Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 810: Diệt Hoàng Tiễn, Vũ Sơn Thập Vệ
Hắn rất rõ ràng, nếu như hôm nay kẻ thua là hắn, như vậy kết quả của Hổ Bí quân tuyệt đối chỉ có hơn chứ không kém. Đồng thời, trong lòng hắn thầm than thở, trong chiến trường, tác dụng của cường giả thật sự quá lớn.
Nhưng hiện tại không phải là lúc để hắn cảm thán, kiếm trong tay nhanh chóng chém ra, lửa cháy càng thêm mãnh liệt, hắn muốn liều mạng chém giết để nhanh chóng quay trở về!
Dĩ nhiên, hắn không có bỏ qua sát khí chém giết trên chiến trường này, còn có Tử khí. Hai điểm này, vốn chính là một trong những mục đích đầu tiên khi hắn đầu quân.
- Bắn tên, mau, bắn tên...
Trong Man Việt đại quân hỗn loạn, từng cái thanh âm lo lắng của chúng thủ lĩnh truyền lại, theo đó thật có không ít Man Việt quân sĩ giương cung bắn tới, mà những người này chỉ là một phần nhỏ, nhưng phần nhỏ này so với quân số khổng lồ của Man Việt đại quân mà nói, số người bắn tên cũng có gần cả vạn người.
Thanh âm "sưu sưu" không ngừng vang lên, nhất thời, tên dày như mưa sa, truy hồn đoạt mệnh lao tới.
Sở Nam thấy thế liền lần nữa thi triển ra vòng xoáy, không đợi đám mũi tên kia rơi vào vòng xoáy thì hắn liền đem vòng xoáy thả ra, vòng xoáy nổ tung, bộc phát ra một cỗ phản lực. Nhất thời, đám mũi tên tạo thành từng trận thanh âm rầm rĩ bắn ngược trở về!
Tiếng kêu thảm thiết lần nữa phát ra, Sở Nam cũng khoá được bảy tên thủ lĩnh kia, ở trong đám người chi chít, thân ảnh hắn như cá gặp nước, nhanh như chớp lướt tới bảy tên thủ lĩnh kia. Mà bảy tên thủ lĩnh này tu vi cũng coi như không thấp, nhưng đối với Sở Nam mà nói, ngay cả áp súc lực lượng hắn cũng không động đến, chỉ một quyền nhanh như chớp đánh tới liền khiến bọn hắn trở thành thịt vụn.
Bảy tên thủ lĩnh vừa chết, Man Việt đại quân không còn chút ham chiến nào nữa, tất cả đều liều mạng chạy trốn, nhưng phía sau có hố to ngăn cản, bọn hắn căn bản là trốn không thoát rồi, chỉ có thể bị tàn sát mà thôi.
Sở Nam không trì hoãn nữa, lúc này liền ra lệnh cho Vu Mã Dã, để hắn thu thập hết số Man Việt quân này, sau đó lại mang Hổ Bí quân tập kích đại bản doanh của Man Việt quốc. Hổ Bí quân hiện tại cũng đang chém giết điên cuồng, đối với loại mệnh lệnh này đương nhiên không có chút mâu thuẫn nào, ngược lại chiến ý còn nồng nặc hơn nữa.
Sau một phen giao phó, Sở Nam liền thi triển Thiên Nhan Chỉ Xích tới tận cùng, phá không hướng tiền tiêu quân doanh Đại Khánh quốc mà chạy về. Dọc đường đi, hắn thầm hy vọng Man Việt đại quân hành quân tốc độ không nhanh, còn chưa có triển khai tiến công.
Song, không mất nửa canh giờ sau hắn đã vượt qua lộ trì Hổ Bí quân điên cuồng hành quân một ngày một đêm, cách Đại Khánh quân doanh chỉ còn vạn thước liền nghe được tiếng hô chém giết rung trời.
Sở Nam không kịp suy nghĩ tại sao sáu mươi vạn quân Man Việt quốc lại tới nhanh như vậy mà thân ảnh phanh lại trên không, đứng ở bầu trời phía sau lưng Man Việt đại quân mà thả thần niệm ra, đem tình huống chiến trường thu vào trong đáy mắt.
