Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh
Chương 24
Chương 24: Làm rõ tin đồn
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Sau khi Hạ Vy đọc hết loạt tin trên hot search thì đầu như bốc khói. Hồi chiều gọi xe cấp cứu quá gấp, nào có nghĩ đến chuyện bị paparazzi chụp lén? Đám chó săn này đúng là có thể chui rúc khắp nơi, dám canh sẵn ngoài căn cứ Bắc Mục để đợi chụp ảnh.
Lần này phiền phức thật rồi.
Tuyển thủ eSports đánh nhau ngoài đời là hành vi vi phạm nghiêm trọng quy định của Liên minh eSports, chắc chắn sẽ bị điều tra.
Trừ khi… tìm ra một lý do thật hợp lý.
Hạ Vy cau mày, nói: “Chuyện này to hay nhỏ là do cách xử lý. Câu lạc bộ phải giải quyết càng sớm càng tốt… Chị hỏi lại hai cậu lần nữa: Chiều nay, rốt cuộc hai người có đánh nhau không?”
Hai người liếc nhau.
Trần Bắc Hà chột dạ, lập tức nhìn lảng sang chỗ khác: “Không có đánh nhau.”
Sở Tinh Lan điềm tĩnh nói: “Vy tỷ, tôi đã nói rồi. Chiều nay tôi đến kỳ mẫn cảm, mất kiểm soát trong ký túc xá, đập phá đồ đạc. Bắc Bắc thấy lạ nên khóa cửa nhốt tôi lại. Vết thương trên trán là do mảnh đèn vỡ bay vào.”
Trần Bắc Hà vội gật đầu phụ họa: “Lúc huấn luyện, cậu ấy nói thấy nhức đầu, em còn xin nghỉ cho cậu ấy. Sau đó sợ cậu ấy phát sốt nên em quay về ký túc kiểm tra. Vào phòng nghe thấy tiếng đập đồ mới nhận ra là kỳ mẫn cảm, nên em khóa cửa lại. À, điện thoại em còn lịch sử mua thuốc cảm ở hiệu thuốc nữa đó!”
Hai người ăn ý đưa ra lời khai, tuyệt đối không nhắc gì đến chuyện hôn nhau.
Hạ Vy bán tín bán nghi: “Chỉ đơn giản vậy?”
Sở Tinh Lan khẳng định: “Sự thật đúng là như vậy.”
Trần Bắc Hà: “Không sai, đúng rồi đúng rồi.”
Hạ Vy trầm mặc vài giây, rồi nghiêm túc nhắc nhở: “Tin đồn hai đứa đánh nhau đã lên hot search rồi. Ủy ban kỷ luật của liên minh chắc chắn sẽ cử người đến câu lạc bộ điều tra cụ thể. Tuyển thủ đánh nhau ngoài đời là vi phạm điều lệ thi đấu, nghiêm trọng thì bị cấm thi đấu.”
Hạ Vy nhấn mạnh: “Cho nên, tốt nhất hai cậu hãy suy nghĩ kỹ càng về lời giải thích, nếu đúng là không đánh nhau thì phải chuẩn bị đầy đủ bằng chứng để ứng phó.”
Hai người lại liếc nhau một lần nữa, phối hợp ăn ý đến mức đáng nghi.
Tuyển thủ đánh nhau ngoài đời sẽ bị Liên minh cảnh cáo và xử phạt.
Nếu để lộ chuyện Sở Tinh Lan trong kỳ mẫn cảm đã cưỡng hôn Trần Bắc Hà, thậm chí còn khiến cậu bất ngờ phân hóa, thì khả năng cao Sở Tinh Lan sẽ bị cấm thi đấu.
Nhưng thực tế, chuyện này không thể gọi là đánh nhau, lúc đó Sở Tinh Lan hoàn toàn mất ý thức, không hề cố ý.
Trần Bắc Hà không chịu nói ra sự thật, không chỉ vì xấu hổ mà quan trọng hơn là cậu tuyệt đối không thể để Sở Tinh Lan bị cấm thi đấu. Dù gì chuyện này cũng có phần lỗi của mình.
