuyện này, anh ấy không thể nối dõi tông đường, lại còn làm mất thể diện của gia đình. Hai người nghĩ chuyện này là đồi phong bại tục, là ô nhục, thậm chí là tội ác, ngang với việc vi phạm pháp luật. Nhưng với chúng cháu, đây không phải là tội lỗi gì cả. Khâu Dương chỉ là khác biệt với chúng ta, anh ấy chỉ thích người đồng giới mà thôi.”


Triệu Nhược Trúc nhíu mày rồi lại giãn ra.



Thật ra, nghĩ kỹ lại, lời Niệm Niệm nói cũng có lý. Khâu Dương cũng đâu muốn thích đàn ông, nhưng hắn không thể làm khác được. Hơn nữa, việc thích đàn ông cũng đâu phải là chuyện phạm pháp, làm hại người khác.


Có lẽ vì chuyện không xảy ra trên người con mình, nên vợ chồng nhà họ Vu càng dễ bị thuyết phục hơn. Vu Gia Thuận cũng đã bị thuyết phục đôi chút.


Vu Hướng Niệm chớp mắt với bố mình một cái, tiếp tục: “Chuyện này bị làm ầm ĩ lên như vậy là do có người cố tình hãm hại. Tin đồn vô căn cứ sau khi miệng truyền miệng lại trở thành một chuyện kinh khủng. Thật ra, Khâu Dương và Tôn Dã Xuyên ở bên ngoài vẫn rất khắc chế, rất giữ gìn hình ảnh.”


Vu Gia Thuận thầm nghĩ: Nói cũng đúng ! Ông đã cùng Khâu Dương, Tôn Dã Xuyên ăn cơm bao nhiêu lần mà cũng không hề phát hiện ra hai người họ có ‘mờ ám’ gì.”


Vu Hướng Niệm sau đó kể lại chuyện Khâu Dương bị đồng nghiệp cạnh tranh chức chủ nhiệm, dẫn đến việc bị hãm hại.


Vu Gia Thuận đập mạnh vào đùi: “Còn có chuyện này nữa sao?!”


Cả đời ông luôn sống quang minh lỗi lạc, ghét nhất những kẻ dùng thủ đoạn hèn hạ để hại người khác.



Khâu Đại Huy và Dương Phương gần như đã bị Niệm Niệm thuyết phục, ông còn chen ngang vào làm gì, chỉ tổ phá đám!


Vu Hướng Niệm lại chớp mắt với Vu Gia Thuận lần nữa, rồi nói tiếp: “Bốn người trẻ tuổi chúng cháu ở đây có thể tôn trọng xu hướng của họ, bên ngoài cũng có rất nhiều người trẻ tuổi có thể thấu hiểu điều đó. Thời đại đang thay đổi, những người được giáo d.ụ.c ngày càng nhiều, xã hội của chúng ta rồi sẽ trở nên cởi mở và bao dung hơn. Có lẽ chỉ vài năm nữa thôi, những người như Khâu Dương sẽ không còn bị mọi người nhìn bằng ánh mắt khác thường nữa, không cần phải chịu sự phán xét của xã hội và đạo đức.”


“Chú dì, chúng cháu đều biết hai bác chỉ hy vọng Khâu Dương hạnh phúc, và Khâu Dương cũng hiểu điều đó. Nhưng hạnh phúc Khâu Dương mong muốn lại đang đi ngược lại với hạnh phúc mà hai người nghĩ. Hai người và Khâu Dương hãy cùng bình tĩnh vài ngày, suy nghĩ thật kỹ, rồi hãy ngồi lại nói chuyện với nhau một cách thật cởi mở. Bất kỳ chuyện gì cũng sẽ có cách giải quyết. Đừng vì chuyện này mà đ.á.n.h mắng Khâu Dương nữa, cũng đừng làm tổn thương sức khỏe của mình.”


Vu Hướng Niệm nói xong, cả phòng khách rơi vào một khoảng im lặng thật lâu.


Mọi người đều bị lời nói của Vu Hướng Niệm chấn động hoặc làm cho xúc động.


Cảm xúc Khâu Đại Huy và Dương Phương lúc này rất phức tạp, vừa xúc động vừa thương cảm, cảm giác phẫn nộ đã giảm đi rất nhiều.


Vu Gia Thuận đắc ý nhướng nhướng mày. Con gái ông quả nhiên là quan ngoại giao tài giỏi, lời nói có sách mách có chứng, thật sự là quá thuyết phục!



Trình Cảnh Mặc cũng cảm thấy tự hào vô cùng. Mặc dù anh luôn biết Vu Hướng Niệm rất lợi hại, rất có tài thuyết phục người khác, nhưng đêm nay, chứng kiến cô lập luận sắc bén và chân thành như vậy, anh cũng không khỏi rưng rưng cảm động .


“Hay lắm!”


Đột nhiên âm thanh vang lên, mạnh mẽ phá vỡ sự tĩnh lặng.


Vu Gia Thuận và Triệu Nhược Trúc đồng thời trừng mắt nhìn sang.


Vu Hướng Dương vừa mới định vỗ tay tán thưởng thì khựng lại ngay tức khắc, miệng cũng mím chặt. Lần đầu tiên, hắn thấy cô em gái này nói chuyện có "trình độ" như vậy, cho nên mới buột miệng tán thưởng một câu.


Vu Gia Thuận liếc mắt, thu hồi tầm nhìn, đoạn hắng giọng: “Lão Khâu này, tôi thấy lời Niệm Niệm nói cũng có phần đúng. Chuyện của Khâu Dương, với những người già cằn cỗi như chúng ta thì đúng là khó mà chấp nhận được, nhưng suy nghĩ của lớp trẻ bây giờ khác với mình nhiều rồi.”


Khâu Đại Huy không mảy may đáp lại Vu Gia Thuận.


Vu Gia Thuận lại tiếp lời: “Anh có dạy dỗ con cái thì cũng dạy dỗ thôi, đừng nặng tay quá. Dù gì cũng là cha con, có chuyện gì mà không thể ngồi xuống nói chuyện cho đàng hoàng? Bạo lực không giải quyết được vấn đề đâu, cứ hòa bình thương lượng là tốt nhất.”



Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc Story Chương 931
10.0/10 từ 21 lượt.
loading...