Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 492: Cơ hội tới (Thượng,ha)
Trong tay Điệp Y Tiên Tử xuất hiện một thanh huyết địch, không chút lưu thủ đâm thẳng về phía đan điền Sở Nam!
Tuy rằng hiện giờ Sở Nam đang bận chiến đấu với “dục vọng”, căn bản không có sức hoàn thủ, nhưng hắn vẫn có thể ngăn cản thế công của nàng. Hỗn Nguyên Ban Chỉ từ trong nhẫn trữ vật bay ra, đeo trên ngón cái Sở Nam, nguyên lực ngũ hành tương sinh tràn vào, lập tức có một vòng phòng ngự năm màu xuất hiện, bao phủ lấy hắn.
Vòng phòng ngự vừa hình thành thì thanh địch trong tay Điệp Y Tiên Tử đâm trúng. Lập tức, mấy đạo thanh mang theo các lỗ địch bắn ra, đan vào nhau, sau đó mạnh mẽ đánh lên vòng phòng ngự.
Ầm!
Một tiếng nổ thật trầm vang lên, Điệp Y Tiên Tử bị bắn ngược lại phía sau, cánh tay nàng run lên từng hồi, thay địch kia cũng suýt rơi khỏi tay, còn vòng phòng ngự thì không có chút thay đổi nào, ngay cả chút ba động cũng không xuất hiện.
Trong mắt Điệp Y Tiên Tử hiện lên vẻ kinh sợ. Nàng hiểu rõ uy lực của một kích vừa rồi lớn đến mức nào, nhưng lại căn bản không làm gì được đối phương.
- Rốt cuộc là pháp bảo gì mà có lực phòng ngự lớn như vậy?!!
Cực Lạc Cung Chủ ở trên Hồn Kim Ngọc Sàng cũng khiếp sợ không thôi, thầm nghĩ:
- Nếu ta có được pháp bảo phòng ngự mạnh mẽ như vậy, hơn nữa chiếm được kiện pháp bảo kia, như vậy thực lực của ta sẽ tăng lên mấy thành. Đến lúc đó, không chừng địa vị của ta trong tổ chức cũng sẽ tăng lên.
Nghĩ vậy, lại thấy Sở Nam đang không thể phản kích, Hồn Kim Ngọc Sàng lập tức biến thành Hồn Kim Ngọc Sơn, uy áp của Võ Vương cao cấp tràn ra, năng lượng khổng lồ dũng mãnh tràn vào trong đó.
Hồn Kim Ngọc Sơn đánh về phía đỉnh đầu Sở Nam!
Ngọc quang lượn lờ xung quanh Hồn Kim Ngọc Sơn, phát ra từng tiếng rít gào quỷ khóc thần sầu. Không khí nứt ra, thế công cuồn cuộn.
Sở Nam còn đang rèn luyện trong thể nội, bên trong cực kỳ hỗn loạn, "Dục vọng" muốn tràn vào thần niệm, ngũ thải quang mang vẫn rực rỡ như cũ.
Lập tức, Hồn Kim Ngọc Sơn nện lên vòng phòng ngự năm màu!
Ầm!
Tiểng nổ mạnh vang lên, năng lượng như một cơn gió lốc, cuốn bay tất cả đất đá xung quanh.
Cực Lạc Cung Chủ cũng nối gót theo Điệp Y Tiên Tử, hơn nữa Cực Lạc Cung Chủ còn thảm hại hơn Điệp Y Tiên Tử rất nhiều. Tất cả là do tu vi Cực Lạc Cung Chủ cao hơn Điệp Y Tiên Tử hai tầng, năng lượng của Hồn Kim Ngọc Sơn lại lớn hơn cây sáo kia.
Cho nên, khi Cực Lạc Cung Chủ bắn ngược về phía sau, Hồn Kim Ngọc Sơn cũng văng đi, khiến Cực Lạc Cung Chủ thảm hại như chó gặm bùn!
Rất nhanh, Cực Lạc Cung Chủ vỗ ra một cái, mạnh mẽ đình chỉ thế lui.
Còn Sở Nam bị Hồn Kim Ngọc Sơn đánh trúng, hai chân lún vào trong đất tới tận đầu gối. Nhưng dù gặp áp lực lớn như vậy, Sở Nam vẫn không đình chỉ thi triển ra Trảm Dục, hơn nữa uy lực còn hung mãnh hơn trước vài phần.
Giờ phút này, "Dục Vọng" của Sở Nam đã đến thời khắc quan trọng nhất, trận chiến tranh đoạt thần niệm, nếu như để "Dục Vọng" len lỏi vào thần niệm, sau đó khuếch tán ra thì Sở Nam sẽ đem bản thân tiến vào rèn luyện.
