Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh

Chương 26

1@-

Chương 26: Chung kết thế giới đã khép lại

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Sau buổi huấn luyện tối, Trần Bắc Hà quay lại ký túc xá thì thấy phòng khách chất đầy mấy thùng carton. Cậu ngơ ngác nhìn về phía Sở Tinh Lan: “Đống hàng này là cậu đặt à?”

Sở Tinh Lan gật đầu: “Ừ, là thiết bị chơi game tôi đền cho cậu.”

Hôm qua do kỳ mẫn cảm, anh đã làm hỏng cả bàn thiết bị máy tính của Trần Bắc Hà nên cảm thấy rất áy náy. Ban đầu tính hôm nay xuất viện sẽ đưa cậu ra cửa hàng linh kiện mua đồ mới nhưng lại vướng đợt điều tra của liên minh nên Sở Tinh Lan đặt online luôn.

Chuyển phát nội thành trong ngày, đảm bảo kịp cho Trần Bắc Hà mở livestream đêm nay.

Anh lấy dao rọc giấy, thuần thục mở từng kiện hàng.

Màn hình, bàn phím, chuột, camera, đèn,…đủ cả. Điều đặc biệt là tất cả đều giống y hệt loại Trần Bắc Hà từng dùng, không khác một chi tiết nào.

Trần Bắc Hà nhìn dãy thiết bị quen thuộc mà bật cười: “Cậu nhớ kỹ thật đấy.”

Sở Tinh Lan nhìn cậu, nghiêm túc nói: “Mấy thứ này cậu đã quen tay rồi, đặc biệt là bàn phím và chuột. Nếu đổi mới hoàn toàn thì phải mất thời gian làm quen lại. Nên tôi mua đúng loại cũ.”

Anh còn đặc biệt chọn bản nâng cấp của bộ bàn phím chuột trước đó, nói: “Nhưng phần CPU và card đồ họa tôi nâng lên bản mới nhất rồi. Màu máy cũng đổi sang vỏ trắng bán trong suốt, bật đèn lên thì rất ngầu.”

Vừa đẩy cửa bước vào phòng ngủ, vẫn thấy cảnh tan hoang, linh kiện vỡ vụn rải khắp sàn. Sở Tinh Lan khẽ cau mày.

Anh đặt thùng máy mới lên bàn, rồi nói: “Cậu đi tắm trước đi, tôi dọn phòng giúp cậu.”

Trần Bắc Hà: “Tôi tự dọn được.”

Sở Tinh Lan nhẹ nhàng đẩy cậu về phía phòng tắm: “Dù sao cũng là lỗi của tôi. Coi như cậu cho tôi cơ hội chuộc lỗi đi… Ngoan, đi tắm trước đi. Tôi lo phần còn lại.”

Trần Bắc Hà gãi đầu: “Vậy… làm phiền cậu nhé.”

Cậu vào tắm bằng nước nóng, xả sạch mồ hôi từ tối hôm qua do đột ngột phân hóa. Tắm xong, thay bộ đồ ngủ gấu nâu, cảm giác sảng khoái vô cùng.

Khi quay lại phòng ngủ, cậu thấy căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ. Tất cả linh kiện vỡ được thu gọn vào một thùng giấy, trên bàn là bộ máy tính mới tinh. Camera và đèn livestream cũng được căn chỉnh chuẩn góc.

Quả là chu đáo hết mức.

Trần Bắc Hà bước tới, vuốt nhẹ chiếc case bán trong suốt, phấn khích nói: “Vỏ máy này nhìn ngầu quá! Cảm ơn nha. Tối nay tôi có thể livestream rồi!”

“Không có gì.” Sở Tinh Lan ngập ngừng một chút rồi dè dặt hỏi: “Bắc Bắc, tối nay… có thể livestream nối mic không?”

Trần Bắc Hà hơi ngạc nhiên: “Cậu muốn nối mic?”