Là do cậu đánh giá thấp sự nguy hiểm của kỳ mẫn cảm của Alpha, không nghe lời Sở Tinh Lan đi ra ngoài, còn cố tình ở lại, mới dẫn đến cả chuỗi phản ứng sau đó.
Chuyện này nhất định phải chôn chặt trong bụng cả hai người.
Trần Bắc Hà ho nhẹ một tiếng, nói: “Vy tỷ, em với Thâm Lan thật sự không có đánh nhau đâu. Vết thương trên trán là cậu ấy tự gây ra, còn em thì bị ngất do đột ngột phân hóa thôi. Mấy lời đồn trên mạng kiểu tụi em đánh nhau nhập viện đều là cư dân mạng tự tưởng tượng cả.”
Hạ Vy gật đầu, thở phào: “Vậy thì tốt. Nếu phía Liên minh có đến điều tra, các cậu phải thống nhất lời khai, đừng để bị bắt lỗi.”
Hai người đồng thanh: “Rõ rồi.”
Hạ Vy lập tức gọi điện cho bộ phận PR của Câu lạc bộ Bắc Mục, lể lại chi tiết tình hình. Đến 10 giờ tối, weibo chính thức của Câu lạc bộ Bắc Mục cuối cùng cũng đăng bài làm rõ vụ “Lan – Bắc ẩu đả”:
“Hôm nay, tuyển thủ @BM-Thâm Lan đột ngột rơi vào kỳ mẫn cảm do thay đổi môi trường, vô tình va phải bàn và bị mảnh kính vỡ cắt vào trán.
Tuyển thủ @BM-North hiện đang trong giai đoạn phân hóa, do rối loạn pheromone mà bất tỉnh. Cả hai đã được đưa đến bệnh viện và tình trạng hiện tại đã được kiểm soát kịp thời.
Sự việc giữa Thâm Lan và North không phải là ẩu đả. Việc họ nhập viện chỉ là do rối loạn pheromone. Mong mọi người không lan truyền tin đồn sai sự thật.
Cảm ơn tất cả đã quan tâm đến hai tuyển thủ của Bắc Mục. Chúng tôi sẽ tiếp tục nỗ lực huấn luyện để đạt kết quả tốt hơn trong mùa giải tới.”
Bài đăng weibo còn đính kèm bệnh án của Sở Tinh Lan và Trần Bắc Hà.
Trong bệnh án của Sở Tinh Lan ghi rõ: Alpha mất kiểm soát kỳ mẫn cảm, cần theo dõi và điều trị. Kèm theo các phương pháp điều trị như thuốc an thần và thuốc ức chế.
Còn bệnh án của Trần Bắc Hà thì… khiến cộng đồng mạng há hốc mồm.
Lý do nhập viện: Mất cân bằng pheromone do phân hóa, dẫn đến hôn mê. Trong phiếu xét nghiệm còn hiển thị rõ ràng: Pheromone Omega.
Bệnh án từ bệnh viện không thể làm giả.
Hai bệnh án như bằng chứng thép. Hóa ra một người mẫn cảm, một người phân hóa, vô tình trùng vào cùng một ngày rồi xảy ra chuyện!?
Sở Tinh Lan lập tức chia sẻ lại weibocủa câu lại bộ: “Tôi vô cùng xin lỗi vì đã gây ra hiểu nhầm trong kỳ mẫn cảm. Tôi và North không hề đánh nhau. Sau này tôi sẽ cẩn thận hơn trong việc kiểm soát pheromone, nghiêm túc huấn luyện. Cảm ơn mọi người đã quan tâm.”
Trần Bắc Hà cũng chia sẻ lại: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm, hôm nay tôi chính thức phân hóa thành Omega rồi [mặt cún][mặt cún]”
Cư dân mạng: “……”
Vãi cả cún! Đây là loại âm mưu gì vậy trời?
Còn cái icon [mặt cún] của North đúng là chọc cười chết người!
