Xin Lỗi, Anh Đến Trễ

Chương 29: Thanh xuân

115@-10 năm trước.

Trường Trung học Minh Anh.

Hứa Kiến Tường 17 tuổi, một nam sinh ưu tú của lớp 12A.

Giờ ra chơi, Hứa Kiến Tường vẫn ngồi trong lớp, tai đeo tai nghe, nghe nhạc rồi lại luyện đề.

Từ Hạo từ ngoài bước vào, hai tay cầm theo hai lon nước coca mát lạnh, áp một lon nước vào mặt Hứa Kiến Tường.

Anh bị lạnh nên giật mình, ngước nhìn Từ Hạo một cái. Từ Hạo ngồi xuống bên cạnh, anh ta nói.

" Đằng nào cậu cũng đã được tuyển thẳng vào trường Đại học Kinh Tế rồi, luyện đề chi nữa"

Hứa Kiến Tường bỏ tai nghe sang một bên, vẫn nét mặt đó, bình thản trả lời.

" Ba tôi muốn tôi thi bác sĩ"

Từ Hạo nghe xong thì ngạc nhiên.

" Cái gì?..thôi vậy cậu cố lên chứ tôi biết tính ba cậu không dễ gì lay chuyển được"

Hứa Kiến Tường quay sang hỏi ngược lại.


" Thế còn cậu thì sao?"

Từ Hạo nghiêm túc nói.

" Từ Hân muốn theo học kinh tế nên tôi cũng học kinh tế luôn"

Hứa Kiến Tường nhíu mày.

" Chuyện quan trọng như này mà cậu lại quyết định theo ý em cậu à?"

Từ Hạo lại nói.

" Như cậu thôi, tôi chỉ có một mình Từ Hân là em gái, tôi không thể bỏ em ấy một mình được"

Thật ra, Từ Hạo được gia đình Từ Hân nhận nuôi từ năm 6 tuổi, lúc đó, tên thật là Trần Gia Hào. Trong một lần ba mẹ Từ Hân đi về vùng quê ở dưới miệt đồng sâu làm thiện nguyện. Chứng kiến cảnh hai bà cháu sống nương tựa vào nhau trong một túp liều lá nhỏ. Mẹ Từ Hân thấy cậu mặt mũi sáng lạng lại ngaon ngoãn, lễ phép mà thích vô cùng. Ba Từ Hân lại thích con trai nên ngõ ý nhận nuôi cậu. Bà Từ Hạo lúc đó tuổi đã cao, sức khỏe ngày một yếu, biết không thể lo được cho đứa cháu thơ nên đồng ý cho nhà họ nhận nuôi. Khuyên mãi nhưng Từ Hạo nhất quyết không chịu, cậu thương bà, chỉ muốn bên cạnh bà. Cho đến khi một tháng sau, kể từ khi ông bà từ xuống đây, bà Từ Hạo bệnh trở nặng rồi mất trong đêm. Ba mẹ Từ Hân nghe tin, không ngại đường xá xa xôi, trong đêm đã đi xe xuống nhà Từ Hạo. Sau khi chôn cất bà xong xuôi, Từ Hạo biết mình không còn nơi để về nên đành đồng ý theo ông bà Từ và đổi tên thành Từ Hạo. Họ thương Từ Hạo như con ruột, lại còn lo nhang khói cho bà Từ Hạo nên cậu biết ơn ông bà Từ lắm.

Từ Hạo và Từ Hân vốn bằng tuổi, nhưng xét theo tháng sinh, Từ Hạo lại lớn hơn Từ Hân vài tháng, nên được làm anh trai. Không biết lấy gì báo đáp cho công an nuôi dưỡng của ông bà Từ, Từ Hạo chỉ biết cố gắng học tập, chăm sóc Từ Hân làm ông bà Từ vui vẻ.

Từ Hân từ khi có anh trai lại càng vui vẻ hơn, hàng ngày ngoại trừ đi học ra thì cô lại quấn lấy Từ Hạo như sam. Dần dần, Từ Hạo lại nảy sinh một tình cảm dành cho Từ Hân. Từ Hạo chỉ biết im lặng, cố kìm nén thứ tình cảm này ở trong lòng.

Nhìn thấy Hứa Kiến Tường và Từ Hạo ngồi ở trong lớp, Từ Hân (học lớp 12B) tung tăng đi vào, ngồi cạnh Hứa Kiến Tường.


" Hai người nói chuyện gì vậy?"

Từ Hạo lên tiếng.

" Cậu ấy thi bác sĩ, không theo ngành kinh tế nữa"

Từ Hân cũng ngạc nhiên không kém Từ Hạo ban nãy.

" Sao lại vậy chứ? Không phải nói cả ba người chúng ta đều thi chung một trường đại học mà"

Hứa Kiến Tường vẫn làm bài, vừa nói.

" Thất hứa rồi"

Ngay sau hôm đó.

Từ Hân trong lúc ăn cơm, nghiêm túc nói.

" Ba mẹ, con muốn thi vào Đại học Y Dược"

Ba mẹ cô ngạc nhiên.

" Không phải con nói sẽ vào đại học Kinh tế sao? sao lại đổi nữa" - mẹ cô nói.