Cực Lạc Cung Chủ đứng dậy, vẻ mặt khôi ngô tuấn tú của hắn đã trở nên lem luốc, áo tím lộng lẫy cũng rách rưới vô cùng. Nhưng hiện giờ hắn cũng không thèm chú ý tới hình tượng của bản thân, ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào Hỗn Nguyên Ban Chỉ trên tay Sở Nam, nuốt nước bọt ừng ực, nói thầm:
- Pháp bảo thật lợi hại, không biết nó đã đạt tới phẩm cấp gì. Không chỉ lực phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn có thể bắn ngược lại một bộ phận năng lượng. Một bảo bối tốt như vậy nhất định ta phải đoạt được! Hiện giờ tiểu tử này đang thi triển Trảm Dục với chính bản thân mình, chẳng lẽ hắn muốn trở thành thái giám sao? Mặc kệ hắn, bản cung chỉ cần thừa cơ hội này chiếm lấy kiện pháp bảo kia là được rồi!
Nghĩ vậy, Cực Lạc Cung Chủ nói với Điệp Y Tiên Tử:
- Điệp Y Tiên Tử, dùng toàn lực công kích hắn. Chỉ cần phá được phòng ngự, bắt được hắn là có thể tra hỏi được tin tức của cha nàng. Nếu không được, bổn cung sẽ vứt tất cả mọi chuyện sang mọi bên, tập trung toàn lực tìm kiếm cha của nàng!
Điệp Y Tiên Tử có chút do dự, nhưng nhớ lại lời nói của Cực Lạc Cung Chủ, nàng lập tức trở nên kiên định. Kề sáo trên môi, nàng thổi ra bảy âm phù. Bảy âm phù này nhìn qua vô cùng tầm thường nhưng khi lọt vào tai Sở Nam thì nó gần như phá vỡ phòng ngự của hắn. Sở Nam đang muốn đuổi dục vọng ra khỏi thần niệm, nhưng khi âm phù tiến vào, dục vọng liền phản công vô cùng mạnh mẽ. Điều đó khiến Sở Nam phải dùng toàn lực để chống đỡ.
Nếu như Sở Nam luyện Trảm Dục tới mức có thể phong bế giác quan, vậy hắn có thể không nghe thấy âm phù, không nhìn thấy hình dáng mỹ nhân. Đến lúc đó hắn có thể rèn luyện hoàn toàn dục vọng!
Đáng tiếc Sở Nam chưa đạt tới mức đó!
Bởi vậy hiện giờ hắn đang chịu áp lực rất lớn!
Nhưng nếu hắn có thể vượt qua cửa ải lần này, vậy hắn sẽ hoàn toàn khống chế được trạng thái, đồng thời vũ kỹ Trảm Dục cũng sẽ đạt tới đại viên mãn!
Điệp Y Tiên Tử liên tục thổi ra những khúc nhạc mê người, thân thể Sở Nam liên tục chấn động kịch liệt. Thấy vậy, Cực Lạc Cung Chủ cực kỳ mừng rỡ, bỗng trên mặt hắn hiện lên vẻ nghiêm tục, bắt đầu kết thủ ấn, mười ngón tay liên tục chuyển động tỏa ra kim mang chói mắt, lập tức Hồn Kim Ngọc Sơn bắt đầu thay đổi.
Lần này Hồn Kim Ngọc Sơn không biến thành Hồn Kim Ngọc Sàng mà biến thành một vũ khí hình dạng xoắn ốc, Hồn Kim Ngọc Loa Toàn!
Hồn Kim Ngọc Loa Toàn vừa hình thành liền vang lên những tiếng vù vù không dứt. Từ trong đó lóe lên kim quang, nhìn qua rất có uy thế. Nhưng có một điều không được hoàn mỹ chính là trên Hồn Kim Ngọc Loa Toàn cũng có mấy vết nứt!
Cực Lạc Cung Chủ cầm Hồn Kim Ngọc Loa Toàn trong tay, truyền tất cả nguyên lực có thể điều động vào trong đó. Hắn còn lấy một chiếc bình ngọc từ trong nhẫn trữ vật ra, trong mắt hiện lên vẻ tiếc rẻ, nhưng khi nhìn Hỗn Nguyên Ban Chỉ trên tay Sở Nam thì liền hạ quyết tâm, trút toàn bộ đan dược vào trong miệng. Nhưng hắn cũng không nuốt, chỉ ngậm trong miệng.
Làm xong tất cả mọi chuyển, hắn khẽ gật đầu với Điệp Y Tiên Tử, sau đó bay lượn trên không trung, thân thể hắn trở thành thân thương, Hồn Kim Ngọc Loa Toàn là mũi thương đang xoay tròn.
- Nện không chết vậy ta sẽ đâm thủng ngươi!
