Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc

Chương 718


Vu Hướng Dương trở lại đơn vị. Trình Cảnh Mặc thấy hắn có vẻ thất thần, liền hỏi: “Tối qua có chuyện gì vậy? Nửa đêm đồng chí liên lạc viên đến báo có điện thoại, cậu đi nghe rồi mất hút luôn.”


Vu Hướng Dương có vẻ bồn chồn, nói: “Nhà khách Hạ Thanh Vân ở bị trộm, mất đồ của mấy vị khách, cô ta suýt bị làm hại.”


Trình Cảnh Mặc nhíu mày: “Cô ta làm sao biết số điện thoại của đơn vị mình?”


“Cậu hỏi tôi, tôi biết hỏi ai đây?” Vu Hướng Dương hơi bực bội, “Cô ta khóc lóc t.h.ả.m thiết qua điện thoại, nhờ tôi qua đó giúp. Tôi cũng không tiện không đi.”


“Tôi chỉ hỏi thôi, có nói gì cậu đâu mà cậu giận,” Trình Cảnh Mặc cười nói.


Là một người lính, với thân phận và tính cách của Vu Hướng Dương, hắn không thể khoanh tay đứng nhìn khi người khác gặp nạn. Trình Cảnh Mặc hiểu điều đó.


“Ôi!” Vu Hướng Dương càng thêm cáu kỉnh, “Hỏng là hỏng ở chỗ Ôn Thu Ninh cũng ở nhà khách đó! Cô ấy nhất định đã hiểu lầm quan hệ của tôi và Hạ Thanh Vân rồi!”



Nếu không hiểu lầm, cô đã không vội vàng trả phòng ngay trong đêm như thế.


Trình Cảnh Mặc vỗ vai hắn, nói: “Cậu có bực mình bây giờ cũng vô ích. Chờ về nhà hỏi Niệm Niệm xem cô ấy đang ở đâu, rồi tìm đến giải thích cho rõ ràng.”


“Cũng chỉ có thể làm vậy thôi,” Vu Hướng Dương thở dài.


Nhưng người tính không bằng trời tính, kế hoạch đã bị thay đổi. Vu Hướng Dương và đồng đội nhận được lệnh khẩn cấp, họ phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ vào ngày Chủ nhật và dự kiến phải mất khoảng mười ngày mới hoàn thành.


Hôm nay là thứ Bảy. Vào buổi trưa, Vu Hướng Dương lại nhận được cuộc gọi từ Hạ Thanh Vân.


Qua điện thoại, Hạ Thanh Vân nói rằng toàn bộ tiền bạc của cô ta đã bị kẻ gian lấy trộm. Hiện tại, cô ta không có tiền ăn cơm, không có chỗ ở, thậm chí không có tiền để về nhà, nên cô ta muốn mượn hắn một chút.


Buổi chiều, sau khi tan ca, Vu Hướng Dương liền ghé qua nhà khách.


Hạ Thanh Vân đã đợi sẵn ở cửa tầng một. Vu Hướng Dương vừa bước vào sân trước của nhà khách, cô ta đã vội vã chạy đến đón.



“Vu Hướng Dương, tôi đợi anh lâu lắm rồi.” Hạ Thanh Vân đứng trước mặt hắn, ngước khuôn mặt liếc mắt đưa tình nhìn hắn.


Vu Hướng Dương không hề nhìn vào mắt cô ta, hắn đáp lời: “Tôi phải đợi tan ca mới có thể đến đây được.”


Hạ Thanh Vân ra vẻ đáng thương vô cùng: “Xin lỗi, lại làm phiền anh rồi. Tôi ở Bắc Kinh không quen biết ai cả, chỉ đành tìm đến anh thôi.”


Vu Hướng Dương móc tiền từ trong túi ra, đưa cho cô ta: “Đây là hai trăm đồng, có đủ cho cô dùng không?”


Hạ Thanh Vân mừng rỡ nhận lấy tiền: “Đủ rồi, tôi nhất định sẽ trả lại cho anh. Tôi dự định mấy hôm nữa sẽ về nhà một chuyến, rồi sau đó mới quay lại đây. Lúc đó tôi sẽ gửi trả anh.”


Vu Hướng Dương gật đầu: “Được. Tôi phải đi đây, cô tự mình cẩn thận một chút.”


“Tôi đang định ra ngoài ăn cơm, chúng ta đi cùng nhau nhé.”


Hai người đi ra khỏi nhà khách. Đến lúc này, Hạ Thanh Vân mới hỏi: “Vu Hướng Dương, tôi muốn đổi sang nhà khách khác ở, ngày mai anh có thể đến giúp em dọn hành lý một chút không?”



“A?” Hạ Thanh Vân ra vẻ vô cùng tiếc nuối: “Chừng nào anh mới về?”


“Không rõ.”


Hai người đi đến ngã tư thì chia tay. Vu Hướng Dương vội vã về nhà để hỏi Vu Hướng Niệm về chuyện của Ôn Thu Ninh.


Còn Hạ Thanh Vân thì lại thấy vô cùng sung sướng.


Việc cô ta muốn đổi nhà khách là vì lo sợ Vu Hướng Dương sẽ gặp gỡ người phụ nữ kia. Giờ Vu Hướng Dương phải đi làm nhiệm vụ, vậy là cô ta không cần phải lo lắng gì nữa rồi.


Ôn Thu Ninh đang ngồi đọc sách trong phòng. Nghe thấy ba chữ "Vu Hướng Dương", tim cô bỗng đập nhanh hơn hẳn.


Cô bước đến bên cửa sổ nhìn xuống dưới, liền thấy Hạ Thanh Vân đang vui vẻ nói gì đó với Vu Hướng Dương trong sân. Sau đó, Vu Hướng Dương lấy tiền từ túi đưa cho cô ta, rồi cả hai cùng nhau bước ra ngoài.


Ôn Thu Ninh nhìn bóng dáng hai người dần dần khuất xa, lòng chợt thất thần.



Nhìn thời gian này, Vu Hướng Dương chắc hẳn vừa tan ca là đã vội vàng chạy đến đây. Hai người họ hẳn là đi ra ngoài ăn cơm, hẹn hò rồi.


Về đến nhà, Vu Hướng Dương liền hỏi Vu Hướng Niệm: “Em có biết Ôn Thu Ninh đang ở nhà khách nào không?”


“Em không biết, em còn chưa gặp mặt cô ấy mà.” Vu Hướng Niệm nói: “Thứ Hai em sẽ hỏi cô ấy, rồi nói cho anh biết.”


Vu Hướng Dương không nói gì thêm, vì thế Vu Hướng Niệm tự nhiên cũng không biết chuyện xảy ra ngày hôm qua.


Ngày hôm sau, Trình Cảnh Mặc và Vu Hướng Dương đều lên đường làm nhiệm vụ.


Đương nhiên, kế hoạch Chủ nhật sẽ đến nhà họ Tống để thăm hỏi của Ôn Thu Ninh cũng không thực hiện được.


Đến thứ Hai, Ôn Thu Ninh và Vu Hướng Niệm đều quay trở lại đơn vị làm việc.


Mấy năm nay, quan hệ của nước ta và một số nước phương Tây đã có những bước phát triển vượt bậc, hai bên đã đạt được rất nhiều dự án hợp tác.


Những thành tựu này phần lớn là nhờ vào sự nỗ lực của Đại sứ quán trú tại nước ngoài. Vu Hướng Niệm và Ôn Thu Ninh đều được nhận phần thưởng Huân chương Lao động hạng Ba.


Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc Story Chương 718
10.0/10 từ 21 lượt.
loading...