Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí

Chương 100

18@-

 
Vừa dứt lời, sắc mặt Bùi Từ liền thay đổi. Anh nhíu mày, lập tức ngắt lời: “Cô ấy còn nhỏ. Đừng gây áp lực cho cô ấy.”
 


Bùi Từ sợ nhất chính là điều này. Phương Tri Ý quá xem trọng tình nghĩa, nếu thật sự nhà anh mở lời, dù hai anh trai cô có phản đối, cô ấy cũng có thể vì nể mặt mà đồng ý. Nhưng đó không phải là điều Bùi Từ muốn. Anh có thể giúp cô gánh vác những phiền muộn, nhưng lại không muốn cô vì báo ân mà nhận lời bất kỳ điều kiện nào.


Phương Tri Ý vẫn còn nhỏ, thật sự còn nhỏ. Mà đã nhỏ thì nên được tuỳ hứng, mới là dáng vẻ đáng yêu nhất. Anh không muốn vì lòng riêng của mình mà phá hủy sự ngây thơ vốn có ấy của cô.



Triệu Nghĩa Xương nhìn Bùi Từ như vậy, không nói thêm gì, chỉ thở dài trong lòng: thằng nhóc thối này là thật sự đã sa vào lưới tình rồi, hơn nữa chỉ có sâu, không cạn. Nếu Bùi Từ không muốn, Triệu Nghĩa Xương tự nhiên sẽ không cùng bất kỳ ai nói.


"Được thôi, nếu đã vậy, tôi cũng không khuyên cậu nữa. Nhưng có chuyện gì thì cứ đến tìm tôi. Chị dâu cậu tuần sau là về rồi, đến lúc đó tiểu cô nương có chuyện gì thì chị dâu cậu chắc chắn sẽ giúp đỡ chiếu cố nhiều hơn."


“Cảm ơn Nghĩa Xương ca.” Bùi Từ ngoài miệng khách khí, nhưng tay chân thì chẳng nể nang chút nào. Trước khi đi còn tiện tay vơ luôn nửa vại lá trà hảo hạng mà Triệu Nghĩa Xương giữ như của quý. Cái loại lá trà này lần trước anh còn cuỗm ... à nhầm ... thuận tay lấy một chút ở chỗ lão Bùi nhà mình, khiến ông tức giận đến mức trừng mắt thổi râu phì phì đã lâu, cứ nhìn thấy anh là trừng cái loại này.


Mấy ngày trước, anh thấy cô gái nhỏ từ trang trại chăn nuôi đổi được sữa bò, ở nhà nấu trà sữa. Khác với trà sữa mặn ở đây, là vị ngọt, ban đầu anh tưởng không ngon, ai dè lại ngon cực kỳ . Gần đây không thấy cô ấy nấu nữa, anh nghĩ là không còn trà ngon rồi, vừa hay chỗ này của Triệu Nghĩa Xương có, anh liền trực tiếp ôm luôn đi.



Tuy nhiên, đối với chuyện Bùi Từ đã nói, anh cũng không lơ là. Lập tức đi tìm tài liệu về thanh niên trí thức lần này. Triệu Nghĩa Xương anh phải xem rốt cuộc là yêu ma quỷ quái ở đâu trà trộn tới địa bàn của anh.


Bên nhà họ Phương, Phương Tri Ý đã thu dọn xong hết đống đồ vừa mua về trong ngày. Trên bếp lò nhỏ, một nồi canh đang âm ỉ sôi, thịt kho tàu trong nồi tỏa ra mùi thơm béo ngậy quyện cùng hương hành tỏi phi, ngào ngạt khắp gian bếp. Hai món ăn nguội khác đã được chuẩn bị sẵn, đặt gọn trên bệ bếp, chỉ chờ anh cả về là có thể xào nóng lên rồi dọn ra bàn.


Nhưng hôm nay còn sớm so với thời gian anh cả về, Phương Tri Ý liền lấy len sợi đã mua hôm nay ra, định cuộn thành cuộn để đến lúc đan khăn quàng cổ cho tiện. Cô ngồi một bên chuyên chú cuộn len, còn Phương Tri Lễ thì ngồi bên cạnh căng sợi, thỉnh thoảng lại kiêm luôn nhiệm vụ gỡ rối.


Bùi Từ vừa vào nhà, đồ vật cầm trong tay còn chưa kịp tìm chỗ đặt xuống thì đã nghePhương Tri Lễ sốt ruột nói: "Bùi Từ, cậu mau đến căng sợi cho Dạng Dạng đi, tôi phải đi vệ sinh !"



Phương Tri Lễ ngoài lúc huấn luyện và lái máy bay thì có thể tĩnh tâm, ngày thường ghét nhất làm những việc nhàm chán và lặp đi lặp lại như thế này. Từ khi em gái lấy len sợi ra, mắt anh cứ nhìn ra cửa không biết bao nhiêu lần. Khó khăn lắm mới mong được Bùi Từ về, anh lập tức tìm cớ ném việc cho Bùi Từ. Phương Tri Lễ anh thà đi làm c* li còn hơn làm cái việc này, nhưng lại sợ em gái biết sẽ buồn, nên đành nhịn nửa tiếng, người sắp nghẹn ra nội thương rồi.


Bùi Từ không hổ là chiến hữu "thân thiết" của Phương tri Lễ, liếc một cái liền nhìn ra "âm mưu" của Phương Tri Lễ, nhưng anh cũng không từ chối, thong dong bước lên nhận lấy việc từ tay Phương Tri Lễ. Phương Tri Lễ thành công ném việc cũng làm bộ làm tịch đi loanh quanh trong nhà vệ sinh một lúc, rồi sợ em gái nghi ngờ, liền từ phòng tạp vật lấy một cái cuốc nói: "Dạng Dạng, rau trong sân nhà chúng ta mọc cỏ rồi, anh hai đi nhổ cỏ đây!" Nói xong liền như một cơn gió lướt ra ngoài, dường như sợ em gái mở miệng giữ lại.


Phương Tri Ý có người giúp căng len rồi cũng không để ý đến anh hai nữa, chỉ nhắc nhở Bùi Từ đừng làm rối sợi của mình. Len sợi bây giờ quý giá như vậy, nếu mà rối một đoạn thôi cũng đủ đau lòng rồi.


Bùi Từ nhìn dáng vẻ tiết kiệm của cô gái nhỏ, cười nói: "Biết rồi." Nói xong, anh còn thò một tay ra đưa cho cô nửa vại trà mà anh đã "cuỗm" về: "Này, cho em nấu trà sữa. Sau này không có thì nói với anh, anh đi kiếm giúp em."


 



Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí Truyện Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí Story Chương 100
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...