Cực Lạc Cung Chủ hung hăng nghĩ:
- Chỉ cần là pháp bảo, bất cứ phẩm cấp gì, lợi hại đến mức nào thì cũng đều cần có nguyên lực duy trì. Ngươi vừa phải ngăn cản Điệp Y Tiên Tử công kích, còn phải cung cấp nguyên lực cho pháp bảo, bản cung chủ không tin nguyên lực của ngươi là vô tận! Chỉ cần phá vỡ cái vòng bảo vệ khốn nạn kia thì ngươi sẽ như cá nằm trên thớt, ta muốn giết thì giết mà thôi!
Suy nghĩ của Cực Lạc Cung Chủ rất chính xác, nhưng hắn đâu biết điều hắn không tin lại là sự thực, nguyên lực của Sở Nam là vô tận! Đương nhiên, muốn làm được như vậy thì Sở Nam phải bảo trì trạng thái Ngũ Hành tương sinh.
Cho dù như vậy, trong trận chiến này Sở Nam cũng đủ giữ vững tình trạng nguyên lực không ngừng tuần hoàn!
Cực Lạc Cung Chủ nắm Hồn Kim Ngọc Loa Toàn phóng tới chỗ Sở Nam, đâm lên vòng phòng ngự năm màu, lập tức một tiếng “phốc” rất nhỏ vang lên. Sau đó Hồn Kim Ngọc Loa Toàn đâm sâu vào, bắt đầu xoay tròn.
- Không phá được toàn bộ thì ta tập trung một điểm, chỉ cần chọc thủng một điểm thì vòng phòng ngự của ngươi cũng bị phá.
Cực Lạc Cung Chủ lẩm bẩm, tiếp tục thúc giục Điệp Y Tiên Tử:
- Mau toàn lực công kích một điểm, tiếp tục quấy nhiễu tinh thần hắn để khiến hắn không thể phân tâm!
Điệp Y Tiên Tử có chút do dự, nhưng sau đó âm phù lập tức hung mãnh hơn trước rất nhiều.
Sở Nam đã bắt đầu chiếm thượng phong, đang đuổi dục vọng ra bên ngoài để rèn luyện. Nhưng khi Điệp Y Tiên Tử tăng mạnh công kích, hắn lại bắt đầu rơi vào tình trạng giằng co, thân thể run lên mãnh liệt.
Hồn Kim Ngọc Loa Toàn mang theo từng tiếng vù vù, xoay tròn cực nhanh. Tất cả năng lượng của Cực Lạc Cung Chủ hiện giờ đều tập trung ở mũi nhọn của Hồn Kim Ngọc Loa Toàn.
Ba phút, năm phút, mười phút... trôi qua nhưng vòng phòng ngự vẫn không có xu thế bị phá vỡ. Trong lòng Cực Lạc Cung Chủ đã rất khó chịu, vòng phòng ngự còn chưa phá thì tên tiểu tử này vẫn như một con rùa đen, còn hắn như một con chuột, không có biện pháp gì phá vỡ bộ mai rùa kia!
- Điệp Y Tiên Tử, nếu muốn sớm ngày tìm thấy cha ngươi thì công kích mạnh hơn một chút!
Tốc độ âm phù bay ra từ lỗ sáo càng ngày càng nhanh, áp lực của Sở Nam tiếp tục tăng lên. Thế nhưng khi chiến đấu cùng dục vọng, Sở Nam cũng nhanh chóng tiến bộ, chịu khổ mà tiến bộ! Chỉ cần nhìn tốc độ hắn thi triển Trảm Dục càng ngày càng chậm, nhưng mỗi kiếm xuất ra thì bóng kiếm liên tiếp không dứt xuất hiện là có thể hiểu được điều đó!
Cho nên ngay cả khi Điệp Y Tiên Tử công kích mạnh nhất thì Sở Nam vẫn có thể xua đuổi dục vọng ra bên ngoài, chỉ có điều tốc độ rất chậm mà thôi.
Cực Lạc Cung Chủ lại tăng lực thêm vào Hồn Kim Ngọc Loa Toàn, khiến nó càng hoạt động mạnh hơn.
Trải qua nửa canh giờ, mặc dù liên tục duy trì câu thông thiên địa nguyên lực nhưng hắn vẫn cảm thấy không đủ nguyên lực. Vì vậy hắn liền bỏ một phần ba đan dược vào miệng nuốt, lập tức Hồn Kim Ngọc Loa Toàn tỏa ra kim quang chói mắt.
Sau một phút, trong tai Cực Lạc Cung Chủ vang lên một tiếng “sát”, hắn lập tức mừng như điên.
