Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 869: Long Kỳ Lân

Sở Nam không chút nghi ngờ, nếu để đoàn xích quang yêu dị này tiếp xúc vào thân thể, thân thể cường hãn hơn cả cực phẩm Tông Khí sẽ lập tức bị dung hòa.

Bởi vậy, Sở Nam liền triển khai công kích.

- Ngươi có đại chiêu, ta cũng có!

Âm thanh vừa dứt, Sở Nam liền phóng xuất ra đạo lôi điện mà mình ngưng tụ đã lâu, lôi điện chừng ba mươi chưởng môn đột nhiên phá không bổ ra, bổ thẳng lên người Thánh Sát Kỳ Lân, trực tiếp khiến cho Thánh Sát Kỳ Lân tê dại, xích quang yêu dị cũng thoáng cái đột nhiên biến mất, lân phiến tung bay trong không trung, kèm theo đó là máu tươi và huyết nhục…

Nhân cơ hội này, trong tay Sở Nam liền hiện ra Long nha, tung người nhảy lên thân Thánh Sát Kỳ Lân, đồng thời đem Long nha cắm lên đầu Thánh Sát Kỳ Lân, bên trong Long nha không chỉ hàm chứa lực lượng mà Sở Nam còn đem toàn bộ tử khí, thông qua Long nha, quá chú vào trong đầu Thánh Sát Kỳ Lân.

Thánh Sát Kỳ Lân đột nhiên bị lôi điện xuất hiện bổ cho choáng váng, linh vật như bọn chúng, bản năng rất sợ hãi lôi điện, cho đến khi Sở Nam đem Long nha cắm vào đầu nó, đau đớn kịch liệt mới khiến nó tỉnh lại.

Lần này bị thương so với vừa rồi còn nghiêm trọng hơn gấp trăm lần, Thánh Sát Kỳ Lân mặc dù cũng phát tiếng rống lớn, nhưng trong thanh âm không phải là phẫn nộ, mà là sợ hãi, trong đôi mắt lúc này tràn ngập sợ hãi vô tận.

Thánh Sát Kỳ Lân bất chấp máu tươi của nó, không ngừng nhảy loạn, muốn hất Sở Nam từ trên người nó xuống, thế nhưng Sở Nam vất vả lắm mới có được cơ hội như vậy, làm sao có thể đơn giản từ bỏ được.

Tay phải Sở Nam giữ chặt miệng vết thương do Long nha đâm trúng đầu Thánh Sát Kỳ Lân, Long nha không ngừng đâm sâu vào…

Mặt khác, hắc đản đang phiêu phù giữa không trung cũng đem toàn bộ tinh huyết thôn phệ sạch sẽ, tiếp đó đánh tới Thánh Sát Kỳ Lân, hắc đản sau kh


Nếu như lúc này Thánh Sát Kỳ Lân còn giãy dụa thì đoán chừng Sở Nam sẽ bách tử vô sinh.

Chỉ tiếc, Thánh Sát Kỳ Lân đã cách tử vong không xa, nào còn có thể phản kháng được nữa.

Máu tươi trong cơ thể Sở Nam, tất cả đều tập trung vào xương tủy, máu tươi Thánh Sát Kỳ Lân dũng mãnh tràn vào lập tức đem hắn thiêu đốt cắn xé, máu tươi Thánh Sát Kỳ Lân lúc này phảng phất như hung thú rơi vào tuyệt cảnh, tràn ra một cỗ uy năng đáng sợ, hung mãnh lao tới.

Cỗ uy năng này, Sở Nam rất quen thuộc, bởi vì nó đã từng cứu mạng Sở Nam hai lần, Sở Nam biết năng lượng này chính là Long đan ẩn chứa trong thể nội hắn năm xưa, là năng lượng mà hắn không thể luyện hóa, hai lần Sở Nam gặp phải sinh tử quan đầu thì nó mới kích phát ra.

Lần này chính là lần thứ ba, cũng là lần cuối cùng.

Hai dòng máu tươi bất đồng, phát ra tiến công thảm liệt cuối cùng.

Cùng lúc đó, Sở Nam rõ ràng cảm thấy chính bản thân mình không thể khống chế được máu tươi vốn thuộc về hắn.

Điểm này khiến Sở Nam cảm thấy khiếp sợ, mơ hồ suy đoán, liệu đây có phải là bản năng của Huyền Hỏa Huyết Mãng hay không…

Đồng thời khiếp sợ, Sở Nam cũng phi thường phẫn nộ.

Máu tươi của Sở Nam ta, sao lại không nghe ta hiệu lệnh?



- Mặc cho ngươi có là Thánh Sát Kỳ Lân đi nữa, chỉ cần ở địa bàn của ta thì phải nghe lời ta!

Sở Nam phóng thích lôi điện từ trong đan điền ra, lôi điện nhanh chóng tràn khắp toàn thân, tràn vào cốt tủy, đem cốt cách bao phủ hoàn toàn, dường như cảm nhận được uy áp của lôi điện, Thánh Sát Kỳ Lân cũng giống như chủ nhân của nó, lập tức thành thật, ngay cả long huyết cũng ngoan ngoãn trở nên ôn thuận.

Thế cục lúc này, hoàn toàn là do Sở Nam làm chủ, Sở Nam không để cho máu tươi ẩn chứa uy năng của long đan tiêu diệt Thánh Sát Kỳ Lân, cũng không để cho Thánh Sát Kỳ Lân đem máu hắn khu trục, mà ra lệnh:

- Các ngươi dung hợp lại cho ta!

