Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc
Chương 757
Ngô Hiểu Phong không thể hiểu nổi, so với những ông chủ lớn khác hút t.h.u.ố.c phiện, cờ b.ạ.c này nọ, hắn chỉ là ăn ngon ở tốt, b.a.o n.u.ô.i vài người phụ nữ để giải quyết sự trống rỗng, cô đơn, Ngô Hiểu Mẫn cần gì phải làm quá lên như thế?!
Họ kiếm được nhiều tiền như vậy, chẳng phải là để đổi lấy niềm vui sao? Con người chỉ sống có một đời, cứ chăm chăm kiếm tiền, cái này không được hưởng, cái kia không được hưởng, thì ý nghĩa kiếm tiền của họ là gì?
Một tuần sau, ở Bắc Kinh, Ngô Hiểu Mẫn biết Ngô Hiểu Phong lại đưa năm người phụ nữ kia về nhà. Cô ta tức giận đến mức hận không thể đuổi hắn ra khỏi công ty ngay lập tức, để hắn phải tay trắng rời nhà, quay trở về làm thằng nông dân bán mặt cho đất bán lưng cho trời, cả đời nghèo kiết xác.
Nhưng chưa kịp nghĩ ra cách trừng trị Ngô Hiểu Phong, công ty ngoại thương của cô ta đã gặp vấn đề.
Toàn bộ hàng hóa xuất nhập khẩu của công ty đều bị niêm phong. Cô ta cho người đi hỏi thăm tình hình thì được biết là quyết định của Tân Cục trưởng, còn nguyên nhân thì không rõ.
Ngô Hiểu Mẫn lập tức vội vàng tìm hiểu thông tin về vị Tân Cục trưởng này. Người này tên là Tôn Dã Xuyên, đã du học và công tác nhiều năm ở nước ngoài.
Ngô Hiểu Mẫn là người có tính cảnh giác rất cao, vừa nghe đến nước ngoài liền nghĩ liệu có phải người này quen biết Vu Hướng Niệm không? Có phải Vu Hướng Niệm đang đứng đằng sau giật dây không?
Tìm hiểu kỹ hơn, thì Tôn Dã Xuyên là người Thượng Hải, đã ở A quốc gần mười năm, mới trở về năm ngoái.
Ngô Hiểu Mẫn nghĩ đi nghĩ lại, lần trước Vu Hướng Niệm đi M quốc, hai người hẳn là không quen biết.
Vậy vô duyên vô cớ niêm phong hàng của công ty cô ta, rốt cuộc là vấn đề nằm ở đâu?
Ngô Hiểu Mẫn không tìm được nguyên nhân, chỉ đành gọi điện thoại hỏi Ngô Hiểu Phong.
Hắn hay đi lo lót quan hệ, không biết đã từng tiếp xúc với người tên Tôn Dã Xuyên này chưa?
Ngô Hiểu Phong nhận được điện thoại của cô em gái thì vô cùng bực bội: "Cô có năng lực như vậy, tự mình giải quyết là được, tìm tôi làm gì?"
Ngô Hiểu Mẫn cũng không còn kiên nhẫn: "Anh đừng có giả vờ giả vịt với tôi! Tôi hỏi anh, anh có đắc tội với hắn ta không?"
Ngô Hiểu Phong hỏi ngược lại: "Tôi đắc tội gì với hắn?"
Tôn Dã Xuyên còn chưa cho hắn bước chân vào cửa, hắn làm sao mà đắc tội được?
Ngô Hiểu Mẫn chất vấn hắn: "Anh không đắc tội, thì tại sao hắn ta vô cớ niêm phong hàng của chúng ta?!"
"Cô đi hỏi hắn ta đi!"
Nhiều năm như vậy, mọi chuyện trong công ty đều do Ngô Hiểu Mẫn chỉ đâu đ.á.n.h đó, chưa từng có ai dùng cái giọng điệu này mà nói chuyện với cô ta.
Ngô Hiểu Mẫn nghe xong nổi trận lôi đình: "Ngô Hiểu Phong, anh không muốn làm nữa đúng không? Anh còn tiếp tục thế này, tôi sẽ khiến anh không lấy được một xu, cút ra khỏi công ty!"