- Rốt cục cũng sắp phá vỡ cái xác rùa này. Tiểu tử thối nhà ngươi dám xuất khẩu cuồng ngôn, tới địa bàn của bản cung cướp bóc. Nhưng ngươi chỉ là mang bảo vật đến nộp cho bản cung mà thôi! Hừ, một tên Võ Quân sơ cấp sao có thể có lực lượng lớn như vậy, nhất định là có pháp bảo tương trợ.
Hắn đương nhiên không thừa nhận mình không bằng một tên Võ Quân sơ cấp, vì vậy hắn mới tự nhủ:
- Đúng, nhất định là dựa vào pháp bảo. Nếu không hắn sao có thể làm nứt Hồn Kim Ngọc Sơn. Pháp bảo này nhất định bản cung phải chiếm được!
Đang mộng tưởng thì đột nhiên hắn sầm mặt xuống, trên mặt hiện lên vẻ âm trầm, giận dữ. Điểm lõm kia bỗng dưng biến mất không thấy đâu!
Vòng phòng ngự năm màu bắt đầu xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, phá vỡ ý định tìm lại vị trí cũ của Cực Lạc Cung Chủ.
Hiện giờ Cực Lạc Cung Chủ vô cùng buồn bực, hắn muốn rống to lên nhưng lại không rống được. Hồn Kim Ngọc Loa Toàn điên cuồng oanh kích lên vòng phòng ngự, nhưng nó không tạo cho Sở Nam chút tổn thất nào, ngược lại hắn còn bị bắn trở lại phía sau.
- Rốt cục đây là pháp bảo gì? Bản cung không cam tâm, nhất định ta sẽ đoạt được nó!
Cực Lạc Cung Chủ hét lên. Hắn đâu biết vòng phòng ngự này có thể chịu đựng Võ Hoàng công kích, hắn thì thấm vào đâu!
Trong vòng phòng ngự, tốc độ xuất kiếm của Sở Nam ngày càng chậm, rất lâu mới chém được một kiếm. Nhưng uy lực một kiếm này cho dù là Cực Lạc Cung Chủ ở bên ngoài cũng có thể cảm nhận được.
Điệp Y Tiên Tử hình thành sự đối lập rõ nét, âm phù bên trong lỗ sáo bay ra, càng ngày càng nhiều, càng lúc càng nhanh, thế nhưng vẻ bất đắc dĩ trên mặt nàng càng lúc càng đậm, nàng biết rõ, tiếng sáo này, hoàn toàn không còn tác dụng gì đối với hắn.
Đúng là nó vô dụng! Hiện giờ Sở Nam gần như đã rèn luyện xong hoàn toàn, dục vọng hiện giờ không thể tác oai tác quái!
Lại một chuỗi âm phù lọt vào tai, Sở Nam bình thản “thưởng thức”, bỗng Sát Nhân kiếm đột nhiên xoay tròn, toàn bộ kiếm ảnh dưới một kiếm này đều biến mất!
Đến lúc này, vũ kỹ Trảm Dục đã đại viên mãn!
Nhưng Sở Nam vẫn không mở mắt, chỉ dùng thần niệm cảm thụ mọi hành động của Cực Lạc Cung Chủ, nhếch mép cười, trong lòng thầm nghĩ:
- Cơ hội tới!
Cơ hội tới!
Sở Nam khiến vòng phòng ngự ngừng chuyển động, lại cố ý tạo ra một điểm lõm trước mặt Cực Lạc Cung Chủ!
Cực Lạc Cung Chủ đang mắng chửi trời đất thì hắn thấy vòng bảo vệ dừng lại, điểm lõm kia lại xuất hiện trước mắt hắn!
Lập tức hắn ngẩn người, sau đó mừng như điên. Hắn vội vã nắm lấy Hồn Kim Ngọc Loa Toàn, dùng toàn lực đâm tới. Đồng thời hắn nuốt toàn bộ đan dược trong miệng, thì thầm:
- Cơ hội đã tới, ta nhất định phải phá vỡ cái mai rùa này, nhất định!
Cực Lạc Cung Chủ căn bản không hoài nghi chút nào, hắn cho rằng tất cả mọi chuyện đều bình thường, vòng bảo vệ ngừng chuyển động là do Sở Nam đã không đủ nguyên lực cung ứng cho pháp bảo, còn điểm lõm kia là do trời cao trợ giúp hắn!
Trong lòng Điệp Y Tiên Tử cảm thấy có chút không ổn, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều. Nàng không tiếp tục đánh ra âm phù nữa, vì nàng hiểu rõ âm phù không có tác dụng với người này. Nhưng nàng cũng không đình chỉ công kích, chỉ thấy Điệp Y Tiên Tử đưa một cánh tay trắng như ngọc ra, một đôi tay đẹp tới mức không từ ngữ nào có thể diễn tả!