Chỉ đảo qua một lần, Sở Nam phát hiện ra quân đội Đại Khánh quốc căn bản là không có loạn mà rất là ngay ngắn gọn gàng, tựa như sớm đã có chuẩn bị vậy, còn phụ thân hắn lúc này lại đang đứng bên soái kỳ, bên cạnh còn có đám người Hoàng Phủ Triệt, mà Phúc bá lại càng thủ hộ nghiêm ngặt một bên. Thấy vậy, trong lòng hắn liền buông lỏng đi nhiều.
Đúng lúc này, Man Việt đại quân lại phát hiện ra hắn, thấy hắn mặc quân phục Đại Khánh quốc liền lập tức có người quát to lên:
- Dám đứng trên đầu bổn tướng, thật là chán sống! Ba vạn Diệt Hoàng Tiễn, bắn!
Thanh âm cương mãnh truyền ra, lập tức có ba vạn Man Việt quân sĩ đáp tên lên cung, trên tên có tam sắc quang mang lóng lánh!
Diệt Hoàng tiễn, tên như ý nghĩa, có thể giết chết Võ Hoàng, mà đồng thời ba vạn người cùng bắn, uy thế tự nhiên vô cùng kinh người.
Sở Nam tự nhiên nghe được lời ấy, khoé miệng xẹt qua vẻ cười lạnh, Thiên Nhai Chỉ Xích cực nhanh thi triển ra, bỗng dưng hướng ba vạn cung tiễn thủ bắn ra ba vạn mũi Diệt Hoàng tiễn kia rơi xuống. Mà lúc này, Man Việt đại quân cũng phóng ra Diệt Hoàng tiễn.
Ba vạn Diệt Hoàng tiễn hung hăn bắn vào không trung lại không tìm thấy mục tiêu, chúng Man Việt quân sĩ kinh hãi, đang trong kinh hãi liền có một tiếng "a" thảm thiết vang lên, là Sở Nam đã hạ xuống trong đám cung tiễn thủ.
Sở Nam cuốn theo sát khí sâm sâm vừa rơi xuống đất nhất thời dấy lên một trận quyền ảnh phô thiên cái địa, cơ hồ đem tất cả Man Việt quân sĩ phụ cận bao trùm vào trong.
- Phanh, phanh, phanh...
Thanh âm va chạm không ngừng vang lên, từng quyền nện vào thịt, từng quyền trí mạng, nương theo đó là vô số tiếng rên la thảm thiết. Mỗi một quyền ảnh Sở Nam đánh ra, những tên Man Việt quân sĩ kia xương cốt gãy nát, khôi giáp tan tành, sinh mệnh vùi lấp!
Những cung tiễn thủ này nếu để cho bọn hắn một khoảng cách nhất định, nói không chừng còn tạo ra được nguy hiểm nhất định, chỉ cần nghe được danh xưng Diệt Hoàng tiễn có thể diệt Võ Hoàng kia liền biết bọn hắn có bao nhiêu lợi hại. Chỉ tiếc là, bọn hắn một khi cận thân đối chiến, vận mệnh chả khác gì lũ kiến hôi cả.
Người ra lệnh nọ hoàn toàn không ngờ Sở Nam lại có tốc độ nhanh như vậy, lại thấy cảnh Sở Nam giết người như gặt lúa, đem mạng của ba vạn cung tiễn thủ kia thu lại tim hắn liền rỉ máu!
Để bồi dưỡng ra ba vạn người này, hắn đã tốn không biết đã tốn bao nhiêu tinh lực mới có được quy mô như thế, thực lực chấn nhiếp như vậy, nhưng hiện tại, lại bị một người giết cho không có lực hoàn thủ!
- Người này là ai? Nhìn quân phục, hình như là Hổ Bí quân phục...
Nói đến chỗ này, người này đột nhiên thần sắc đại biến, trong đầu không ngừng xuất hiện một cái ý niệm.
"Chẳng lẽ, ba mươi vạn đại quân của chúng ta đã bại, tên Hổ Bí quân này mới có thể quay lại được sao?"
Lập tức, hắn liền tự phản bác chính mình:
"Không thể nào, hắn nhất định là nửa đường nhận được mệnh lệnh của thượng cấp, mới gấp rút trở về như vậy. Nếu không, lộ trình xa như vậy làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy mà quay trở lại được chứ? Vậy cũng tốt, đợi ba mươi vạn đại quân kia tiến tới bao vây, quân đội mấy trăm vạn Đại Khánh người này chính là bốn bề thọ địch!"
Vũ Nghịch Càn Khôn
Nhưng hiện tại không phải là lúc để hắn cảm thán, kiếm trong tay nhanh chóng chém ra, lửa cháy càng thêm mãnh liệt, hắn muốn liều mạng chém giết để nhanh chóng quay trở về!
Dĩ nhiên, hắn không có bỏ qua sát khí chém giết trên chiến trường này, còn có Tử khí. Hai điểm này, vốn chính là một trong những mục đích đầu tiên khi hắn đầu quân.
- Bắn tên, mau, bắn tên...
Trong Man Việt đại quân hỗn loạn, từng cái thanh âm lo lắng của chúng thủ lĩnh truyền lại, theo đó thật có không ít Man Việt quân sĩ giương cung bắn tới, mà những người này chỉ là một phần nhỏ, nhưng phần nhỏ này so với quân số khổng lồ của Man Việt đại quân mà nói, số người bắn tên cũng có gần cả vạn người.
Thanh âm "sưu sưu" không ngừng vang lên, nhất thời, tên dày như mưa sa, truy hồn đoạt mệnh lao tới.
Sở Nam thấy thế liền lần nữa thi triển ra vòng xoáy, không đợi đám mũi tên kia rơi vào vòng xoáy thì hắn liền đem vòng xoáy thả ra, vòng xoáy nổ tung, bộc phát ra một cỗ phản lực. Nhất thời, đám mũi tên tạo thành từng trận thanh âm rầm rĩ bắn ngược trở về!
Tiếng kêu thảm thiết lần nữa phát ra, Sở Nam cũng khoá được bảy tên thủ lĩnh kia, ở trong đám người chi chít, thân ảnh hắn như cá gặp nước, nhanh như chớp lướt tới bảy tên thủ lĩnh kia. Mà bảy tên thủ lĩnh này tu vi cũng coi như không thấp, nhưng đối với Sở Nam mà nói, ngay cả áp súc lực lượng hắn cũng không động đến, chỉ một quyền nhanh như chớp đánh tới liền khiến bọn hắn trở thành thịt vụn.
Bảy tên thủ lĩnh vừa chết, Man Việt đại quân không còn chút ham chiến nào nữa, tất cả đều liều mạng chạy trốn, nhưng phía sau có hố to ngăn cản, bọn hắn căn bản là trốn không thoát rồi, chỉ có thể bị tàn sát mà thôi.
Sở Nam không trì hoãn nữa, lúc này liền ra lệnh cho Vu Mã Dã, để hắn thu thập hết số Man Việt quân này, sau đó lại mang Hổ Bí quân tập kích đại bản doanh của Man Việt quốc. Hổ Bí quân hiện tại cũng đang chém giết điên cuồng, đối với loại mệnh lệnh này đương nhiên không có chút mâu thuẫn nào, ngược lại chiến ý còn nồng nặc hơn nữa.
Sau một phen giao phó, Sở Nam liền thi triển Thiên Nhan Chỉ Xích tới tận cùng, phá không hướng tiền tiêu quân doanh Đại Khánh quốc mà chạy về. Dọc đường đi, hắn thầm hy vọng Man Việt đại quân hành quân tốc độ không nhanh, còn chưa có triển khai tiến công.
Song, không mất nửa canh giờ sau hắn đã vượt qua lộ trì Hổ Bí quân điên cuồng hành quân một ngày một đêm, cách Đại Khánh quân doanh chỉ còn vạn thước liền nghe được tiếng hô chém giết rung trời.
Sở Nam không kịp suy nghĩ tại sao sáu mươi vạn quân Man Việt quốc lại tới nhanh như vậy mà thân ảnh phanh lại trên không, đứng ở bầu trời phía sau lưng Man Việt đại quân mà thả thần niệm ra, đem tình huống chiến trường thu vào trong đáy mắt.
Chỉ đảo qua một lần, Sở Nam phát hiện ra quân đội Đại Khánh quốc căn bản là không có loạn mà rất là ngay ngắn gọn gàng, tựa như sớm đã có chuẩn bị vậy, còn phụ thân hắn lúc này lại đang đứng bên soái kỳ, bên cạnh còn có đám người Hoàng Phủ Triệt, mà Phúc bá lại càng thủ hộ nghiêm ngặt một bên. Thấy vậy, trong lòng hắn liền buông lỏng đi nhiều.