" Con chắc chưa? Điểm thi bác sĩ rất cao, phải ôn tập suốt 3 năm cấp ba mới có thể đậu được, con bây giờ đã học lớp 12 rồi, có còn kịp ôn nữa không?"

Từ Hân vẫn kiên quyết.

" Con sẽ thi, không đậu năm này thì năm sau, nhất định con phải đậu bác sĩ"

Từ Hạo ngồi đối diện đã chứng kiến tất cả, anh biết Từ Hân đã thích Hứa Kiến Tường thật rồi.

Và rồi, ngày công bố điểm thi đại học đã đến, Hứa Kiến Tường tuy chỉ ôn tập một năm lớp 12 nhưng xuất sắc đỗ Y khoa với tích Á khoa đầu vào. Từ Hạo cũng đỗ vào trường đại học Kinh tế như nguyện vọng lúc đầu. Duy chỉ có Từ Hân cô không đủ điểm đậu vào ngành bác sĩ. Từ Hân buồn bã, nằm lì trên giường mặc cho Từ Hạo và ông bà Từ khuyên nhủ. Khoảng hai, ba ngày sau, Từ Hân lại quyết tâm ôn tập, thi lại một lần nữa. Kết quả, Từ Hân đã đậu. Từ Hân vui mừng vội gọi điện thoại thông báo cho Hứa Kiến Tường biết thì anh không nghe máy. Từ Hạo thấy cô buồn bã thì nói.

" Ngay hôm em thi, Hứa Kiến Tường đã sang Mĩ du học rồi"

Từ Hân như chết lặng, một năm qua cô không có cơ hội để gặp anh, vừa mới có kết quả đã muốn nói cho anh biết đầu tiên thì anh lại không nghe điện thoại. Từ Hân đau đớn ôm chầm lấy Từ Hạo.

" Huhu…Hứa Kiến Tường đáng ghét, sao đi lại không nói cho em biết chứ?"

Từ Hạo an ủi cồ về Từ Hân một lúc, cô mới bình tĩnh lại.

Hai ngày sau đó, khi đã biết được địa chỉ nơi ở cua anh ở Mỹ, Từ Hân một mình mang theo bao nỗi nhớ và sự mong chờ bay sang tìm anh.

Hứa Kiến Tường nghe tin từn Từ Hạo thì liền đi ra sân bay đón. Từ Hân thấy anh ra đón thì vui mừn khôn xiết, ôm chầm lấy anh. Hứa Kiến Tường vội gỡ tay cô ra khỏi cổ mình, nghiêm túc nói.


" Cậu đang làm gì ở đây vậy?"

Nhìn thấy vẻ lạnh lùng xa lạ của Hứa Kiến Tường, Từ Hân không nói nên lời, ấp úng mãi mới nói.

" Tôi sang tìm cậu, tôi đỗ Y Khoa rồi, có thể ở bên cạnh cậu học tập với cậu". - Từ Hân hí hứng nói.

Hứa Kiến Tường vốn đã biết Từ Hân thích mình, lại càng biết rõ Từ Hạo cũng dành tình cảm đặc biệt cho Từ Hân. Anh không muốn tình bạn này bị tan vỡ, nên lạnh lùng giữ khảong cách với Từ Hân. Bởi anh biết, nếu đã không thích thì không nên gieo cho người ta hy vọng rồi lại khiến người ta thất vọng. Thôi thì cứ lạnh lùng, giữ khoảng cách tự khắc đối phương sẽ hiểu mà rời đi.

Hứa Kiến Tường nghiêm túc nhìn Từ Hân nói.

" Chúng ta chỉ là bạn, cậu là em gái của ngưòi bạn thân nhất của tôi nên tôi cũng xem cậu như em gái mà thôi, còn thứ tình cảm khác là hoàn toàn không có"

Từ Hân như chết lặng, cô bị từ chối rồi. Từ Hân không trả lời, cô cố kìm nén giọt nước mắt chảy ngược vào trong, đẩy xe hành lý đi ngược vào trong.

Hứa Kiến Tường biết Từ Hân sẽ đau khổ nhưng đây là cách tốt nhất cho cô.

Sau khi trở về, Từ Hân đã xin phép ba mẹ đến Úc du học, chỉ khi đến nơi khác cô mới có thể quên đi những kỉ niệm ở cifng Hứa Kiến Tường tại nơi đây.

Từ Hân sang Úc, Hứa Kiến Tường sang Mỹ, Từ Hạo cũng xuất sắc dành được suất thực tập tại công ty ở Pháp. ngôn tình hay

Ba con người, ba đất nước, ai cũng có công việc riêng của mình, dần dần không ai liên lạc với ai nữa. Hứa Kiến Tường cũng mất liên lạc với Từ Hạo kể từ đó.

Và đã gần 10 năm nay, Từ Hân mới gặp lại được mối tình đầu thanh xuân đã bị bỏ lỡ của mình - thanh xuân mang tên “Hứa Kiến Tường”.
Xin Lỗi, Anh Đến Trễ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Xin Lỗi, Anh Đến Trễ Truyện Xin Lỗi, Anh Đến Trễ Story Chương 29: Thanh xuân
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...