Vũ Nghịch Càn Khôn
Tuy rằng hiện giờ Sở Nam đang bận chiến đấu với “dục vọng”, căn bản không có sức hoàn thủ, nhưng hắn vẫn có thể ngăn cản thế công của nàng. Hỗn Nguyên Ban Chỉ từ trong nhẫn trữ vật bay ra, đeo trên ngón cái Sở Nam, nguyên lực ngũ hành tương sinh tràn vào, lập tức có một vòng phòng ngự năm màu xuất hiện, bao phủ lấy hắn.
Vòng phòng ngự vừa hình thành thì thanh địch trong tay Điệp Y Tiên Tử đâm trúng. Lập tức, mấy đạo thanh mang theo các lỗ địch bắn ra, đan vào nhau, sau đó mạnh mẽ đánh lên vòng phòng ngự.
Ầm!
Một tiếng nổ thật trầm vang lên, Điệp Y Tiên Tử bị bắn ngược lại phía sau, cánh tay nàng run lên từng hồi, thay địch kia cũng suýt rơi khỏi tay, còn vòng phòng ngự thì không có chút thay đổi nào, ngay cả chút ba động cũng không xuất hiện.
Trong mắt Điệp Y Tiên Tử hiện lên vẻ kinh sợ. Nàng hiểu rõ uy lực của một kích vừa rồi lớn đến mức nào, nhưng lại căn bản không làm gì được đối phương.
- Rốt cuộc là pháp bảo gì mà có lực phòng ngự lớn như vậy?!!
Cực Lạc Cung Chủ ở trên Hồn Kim Ngọc Sàng cũng khiếp sợ không thôi, thầm nghĩ:
- Nếu ta có được pháp bảo phòng ngự mạnh mẽ như vậy, hơn nữa chiếm được kiện pháp bảo kia, như vậy thực lực của ta sẽ tăng lên mấy thành. Đến lúc đó, không chừng địa vị của ta trong tổ chức cũng sẽ tăng lên.
Nghĩ vậy, lại thấy Sở Nam đang không thể phản kích, Hồn Kim Ngọc Sàng lập tức biến thành Hồn Kim Ngọc Sơn, uy áp của Võ Vương cao cấp tràn ra, năng lượng khổng lồ dũng mãnh tràn vào trong đó.
Hồn Kim Ngọc Sơn đánh về phía đỉnh đầu Sở Nam!
Ngọc quang lượn lờ xung quanh Hồn Kim Ngọc Sơn, phát ra từng tiếng rít gào quỷ khóc thần sầu. Không khí nứt ra, thế công cuồn cuộn.
Sở Nam còn đang rèn luyện trong thể nội, bên trong cực kỳ hỗn loạn, "Dục vọng" muốn tràn vào thần niệm, ngũ thải quang mang vẫn rực rỡ như cũ.
Lập tức, Hồn Kim Ngọc Sơn nện lên vòng phòng ngự năm màu!
Ầm!
Tiểng nổ mạnh vang lên, năng lượng như một cơn gió lốc, cuốn bay tất cả đất đá xung quanh.
Cực Lạc Cung Chủ cũng nối gót theo Điệp Y Tiên Tử, hơn nữa Cực Lạc Cung Chủ còn thảm hại hơn Điệp Y Tiên Tử rất nhiều. Tất cả là do tu vi Cực Lạc Cung Chủ cao hơn Điệp Y Tiên Tử hai tầng, năng lượng của Hồn Kim Ngọc Sơn lại lớn hơn cây sáo kia.
Cho nên, khi Cực Lạc Cung Chủ bắn ngược về phía sau, Hồn Kim Ngọc Sơn cũng văng đi, khiến Cực Lạc Cung Chủ thảm hại như chó gặm bùn!
Rất nhanh, Cực Lạc Cung Chủ vỗ ra một cái, mạnh mẽ đình chỉ thế lui.
Còn Sở Nam bị Hồn Kim Ngọc Sơn đánh trúng, hai chân lún vào trong đất tới tận đầu gối. Nhưng dù gặp áp lực lớn như vậy, Sở Nam vẫn không đình chỉ thi triển ra Trảm Dục, hơn nữa uy lực còn hung mãnh hơn trước vài phần.
Giờ phút này, "Dục Vọng" của Sở Nam đã đến thời khắc quan trọng nhất, trận chiến tranh đoạt thần niệm, nếu như để "Dục Vọng" len lỏi vào thần niệm, sau đó khuếch tán ra thì Sở Nam sẽ đem bản thân tiến vào rèn luyện.