Kết quả là, đề tài “Lan – Bắc có đánh nhau không” lập tức bị chuyển hướng, cư dân mạng bắt đầu hóng hớt vụ Trần Bắc Hà phân hóa thành Omega!
Trên diễn đàn, một “tòa cao ốc” nữa nhanh chóng mọc lên:
“Sốc! North phân hóa thành Omega!??”
“Hả? Bắc Thần ngầu như thế mà thành O á?”
“Trời ơi trời! North chưa từng phân hóa? Giờ mới phân hóa sao?”
“Không ai đoán trúng kịch bản thật sự. Cư dân mạng năm nay tưởng tượng kém quá.”
“Cái này ai mà nghĩ ra nổi chứ? Trước giờ ai cũng mặc định Bắc Thần là Alpha mà?”
“Thâm Lan vào kỳ mẫn cảm thì Bắc Bắc phân hóa thành O… tôi thấy chỗ này hơi không bình thường đó nha [ăn dưa]”
“Lầu trên nói đúng đó. Tôi cũng thấy lạ lạ.”
“Lý giải hợp lý duy nhất: Bắc Thần phân hóa bị ảnh hưởng bởi pheromone của Alpha chứ gì?”
“Mẹ ơi k*ch th*ch quá! Bị kẻ thù truyền kiếp k*ch th*ch mà phân hóa thành O á??”
“Cái plot twist này quá máu chó, tôi không chịu nổi nữa rồi, cho tôi đặt một vé ship CP Lan Bắc với. Ha ha ha.”
“Vãi chưởng! Kẻ thù truyền kiếp lại phân hóa thành O? Mấy cái mô-típ như ‘cưỡng chế yêu’, ‘cưỡng chế đánh dấu’ này còn máu chó hơn cả phim truyền hình!”
“Ngầu đấy! Từ hôm nay tôi chính thức giương cao cờ CP Lan-Bắc!”
“Nhưng rốt cuộc là họ có đánh nhau không? Tôi không tin lời giải thích của Bắc Mục đâu.”
“Đánh hay không chưa rõ, nhưng CP siêu thoại tăng thêm cả chục nghìn fan là thật.”
“666, từ sau khi Thâm Lan chuyển sang Bắc Mục, đội này đúng là náo nhiệt thật!”
Dưới bài đăng công bố phân hóa thành Omega của Trần Bắc Hà đầy rẫy những “vãi chưởng” và icon sốc cực mạnh.
Fan đồng loạt đăng ảnh biểu cảm hoang mang, có người còn khóc lóc: “Chồng tôi to đùng vậy, giờ lại thành vợ tôi rồi huhu!”
Ngay cả tuyển thủ của Liên minh cũng lần lượt chia sẻ lại weibo trong ngỡ ngàng:
Diệp Thất Tịch: “Gì cơ? Cậu thành Omega rồi á? Vậy chờ tôi về tỏ tình lại nha J”
Dương Khải Nguyên: “Không phải chứ người anh em à? Cậu đáng sợ thật đấy!”
Từ Tịnh Viễn: “Xin vỗ tay chào mừng tuyển thủ Omega đầu tiên của Liên minh eSports Thánh Vực.”
Lăng Thương: “Woa, Bắc Thần siêu ngầu mà lại là O á! Yêu rồi yêu rồi!”
Trong nhóm chat của Liên minh, tin nhắn nổ như pháo. Vô số người @BM-North yêu cầu cậu ra mặt phát biểu cảm nghĩ.
Trần Bắc Hà lẳng lặng gửi một sticker: [trồi lên]
Cả nhóm lập tức tràn vào hỏi han:
“Tiểu Bắc, cậu thật sự phân hóa thành Omega rồi à?”
“Tôi cứ tưởng cậu là Alpha chứ, hôm nay mới phân hóa á?”
“Cậu với Thâm Lan sao thế? Tình cờ đến vậy à?”
“Cốt truyện này còn hấp dẫn hơn cả phim truyền hình dài tập nữa ha ha ha!”