Sở Tinh Lan thở dài như rất khó xử: “Mặc dù câu lạc bộ đã đăng bài đính chính, nhưng vụ hai người đánh nhau nhập viện vẫn gây tranh cãi. Rất nhiều fan cho rằng tụi mình bằng mặt không bằng lòng. Nếu tối nay cùng livestream nối mic thì có thể xoa dịu dư luận.”

Trần Bắc Hà nghĩ ngợi giây lát rồi gật đầu: “Được, cậu đi tắm đi. Đợi cậu xong tôi lên sóng.”

Sở Tinh Lan mỉm cười: “Cảm ơn.”

Khi anh đi rồi, Trần Bắc Hà ngồi xuống trước máy tính và đăng nhập game. Cấu hình mới giúp game chạy mượt, hiệu ứng hình ảnh và ánh sáng sắc nét và rực rỡ hơn hẳn trước kia.

Thật ra cái máy trước của cậu đã dùng hơn hai năm rưỡi, có lúc cũng muốn nâng cấp nhưng còn lưỡng lự.

 Giờ thì Sở Tinh Lan đã chủ động thay bằng bản mới nhất, đúng sở thích của cậu. Đúng là rất vui, vì với dân chơi game, thiết bị tốt nghĩa là có thể chơi càng bay hơn.

Khoảng 10 phút sau, Sở Tinh Lan tắm xong, vừa ra đã thấy Trần Bắc Hà đang đăng nhập vào tài khoản phụ “Bắc Phương Dĩ Bắc” lang thang trong quảng trường game.

Sở Tinh Lan: “Tôi xong rồi. Bắt đầu stream nhé?”

Trần Bắc Hà: “Chờ cậu nãy giờ đó!”

Sở Tinh Lan lập tức về phòng mở máy. Vừa online, Trần Bắc Hà đã gửi lời mời đến.

Cùng lúc, trên nền tảng livestream Kình Ngư, tài khoản của cả hai đồng loạt sáng đèn.

[WTF? Bắc Thần đột nhiên online kìa!!]

[Aaaaa chồng tui tới rồi!!]

[Sai rồi, bây giờ phải gọi là vợ mới đúng, ảnh là Omega mà hahaha]

[Cái người chồng ảo của tôi… mất rồi… khóc.jpg]

[Vợ ơi, sau này em không thể đánh dấu tôi nữa, chỉ tôi được đánh dấu em thôi nha!]

[Hehe, pheromone của Tiểu Bắc mùi gì thế?]

[Đẹp trai như Bắc Thần thì pheromone chắc thơm lắm.]

[Cho tui ngửi thử với~]

Trần Bắc Hà nhìn đống bình luận dày đặc, bật cười: “Chào mọi người, tôi là streamer North, giờ đã phân hóa thành Omega rồi đây. Các bạn hỏi pheromone tôi mùi gì á? Hô hô… không nói đâu. Tự đoán đi!”

[Không dám nói chắc là mùi thối hoắc rồi hả?]

[Bắc Bắc cay như vậy, chắc mùi ớt đấy!]

[Ớt thì cười xỉu, Alpha nào muốn đánh dấu sẽ bị cay đến khóc mất?]

[Không chừng là mùi hoa siêu thơm luôn đó [nuối nước bọt]]

[Dạo này Omega mùi trái cây đang hot mà!]

Đúng lúc ấy, giao diện game trên livestream bỗng sáng lên, khán giả lập tức nhận ra Trần Bắc Hà đã vào hàng chờ đấu đôi, mà ID người mời cậu lại là Thâm Lam Huyễn Tưởng.

Lại đi đôi cùng Thâm Lan?!

[WTF? Là Lan Thần kìa!]

[Hahaha, nhân vật chính của hot search đêm qua xuất hiện rồi!]

[Tò mò không biết Lan Thần trong kỳ mẫn cảm sẽ như nào nhỉ?]

[Hai người trùng kỳ — mẫn cảm + phân hóa — thật sự không xảy ra chuyện gì sao?]

[Cười xỉu, cùng lúc được đưa đi viện, đúng là cốt truyện vi diệu ghê!]