Cực Lạc Cung Chủ đứng dậy, vẻ mặt khôi ngô tuấn tú của hắn đã trở nên lem luốc, áo tím lộng lẫy cũng rách rưới vô cùng. Nhưng hiện giờ hắn cũng không thèm chú ý tới hình tượng của bản thân, ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào Hỗn Nguyên Ban Chỉ trên tay Sở Nam, nuốt nước bọt ừng ực, nói thầm:
- Pháp bảo thật lợi hại, không biết nó đã đạt tới phẩm cấp gì. Không chỉ lực phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn có thể bắn ngược lại một bộ phận năng lượng. Một bảo bối tốt như vậy nhất định ta phải đoạt được! Hiện giờ tiểu tử này đang thi triển Trảm Dục với chính bản thân mình, chẳng lẽ hắn muốn trở thành thái giám sao? Mặc kệ hắn, bản cung chỉ cần thừa cơ hội này chiếm lấy kiện pháp bảo kia là được rồi!
Nghĩ vậy, Cực Lạc Cung Chủ nói với Điệp Y Tiên Tử:
- Điệp Y Tiên Tử, dùng toàn lực công kích hắn. Chỉ cần phá được phòng ngự, bắt được hắn là có thể tra hỏi được tin tức của cha nàng. Nếu không được, bổn cung sẽ vứt tất cả mọi chuyện sang mọi bên, tập trung toàn lực tìm kiếm cha của nàng!
Điệp Y Tiên Tử có chút do dự, nhưng nhớ lại lời nói của Cực Lạc Cung Chủ, nàng lập tức trở nên kiên định. Kề sáo trên môi, nàng thổi ra bảy âm phù. Bảy âm phù này nhìn qua vô cùng tầm thường nhưng khi lọt vào tai Sở Nam thì nó gần như phá vỡ phòng ngự của hắn. Sở Nam đang muốn đuổi dục vọng ra khỏi thần niệm, nhưng khi âm phù tiến vào, dục vọng liền phản công vô cùng mạnh mẽ. Điều đó khiến Sở Nam phải dùng toàn lực để chống đỡ.
Nếu như Sở Nam luyện Trảm Dục tới mức có thể phong bế giác quan, vậy hắn có thể không nghe thấy âm phù, không nhìn thấy hình dáng mỹ nhân. Đến lúc đó hắn có thể rèn luyện hoàn toàn dục vọng!
Đáng tiếc Sở Nam chưa đạt tới mức đó!
Bởi vậy hiện giờ hắn đang chịu áp lực rất lớn!
Nhưng nếu hắn có thể vượt qua cửa ải lần này, vậy hắn sẽ hoàn toàn khống chế được trạng thái, đồng thời vũ kỹ Trảm Dục cũng sẽ đạt tới đại viên mãn!
Điệp Y Tiên Tử liên tục thổi ra những khúc nhạc mê người, thân thể Sở Nam liên tục chấn động kịch liệt. Thấy vậy, Cực Lạc Cung Chủ cực kỳ mừng rỡ, bỗng trên mặt hắn hiện lên vẻ nghiêm tục, bắt đầu kết thủ ấn, mười ngón tay liên tục chuyển động tỏa ra kim mang chói mắt, lập tức Hồn Kim Ngọc Sơn bắt đầu thay đổi.
Lần này Hồn Kim Ngọc Sơn không biến thành Hồn Kim Ngọc Sàng mà biến thành một vũ khí hình dạng xoắn ốc, Hồn Kim Ngọc Loa Toàn!
Hồn Kim Ngọc Loa Toàn vừa hình thành liền vang lên những tiếng vù vù không dứt. Từ trong đó lóe lên kim quang, nhìn qua rất có uy thế. Nhưng có một điều không được hoàn mỹ chính là trên Hồn Kim Ngọc Loa Toàn cũng có mấy vết nứt!
Cực Lạc Cung Chủ cầm Hồn Kim Ngọc Loa Toàn trong tay, truyền tất cả nguyên lực có thể điều động vào trong đó. Hắn còn lấy một chiếc bình ngọc từ trong nhẫn trữ vật ra, trong mắt hiện lên vẻ tiếc rẻ, nhưng khi nhìn Hỗn Nguyên Ban Chỉ trên tay Sở Nam thì liền hạ quyết tâm, trút toàn bộ đan dược vào trong miệng. Nhưng hắn cũng không nuốt, chỉ ngậm trong miệng.
Làm xong tất cả mọi chuyển, hắn khẽ gật đầu với Điệp Y Tiên Tử, sau đó bay lượn trên không trung, thân thể hắn trở thành thân thương, Hồn Kim Ngọc Loa Toàn là mũi thương đang xoay tròn.
- Nện không chết vậy ta sẽ đâm thủng ngươi!
