Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí

Chương 316

23@-

 
Hai người vừa gặp mặt lại bắt đầu đấu võ mồm, kiên quyết không ai chịu thua ai. Phương Tri Ý nghe mà đau đầu, vội vàng cắt ngang: "Anh hai, anh không ở bệnh viện với chị Ngư Ngư à?"


Phương Tri Lễ cũng muốn ở, nhưng Ngư Ngư quá bận. Trời tuyết, đường trơn nên có vài người bị ngã gãy chân. Ngư Ngư bận rộn không thích có người làm phiền nên anh mới về.


"À, anh hai này, ngày mai em đi cùng anh mang cơm cho chị Ngư Ngư nhé." Kể từ khi về đây, cô mới gặp chị dâu tương lai có hai lần. Dù gặp mặt ít nhưng cô thực sự rất thích chị Ngư Ngư. Cô nghĩ mấy ngày nay mình cũng đang nghỉ phép, có thể đi cùng anh trai, tiện thể thăm chị Ngư Ngư.


Phương Tri Lễ đương nhiên vui vẻ. Ngư Ngư rất thích em gái nhà anh, mỗi lần gặp em gái, cô ấy đều cười rất nhiều.



"Được, ngày mai chúng ta đi cùng nhau."


Hôm qua Phương Tri Ý kết hôn, Chu Giới Nhiên đương nhiên cũng sẽ không vắng mặt. Vừa lúc anh được nghỉ phép hai ngày nên ở lại nhà họ Phương một ngày.


Vì thế, sau khi xuống lầu, Phương Tri Ý tìm Chu Giới Nhiên để nói chuyện về những gì cha chồng cô đã nói. Nếu cấp trên đã đồng ý, thì chuyện này phải bắt đầu sắp xếp ngay. Hà lão, Hứa lão không có nhiều nghiên cứu về mảng này và còn bận rộn với nghiên cứu sóng radar, nên cô muốn cùng Chu Giới Nhiên và một vài đồng chí trẻ tuổi ở viện nghiên cứu cùng nhau làm.


Chu Giới Nhiên không ngờ cấp trên lại đồng ý nhanh như vậy. Nhưng nghĩ lại, ý tưởng của Dạng Dạng quả thật rất hay. Gần đây anh đọc rất nhiều sách về máy tính, nghiên cứu miệt mài mấy đêm liền. Không thể phủ nhận, những ý tưởng của cô gái nhỏ này thậm chí còn đi trước phương Tây rất nhiều.


Nghe tin này, anh cũng vô cùng phấn khích: "Được, vậy bao giờ chúng ta bắt đầu?"



Chu Giới Nhiên biết chuyện này không đơn giản, anh đồng tình với ý kiến của cô. Anh cũng hiểu Dạng Dạng vừa kết hôn, cần phải nghỉ ngơi vài ngày. "Vậy chuyện xin vật liệu cứ để anh lo. Em cứ nghỉ ngơi mấy ngày đã nhé."


Phương Tri Ý không từ chối, nhưng cô cũng không định thật sự nghỉ ngơi. Cô lấy ra bản vẽ đã chuẩn bị sẵn trên giá sách.


“Anh Giới Nhiên, ngày mai anh mang bản vẽ này về viện nghiên cứu. Trên đó em đã phê chú rất rõ ràng rồi. Hiện tại nhiều máy tính ở viện nghiên cứu đã quá lạc hậu, vừa cồng kềnh vừa dễ hỏng. Cái nào còn dùng được thì tận dụng, cái nào không thì loại bỏ. Dựa theo bản vẽ này, chúng ta có thể cải tiến, lắp ráp thành những bộ máy hoàn toàn mới, vừa gọn gàng, vừa độc đáo.”


Bây giờ tuy điều kiện còn thiếu thốn, nhưng họ hoàn toàn có thể tận dụng lại những thiết bị cũ.


Chu Giới Nhiên thoạt đầu không khỏi ngạc nhiên, cô gái này táo bạo đến mức dám mang mấy chiếc máy tính cũ kỹ ra làm vốn liếng để đàm phán với người nước ngoài. Thế nhưng, ngay sau đó anh lại ngẫm ra: tuổi trẻ vốn nên có khí phách, có gan mạo hiểm, có sự quyết đoán như vậy. Huống hồ, những cải tiến mà cô đưa ra khiến cho những thiết bị ấy tuy là đồ cũ nhưng giá trị đã vượt xa người khác, thậm chí có thể coi như một bước đột phá.



Không dừng lại ở việc sản xuất, Phương Tri Ý còn ấp ủ một ý tưởng táo bạo hơn nữa — xây dựng một hệ thống “mạng nội bộ”. Ở thời điểm này, khái niệm Internet vẫn chưa hề xuất hiện, máy tính mới chỉ giới hạn trong chức năng tính toán tốc độ cao và lưu trữ dữ liệu. Bởi vậy, nếu cô có thể đưa ra một phương án sáng tạo vượt khung như thế, chắc chắn sẽ gây ấn tượng mạnh và thuyết phục được đối phương.


Trong suy tính của cô, về sau máy b** ch**n đ** của họ cũng phải xuất khẩu ra nước ngoài, mà muốn đứng vững thì nhất định phải đi trước một bước về mặt công nghệ.


Thực tế, giới quân sự nước ngoài cũng đang âm thầm nghiên cứu mạng cục bộ. Xuất phát từ lo ngại an ninh — một khi căn cứ quân sự bị tập kích hoặc hệ thống trung tâm gặp sự cố, toàn bộ điều khiển có thể tê liệt — người Mỹ và Liên Xô đã bắt tay vào phát triển công nghệ này. Tuy nhiên, thời điểm hiện tại họ mới chỉ kết nối được bốn điểm cơ bản và toàn bộ nghiên cứu vẫn nằm trong vòng tuyệt mật.


Phương Tri Ý dự tính sẽ đi xa hơn họ gấp mười lần, ít nhất phải kết nối tới bốn mươi điểm trạm. Song, muốn thực hiện điều này, chắc chắn sẽ cần một lực lượng nhân công và kỹ thuật hùng hậu.


Trước mắt, trong nước chưa tập trung phát triển ở lĩnh vực này, nhưng cô hoàn toàn có thể đem công nghệ ấy ứng dụng vào nhiều cơ sở khác. Như thế, những quốc gia vốn luôn tìm cách phong tỏa kỹ thuật và kinh tế với chúng ta ắt sẽ cảm thấy bất an. Bởi lẽ, ở nơi họ, nghiên cứu mạng cục bộ vẫn là tuyệt mật, chỉ dừng lại ở vài điểm thí nghiệm hạn chế và chưa hề được phổ biến. Một khi nhận ra chúng ta đã đi trước một bước, họ nhất định sẽ khẩn trương dồn sức vào việc đuổi kịp, buộc phải phân tán nguồn lực, từ bỏ nhiều hướng nghiên cứu khác. Cũng chính trong khoảng trống ấy, chúng ta sẽ giành được thời gian và lợi thế để bứt phá ở những lĩnh vực then chốt khác.


 



Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí Story Chương 316
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...