Vùng Đất Tự Do
C27: Chương 27
Đêm hôm ấy, một sự kiện đã làm chấn động khu vực phía Tây Vùng đất Tự Do.
Đội Hiệp Sĩ huy động hơn một trăm người lùng bắt các thành viên của băng Con Chó. Bốn thành viên cốt cán bị bắt đi bao gồm cả thủ lĩnh Stan "Rồ Dại", sáu khẩu súng bị thu giữ cùng chín mươi viên đạn.
Băng Con Chó rơi vào tình thế hoảng loạn.
Mọi việc chỉ diễn ra trong vòng có hơn một giờ đồng hồ, nhanh đến mức ngỡ ngàng. Xuất hiện lời đồn rằng bên trong tổ chức có kẻ chỉ điểm nên đội Hiệp Sĩ mới nắm rõ thông tin của băng Con Chó đến vậy.
Khi đội Hiệp Sĩ rời đi, các thành viên còn lại của băng Con Chó liền tập trung tại điểm tập kết nhằm thảo luận tình hình. Đây là diễn biến tự nhiên, mọi người đều muốn biết nên làm gì tiếp theo.
Họ cần tìm ra kẻ phản bội.
Vào lúc mười hai giờ đêm, các sát thủ của băng Con Chó lần lượt xuất hiện.
Mật khẩu để vào được bên trong địa điểm tập kết là "Trời nay không mưa".
Trong căn phòng rộng lớn, có tới bốn mươi hai người tụ họp. Những kẻ còn lại hoặc là đang thực hiện nhiệm vụ hoặc là chưa nắm được thông tin. Dẫu sao cuộc tập kích của đội Hiệp Sĩ cũng chỉ vừa mới diễn ra.
Đây là lần đầu tiên có cuộc họp đông người như vậy. Trước đây các thành viên đều chịu sự điều phối của các trưởng nhóm, mỗi trưởng nhóm phụ trách một mạng lưới, các thành viên bị hạn chế gặp nhau hoặc tự hạn chế gặp nhau để tránh rủi ro. Có rất nhiều loại rủi ro, ví dụ rủi ro bị tập kích, rủi ro lộ thông tin cá nhân. Tuy nhiên lúc này cả thủ lĩnh lẫn ba trưởng nhóm đều bị bắt đi, sống chết thế nào chưa rõ, tương lai tổ chức mờ mịt, các quy tắc bảo mật thông tin cũ bỗng nhiên không còn hiệu lực nữa.
Bởi vì chưa bao giờ tập trung đông đủ nên nhiều người không biết mặt nhau. Nhiều sát thủ còn chọn giải pháp che mặt, chuyện này cũng là điều bình thường không gây ngạc nhiên cho ai.
Roger "Gà", như gã tự nhận, một thành viên lâu năm của tổ chức và là người được hoạch định làm trưởng nhóm thứ tư, hắng giọng lên tiếng.
- Những người anh em, hẳn các anh em đều biết chuyện gì vừa xảy ra. Chúng ta vừa bị tấn công. Những thành viên lãnh đạo của tổ chức đều bị bắt mang đi. Trong số chúng ta có kẻ phản bội.
Bầu không khí yên lặng bao trùm.
- Hẳn nhiều anh em lo ngại về tương lai của tổ chức. Cá nhân tôi thấy việc này chưa hẳn đã đáng lo, bởi trước đây các Hiệp Sĩ hễ phát hiện thấy người cầm súng là đập chết tại chỗ, nhưng lần này chúng không làm như vậy. Điều đó cho thấy có ai đó bên trong đội Hiệp Sĩ đang ra tay che chở cho những người anh em của chúng ta và sau một thời gian họ sẽ trở về.
Roger tuy mang biệt danh là Gà nhưng lại không gà chút nào. Cách nhìn nhận vấn đề của gã rất thấu suốt.
Một vài người hiểu biết cũng lên tiếng đồng tình. Roger hài lòng, nói tiếp:
- Điều quan trọng nhất lúc này là cần nhanh chóng tìm ra kẻ phản bội. Chừng nào chưa tìm ra tên khốn kiếp này thì tổ chức của chúng ta chưa thể vận hành bình thường. Tên khốn kiếp ấy là kẻ thù của chúng ta, là kẻ thù của những người anh em, sự tồn tại của hắn như khối u phá hoại tổ chức, cách duy nhất để chúng ta tiếp tục tồn tại là cắt bỏ ung nhọt càng sớm càng tốt. Tôi tin chắc rằng những người anh em đều có chung quan điểm này nên mọi người đã tìm đến nhau ngày hôm nay.
- Làm thế nào để tìm ra nó? – Ai đó cất tiếng hỏi.
- Chuyện này thật đơn giản. Tôi đã nghĩ ra một cách.
Roger há mồm ra định trình bày cách làm của mình, vừa hay lúc ấy một con dao găm không hiểu từ chỗ nào bỗng cắm thẳng vào trong mồm của gã, làm gã ngã từ trên ghế cao xuống đất, chết tức thì.
Bầu không khí lập tức trở nên nhốn nháo. Có tiếng hét vang lên:
- Là thằng cao. Thằng cao đã giết Roger.
Thằng cao là thằng nào? Trong đây thằng nào chả cao? Không ai biết "Thằng Cao" là thằng nào nhưng mọi người đều nhìn những thằng cao cao xung quanh mình với vẻ kinh sợ.
Bầu không khí hoảng loạn lan truyền như bệnh dịch. Mọi người đều hiểu rằng tên phản bội đang trà trộn trong này, vừa thấy Roger "Gà" định vạch trần bộ mặt của mình đã ra tay diệt khẩu, hắn cũng đồng thời là một sát thủ cừ khôi, bởi cứ nhìn cách hắn phóng dao từ trong đám đông với độ chính xác tuyệt đối mà không ai phát hiện ra được đã cho thấy hắn giỏi hơn phần lớn những người đang có mặt ở đây nếu không phải là giỏi hơn tất cả. Mọi người đều âm thầm tự nhận rằng mình không so được với tên phản bội. Ý nghĩ về việc đứng cạnh một tên sát thủ siêu hạng đang âm mưu lấy mạng mình khiến cả đám đều sợ run người lên.
Tất cả các sát thủ đều đã rút dao cầm trên tay. Nhiều người rút hẳn hai con dao, mỗi tay một dao, đó là biểu hiện của sự mất bình tĩnh. Không phải cứ càng nhiều dao càng tốt. Chuyện này sát thủ nào cũng biết nhưng đây đâu phải là lúc để làm theo sách vở? Cần phải dọa thằng phản bội cho nó đừng nhắm vào mình. Một khi nó đã nhắm vào mình thì một hay hai dao cũng như nhau cả thôi.
Không phải ai cũng mất bình tĩnh. Các sát thủ trưởng thành, giàu kinh nghiệm đã trải qua nhiều đợt chém giết hẳn nhiên không thể bất thần trở nên mù quáng. Một người tinh tế liền lên tiếng:
- Anh em đừng vội vàng mà tàn hại lẫn nhau. Xin mời người anh em vừa phát hiện ra tên phản bội đứng lên đây, chỉ mặt đích danh tên khốn đã sát hại Roger "Gà". Đừng sợ, có tôi bảo vệ người anh em, không ai có thể hại được người anh em.
Còn chưa nói hết câu, con người tinh tế ấy đã gục xuống chết, trên đầu găm một con dao nhọn.
Căn phòng trở nên điên loạn. Mọi người bỗng hiểu rằng cứ như thế này thì từng người từng người đều sẽ gục xuống chết một cách oan ức. Kiểu gì thì cũng đến lượt họ phải chết. Chỉ cần đứng lên nói trước đám đông là chết. Trong tiếng la hét, chửi bới om sòm không phân biệt nổi giọng người nào với giọng người nào, tiếng nói lúc nãy bất thần vang lên.
- Lại là thằng cao. Mau giết thằng cao. Thằng cao mặc áo đen.
Đã có thêm thông tin mới, diện tình nghi đã được thu hẹp, cuộc chém giết bắt đầu. Mọi người nhắm vào những thằng cao mặc áo đen, nhưng vì họ không xác định được thế nào là cao và đang trong cơn hoảng loạn nên rốt cuộc họ nhắm vào tất cả những người mặc áo đen. Nghĩa là phần lớn người trong phòng, vì sát thủ nào chả mặc áo đen? Trong đêm tối mặc áo trắng để tự sát hay sao?
Vùng Đất Tự Do