Bên livestream của Sở Tinh Lan, cư dân mạng cũng đang bùng nổ hóng drama.

Cả hai mới trên hot search tối qua, ban đầu ai cũng nghĩ họ xô xát dẫn đến nhập viện. Nhưng sau khi câu lạc bộ đăng thông báo làm rõ, cư dân mạng ăn dưa đều bị vả mặt.

North phân hóa thành Omega, đúng lúc đó Thâm Lan rơi vào kỳ mẫn cảm?!

Không phải… quá trùng hợp rồi sao?

Giọng nói ấm áp của Sở Tinh Lan vang lên trong livestream: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm. Hôm qua tôi không khỏe, cứ phát sốt liên tục, chơi game cũng loạn. Bắc Bắc thấy vậy liền khóa cửa nhốt tôi lại rồi gọi xe cấp cứu.”

Thật ra “chơi loạn” là chỉ chuyện anh đuổi theo Trần Bắc Hà để ôm hôn, còn đòi đánh dấu cậu nữa.

Còn cả những câu vô nghĩa mà anh nói như: “Bảo bối, anh có thể đánh dấu em không?”, “Bảo bối, anh sẽ ngoan ngoãn, đừng bỏ anh.”,….

Nghĩ đến tình cảnh chiều qua, vành tai Trần Bắc Hà hơi đỏ lên, ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Ừm, đúng vậy đó. Hôm qua Thâm Lan đổi môi trường, không quen nên rơi vào kỳ mẫn cảm, phải đưa vào viện. Chúng tôi không có đánh nhau đâu, đừng tự tưởng tượng nữa.”

Sở Tinh Lan tiếp lời: “Đúng thế. Liên minh có quy định rõ ràng, tuyển thủ mà đánh nhau là bị cấm thi đấu. Chúng tôi đâu có ngu. Mọi chuyện chỉ là một sự cố, xin lỗi vì khiến mọi người lo lắng.”

Nghe chính chủ giải thích rõ ràng, fan hai bên cũng bớt lo lắng hơn. 

Dù rốt cuộc có chuyện gì xảy ra phía sau hậu trường, ít nhất công khai vẫn tỏ ra hòa thuận. Mà vụ phân hóa đúng lúc kỳ mẫn cảm, rồi cùng vào viện, thật sự khiến lượng fan couple tăng chóng mặt.

Trên diễn đàn game, tầng CP Lan-Bắc đã cao ngất trời.

Trong livestream, fan CP bắt đầu càn quét bình luận:

[Lan Lan và Bắc Bắc là trời sinh một cặp~]

[CP Lan-Bắc, tôi không sống nổi nữa!]

[North phân hóa thành Omega rồi, Lan Thần không có cảm xúc gì à?]

[Kẻ thù không đội trời chung phân hóa thành O, quá kịch tính! Lan Lan không muốn “cắn” một phát hả?]

[Ngay ngày hôm sau đã livestream cùng nhau, nhìn là biết tình cảm tăng lên rồi~]

[Có khi sau cánh gà hai người đã… hôn nhau rồi cũng nên ha ha ha]

Câu cuối khiến Trần Bắc Hà bùng nổ, mặt đỏ tới mang tai, lập tức gắt lên: “Mấy người có thôi ảo tưởng được không?! CP thì CP, ăn lắm đau bụng ráng chịu nha?”

“Tôi và Thâm Lan chỉ là đồng đội, chỉ mong sớm ăn ý hơn, dẫn dắt Bắc Mục thi đấu thật tốt mùa giải tới. Mong mọi người quan tâm đến thành tích của đội, thay vì chuyện linh tinh.”

Cậu bày ra thái độ nghiêm túc và thẳng thắn khiến fan couple không tiện spam thêm.

Sở Tinh Lan bật cười: “Vào trận làm nóng chứ?”

Trần Bắc Hà: “Lên luôn.” Đọc Full Tại Truyenfull.vision

Hai người vào hàng chờ rank đôi. Tối nay vận khí khá tốt, ít gặp đồng đội “mất não”, đánh 10 trận thì thắng 7 trận, ăn gà liên tục.