Cực Lạc Cung Chủ hung hăng nghĩ:
- Chỉ cần là pháp bảo, bất cứ phẩm cấp gì, lợi hại đến mức nào thì cũng đều cần có nguyên lực duy trì. Ngươi vừa phải ngăn cản Điệp Y Tiên Tử công kích, còn phải cung cấp nguyên lực cho pháp bảo, bản cung chủ không tin nguyên lực của ngươi là vô tận! Chỉ cần phá vỡ cái vòng bảo vệ khốn nạn kia thì ngươi sẽ như cá nằm trên thớt, ta muốn giết thì giết mà thôi!
Suy nghĩ của Cực Lạc Cung Chủ rất chính xác, nhưng hắn đâu biết điều hắn không tin lại là sự thực, nguyên lực của Sở Nam là vô tận! Đương nhiên, muốn làm được như vậy thì Sở Nam phải bảo trì trạng thái Ngũ Hành tương sinh.
Cho dù như vậy, trong trận chiến này Sở Nam cũng đủ giữ vững tình trạng nguyên lực không ngừng tuần hoàn!
Cực Lạc Cung Chủ nắm Hồn Kim Ngọc Loa Toàn phóng tới chỗ Sở Nam, đâm lên vòng phòng ngự năm màu, lập tức một tiếng “phốc” rất nhỏ vang lên. Sau đó Hồn Kim Ngọc Loa Toàn đâm sâu vào, bắt đầu xoay tròn.
- Không phá được toàn bộ thì ta tập trung một điểm, chỉ cần chọc thủng một điểm thì vòng phòng ngự của ngươi cũng bị phá.
Cực Lạc Cung Chủ lẩm bẩm, tiếp tục thúc giục Điệp Y Tiên Tử:
- Mau toàn lực công kích một điểm, tiếp tục quấy nhiễu tinh thần hắn để khiến hắn không thể phân tâm!
Điệp Y Tiên Tử có chút do dự, nhưng sau đó âm phù lập tức hung mãnh hơn trước rất nhiều.
Sở Nam đã bắt đầu chiếm thượng phong, đang đuổi dục vọng ra bên ngoài để rèn luyện. Nhưng khi Điệp Y Tiên Tử tăng mạnh công kích, hắn lại bắt đầu rơi vào tình trạng giằng co, thân thể run lên mãnh liệt.
Hồn Kim Ngọc Loa Toàn mang theo từng tiếng vù vù, xoay tròn cực nhanh. Tất cả năng lượng của Cực Lạc Cung Chủ hiện giờ đều tập trung ở mũi nhọn của Hồn Kim Ngọc Loa Toàn.
Ba phút, năm phút, mười phút... trôi qua nhưng vòng phòng ngự vẫn không có xu thế bị phá vỡ. Trong lòng Cực Lạc Cung Chủ đã rất khó chịu, vòng phòng ngự còn chưa phá thì tên tiểu tử này vẫn như một con rùa đen, còn hắn như một con chuột, không có biện pháp gì phá vỡ bộ mai rùa kia!
- Điệp Y Tiên Tử, nếu muốn sớm ngày tìm thấy cha ngươi thì công kích mạnh hơn một chút!
Tốc độ âm phù bay ra từ lỗ sáo càng ngày càng nhanh, áp lực của Sở Nam tiếp tục tăng lên. Thế nhưng khi chiến đấu cùng dục vọng, Sở Nam cũng nhanh chóng tiến bộ, chịu khổ mà tiến bộ! Chỉ cần nhìn tốc độ hắn thi triển Trảm Dục càng ngày càng chậm, nhưng mỗi kiếm xuất ra thì bóng kiếm liên tiếp không dứt xuất hiện là có thể hiểu được điều đó!
Cho nên ngay cả khi Điệp Y Tiên Tử công kích mạnh nhất thì Sở Nam vẫn có thể xua đuổi dục vọng ra bên ngoài, chỉ có điều tốc độ rất chậm mà thôi.
Cực Lạc Cung Chủ lại tăng lực thêm vào Hồn Kim Ngọc Loa Toàn, khiến nó càng hoạt động mạnh hơn.
Trải qua nửa canh giờ, mặc dù liên tục duy trì câu thông thiên địa nguyên lực nhưng hắn vẫn cảm thấy không đủ nguyên lực. Vì vậy hắn liền bỏ một phần ba đan dược vào miệng nuốt, lập tức Hồn Kim Ngọc Loa Toàn tỏa ra kim quang chói mắt.
Sau một phút, trong tai Cực Lạc Cung Chủ vang lên một tiếng “sát”, hắn lập tức mừng như điên.
- Rốt cục cũng sắp phá vỡ cái xác rùa này. Tiểu tử thối nhà ngươi dám xuất khẩu cuồng ngôn, tới địa bàn của bản cung cướp bóc. Nhưng ngươi chỉ là mang bảo vật đến nộp cho bản cung mà thôi! Hừ, một tên Võ Quân sơ cấp sao có thể có lực lượng lớn như vậy, nhất định là có pháp bảo tương trợ.
