Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 2177: Một hơi nuốt vào
Thủy Long ra tay, muốn thay nhóm Sở Nam ngăn chặn Chuyên Húc, tiếp dẫn bọn họ an toàn trở về. Nhưng dù gì Thủy Long chịu nhiều hạn chế, đối diện Chuyên Húc biến mạnh rất nhiều chỉ có thể câu giờ. Chuyên Húc vẫn theo sau đám Sở Nam.
Chuyên Húc nói:
- Thủy Long, hiện tại ngươi, ngăn không được ta, ta muốn khiến ngươi cô gia quả nhân.
Nói vậy nhưng Chuyên Húc lại không có lập tức xuất thủ, gã muốn nhìn nhóm Sở Nam làm sao ứng đối tinh thần đầy trời, xem Bệ từ lúc sinh ra đến giờ luôn ngủ cho Sở Nam làm cái gì!
Chuyên Húc chỉ là một mặt tình cảnh khó khăn, mặt khác là lần thứ năm diệt chi kiếp đạt tới đỉnh. Lại là mạn thiên tinh thần rơi hướng Sở Nam, hiện tại hắn nghĩ đến Quái Đông Tây hy sinh cho hắn nằm mơ, nghĩ đến tâm nguyện của nó.
Sở Nam vô cùng bình tĩnh.
Sở Nam ngửa đầu nói với mạn thiên tinh thần rơi xuống:
- Nghịch sau đó sinh, ta sẽ nghịch mạn thiên tinh thần trước!
Dứt lời đánh ra một đấm.
Trong nắm đấm này dung hợp tín ngưỡng chi lực, Sở Nam trải qua Quái Đông Tây nằm mơ, mệnh lực, thời đại cường giả, Hỗn Loạn Càn Khôn, còn có lúc trước hiểu biết Càn Khôn chi ngoại,ột chút hỗn độn năng lượng.
Có thể nói là ngưng tụ tất cả hiện tại của Sở Nam.
*Ầm!*
Nắm đấm của Sở Nam không có trực tiếp oanh vào tinh thần mà đánh vào trung tâm mạn thiên tinh thần. Uy lực nghi thiên hướng bốn phương tám hướng dao động, tinh thần bị lan đến thế rơi lập tức ngừng, xoay tròn quanh nắm đấm của Sở Nam.
Chuyên Húc thấy vậy mắt chợt lóe, cười nói:
- Quả nhiên Bệ cho hắn khá nhiều, truyền hết hỗn độn năng lượng của mình cho tiểu tử này. Tiểu tử này cũng nhân đây hiểu sâu hơn về hỗn độn. Còn mệnh lực của hắn cũng thay đổi. Bệ thật là, nếu cho ta mấy thứ này thì ta càng tới gần mở lại vũ tụ, nhưng không sao, lát nữa ta lấy từ người hắn cũng vậy. Hắn muốn ngăn cản mạn thiên tinh thần nhưng được bao lâu? Cú đấm đó dù liều mạng lại có thể đánh ra mấy đấm?
Sự thật là Sở Nam chỉ có thể đánh ra một đấm như vậy, đa số mạn thiên tinh thần bị hắn đánh khỏi quỹ đạo vận chuyển. Lúc này thế giới trong người của Sở Nam đều phóng ra hết.
nụ cười đông cứng trên mặt Chuyên Húc, khí thế lạnh lẽo, nói:
- Hắn muốn ăn hết một lúc?
Đúng là vậy, ngay từ đầu Sở Nam không phải muốn ngăn cản mạn thiên tinh thần mà làm muốn nuốt chúng, một hơi nuốt sạch. Đây là hành động điên cuồng, cuồng đến Chuyên Húc đánh rùng mình.
Chuyên Húc không thừa cơ ra tay, chỉ lẩm bẩm:
- Nuốt được không?
Đương nhiên không phải Sở Nam nuốt lung tung hiện tại tinh thần vận chuyển quỹ đạo là kết cấu không gian sau khi vũ trụ nổ. Tuy Sở Nam chưa chân chính tiến nhập vũ chi cảnh, nhưng có Quái Đông Tây giúp đỡ, hắn đọc hiểu kết cấu không gian tầng sâu hơn, hơn nữa có thể tại trình độ nhất định thay đổi.
Chuyên Húc cười, Sở Nam chưa tăng nhanh mạn thiên tinh thần tiến vào, toàn thân tinh thần huyệt khiếu cũng đều vận chuyển, chia sẻ một bộ phận năng lượng, nhưng mà, vẫn không được. Mạn thiên tinh thần mới chỉ tiến vào một nửa.