BM-North: “Hehe, dù là Omega thì tôi vẫn có thể đập cho các người lên bờ xuống ruộng.”
Cả nhóm ào ạt gửi sticker kiểu “Tôi sợ quá đi”, “Đại hiệp tha cho em”…
BM-Thâm Lan: “Chuyện như trên Weibo viết đấy, mọi người đừng nghĩ nhiều. Tôi bị rơi vào kỳ mẫn cảm do thay đổi môi trường, còn Bắc Bắc đang trong giai đoạn phân hóa, chẳng qua tình cờ đúng ngày thôi.”
BM-North: “Ừ, tình cờ thôi. Giải tán đi.”
Cả nhóm: “???” Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Tình cờ cái khỉ gì chứ. Hai người cố gắng phối hợp ăn ý, tưởng lừa được ai? Làm gì có chuyện nào tình cờ kiểu đó, rõ ràng đã xảy ra chuyện gì đó giữa họ!
Tại phòng huấn luyện Bắc Mục, các tuyển thủ vừa kết thúc buổi tập đang ngồi ngơ ngác.
Khúc Trường Thiên không dám tin: “Tiểu Bắc thành Omega thật á? Vãi chưởng? Tôi còn chuẩn bị sẵn hai lọ thuốc che pheromone Alpha làm quà phân hóa cho cậu ấy đấy… thế là toang?”
Hạ Tiểu Phong bên cạnh nhắc khéo: “Thiên ca, cậu chuyển cho Lan Thần đi, chắc ảnh dùng được hahaha.”
Lộc Miên ấp úng nói: “Bắc… Bắc ca thật ra… tính cách thì giống Alpha thật đấy, nhưng mà… phân hóa là do gen quyết định mà, nên thành Omega cũng… không phải chuyện lạ.”
Khúc Trường Thiên sững lại, gãi đầu: “Nói cũng đúng…”
Chúc Thanh tuy hơi bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng chấp nhận, mỉm cười nói: “Cho dù Tiểu Bắc phân hóa thế nào thì cậu ấy vẫn là đội trưởng của Bắc Mục, vẫn là đồng đội các cậu tin tưởng nhất. Không cần bận tâm chuyện giới tính, huấn luyện như thường nhé.”
Cả nhóm đồng thanh: “Rõ rồi ạ, Chúc ca.”
Chúc Thanh cầm điện thoại nhắn tin cho Trần Bắc Hà: “Em vẫn ở bệnh viện à? Phân hóa đột ngột như vậy, cơ thể vẫn ổn chứ?”
Trần Bắc Hà nhanh chóng trả lời: “Em ổn ạ, anh yên tâm. Em phải ở lại theo dõi, nếu không có gì thì sáng mai được về rồi.”
Chúc Thanh: “Ừ, vậy nghỉ ngơi cho tốt.”
Trong phòng bệnh, Hạ Vy nhận được cuộc gọi từ liên minh. Như dự đoán, ủy ban kỷ luật sẽ cử người đến Bắc Mục điều tra sự việc, đây là thủ tục bắt buộc phải thực hiện. Lãnh đạo cấp cao câu lạc bộ đã bị báo cáo, đoàn trưởng và bác sĩ đội lập tức bị triệu tập họp khẩn bằng video.
Trong phòng bệnh lúc này chỉ còn Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan, hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
Một lúc sau, Trần Bắc Hà hít sâu một hơi, khẽ nói: “Chuyện hôn nhau, tuyệt đối không được nhắc đến. Cứ kiên quyết nói là cậu làm loạn, tôi nhốt cậu lại là xong. Bên liên minh điều tra chỉ là thủ tục thôi, sẽ không làm khó chúng ta.”
Sở Tinh Lan mỉm cười: “Được thôi, coi như là bí mật của hai ta. Dù sao thì… bí mật giữa chúng ta cũng đâu chỉ có một cái.”