Hắn đương nhiên không thừa nhận mình không bằng một tên Võ Quân sơ cấp, vì vậy hắn mới tự nhủ:
- Đúng, nhất định là dựa vào pháp bảo. Nếu không hắn sao có thể làm nứt Hồn Kim Ngọc Sơn. Pháp bảo này nhất định bản cung phải chiếm được!
Đang mộng tưởng thì đột nhiên hắn sầm mặt xuống, trên mặt hiện lên vẻ âm trầm, giận dữ. Điểm lõm kia bỗng dưng biến mất không thấy đâu!
Vòng phòng ngự năm màu bắt đầu xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, phá vỡ ý định tìm lại vị trí cũ của Cực Lạc Cung Chủ.
Hiện giờ Cực Lạc Cung Chủ vô cùng buồn bực, hắn muốn rống to lên nhưng lại không rống được. Hồn Kim Ngọc Loa Toàn điên cuồng oanh kích lên vòng phòng ngự, nhưng nó không tạo cho Sở Nam chút tổn thất nào, ngược lại hắn còn bị bắn trở lại phía sau.
- Rốt cục đây là pháp bảo gì? Bản cung không cam tâm, nhất định ta sẽ đoạt được nó!
Cực Lạc Cung Chủ hét lên. Hắn đâu biết vòng phòng ngự này có thể chịu đựng Võ Hoàng công kích, hắn thì thấm vào đâu!
Trong vòng phòng ngự, tốc độ xuất kiếm của Sở Nam ngày càng chậm, rất lâu mới chém được một kiếm. Nhưng uy lực một kiếm này cho dù là Cực Lạc Cung Chủ ở bên ngoài cũng có thể cảm nhận được.
Điệp Y Tiên Tử hình thành sự đối lập rõ nét, âm phù bên trong lỗ sáo bay ra, càng ngày càng nhiều, càng lúc càng nhanh, thế nhưng vẻ bất đắc dĩ trên mặt nàng càng lúc càng đậm, nàng biết rõ, tiếng sáo này, hoàn toàn không còn tác dụng gì đối với hắn.
Đúng là nó vô dụng! Hiện giờ Sở Nam gần như đã rèn luyện xong hoàn toàn, dục vọng hiện giờ không thể tác oai tác quái!
Lại một chuỗi âm phù lọt vào tai, Sở Nam bình thản “thưởng thức”, bỗng Sát Nhân kiếm đột nhiên xoay tròn, toàn bộ kiếm ảnh dưới một kiếm này đều biến mất!
Đến lúc này, vũ kỹ Trảm Dục đã đại viên mãn!
Nhưng Sở Nam vẫn không mở mắt, chỉ dùng thần niệm cảm thụ mọi hành động của Cực Lạc Cung Chủ, nhếch mép cười, trong lòng thầm nghĩ:
- Cơ hội tới!
Cơ hội tới!
Sở Nam khiến vòng phòng ngự ngừng chuyển động, lại cố ý tạo ra một điểm lõm trước mặt Cực Lạc Cung Chủ!
Cực Lạc Cung Chủ đang mắng chửi trời đất thì hắn thấy vòng bảo vệ dừng lại, điểm lõm kia lại xuất hiện trước mắt hắn!
Lập tức hắn ngẩn người, sau đó mừng như điên. Hắn vội vã nắm lấy Hồn Kim Ngọc Loa Toàn, dùng toàn lực đâm tới. Đồng thời hắn nuốt toàn bộ đan dược trong miệng, thì thầm:
- Cơ hội đã tới, ta nhất định phải phá vỡ cái mai rùa này, nhất định!
Cực Lạc Cung Chủ căn bản không hoài nghi chút nào, hắn cho rằng tất cả mọi chuyện đều bình thường, vòng bảo vệ ngừng chuyển động là do Sở Nam đã không đủ nguyên lực cung ứng cho pháp bảo, còn điểm lõm kia là do trời cao trợ giúp hắn!
Trong lòng Điệp Y Tiên Tử cảm thấy có chút không ổn, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều. Nàng không tiếp tục đánh ra âm phù nữa, vì nàng hiểu rõ âm phù không có tác dụng với người này. Nhưng nàng cũng không đình chỉ công kích, chỉ thấy Điệp Y Tiên Tử đưa một cánh tay trắng như ngọc ra, một đôi tay đẹp tới mức không từ ngữ nào có thể diễn tả!
Vũ Nghịch Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn
Story
Chương 492: Cơ hội tới (Thượng,ha)
10.0/10 từ 21 lượt.