Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc

Chương 659


Thấy ngon ăn, lão Trương lại đến chơi thêm vài lần vào những ngày nghỉ sau. Có thua có thắng, nhưng không đáng kể, nên lão Trương xem việc này như một thú vui giải khuây mỗi khi rảnh rỗi.


Sau khoảng bốn, năm tháng, vận may của lão Trương bỗng nhiên bùng nổ, ông ta liên tiếp thắng đậm nhiều ván lớn. Trong hơn hai tháng tiếp theo, lão Trương cứ hễ chơi là thắng. Ngay cả những con bạc kỳ cựu ở đó cũng phải nể phục và muốn học hỏi bí quyết của ông ta.


Lão Trương cảm thấy tự tin vô cùng. Ông ta còn tự tin chia sẻ "bí quyết thắng bạc" với những người khác. Sau khi nghe xong, những con bạc xung quanh đều giơ ngón tay cái thán phục. Nửa đời người sống tầm thường, giờ đây lòng hư vinh của lão Trương được thỏa mãn tột cùng trước mặt đám đông.


Kể từ đó, lão Trương tràn đầy tự tin, bắt đầu tăng mức cược lên, và quả nhiên, ông ta lại tiếp tục thắng thêm vài ván nữa. Lão Trương nghĩ đây là một cách kiếm tiền nhanh chóng, nên muốn tranh thủ lúc vận may còn ở lại mà kiếm thật nhiều tiền. Ông ta cược ngày càng lớn, nhưng vận may cũng bắt đầu quay lưng. Ông ta thua liên tiếp nhiều ván, mất sạch số tiền đã thắng trước đó.



Lão Trương hoảng sợ, định bụng sẽ không chơi nữa. Nhưng có vài con bạc hay chơi cùng đã xúi giục, khuyến khích ông ta tiếp tục. Một người nói: "Vận may đến theo từng đợt mà. Khoảng thời gian trước tôi thua nhiều lắm, nhưng mấy hôm nay bắt đầu khởi sắc rồi. Hôm nay tôi thắng, để tôi mời ông chầu bia!"


Đang thua tiền, lão Trương trong lòng bực bội nên đồng ý đi uống bia với gã kia. Hai người trở nên thân thiết hơn. Gã kia tự xưng là Mic, năm nay 43 tuổi, trạc tuổi lão Trương. Mic làm việc ở một nông trại thủ công, bình thường không có việc gì làm là lại thích chơi bạc.


Mặc dù lão Trương muốn từ bỏ, nhưng một khi đã dính vào cờ b.ạ.c thì đâu dễ dứt ra được. Lão Trương lại đến chơi và lại thua. Ông ta thua liên tiếp mấy ván, mất sạch số tiền tiết kiệm của mình. Tâm lý của con bạc là càng thua càng muốn gỡ. Nhưng lúc này, lão Trương đã không còn tiền để chơi nữa.


Mic hào phóng cho lão Trương vay tiền, để ông ta tiếp tục chơi. Lão Trương lại thua, và Mic lại tiếp tục cho vay. Cứ như vậy vài lần, lão Trương đã thua đến đỏ mắt, chủ động tìm Mic để vay tiền.


Nhưng lần này, Mic không còn hào sảng như trước. Hắn khó xử nói: "Cứ thua như thế này thì lấy đâu ra tiền mà trả tôi?"



Lão Trương càng thêm sốt ruột gỡ vốn, có thời gian là lại lén ra ngoài đánh bạc. Cứ thế, lão Trương ngày càng lún sâu vào vũng lầy.


Hơn ba tháng trước, Mic đến đòi tiền. Lão Trương làm gì có tiền để trả. Lúc này, Mic đưa ra một điều kiện. Hắn muốn lão Trương lấy trộm những tài liệu mà bên ta chuẩn bị để xin giấy phép. Nếu ông ta làm được, hắn sẽ xóa sạch nợ.


Lão Trương lúc này mới đoán ra thân phận của Mic. Ông thẳng thừng từ chối điều kiện đó. Tức giận, Mic tìm vài người đè lão Trương xuống, dọa sẽ chặt đứt hai tay. Lão Trương sợ đến vỡ mật. Trước lời đe dọa, lão Trương đành phải đồng ý với yêu cầu của Mic.


Mic đưa cho lão Trương một chiếc camera mini, một cây bút ghi âm và các dụng cụ mở khóa, đồng thời chỉ dạy lão Trương cách sử dụng. Lão Trương tự nhủ với bản thân: "Chỉ lần này thôi! Lần này xong, trả hết nợ, mình sẽ không bao giờ làm như vậy nữa, cũng không bao giờ bén mảng đến sòng bạc!"


Vào giữa tháng 7, Mic đoán rằng bên ta đã chuẩn bị xong tài liệu, dù chưa hoàn chỉnh nhưng nội dung chính đã có. Hắn liền lên kế hoạch cho lão Trương hành động trong những ngày này.



Sau đó ông ta sắp xếp lại mọi thứ như cũ, lén ra khỏi tòa nhà. Chính vào lúc đang khóa cửa chính, ông ta bị Lâm Dã nhìn thấy.


Đêm đó, lão Trương nghe thấy tiếng bước chân, hoảng sợ ngẩng đầu lên thì thấy bóng dáng một cô gái đang vội vã chạy về phía nhà vệ sinh. Cô gái chạy quá nhanh, lại chỉ là một cái bóng, lão Trương không thể nhận ra là ai. Ông ta không chắc người phụ nữ này có thấy mình không, nhưng để đề phòng, ông ta đã giả vờ bị ốm và trốn ở nhà vài ngày.


Ngày hôm sau khi có được tài liệu, lão Trương đã đến điểm hẹn để giao thông tin cho Mic. Ông ta định trả lại camera và những thứ khác, nhưng Mic bất ngờ đưa cho ông ta một khoản tiền. "Mấy thứ này, ông cứ giữ lại đi, lỡ sau này lại cần dùng." Mic nhét tiền vào túi lão Trương: "Chúng ta hợp tác rất vui vẻ, cảm ơn ông."


Lão Trương hiểu ý trong lời nói của Mic, hắn muốn hợp tác lâu dài. Lúc đó, lão Trương không biết có phải bị ma ám hay không mà đã giữ lại những thứ đó. Ông ta lo lắng nếu cất giấu trong ký túc xá sẽ bị phát hiện, nên đã cất chúng vào thùng rác. Không ngờ, cuối cùng vẫn bị tìm thấy.


Lưu Vĩnh Tiền đau lòng khôn tả: "Lão Trương à! Ông không nhận ra sao, từ giây phút ông bước chân vào sòng bạc, một âm mưu đã được giăng sẵn để bẫy ông rồi!"


Lão Trương hối hận nói: "Tôi chỉ làm lần này thôi, xin các đồng chí tha thứ cho tôi! Về sau tôi sẽ không bao giờ phạm sai lầm như vậy nữa!"



Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc Story Chương 659
10.0/10 từ 21 lượt.
loading...