Anh nghiêng đầu, thì thầm trêu ghẹo: “Ví dụ như… chuyện tụi mình là trúc mã trúc mã, lớn lên bên nhau từ nhỏ. Liên minh có ai biết đâu?”
Trần Bắc Hà: “……”
Sở Tinh Lan tỏ vẻ vô tội: “Sao cậu không muốn nói cho người khác chuyện tụi mình là bạn thời thơ ấu?”
Trần Bắc Hà bực bội: “Cậu biết quá nhiều phốt hồi nhỏ của tôi! Tôi sợ phóng viên hỏi lung tung rồi cậu lỡ miệng khai hết ra!”
Sở Tinh Lan làm bộ ngây thơ: “Chuyện hồi nhỏ cậu vừa nghịch vừa ngốc, chẳng hạn 4 tuổi đổ xì dầu lên cả tủ quần áo của ba, 5 tuổi chạy nhảy lung tung ngã xuống hố bùn, 6 tuổi trèo cây lấy tổ quạ rồi gãy chân, 7 tuổi…”
Trần Bắc Hà gào lên: “Nín!”
Sở Tinh Lan bật cười: “Hồi nhỏ cậu siêu nghịch, ngày nào cũng bị cha Alpha vác về đánh đòn. Cả khu đều nghe thấy tiếng cậu khóc. Mỗi lần có tiếng con nít khóc, ông nội tôi lại bảo: ‘Ôi, chắc chắn là Tiểu Bắc đi gây chuyện bị đánh đấy’.”
“……” Tai Trần Bắc Hà đỏ bừng, trừng mắt đe dọa: “Nếu cậu dám để lộ ra một chữ, tôi sẽ giết cậu đấy.”
Sở Tinh Lan giơ tay đầu hàng: “Không dám nói, một chữ cũng không dám!”
Trần Bắc Hà lúc này mới hài lòng, trầm ngâm một lát rồi nói: “Hồi nhỏ, thành tích học tập của tôi không tốt bằng cậu. Khi lớn lên, cả hai chúng ta đều thành tuyển thủ eSports, tôi luôn muốn thắng được cậu trong thi đấu.”
Sở Tinh Lan dịu dàng nhìn cậu: “Chỉ vì muốn phân cao thấp với tôi sao?”
Trần Bắc Hà: “Đương nhiên rồi, tôi không bao giờ chịu thua.”
Tên này đúng là máu ăn thua, từ nhỏ đến lớn cứ thích so với Sở Tinh Lan. Ai nhảy xa hơn, ai chạy nhanh hơn, ai chơi bóng giỏi hơn… chỉ cần thắng được Sở Tinh Lan là vui cả ngày.
Có lẽ vì so từ bé thành quen, nên lớn rồi vẫn muốn thắng anh.
Sở Tinh Lan thấp giọng hỏi: “Nhưng giờ tôi là đồng đội của cậu rồi, cậu còn muốn thắng tôi thế nào?”
Trần Bắc Hà tiếc nuối nhìn anh: “Sau này không thể thắng cậu trong trận đấu nữa, vậy thì thắng PK riêng thôi.”
Sở Tinh Lan cười vui vẻ: “Được, lúc nào cũng sẵn sàng.”
Hai người nhìn nhau, Trần Bắc Hà gãi đầu, nhỏ giọng nói: “Chuyện hôm nay, tôi cũng có trách nhiệm. Vụ cậu mất kiểm soát trong kỳ mẫn cảm, tôi sẽ không tính toán nữa. Dù sao, lúc cậu tỉnh táo cũng đâu có định hôn tôi… đúng không?”
“…” Sở Tinh Lan chớp mắt, không trả lời.
“Tuy rằng từ nhỏ tụi mình toàn chí chóe với nhau, nhưng cũng đâu phải thâm thù đại hận gì. Những chuyện trước đây… coi như xí xóa hết đi.” Trần Bắc Hà nghiêm túc nói: “Sau này cậu là đồng đội của tôi, tập trung phối hợp thi đấu cho tốt, được chứ?”