Đến 2 giờ sáng, cả hai cùng tắt livestream, treo thông báo: “Ngày mai cùng giờ, đi đôi tiếp.”

Những tin đồn hai người bất hòa bị xóa sạch trong một đêm.

Trong buổi livestream, hai người phối hợp cực kỳ ăn ý — chia sẻ trang bị, hỗ trợ nhau giao tranh, liên tục trò chuyện, không khí vô cùng hòa hợp. Thật sự giống như đôi đồng đội thân thiết, không hề có cảm giác “diễn trò” để xoa dịu dư luận.

Fan hai bên cũng dần bình tĩnh lại, để lại bình luận. Hy vọng hai người nghiêm túc huấn luyện và dành sức tập trung vào đánh giải đấu. Suy cho cùng, đối với các tuyển thủ mà nói, thì kết quả thi đấu là quan trọng nhất.

Khi phân hóa thành Omega, đội sẽ có thể thu hút được một lượng fan hâm mộ, nhưng nếu không giành được ngôi vị quán quân và điểm số của cậu kém. Cậu sẽ bị họ ném gạch cho không ngóc đầu lên được.

**

Thời gian trôi nhanh, bước sang đầu tháng 12, Chung kết thế giới của Thánh Vực chính thức khai mạc.

Giải đấu quy tụ 32 đội từ 10 khu vực lớn, chia làm bảng A và bảng B.

Vòng bảng diễn ra trong một tuần, 9 trận đấu, tính điểm xếp hạng, loại một nửa số đội.

16 đội vượt qua vào vòng chung kết, tiếp tục đấu 9 trận trong 3 vòng, điểm số quyết định thứ hạng cuối cùng.

Top 8 có thưởng tiền, nhưng chỉ có cup cho quán quân, á quân và giải ba.

Giải năm nay tổ chức ở Hoa Kỳ, do lệch múi giờ nên trận đấu bắt đầu lúc 7 giờ tối bên đó, tương đương 7 giờ sáng ở Trung Quốc.

Đám tuyển thủ Trung Quốc đã lâu lắm rồi chưa từng dậy sớm như vậy. Nhưng ai cũng dậy sớm để xem trực tiếp, dù không thể tham gia thi đấu, họ vẫn mong các đội tuyển trong nước giành kết quả tốt.

Hai đội mạnh của Trung Quốc là Băng Hồn và Hỏa Văn đều thi đấu khá ổn ở vòng bảng, lọt vào Top 4 bảng, tiến thẳng vào vòng chung kết.

Nhưng ở vòng cuối, các đội Bắc Mỹ, Châu Âu và Hàn Quốc đã lộ rõ sức mạnh chiến thuật vượt trội.

Có đội chọn combo công kích mạnh, nhảy thẳng vào khu tài nguyên lớn, farm điên cuồng từ đầu game. Khi bo thu nhỏ, cả đội đã full đồ, chỉ cần một đòn là quét sạch đội địch.

Có đội áp dụng chiến thuật dị, di chuyển linh hoạt, né giao tranh, kéo dài trận tới giai đoạn cuối game rồi bất ngờ di chuyển càn quét, chờ đối thủ đánh nhau xong mới xuất hiện thu dọn chiến trường.

Chiến thuật hai hỗ trợ hồi máu của Hỏa Văn và lối đánh khống chế giao tranh tổng của Băng Hồn không phát huy được hiệu quả, hoàn toàn bị khắc chế ở giai đoạn cuối.

Trận cuối cùng của chung kết thế giới, khi thấy Băng Hồn và Hỏa Văn lần lượt bị đội địch tiêu diệt toàn đội, Trần Bắc Hà thở dài, lẩm bẩm: “Lại trượt cup vô địch rồi…”

Chúc Thanh bình tĩnh nhận xét: “Chiến thuật của chúng ta vẫn chưa đủ đa dạng.”