Ngô Hiểu Phong càng lúc càng nóng máu, "Bang" một tiếng cúp điện thoại.
Nói gì thì nói, hắn cũng là anh ruột của cô ta, cả trước mặt lẫn sau lưng đều không cho hắn chút thể diện nào. Hắn đã bôn ba vất vả vì công ty bao nhiêu năm nay, bây giờ cô ta lại muốn đá hắn ra ngoài sao?
Ngô Hiểu Phong nghĩ, hắn phải ra tay trước, đi trước một bước so với Ngô Hiểu Mẫn, để nắm giữ quyền lực trong công ty.
Chỉ cần công ty do hắn định đoạt, hắn xem Ngô Hiểu Mẫn còn dám lên mặt dạy đời nói chuyện với hắn như vậy nữa không.
Ngô Hiểu Phong đã quyết là làm ngay, lập tức mua vé tàu về Bắc Kinh.
Trước khi đi, hắn còn dặn dò thuộc hạ phải giữ bí mật, để mọi người đều nghĩ rằng hắn vẫn còn đang ở Tấn Thành.
Ngô Hiểu Phong phải mất hai ngày mới quay trở về Bắc Kinh.
Trong hai ngày này, Ngô Hiểu Mẫn nhờ người chạy khắp nơi tìm kiếm quan hệ, nhưng tất cả đều bị Tôn Dã Xuyên cự tuyệt thẳng thừng. Ngô Hiểu Mẫn trong lòng như lửa đốt. Lô hàng bị giữ lại một ngày là công ty chịu thiệt hại một khoản khổng lồ.
Ngô Hiểu Phong về đến nơi, nhà cũng chưa kịp về, đã vội vã chuẩn bị một ít quà cáp rồi đi tìm Tôn Dã Xuyên. Đương nhiên, lại giống lần trước, hắn bị chặn lại ở ngoài cửa.
Ngô Hiểu Phong nghĩ nghĩ, bèn tìm đến vị Cục trưởng tiền nhiệm để thông qua mối quan hệ này mà gặp được Tôn Dã Xuyên.
Lần này hắn tuy đã bước chân được vào cửa, nhưng Tôn Dã Xuyên vẫn giữ thái độ chí công vô tư, một chút cũng không nể mặt, còn trả lại hết toàn bộ quà cáp Ngô Hiểu Phong mang tới.
Ngô Hiểu Phong vốn là tay chuyên chạy chọt, lo lót bao nhiêu năm, đã sớm đúc kết được kinh nghiệm đối phó với giới quan chức.
Nếu Tôn Dã Xuyên thực sự cương trực, thanh liêm như vậy, thì đã chẳng vô duyên vô cớ niêm phong hàng của hắn. Tên này làm thế, chẳng qua là muốn vòi vĩnh một thứ gì đó thôi! Hắn chỉ đang giả bộ làm màu cho mọi người xem đấy thôi!
Ngày hôm sau, Ngô Hiểu Phong một mình tay không đến tìm Tôn Dã Xuyên.
Hắn mở lời bằng một tràng than thân trách phận, kể lể công ty làm ăn không dễ, rồi lại bày tỏ chân tình rằng từ nay về sau hắn nguyện ý làm cánh tay đắc lực, làm tùy tùng cho Tôn Dã Xuyên.
Cuối cùng, Tôn Dã Xuyên cũng xuôi lòng: “Ngày mai anh mang hồ sơ lô hàng đó đến cơ quan để chúng tôi duyệt lại. Nếu thủ tục hợp pháp, hợp quy, lô hàng đó sẽ được giải phong.”
Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc
                    Đánh giá:
                    
                         Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc
                        Story
                        Chương 757
                    
                    10.0/10 từ 21 lượt.
                        Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc
                        Story
                        Chương 757
                    
                    10.0/10 từ 21 lượt.
            