Sở Tinh Lan bật cười nhẹ: “Đương nhiên rồi, tất cả nghe theo cậu.”
Đúng lúc này, đoàn trưởng Hạ Vy và bác sĩ đội họp xong quay lại phòng bệnh, cả hai lập tức im bặt.
Hạ Vy cảm thấy bầu không khí trong phòng có gì đó là lạ, nhưng cũng không hỏi nhiều. Cô nói: “Nhóm điều tra của liên minh sẽ đến Bắc Mục vào ngày mai để tìm hiểu tình hình. Chị đã gửi bệnh án của hai cậu cho họ. Có thể họ sẽ gọi riêng từng người để hỏi chuyện — hai đứa biết nên nói gì rồi chứ?”
Cả hai gật đầu: “Biết rồi.”
Hạ Vy: “Chuyện lần này vì không cố ý, liên minh sẽ không xử phạt trực tiếp hai người. Nhưng vấn đề pheromone mất kiểm soát của tuyển thủ thì câu lạc bộ có thể bị cảnh cáo và phạt tiền một chút, cũng không cần lo lắng quá.”
Sở Tinh Lan chủ động nói: “Tiền phạt bọn tôi chịu. Dù sao chuyện này bắt nguồn từ bọn tôi, ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng câu lạc bộ.”
Trần Bắc Hà cũng gật đầu: “Đúng rồi, cứ trừ vào lương của tụi em.”
Hạ Vy mỉm cười: “Được, hai cậu tự nguyện đóng phạt cũng coi như thái độ nhận lỗi tốt. Hôm nay mệt rồi, nghỉ ngơi sớm đi. Chị với bác sĩ về đội đây. Nếu thấy không khỏe thì ấn chuông cạnh giường, sẽ có bác sĩ trực đến xử lý.”
Trần Bắc Hà: “Vâng, làm phiền chị rồi.”
Hạ Vy vỗ vai cậu: “Không sao, đừng suy nghĩ nhiều quá.”
Sau khi đoàn trưởng và bác sĩ rời đi, Sở Tinh Lan cũng đứng dậy: “Bắc Bắc, ngủ sớm đi. Tôi về phòng đây. Ngủ ngon.”
Trần Bắc Hà gật đầu: “Ừm, ngủ ngon.”
Hôm nay thật sự quá mệt mỏi, Trần Bắc Hà vừa nằm xuống đã ngủ như chết.
Nhưng ở phòng bên, Sở Tinh Lan trằn trọc mãi không ngủ được. Thật ra lúc nãy, khi Trần Bắc Hà nói “lúc tỉnh táo thì chắc cậu không muốn hôn tôi đâu nhỉ”, suýt chút nữa anh đã không kiềm được mà buột miệng nói: Đồ ngốc, người tôi muốn hôn nhất khi tỉnh táo chính là cậu đấy.
Cũng chính vì có cậu ở bên cạnh, kỳ mẫn cảm của tôi mới mất kiểm soát đến mức đó…
Cậu tưởng Alpha vào kỳ mẫn cảm là sẽ hôn loạn à?
Không đâu. Kỳ mẫn cảm chỉ khuếch đại những h*m m**n và bản năng trong lòng. Nếu đối phương là người mà Alpha không ưa, khi bị đến gần, hắn chỉ muốn tấn công, đuổi đi…Chứ không phải hôn, càng không muốn đánh dấu.
Đồ ngốc này rõ ràng chẳng hiểu gì cả.
Sở Tinh Lan xoa trán, bất đắc dĩ cười khổ. Anh quá hiểu Trần Bắc Hà, hai người lớn lên cùng nhau, gắn bó từ nhỏ. Anh biết rõ muốn khiến tên nhóc đầu óc đơn giản, vô tâm vô phế kia hiểu lòng mình. vẫn còn cần rất nhiều thời gian. Không thể ép, càng không thể vội.
Từ lâu anh chưa từng xem Trần Bắc Hà là đối thủ.
Mà là…người mà anh luôn cất giấu trong tim.
Hết chương 24
Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh