Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 669: Khống chế như thế nào?
Chưởng cách Sở Nam chỉ vẹn vẹn có một tấc, tay phải Sở Nam biến lớn, một phát bắt được bàn tay hoa cự nhân, hơn ba trăm ngàn cân lực phát ra, làm cho hoa cự nhân không thể động đậy, lúc này trong nội tâm Sở Nam còn đang suy nghĩ:
- Nếu là thật sự có thể đốt người, vậy ta làm như thế nào đi khống chế dục hỏa người khác dẫn đốt, có thể cái lửa giận kia, lại dùng để dẫn đốt?
Hoa cự nhân lại chụp một chưởng, nhưng bị Sở Nam nhẹ nhàng bắt lấy, hoa cự nhân gầm thét, từng mảnh cánh hoa hướng về phía Sở Nam, Sở Nam kích phát ra phòng ngự, những cái cánh hoa kia như tàn hỏa trong gió, tiếp theo bị dập tắt, nó chém nửa buổi, Sở Nam vẫn không hề bị tổn hao gì.
Sở Nam chỉ là muốn nắm lấy chuyện của mình, hắn có một loại dự cảm, như là hắn tiếp xúc đến một phiến thế giới khác.
- Cho dù nói cát hoa dục liên viêm có thể dẫn đốt dục hỏa cùng lửa giận?
- Làm thế nào đi khống chế?
Sở Nam trong lòng điên cuồng gào thét!
Mà đang lúc Sở Nam suy tư về vấn đề này, cát hoa dục liên viêm bao quanh Bách Hoa tiên tử, "Dẫn dục" chi lực, nhưng lại cao hơn mấy tầng lâu, Bách Hoa tiên tử trong nội tâm khủng hoảng vô cùng, trong cơ thể nàng đã truyền đến lửa đốt thân kịch liệt đau nhức, nàng chằm chằm nhìn vào Sở Nam, ánh mắt của nàng hiện lên ngoan lệ.
- Nhất định phải mau chóng đem Lâm Vân chế trụ, Lâm Vân thật sự là đáng sợ, so về chiến đấu, hắn lại trở nên mạnh mẽ không ít, thậm chí ngay cả cát hoa dục liên viêm của Thiên Tư đều bị chiếm, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, không biết tên Lâm Vân làm như thế nào, mà Lâm Vân làm thế nào mà không có bị dục hỏa đốt người? Hắn sống thế nào? Hẳn là trong lòng của hắn có một điểm dục hỏa? Nếu như bổn tiên tử đem hắn biến thành hộ hoa, Hoa nô thú khẳng định lợi hại hơn không ít.
Trong lúc tưởng tượng như vậy, Bách Hoa tiên tử tháo xuống cổ am hoa thụ, trong miệng nói lẩm bẩm, mười ngón tung bay, sau đó nói ra một chữ: "Tật!" Lập tức, cái đóa hoa này nhắm Sở đỉnh đầu Nam cắm tới.
Đúng lúc này, Sở Nam hét to:
- Đứt cho ta!
Rầm rầm rầm...
Tiếng bạo tạc nổ tung giống như tiếng vỡ vụn, từ trên người Hoa nô thú truyền đến, hai cái cánh tay cực lớn, trực tiếp làm cho Sở Nam nát bấy, trong trường hợp này, hai cái cánh tay Hoa nô thú lại khôi phục như lúc ban đầu, Sở Nam nhìn thấy vậy, thầm nghĩ.
- Quả nhiên là quái dị.
Cái đóa hoa kia muốn bay tới.
Lúc này thân hình Sở Nam nhoáng lên một cái, nhất thời hiện ra chín thân ảnh sáng ngời, tính cả chân thân Sở Nam, mười thân ảnh đem Bách Hoa tiên tử vây quanh.
- Phanh!
Bách Hoa tiên tử sau khi nhìn thấy mười thân ảnh, trong nội tâm không khỏi khiếp sợ, trong miệng nói:
- Huyễn Ảnh Phân Thân tầng thứ ba, Lâm Vân làm sao có thể luyện được Huyễn Ảnh Phân Thân?
Nhìn thấy vậy, Bách Hoa tiên tử nhớ tới Huyễn ngộ.
- Chẳng lẽ là Lâm Vân chế trụ Huyễn ngộ, học... Học được hay sao?
Điên cuồng ý niệm trong đầu, xuất hiện tại trong đầu Bách Hoa tiên tử, Bách Hoa tiên tử lại có phản xạ nói ra một tiếng:
- Không có khả năng!
Mười thân ảnh xoay tròn, Bách Hoa tiên tử còn đang suy nghĩ:
- Một ngày, tối đa thời gian một ngày, chẳng lẽ Lâm Vân ở trong vòng một ngày đem Huyễn Ảnh Phân Thân luyện đến tầng thứ ba?
Bách Hoa tiên tử trực tiếp không thể thừa nhận, nàng chối bỏ ý nghĩ này, Huyễn Ảnh Phân Thân há có thể dễ dàng tu luyện như vậy, toàn bộ Thiên nhất tông, có thể luyện vũ kỹ này, có thể nói là ít càng thêm ít, Huyễn ngộ cũng bỏ ra gần hai mươi năm công phu, mới luyện đến tầng thứ ba, về sau lại mất hơn hai trăm năm công phu, đem phân thân tu luyện tới cảnh giới như vậy, Lâm Vân làm sao có thể tại trong vòng một ngày tu luyện tới tầng thứ ba như vậy?
Không thừa nhận, sau đó phủ định, nhưng Bách Hoa tiên tử cũng tìm không thấy lý do khác để giải thích.
Hoa nô thú sau khi nhìn thấy mười thân ảnh, cũng là phát ra tức giận, hai cái bàn tay cực lớn, hướng mười thân ảnh đập tới, có thể mỗi lần chụp được, đập ra đều là một đoàn hư ảnh, ngoại trừ uổng phí khí lực ra, không làm gì được.
Mà đóa hoa kia muốn cắm ở đỉnh đầu Sở Nam, cũng là phiêu phù ở trên không trung, không biết nên hướng chỗ nào cắm tới.
Bách Hoa tiên tử thật vất vả mới ổn định được trong nội tâm kinh ngạc sợ, thì thầm:
- Huyễn ngộ có ba mươi sáu cái phân thân, bổn tiên tử đều có thể tìm ra, huống chi ngươi chỉ có mười thân ảnh.
Ngay tại lúc Bách Hoa tiên tử tự xưng là "Bổn tiên tử", quanh thân nàng cát hoa liên viêm, mãnh liệt lao tới, thân thể Bách Hoa tiên tử mềm mại run lên, há miệng phun ra máu tươi, mà những máu tươi này, Bách Hoa tiên tử cũng không có lãng phí, phun đến bên trên cổ am hoa thụ.
Tiểu Lam ở bên trong "Bách hoa tràng", bởi vì thấy Bách Hoa tiên tử tình cảnh gian nan, nó vẫn an toàn, lúc này nó đang liều mạng tiếp cận thân thể Bách Hoa tiên tử, khoảng cách chỉ còn sáu mét, tại chỗ nó, Tiểu Lam một phần ngàn vạn cái trong chớp mắt cũng không cần, nhưng tại ở bên trong "Tràng", Tiểu Lam muốn tiến lên một mét, sự cố gắng, quả thực là khó có thể tưởng tượng được.
Bách Hoa tiên tử đem mười thân ảnh, lại quét mắt một lần, quát:
- Chân thân, hiện cho ta.
Bách Hoa tiên tử trong nội tâm sợ hãi, cũng không dám tự xưng "Bổn tiên tử ", mà là dùng từ "Ta" để thay thế.
Trong lúc tiếng nói tiêu tán, Mạn Thiên Hoa Vũ, mưa như trút nước kẹp lấy kình phong.
Trước kia Bách Hoa tiên tử dùng một chiêu này, đã tìm được phân thân Huyễn ngộ, thế nhưng mà lúc này tại trước mặt Sở Nam, Bách Hoa tiên tử lại dùng một chiêu này, nhưng không hề có hiệu quả. Lúc này chỉ nghe mười cái "Sở Nam" cười lạnh.
- Chỉ bằng ngươi, muốn tìm ra ta, ngươi cảm thấy có khả năng sao?
Lúc này đóa hoa ở bên trong Mạn Thiên Hoa Vũ, lần nữa héo rũ, hóa thành bụi phấn rơi xuống.