Dưới lôi điện xoay quanh, Thánh Sát Kỳ Lân và máu tươi ẩn chứa uy năng Long đan tựa như nước đồng chất, hoàn toàn không có chút nào bài xích, bắt đầu giao hòa với nhau, trở thành huyết dịch mới trong cơ thể Sở Nam.

Càng lúc ngày nhiều máu tươi Thánh Sát Kỳ Lân bị dung hợp, nhiệt độ trong nham hồ không còn tạo thành thương hại với hắn nữa, cho dù có thu lại dòng xoáy dị Ngũ Hành và phòng ngự Hỗn Nguyên Ban Chỉ cũng không xảy ra vấn đề gì.

Nhưng Sở Nam vẫn phi thường cẩn thận, đồng thời trong lòng thầm lóe lên một suy nghĩ:

- Thánh Sát Kỳ Lân này chưa có trải qua lôi điện oanh kích, huyết dịch của nó quả thật có chút lãng phí, nếu như bây giờ ta dùng lôi điện bổ vào huyết dịch, liệu có thể đoạt thành hiệu quả này không?

Nghĩ đến đây, Sở Nam lại đem lôi điện bổ xuống.

Lôi điện đồng thời bổ vào máu tươi ẩn chứa uy năng Long đan và máu tươi Thánh Sát Kỳ Lân, lập tức, máu tươi Thánh Sát Kỳ Lân bị thiêu mất hơn phân nửa, ngay cả máu tươi ẩn chứa uy năng của Long đan cũng tổn thất mất một phần, chỉ có điều đối với toàn bộ lượng máu của Thánh Sát Kỳ Lân mà nói thì hoàn toàn không đáng kể.


Mặc dù hơn phân nửa máu tươi Thánh Sát Kỳ Lân bị bổ bốc hơi, nhưng dù sao vẫn còn lại một phần, trong đầu Sở Nam chợt hiện lên một câu: “Ưu thắng kém thua, cường giả sinh tồn”, không khỏi thầm nghĩ:

- Cho dù không thể thay thế lôi kiếp, nhưng ít nhất tinh huyết lưu lại vẫn nhiều uy năng hơn, phẩm chất cao hơn lúc đầu.

Nghĩ đến đây, Sở Nam lập tức dừng việc dung hợp của hai loại huyết dịch, không ngừng đem lôi điện bổ xuống, đem bọn chúng tôi luyện.

Cứ mỗi lần bổ xuống lại có một lượng lớn huyết dịch biến mất, cũng may số lượng huyết dịch của Thánh Sát Kỳ Lân rất nhiều, mỗi lần mất một phần huyết dịch, nhưng số lượng vẫn phi thường khả quan.

Sở Nam một mực rèn luyện lôi điện, cứ như vậy cho đến khi không còn máu tươi biến mất mới thôi.

Sau đó mới để cả hai dung hợp.

Sau khi dung hợp, Thánh Sát nham tương đối với Sở Nam mà nói càng không có ảnh hưởng gì, Sở Nam ở trong Thánh Sát nham tương chẳng khác gì đang tắm nắng.

Mặc dù vậy, nhưng Sở Nam vẫn không có mừng rỡ, ngược lại đem lôi điện tiếp tục bổ xuống, tinh luyện tinh huyết sau khi dung hợp, quả nhiên, lần tinh luyện này lại khiến không ít tinh huyết biến mất, phần tinh huyết biến mất này đối với Sở Nam mà nói chính là tạp chất!

Lại tốn không ít thời gian, sau khi dung hợp tinh huyết, cho đến khi không thể giảm bớt được nữa, Sở Nam liền cảm thấy năng lượng trong tinh huyết của mình càng thêm cuồn cuộn.

- Bên trong tinh huyết đã có uy năng của rồng, còn có uy năng Kỳ Lân, cả hai lại không thể tách ra, vậy huyết dịch này sẽ gọi là Long Kỳ Lân vậy!

Sở Nam vừa nói xong, Thánh Sát Kỳ Lân trong tay hắn đã hấp hối.

Mặc dù Sở Nam hấp thu không ít máu tươi, nhưng trong cơ thể Thánh Sát Kỳ Lân vẫn còn máu tươi chảy ra, mà những máu tươi này đều bị hắc đản thôn phệ.

Sở Nam lấy ra Long nha, lại đâm thêm một lần nữa, lần này chính là đâm vào vị trí nội đan của Thánh Sát Kỳ Lân.

Cùng lúc đó, Sở Nam đã chìm xuống đáy nham hồ.

Vị trí trung ương của nham hồ còn có một cái hố lớn…

Dưới đáy nham hồ, ở trung tâm có một cái hố lớn, trong hố lớn có một vật hình tròn.

Sở Nam còn chưa nhìn rõ thì hắc đản đã lao xuống dưới.

Tiếp đó, Sở Nam liền nhìn thấy thứ đó nhanh chóng biến mất, tất cả tinh hoa bên trong đều bị hắc đản thôn phệ.

-DG-: chắc là trứng của Thánh Sát Kỳ Lân.

Lúc này, Sở Nam cũng lấy được nội đan của Thánh Sát Kỳ Lân, Thánh Sát Kỳ Lân không còn nội đan, lần này đã chết thật.

Thực ra, Thánh Sát Kỳ Lân bị chết rất oan uổng, thực lực của nó phi thường cường đại, ngoại trừ uy năng xích quang yêu dị khủng bố ra, nó còn rất nhiều đại sát chiêu khác, chỉ tiếc nó còn chưa kịp xuất ra thì đã bị lôi điện của Sở Nam bổ cho tê liệt, choáng váng.

Vũ Nghịch Càn Khôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn Story Chương 869: Long Kỳ Lân
10.0/10 từ 21 lượt.
loading...