Sở Tinh Lan gật đầu: “Đúng vậy. Tướng trong Thánh Vực nhiều như vậy, mà giải đấu trong nước cứ xoay quanh mấy đội hình cũ. Không có sự đột phá nào về chiến thuật cả.”

Chúc Thanh liếc nhìn hai người: “Tiểu Bắc, Thâm Lan, tướng tủ của hai đứa là Đao Phong Chiến Sĩ và Khổng Ngẫu Sư khả năng cao sẽ bị cấm ở mùa sau. Anh sẽ chuẩn bị một vài bộ tướng ít người dùng, hai đứa sớm phối hợp thử để chuẩn bị cho thay đổi meta mùa tới.”

Cả hai đồng thanh: “Không thành vấn đề!”

Chiều hôm đó, giải đấu Thánh Vực Mùa 4 chính thức khép lại.

Trên bảng hot search của giới eSports, cụm từ #ThánhVựcS4 – Hỏa Văn Băng Hồn bị loại thảm hại# nhanh chóng leo lên vị trí số 1.

Trong phần bình luận, cư dân mạng đồng loạt mở mic chế giễu:

“Gánh đội quá gánh! Đúng là gà công nghiệp!”

“Liên minh Thánh Vực Trung Quốc hết thuốc chữa rồi, thật sự.”

“Chẳng phải đây là giải đấu gà nhất thế giới sao? Vẫn còn người xem à?”

“Đúng là quốc nhục, đánh tệ thế còn ráng ra nước ngoài thi đấu làm trò cười à?”

“Nhìn qua game khác đi ‘Chiến Thần’ thì Nhật Nguyệt càn quét vô địch, ‘Thần Súng’ ban đầu cũng nát, nhưng từ khi huấn luyện viên Giang trở lại chỉnh đốn lại thì năm ngoái cũng vô địch thế giới rồi. Áp lực giờ đổ hết lên Thánh Vực đấy, bao giờ mới ngóc đầu lên được?”

“Tôi rất thích thể loại game sinh tồn, nhưng các bạn thật sự không biết tranh đấu.”

“Mùa sau có đội nào vực dậy được không? Cầu xin chút hy vọng…”

“Chiến thuật một màu, tư duy cứng nhắc, tuyển thủ chuyên nghiệp đánh như tấu hài. Đừng nói bất ngờ, đến kinh dị cũng dư sức.”

“All-star nội địa không vô địch được đâu, tìm tuyển thủ nước ngoài đi?”

“Thuê huấn luyện viên ngoại, tuyển thủ ngoại, vô địch thì được gì? Nước 1.4 tỷ dân mà không tìm được vài đứa biết chơi game hả? Nhục quá trời nhục.”

“Chơi như vậy mà còn dám nhận lương mấy triệu, có khi chục triệu á? Quá lắm rồi.”

“Người nào đó họ Sở chuyển nhượng mấy chục triệu? Muốn coi cậu ta làm nên trò trống gì. Cầm lương cao mà không làm ăn ra gì thì nghỉ đi dưỡng già cho rồi.”

“Đề nghị cấp cao điều tra th*m nh*ng trong các câu lạc bộ eSports. Tiền đổ về không biết bay đi đâu, toàn thuê lũ phế vật.”

“Toàn là con ông cháu cha lên sàn đấu hả? Tìm người thật sự có năng lực được không?”

“…”

Trần Bắc Hà lướt từng dòng bình luận châm biếm trên mạng, ngực nghẹn đắng.

Trong eSports, kém cỏi là tội lỗi căn bản. Bạn thua cuộc, bạn là người chơi cực kỳ kèm, không cho biện hộ, không cho giải thích, chỉ có thể im lặng chấp nhận chế giễu.

Lần này theo dõi giải từ đầu đến cuối, cậu thật sự cảm nhận rõ sự chênh lệch khoảng cách.

Ngoài vấn đề chiến thuật như huấn luyện viên Chúc đã nói thì trình độ cá nhân của tuyển thủ các khu vực khác cũng cực kỳ cao. Nhiều pha giao tranh trong trận chung kết khiến Trần Bắc Hà không kiềm được mà phải vỗ tay khen hay.