Đúng lúc này, Man Việt đại quân lại phát hiện ra hắn, thấy hắn mặc quân phục Đại Khánh quốc liền lập tức có người quát to lên:
- Dám đứng trên đầu bổn tướng, thật là chán sống! Ba vạn Diệt Hoàng Tiễn, bắn!
Thanh âm cương mãnh truyền ra, lập tức có ba vạn Man Việt quân sĩ đáp tên lên cung, trên tên có tam sắc quang mang lóng lánh!
Diệt Hoàng tiễn, tên như ý nghĩa, có thể giết chết Võ Hoàng, mà đồng thời ba vạn người cùng bắn, uy thế tự nhiên vô cùng kinh người.
Sở Nam tự nhiên nghe được lời ấy, khoé miệng xẹt qua vẻ cười lạnh, Thiên Nhai Chỉ Xích cực nhanh thi triển ra, bỗng dưng hướng ba vạn cung tiễn thủ bắn ra ba vạn mũi Diệt Hoàng tiễn kia rơi xuống. Mà lúc này, Man Việt đại quân cũng phóng ra Diệt Hoàng tiễn.
Ba vạn Diệt Hoàng tiễn hung hăn bắn vào không trung lại không tìm thấy mục tiêu, chúng Man Việt quân sĩ kinh hãi, đang trong kinh hãi liền có một tiếng "a" thảm thiết vang lên, là Sở Nam đã hạ xuống trong đám cung tiễn thủ.
Sở Nam cuốn theo sát khí sâm sâm vừa rơi xuống đất nhất thời dấy lên một trận quyền ảnh phô thiên cái địa, cơ hồ đem tất cả Man Việt quân sĩ phụ cận bao trùm vào trong.
- Phanh, phanh, phanh...
Thanh âm va chạm không ngừng vang lên, từng quyền nện vào thịt, từng quyền trí mạng, nương theo đó là vô số tiếng rên la thảm thiết. Mỗi một quyền ảnh Sở Nam đánh ra, những tên Man Việt quân sĩ kia xương cốt gãy nát, khôi giáp tan tành, sinh mệnh vùi lấp!
Những cung tiễn thủ này nếu để cho bọn hắn một khoảng cách nhất định, nói không chừng còn tạo ra được nguy hiểm nhất định, chỉ cần nghe được danh xưng Diệt Hoàng tiễn có thể diệt Võ Hoàng kia liền biết bọn hắn có bao nhiêu lợi hại. Chỉ tiếc là, bọn hắn một khi cận thân đối chiến, vận mệnh chả khác gì lũ kiến hôi cả.
Người ra lệnh nọ hoàn toàn không ngờ Sở Nam lại có tốc độ nhanh như vậy, lại thấy cảnh Sở Nam giết người như gặt lúa, đem mạng của ba vạn cung tiễn thủ kia thu lại tim hắn liền rỉ máu!
Để bồi dưỡng ra ba vạn người này, hắn đã tốn không biết đã tốn bao nhiêu tinh lực mới có được quy mô như thế, thực lực chấn nhiếp như vậy, nhưng hiện tại, lại bị một người giết cho không có lực hoàn thủ!
- Người này là ai? Nhìn quân phục, hình như là Hổ Bí quân phục...
Nói đến chỗ này, người này đột nhiên thần sắc đại biến, trong đầu không ngừng xuất hiện một cái ý niệm.
"Chẳng lẽ, ba mươi vạn đại quân của chúng ta đã bại, tên Hổ Bí quân này mới có thể quay lại được sao?"
Lập tức, hắn liền tự phản bác chính mình:
"Không thể nào, hắn nhất định là nửa đường nhận được mệnh lệnh của thượng cấp, mới gấp rút trở về như vậy. Nếu không, lộ trình xa như vậy làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy mà quay trở lại được chứ? Vậy cũng tốt, đợi ba mươi vạn đại quân kia tiến tới bao vây, quân đội mấy trăm vạn Đại Khánh người này chính là bốn bề thọ địch!"
Vũ Nghịch Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn
Story
Chương 810: Diệt Hoàng Tiễn, Vũ Sơn Thập Vệ
10.0/10 từ 21 lượt.