Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí

Chương 344

22@-

 
Tống Trinh nhận chìa khóa nói: "Dạng Dạng, con cứ yên tâm, mẹ sẽ trông coi và bảo quản cẩn thận."


Buổi tối, trên bàn cơm, Bùi Minh Tuyên nghe nói Phương Tri Ý mua hơn một ngàn đồng tiền tranh ở Bảo Cổ Trai, ông lại nói: "Ít quá, thích thì mua thêm chút nữa." Những thứ này trong mắt ông cũng như mua sách vậy, thích thì mua nhiều, bày ở giá sách nhìn cũng vui mắt.


“Cha, không cần mua nhiều quá một lúc đâu. Hôm nay chúng ta mua từng này đã đủ khiến người bán hàng giật mình rồi. Nếu một lần gom hết sẽ dễ gây chú ý. Người ta có câu ‘Loạn thế hoàng kim, thịnh thế đồ cổ’. Giờ đất nước ngày càng ổn định, những thứ này chỉ có thể ngày càng tăng giá trị. Chắc chắn không ít người hiểu điều đó." Tại sao ít người mua? Là vì hiện tại không phải ai cũng có đủ tiền, mà có tiền cũng không dám mạo hiểm. Cuộc sống yên ổn chưa được bao lâu, trong tay giữ tiền mặt mới là an toàn nhất. Cũng bởi vậy nên sau này, khi kinh tế mở cửa, giá trị của tranh chữ, đồ cổ mới tăng vọt như thế.”


Những người ngồi quanh bàn đều là kẻ khôn ngoan, nghe xong lời kia liền hiểu ý tứ ẩn giấu trong đó. Nhưng Bùi Minh Tuyên chẳng hề bận tâm. Ông từng đổ máu, đổ mồ hôi, từng cận kề sinh tử để bảo vệ đất nước, thì chẳng lẽ lại không bảo vệ nổi gia đình mình? Huống chi, Dạng Dạng cũng chỉ cất giữ vài bức tranh, có gì mà ông không che chở được?



“Dạng Dạng, yên tâm đi. Có bố ở đây, bố nhất định bảo đảm an toàn cho con.”


“Con tin bố. Nhưng… nước đầy thì tất phải tràn.”


Không cần nói thêm, mọi người trên bàn đều ngầm hiểu. Bùi Minh Tuyên đưa mắt nhìn cô con dâu út ngồi đối diện. Rõ ràng tuổi đời còn nhỏ, vậy mà tầm nhìn lại sâu xa, lời lẽ trĩu nặng. Trong lòng ông bỗng dâng lên một niềm cảm khái: cô bé này chính là món quà mà ông trời đặc biệt ban cho nhà họ Bùi. Kiếp trước, gia tộc họ hẳn đã tích được phúc đức lớn lao, nên đời này mới khiến thằng út gặp được một mối duyên trân quý đến vậy.


Phương Tri Ý phải đợi đồ vật vận chuyển đến mới bắt đầu công việc, nên hai ngày tiếp theo, Tống Trinh sắp xếp lịch trình cho cô chậm rãi thăm quan Bắc Kinh, đồng chí Tiểu Trần được "bổ nhiệm" làm tài xế riêng. Hôm nay từ Vườn Bách Thú trở về còn sớm, thời tiết lại đẹp, Phương Tri Ý muốn đi dạo quanh các ngõ nhỏ.


Tống Trinh không từ chối, bảo Tiểu Trần lái xe về trước, rồi hai mẹ con cùng nhau đi bộ về.



Mối quan hệ trong đại viện cũng không tệ, vì đa số đều là những người từng cùng nhau vào sinh ra tử trên chiến trường. Chỉ có chuyện gia đình thì đôi khi có va chạm, nhưng về mặt ngoại giao vẫn ổn.


Thế nên, Tống Trinh gặp ai cũng kéo Phương Tri Ý ra giới thiệu. Cô không hề tỏ ra rụt rè, ngược lại thoải mái chào hỏi từng người, nụ cười lúc nào cũng rạng rỡ trên môi. Mọi người vốn nghĩ cô con dâu mới tuổi còn trẻ, thế nào cũng có phần e thẹn, nào ngờ lại hào sảng, tự nhiên mà vẫn chừng mực. Chính khí chất ấy khiến ai gặp cũng thấy ưa thích, ấn tượng về cô càng thêm tốt đẹp.


Đương nhiên, cũng không thiếu vài lời chế giễu. Người ta không chỉ đơn thuần muốn xem Phương Tri Ý mất mặt, mà chủ yếu là chờ xem Tống Trinh khó xử. Từ xưa, quan hệ mẹ chồng nàng dâu vốn nổi tiếng khó hòa hợp. Huống chi, nghe nói tiểu cô nương này làm việc trong viện nghiên cứu, cha mẹ lại là giáo sư đại học, kiểu người như thế thường mang dáng vẻ cao ngạo, biết đâu còn bày ra cái giá nữa.


Mà Bùi gia mấy năm nay trong đại viện là nổi bật nhất: Con trai thì đúng chuẩn con nhà người ta, một người so một người xuất sắc, bản thân Bùi Minh Tuyên càng vững vàng ổn định, Tống Trinh ở tuyên truyền bộ cũng được tiếng tốt.


Tất cả chuyện tốt đều tụ cả vào một nhà, nhân tâm sao tránh khỏi nảy sinh ghen ghét.



Nghĩ tới con dâu mới tới, Tống Trinh còn xin nghỉ, phỏng chừng là con dâu mới quá khó tính, cần mẹ chồng ở nhà "hầu hạ", nào ngờ, vừa ra cửa lại thấy mẹ chồng nàng dâu tay trong tay, cười nói suốt dọc đường. Gặp người quen trên đường, Tống Trinh lập tức giới thiệu, còn con dâu thì ngoan ngoãn chào hỏi.


Cảnh tượng ấy, nào giống cảnh mẹ chồng – nàng dâu ? Thậm chí nhiều nhà mẹ con ruột còn chưa thân mật được đến thế.


Ai nấy nhìn thấy đều ngưỡng mộ. Quan trọng là cô con dâu nhà họ Bùi lại rất xinh đẹp, nụ cười ngọt ngào khiến ai cũng mềm lòng.


Một vài người có mối quan hệ tốt với nhà họ Bùi liền hỏi Phương Tri Ý còn có chị gái hay em gái không.


Ý tứ rất rõ ràng.


 



Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí Story Chương 344
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...