Trần Bắc Hà thắc mắc, nếu là cậu, liệu cậu có thể phản ưng nhanh như vậy không? …Cậu không dám chắc. Vì cậu biết bản thân vẫn còn non, còn nhiều điều cần phải học hỏi, cải thiện.

Về đến ký túc xá, Trần Bắc Hà trông như một cà tím héo dưới nắng, cả người ủ rũ cụp đầu.

Lòng Sở Tinh Lan mềm, dịu dàng hỏi: “Làm sao thế? Không vui à?”

Trần Bắc Hà gãi đầu, ảo não đáp: “Hỏa Văn và Băng Hồn là hai đội mạnh nhất khu vực Trung Quốc, vậy mà ra thế giới cũng chỉ đứng thứ tư, thứ năm… Còn Bắc Mục tụi mình thì sao? Ngay cả huy chương đồng trong nước cũng chưa chạm tới, so với họ còn gà hơn nữa, đừng nói đến chuyện bước ra thế giới.”

Cậu cúi đầu, thì thào gần như mất hết hy vọng: “Mùa sau tụi mình có cơ hội không? Thật lòng mà nói, trong lòng tôi chẳng có tí tự tin nào cả.”

Sở Tinh Lan đưa tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu cậu, giọng nhẹ như gió: “Đừng lo. Chẳng phải tôi đã đến Bắc Mục rồi sao?”

Trần Bắc Hà ngẩng đầu lên, chạm phải ánh mắt dịu dàng của Sở Tinh Lan.

Sở Tinh Lan mỉm cười, dịu giọng nói: “Chiến thuật của chúng ta đúng là hơi cũ kỹ thật. Mùa sau có thể thử thêm vài lối đánh mới. Mặc dù chúng ta từng là đối thủ, nhưng cũng lớn lên cùng nhau, hiểu nhau rất rõ…đúng không?”

“Đúng là bây giờ Bắc Mục đang ở dưới đáy phong độ, mủa giải S4 còn không vượt được vòng loại, ở trong nước còn chưa có danh hiệu gì. Nhưng mùa giải S5 sang năm sẽ là một khởi đầu mới. Hai chúng ta cùng nhau đánh một trận lật kèo thật đẹp — được chứ?”

Trần Bắc Hà lập tức biến áp lực thành động lực, siết chặt nắm đấm, nói dứt khoát: “Đúng vậy! Từ hôm nay tụi mình bắt đầu huấn luyện thêm các chiến thuật tướng khác nhau. Tôi đã đủ giờ livestream rồi, từ nay buổi đêm sẽ không livestream nữa, huấn luyện tới 2 giờ sáng mỗi ngày, được không?”

Sở Tinh Lan mỉm cười dịu dàng: “Không vấn đề. Cậu muốn luyện tới mấy giờ cũng được, tôi luôn ở bên cạnh cậu.”

Trần Bắc Hà cuối cùng cũng thấy vui vẻ hơn.

Quả thật, đúng như Sở Tinh Lan nói. Tuy họ là đối thủ, nhưng sự ăn ý từ nhỏ đến lớn không ai sánh bằng. Trên đấu trường, kẻ hiểu rõ bạn nhất chính là đối thủ mạnh nhất.

Từ khi ra mắt ở mùa giải S3 đến nay đã hai năm đối đầu gay gắt, Trần Bắc Hà nắm rõ phong cách và nhịp độ thi đấu của Sở Tinh Lan và ngược lại, đối phương cũng rành chiến thuật của cậu như lòng bàn tay.

Có lẽ, sự gia nhập của Thâm Lan sẽ thật sự giúp Bắc Mục tái sinh lối chơi?

Dù thế nào đi nữa, cậu nhất định sẽ dốc hết toàn lực.

Hết chương 26


Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh Truyện Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh Story Chương 26
10.0/10 từ 14 lượt.
loading...