Bách Hoa tiên tử thấy thế, trong nội tâm khí huyết dâng lên, lại phun ra một ngụm máu tươi vào cổ am hoa thụ, hoa vũ không có, nàng tự nhiên không có thể căn cứ vào đóa hoa mà tìm ra chân thân Sở Nam, Bách Hoa tiên tử trong nội tâm sợ hãi càng tăng lên, nàng không biết Sở Nam dùng bí pháp gì, mà có thể làm cho tất cả cánh hoa đều héo rũ, tựa như những võ giả mất đi sinh cơ vậy.
- Ngươi cho rằng như vậy, ta không tìm thấy ngươi sao?
Bách Hoa tiên tử hiển nhiên không nhận thua, ngón tay tại cổ am hoa thụ liền hái xuống, tháo xuống chín đóa hoa, chỉ còn lại có một đóa sinh trưởng ở cổ am hoa thụ, một đóa cuối cùng này, đúng là mang theo cánh hoa màu đen.
- Ngươi có mười thân ảnh, ta ra mười đóa hoa, ta nhìn chân thân ngươi có thể tránh được hay không!
Bách Hoa tiên tử khóe miệng cười lạnh, không hề do dự, bởi vì Dục - hỏa trong cơ thể bị cát hoa dục liên viêm dẫn tới càng ngày càng thịnh, nàng tranh thủ thời gian đem ra sử dụng mười đóa cổ am hoa bay, mỗi một đóa cổ am hoa đối ứng một thân ảnh.
Đối với loại tình huống này, Sở Nam thật không có cách nào, nếu như đổi lại pháp bảo của hắn, mười thân ảnh đã dư xài, nhưng đối mặt với mười đóa hoa thụ là không đủ rồi, nhưng, khóe miệng Sở Nam, nổi lên nụ cười lạnh.
Sở Nam thu hồi ảo ảnh, cùng chân thân, sau đó đứng tại trước mặt Bách Hoa tiên tử.
Bách Hoa tiên tử nở nụ cười.
- Xem ra ngươi vẫn tự hiểu lấy mình!
- Chính là phàm hoa, lại có thể làm ta như thế nào?
- Phàm hoa?
Bách Hoa tiên tử ngữ khí tràn đầy mỉa mai.
- Ngươi nói cổ am bàn hoa là phàm hoa? Cái kia tốt, ta cho ngươi kiến thức phàm hoa lợi hại như thế nào.
- Cổ am bàn hoa?
Sở Nam niệm một tiếng, ngay tại lúc này, mười đóa cổ am hoa thụ đều bị Bách Hoa tiên tử khu sử hướng Sở Nam bay tới, hiển nhiên, Bách Hoa tiên tử rất phẫn nộ, đồng thời, cũng rất sốt ruột, sốt ruột muốn giết chết Sở Nam.
Không chỉ có mười đóa cổ am bàn hoa công kích, mà Hoa nô thú cũng công kích Sở Nam.
Tiền hậu giáp kích, uy lực làm cho người ta sợ hãi.
Có thể Sở Nam không có tiên hạ thủ vi cường, ngược lại khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhắm chặt, Bách Hoa tiên tử nhìn thấy như vậy không khỏi sững sờ, sau đó quát lạnh:
- Không biết sống chết, bổn tiên tử thành toàn cho ngươi!
Sở Nam cười nhạt một tiếng.
- Ta như thế nào, ngươi làm sao có thể hiểu được?
Lúc này mười đóa cổ am bàn hoa rơi xuống, cự chưởng chụp xuống, cổ am bàn hoa đâm vào đỉnh đầu Sở Nam, bàn tay Hoa nô thú cũng vỗ vào trên lưng Sở Nam.
Nhìn thấy hình ảnh như vậy, Bách Hoa tiên tử cười nói:
- Mặc ngươi có năng lực gì, hôm nay ngươi phải chết không sai.
Nói xong, cánh tay Bách Hoa tiên tử đánh ra.
Sở Nam vẫn không có phản kháng.
Nhưng cự chưởng Hoa nô thú rốt cuộc thu về.
- Sinh cơ thật cường đại, bổn tiên tử chưa từng nhìn thấy sinh cơ cường đại như thế, không trách được ngươi có thể có được thanh danh như thế.
Bách Hoa tiên tử tán thưởng, đồng thời càng thêm vui mừng, sinh cơ Sở Nam càng cường đại, mang tới chỗ tốt càng lớn.
Một lúc sau, Sở Nam đầu đầy tóc đen, đột nhiên có vài sợi biến thành trắng.
Sinh cơ của Võ giả cùng sinh mệnh lực của thảo mộc, từ một góc độ nào mà nói, có thể nói là tinh hoa sinh mệnh.
Sinh mệnh lực của thảo mộc vốn là thần dược, tu bổ thân thể, khôi phục nguyên lực, thần niệm cho Sở Nam.
Hơn nữa Sở Nam được Long đan long huyết làm cho thoát thai hoán cốt.
Mà lúc này Sở Nam mới chỉ có mười chín tuổi.
Sinh cơ không phải võ giả bình thường có thể sánh bằng.
Lúc này Bách Hoa tiên tử cảm giác được sinh cơ trên người Sở Nam mênh mông như nước sông, đầu tiên là cảm thấy vô cùng kinh hãi, rồi sau đó thì vui mừng như điên.
- Nếu đem sinh cơ của tên Lâm Vân này toàn bộ hút xong, Hoa nô thú cùng hoa thụ cổ am, không biết cường đại đến loại tình trạng nào nữa?
Trong lúc Bách Hoa tiên tử suy tưởng, Sở Nam đã nhìn ra.
Sở Nam căn bản không có chống hoa thụ cổ am hút lấy sinh cơ của mình, hắn muốn thể nghiệm thể, xem đây là chuyện gì xảy ra, hắn muốn tự mình thí nghiệm hoa thụ cổ am này hút sinh cơ, nếu như có thể đem bí pháp này thấu hiểu, tu luyện, thì đến lúc đối địch, mỗi một quyền, một kiếm, cũng không ngừng hút lấy Nhân nguyên lực, sinh cơ, cung tu vi, máu tươi...
Đến lúc đó chỉ cần nghĩ, thật đúng là làm cho người ta cảm giác sợ đến mức nổi da gà rồi.
Cổ am hoa thụ đưa ra bộ rễ, bắt đầu hút lấy sinh cơ trong thân thể Sở Nam, nhưng quá trình, so với lúc trước hút các võ giả khác mà nói, cũng là vô cùng khó khăn, mặc dù Sở Nam không có chống cự, thân thể Sở Nam cường hãn, khiến cho cổ am hoa thụ khó khăn vô cùng.
Cổ am hoa thụ vươn ra vòi hút, tiến vào mỗi tế bào Sở Nam, sau đó hút lấy năng lượng kỳ dị truyền tới cổ am hoa thụ, tẩm bổ cổ am hoa thụ.
Phẩm cấp của cổ am hoa thụ, so với yêu hoa lúc trước phẩm cấp cao hơn, nhưng tốc độ của nó hút lấy sinh cơ Sở Nam, cũng rất chậm. Lúc này, Sở Nam một đầu tóc đen, biến thành sợ trắng cũng mới có trăm sợi mà thôi.
Bách Hoa tiên tử cau mày, vận quyết, hai cánh tay đặt tại Hoa nô thú trên người Sở Nam, đột nhiên Hoa nô thú cũng đâm ra căn tu chi chít, nhắm vào trong thân thể Sở Nam, bộ rễ của cổ am hoa thú cũng rất khó khăn, càng không nói đến Hoa nô thú.
Hoa nô thú phun ra rất nhiều căn tu.
Lúc này quanh thân Sở Nam, đều bị bộ rễ cây vây quanh, hắn cảm giác được mỗi một căn tu, đều hút lấy sinh mệnh lực của hắn.
- *** mẹ mộc sinh mệnh lực? sinh cơ Võ giả? Hai người có loại nào khác nhau không? Cổ am hoa thụ hút sinh cơ võ giả, làm thế nào để lợi dụng những sinh cơ này?
Sở Nam trong lòng càng thêm nghi vấn, ngẩng đầu nhìn về phía Bách Hoa tiên tử, thì thầm:
- Nếu như có thể thua được bí pháp nuốt hút sinh cơ của nàng vào tay, chẳng phải có sự trợ giúp sao?
Trong lúc này, trên mặt Bách Hoa tiên tử lộ ra nụ cười rực rỡ, bởi vì vô số căn tu trên người Hoa nô thú, cũng cắm vào trong thân thể Sở Nam, trong nháy mắt, đầu tóc của Sở Nam lập tức hiện lên mấy trăm sợi tóc trắng.
- Lâm Vân, tử kỳ của ngươi đến rồi.
- Vậy sao?
Sở Nam lạnh lung nói ra, sau đó vận chuyển thứ mười đường kinh mạch.
Vũ Nghịch Càn Khôn
- Nếu là thật sự có thể đốt người, vậy ta làm như thế nào đi khống chế dục hỏa người khác dẫn đốt, có thể cái lửa giận kia, lại dùng để dẫn đốt?
Hoa cự nhân lại chụp một chưởng, nhưng bị Sở Nam nhẹ nhàng bắt lấy, hoa cự nhân gầm thét, từng mảnh cánh hoa hướng về phía Sở Nam, Sở Nam kích phát ra phòng ngự, những cái cánh hoa kia như tàn hỏa trong gió, tiếp theo bị dập tắt, nó chém nửa buổi, Sở Nam vẫn không hề bị tổn hao gì.
Sở Nam chỉ là muốn nắm lấy chuyện của mình, hắn có một loại dự cảm, như là hắn tiếp xúc đến một phiến thế giới khác.
- Cho dù nói cát hoa dục liên viêm có thể dẫn đốt dục hỏa cùng lửa giận?
- Làm thế nào đi khống chế?
Sở Nam trong lòng điên cuồng gào thét!
Mà đang lúc Sở Nam suy tư về vấn đề này, cát hoa dục liên viêm bao quanh Bách Hoa tiên tử, "Dẫn dục" chi lực, nhưng lại cao hơn mấy tầng lâu, Bách Hoa tiên tử trong nội tâm khủng hoảng vô cùng, trong cơ thể nàng đã truyền đến lửa đốt thân kịch liệt đau nhức, nàng chằm chằm nhìn vào Sở Nam, ánh mắt của nàng hiện lên ngoan lệ.
- Nhất định phải mau chóng đem Lâm Vân chế trụ, Lâm Vân thật sự là đáng sợ, so về chiến đấu, hắn lại trở nên mạnh mẽ không ít, thậm chí ngay cả cát hoa dục liên viêm của Thiên Tư đều bị chiếm, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, không biết tên Lâm Vân làm như thế nào, mà Lâm Vân làm thế nào mà không có bị dục hỏa đốt người? Hắn sống thế nào? Hẳn là trong lòng của hắn có một điểm dục hỏa? Nếu như bổn tiên tử đem hắn biến thành hộ hoa, Hoa nô thú khẳng định lợi hại hơn không ít.
Trong lúc tưởng tượng như vậy, Bách Hoa tiên tử tháo xuống cổ am hoa thụ, trong miệng nói lẩm bẩm, mười ngón tung bay, sau đó nói ra một chữ: "Tật!" Lập tức, cái đóa hoa này nhắm Sở đỉnh đầu Nam cắm tới.
Đúng lúc này, Sở Nam hét to:
- Đứt cho ta!
Rầm rầm rầm...
Tiếng bạo tạc nổ tung giống như tiếng vỡ vụn, từ trên người Hoa nô thú truyền đến, hai cái cánh tay cực lớn, trực tiếp làm cho Sở Nam nát bấy, trong trường hợp này, hai cái cánh tay Hoa nô thú lại khôi phục như lúc ban đầu, Sở Nam nhìn thấy vậy, thầm nghĩ.
- Quả nhiên là quái dị.
Cái đóa hoa kia muốn bay tới.
Lúc này thân hình Sở Nam nhoáng lên một cái, nhất thời hiện ra chín thân ảnh sáng ngời, tính cả chân thân Sở Nam, mười thân ảnh đem Bách Hoa tiên tử vây quanh.
- Phanh!
Bách Hoa tiên tử sau khi nhìn thấy mười thân ảnh, trong nội tâm không khỏi khiếp sợ, trong miệng nói:
- Huyễn Ảnh Phân Thân tầng thứ ba, Lâm Vân làm sao có thể luyện được Huyễn Ảnh Phân Thân?
Nhìn thấy vậy, Bách Hoa tiên tử nhớ tới Huyễn ngộ.
- Chẳng lẽ là Lâm Vân chế trụ Huyễn ngộ, học... Học được hay sao?
Điên cuồng ý niệm trong đầu, xuất hiện tại trong đầu Bách Hoa tiên tử, Bách Hoa tiên tử lại có phản xạ nói ra một tiếng:
- Không có khả năng!
Mười thân ảnh xoay tròn, Bách Hoa tiên tử còn đang suy nghĩ:
- Một ngày, tối đa thời gian một ngày, chẳng lẽ Lâm Vân ở trong vòng một ngày đem Huyễn Ảnh Phân Thân luyện đến tầng thứ ba?
Bách Hoa tiên tử trực tiếp không thể thừa nhận, nàng chối bỏ ý nghĩ này, Huyễn Ảnh Phân Thân há có thể dễ dàng tu luyện như vậy, toàn bộ Thiên nhất tông, có thể luyện vũ kỹ này, có thể nói là ít càng thêm ít, Huyễn ngộ cũng bỏ ra gần hai mươi năm công phu, mới luyện đến tầng thứ ba, về sau lại mất hơn hai trăm năm công phu, đem phân thân tu luyện tới cảnh giới như vậy, Lâm Vân làm sao có thể tại trong vòng một ngày tu luyện tới tầng thứ ba như vậy?
Không thừa nhận, sau đó phủ định, nhưng Bách Hoa tiên tử cũng tìm không thấy lý do khác để giải thích.
Hoa nô thú sau khi nhìn thấy mười thân ảnh, cũng là phát ra tức giận, hai cái bàn tay cực lớn, hướng mười thân ảnh đập tới, có thể mỗi lần chụp được, đập ra đều là một đoàn hư ảnh, ngoại trừ uổng phí khí lực ra, không làm gì được.
Mà đóa hoa kia muốn cắm ở đỉnh đầu Sở Nam, cũng là phiêu phù ở trên không trung, không biết nên hướng chỗ nào cắm tới.
Bách Hoa tiên tử thật vất vả mới ổn định được trong nội tâm kinh ngạc sợ, thì thầm:
- Huyễn ngộ có ba mươi sáu cái phân thân, bổn tiên tử đều có thể tìm ra, huống chi ngươi chỉ có mười thân ảnh.
Ngay tại lúc Bách Hoa tiên tử tự xưng là "Bổn tiên tử", quanh thân nàng cát hoa liên viêm, mãnh liệt lao tới, thân thể Bách Hoa tiên tử mềm mại run lên, há miệng phun ra máu tươi, mà những máu tươi này, Bách Hoa tiên tử cũng không có lãng phí, phun đến bên trên cổ am hoa thụ.
Tiểu Lam ở bên trong "Bách hoa tràng", bởi vì thấy Bách Hoa tiên tử tình cảnh gian nan, nó vẫn an toàn, lúc này nó đang liều mạng tiếp cận thân thể Bách Hoa tiên tử, khoảng cách chỉ còn sáu mét, tại chỗ nó, Tiểu Lam một phần ngàn vạn cái trong chớp mắt cũng không cần, nhưng tại ở bên trong "Tràng", Tiểu Lam muốn tiến lên một mét, sự cố gắng, quả thực là khó có thể tưởng tượng được.
Bách Hoa tiên tử đem mười thân ảnh, lại quét mắt một lần, quát:
- Chân thân, hiện cho ta.
Bách Hoa tiên tử trong nội tâm sợ hãi, cũng không dám tự xưng "Bổn tiên tử ", mà là dùng từ "Ta" để thay thế.
Trong lúc tiếng nói tiêu tán, Mạn Thiên Hoa Vũ, mưa như trút nước kẹp lấy kình phong.
Trước kia Bách Hoa tiên tử dùng một chiêu này, đã tìm được phân thân Huyễn ngộ, thế nhưng mà lúc này tại trước mặt Sở Nam, Bách Hoa tiên tử lại dùng một chiêu này, nhưng không hề có hiệu quả. Lúc này chỉ nghe mười cái "Sở Nam" cười lạnh.
- Chỉ bằng ngươi, muốn tìm ra ta, ngươi cảm thấy có khả năng sao?
Lúc này đóa hoa ở bên trong Mạn Thiên Hoa Vũ, lần nữa héo rũ, hóa thành bụi phấn rơi xuống.
Bách Hoa tiên tử thấy thế, trong nội tâm khí huyết dâng lên, lại phun ra một ngụm máu tươi vào cổ am hoa thụ, hoa vũ không có, nàng tự nhiên không có thể căn cứ vào đóa hoa mà tìm ra chân thân Sở Nam, Bách Hoa tiên tử trong nội tâm sợ hãi càng tăng lên, nàng không biết Sở Nam dùng bí pháp gì, mà có thể làm cho tất cả cánh hoa đều héo rũ, tựa như những võ giả mất đi sinh cơ vậy.
- Ngươi cho rằng như vậy, ta không tìm thấy ngươi sao?
Bách Hoa tiên tử hiển nhiên không nhận thua, ngón tay tại cổ am hoa thụ liền hái xuống, tháo xuống chín đóa hoa, chỉ còn lại có một đóa sinh trưởng ở cổ am hoa thụ, một đóa cuối cùng này, đúng là mang theo cánh hoa màu đen.
- Ngươi có mười thân ảnh, ta ra mười đóa hoa, ta nhìn chân thân ngươi có thể tránh được hay không!
Bách Hoa tiên tử khóe miệng cười lạnh, không hề do dự, bởi vì Dục - hỏa trong cơ thể bị cát hoa dục liên viêm dẫn tới càng ngày càng thịnh, nàng tranh thủ thời gian đem ra sử dụng mười đóa cổ am hoa bay, mỗi một đóa cổ am hoa đối ứng một thân ảnh.
Đối với loại tình huống này, Sở Nam thật không có cách nào, nếu như đổi lại pháp bảo của hắn, mười thân ảnh đã dư xài, nhưng đối mặt với mười đóa hoa thụ là không đủ rồi, nhưng, khóe miệng Sở Nam, nổi lên nụ cười lạnh.
Sở Nam thu hồi ảo ảnh, cùng chân thân, sau đó đứng tại trước mặt Bách Hoa tiên tử.
Bách Hoa tiên tử nở nụ cười.
- Xem ra ngươi vẫn tự hiểu lấy mình!
- Chính là phàm hoa, lại có thể làm ta như thế nào?
- Phàm hoa?
Bách Hoa tiên tử ngữ khí tràn đầy mỉa mai.
- Ngươi nói cổ am bàn hoa là phàm hoa? Cái kia tốt, ta cho ngươi kiến thức phàm hoa lợi hại như thế nào.
- Cổ am bàn hoa?
Sở Nam niệm một tiếng, ngay tại lúc này, mười đóa cổ am hoa thụ đều bị Bách Hoa tiên tử khu sử hướng Sở Nam bay tới, hiển nhiên, Bách Hoa tiên tử rất phẫn nộ, đồng thời, cũng rất sốt ruột, sốt ruột muốn giết chết Sở Nam.
Không chỉ có mười đóa cổ am bàn hoa công kích, mà Hoa nô thú cũng công kích Sở Nam.
Tiền hậu giáp kích, uy lực làm cho người ta sợ hãi.
Có thể Sở Nam không có tiên hạ thủ vi cường, ngược lại khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhắm chặt, Bách Hoa tiên tử nhìn thấy như vậy không khỏi sững sờ, sau đó quát lạnh:
- Không biết sống chết, bổn tiên tử thành toàn cho ngươi!
Sở Nam cười nhạt một tiếng.
- Ta như thế nào, ngươi làm sao có thể hiểu được?
Lúc này mười đóa cổ am bàn hoa rơi xuống, cự chưởng chụp xuống, cổ am bàn hoa đâm vào đỉnh đầu Sở Nam, bàn tay Hoa nô thú cũng vỗ vào trên lưng Sở Nam.
Nhìn thấy hình ảnh như vậy, Bách Hoa tiên tử cười nói:
- Mặc ngươi có năng lực gì, hôm nay ngươi phải chết không sai.
Nói xong, cánh tay Bách Hoa tiên tử đánh ra.
Sở Nam vẫn không có phản kháng.
Nhưng cự chưởng Hoa nô thú rốt cuộc thu về.
- Sinh cơ thật cường đại, bổn tiên tử chưa từng nhìn thấy sinh cơ cường đại như thế, không trách được ngươi có thể có được thanh danh như thế.
Bách Hoa tiên tử tán thưởng, đồng thời càng thêm vui mừng, sinh cơ Sở Nam càng cường đại, mang tới chỗ tốt càng lớn.
Một lúc sau, Sở Nam đầu đầy tóc đen, đột nhiên có vài sợi biến thành trắng.
Sinh cơ của Võ giả cùng sinh mệnh lực của thảo mộc, từ một góc độ nào mà nói, có thể nói là tinh hoa sinh mệnh.
Sinh mệnh lực của thảo mộc vốn là thần dược, tu bổ thân thể, khôi phục nguyên lực, thần niệm cho Sở Nam.
Hơn nữa Sở Nam được Long đan long huyết làm cho thoát thai hoán cốt.
Mà lúc này Sở Nam mới chỉ có mười chín tuổi.
Sinh cơ không phải võ giả bình thường có thể sánh bằng.
Lúc này Bách Hoa tiên tử cảm giác được sinh cơ trên người Sở Nam mênh mông như nước sông, đầu tiên là cảm thấy vô cùng kinh hãi, rồi sau đó thì vui mừng như điên.
- Nếu đem sinh cơ của tên Lâm Vân này toàn bộ hút xong, Hoa nô thú cùng hoa thụ cổ am, không biết cường đại đến loại tình trạng nào nữa?
Trong lúc Bách Hoa tiên tử suy tưởng, Sở Nam đã nhìn ra.
Sở Nam căn bản không có chống hoa thụ cổ am hút lấy sinh cơ của mình, hắn muốn thể nghiệm thể, xem đây là chuyện gì xảy ra, hắn muốn tự mình thí nghiệm hoa thụ cổ am này hút sinh cơ, nếu như có thể đem bí pháp này thấu hiểu, tu luyện, thì đến lúc đối địch, mỗi một quyền, một kiếm, cũng không ngừng hút lấy Nhân nguyên lực, sinh cơ, cung tu vi, máu tươi...
Đến lúc đó chỉ cần nghĩ, thật đúng là làm cho người ta cảm giác sợ đến mức nổi da gà rồi.
Cổ am hoa thụ đưa ra bộ rễ, bắt đầu hút lấy sinh cơ trong thân thể Sở Nam, nhưng quá trình, so với lúc trước hút các võ giả khác mà nói, cũng là vô cùng khó khăn, mặc dù Sở Nam không có chống cự, thân thể Sở Nam cường hãn, khiến cho cổ am hoa thụ khó khăn vô cùng.
Cổ am hoa thụ vươn ra vòi hút, tiến vào mỗi tế bào Sở Nam, sau đó hút lấy năng lượng kỳ dị truyền tới cổ am hoa thụ, tẩm bổ cổ am hoa thụ.
Phẩm cấp của cổ am hoa thụ, so với yêu hoa lúc trước phẩm cấp cao hơn, nhưng tốc độ của nó hút lấy sinh cơ Sở Nam, cũng rất chậm. Lúc này, Sở Nam một đầu tóc đen, biến thành sợ trắng cũng mới có trăm sợi mà thôi.
Bách Hoa tiên tử cau mày, vận quyết, hai cánh tay đặt tại Hoa nô thú trên người Sở Nam, đột nhiên Hoa nô thú cũng đâm ra căn tu chi chít, nhắm vào trong thân thể Sở Nam, bộ rễ của cổ am hoa thú cũng rất khó khăn, càng không nói đến Hoa nô thú.
Hoa nô thú phun ra rất nhiều căn tu.
Lúc này quanh thân Sở Nam, đều bị bộ rễ cây vây quanh, hắn cảm giác được mỗi một căn tu, đều hút lấy sinh mệnh lực của hắn.
- *** mẹ mộc sinh mệnh lực? sinh cơ Võ giả? Hai người có loại nào khác nhau không? Cổ am hoa thụ hút sinh cơ võ giả, làm thế nào để lợi dụng những sinh cơ này?
Sở Nam trong lòng càng thêm nghi vấn, ngẩng đầu nhìn về phía Bách Hoa tiên tử, thì thầm:
- Nếu như có thể thua được bí pháp nuốt hút sinh cơ của nàng vào tay, chẳng phải có sự trợ giúp sao?
Trong lúc này, trên mặt Bách Hoa tiên tử lộ ra nụ cười rực rỡ, bởi vì vô số căn tu trên người Hoa nô thú, cũng cắm vào trong thân thể Sở Nam, trong nháy mắt, đầu tóc của Sở Nam lập tức hiện lên mấy trăm sợi tóc trắng.
- Lâm Vân, tử kỳ của ngươi đến rồi.
- Vậy sao?
Sở Nam lạnh lung nói ra, sau đó vận chuyển thứ mười đường kinh mạch.
Vũ Nghịch Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn
Story
Chương 669: Khống chế như thế nào?
10.0/10 từ 21 lượt.