Áp lực to lớn làm Sở Nam sáng tạo ra kinh mạch từng cái phá vỡ, cho đến hủy diệt, biến mất. Loại biến mất này không giống như lúc Sở Nam thủy chi kiếp, hỏa chi kiếp vân vân. Lúc ấy kinh mạch biến mất còn làm lại được, nhưng bây giờ Sở Nam cảm giác rõ ràng không thể làm lại kinh mạch này, nó sẽ không xuất hiện ở cơ thể của hắn nữa.
Chớp mắt kinh mạch biến mất hết.
Đến lúc này Sở Nam như trở lại tu luyện nguyên điểm, thân không có nửa tấc kinh mạch, cái gì Càn Khôn cửu chuyển, cái gì vô thượng Càn Khôn, cái gì tốc độ, lực lượng kinh mạch, tất cả đều biến mất sạch.
Chuyên Húc nói:
- Kinh mạch toàn hủy, này chỉ là mới bắt đầu, tiếp đến, ngươi sẽ hủy cốt hủy tâm hủy thế giới!
Theo lý thuyết, tình huống đột nhiên như vậy thì Sở Nam nhiều ít hoảng loạn, chân tay luống cuống mới đúng. Nhưng Sở Nam vẫn bình tĩnh như vậy, không có gì khác lạ.
Sở Nam lẩm bẩm:
- Đúng vậy, vốn không có kinh mạch.
Khi nói câu này thì trong đầu Sở Nam hiện ra na trận bia, thiên địa họa, Quái Đông Tây cho mộng những hình ảnh từ có đến vô, còn có tinh thần huyệt khiếu biến mất lại có thể tùy ý hóa ra, tùy thời, tùy chỗ hóa ra.
Sở Nam tiếp tục lẩm bẩm:
- Vô không phải không có, trong vô sinh có, muốn có kinh mạch như thế nào thì có thế ấy!
Sở Nam thốt ra câu này, bên trong thân thể của hắn chớp mắt xuất hiện ngàn vạn kinh mạch, có lớn có nhỏ, có dài có ngắn, nhìn như lộn xộn nhưng trong loạn có ngay ngắn xếp hạng trong cơ thể của Sở Nam.
Chuyên Húc nheo mắt nói:
- Không uổng là người bọn họ chọn trúng, có chút bản lĩnh. Trong vô sinh có, vậy ngươi biết có như vậy là không có căn, không có nguyên, kinh mạch không căn thì có ích gì?
Sở Nam nói:
- Ta chính là căn, ta chính là nguyên!
Sở Nam vẫn đang vô trung sinh kinh mạch, cũng nhìn thấy kết cấu không gian bị phá ra.
Sở Nam bỗng hét to:
- Tiểu Trận!
Tiểu Trận bộ dạng thiếu nữ nhảy lên, nhảy vào kết cấu không gian sau khi vũ trụ chi tinh tạc nổ ở thế giới trong người, dung hợp với nó. Có thể nói Tiểu Trận thành hồn của kết cấu không gian đó, khiến thứ kia có sinh mệnh. Cũng có thể nói kết cấu không gian thành một hần của Tiểu Trận, hai bên tương dung cùng sống.
Tiểu Trận dung nhập, kết cấu không gian xé rách không chỉ hồi phục như cũ mà còn bị Tiểu Trận dung nhập vào bầu trời kia, biến càng thêm cường đại, có thể chịu được càng nhiều năng lượng. Mạn thiên tinh thần đã vận chuyển nhập hai phần ba!
Kinh mạch trong người Sở Nam chi chít quấn quanh nhau, không biết bao nhiêu cái. Ở mặt ngoài rối bòng bong nhưng sự thật là Sở Nam dùng kinh mạch, huyệt khiếu diễn dịch Thiên Võ đại lục.
Cách này Sở Nam nghĩ rất đơn giản, muốn thông qua thiên võ trận cùng Thiên Võ đại lục liên tiếp cùng một chỗ, lại mượn lực lượng thời đại hậu thiên nghịch mạn thiên tinh thần, nghịch nhật nguyệt, thương khung, nghịch Càn Khôn vốn có.
Mặt Sở Nam tái nhợt hơn cả người hấp hối, dù máu không ngừng trào ra từ người hắn nhưng không bắn tung mà phủ lên từng tầng trên thân thể hắn. Khi tầng máu lan tới một khúc tay thì diễn dịch Thiên Võ đại lục trong người đã hoàn toàn. Nháy mắt, huyết tầng hòa tan, đảo ngược vào cơ thể Sở Nam. Được máu tẩm bổ, Thiên Võ đại lục, sống.
Cùng lúc đó, mạn thiên tinh thần toàn bộ duyên theo quỹ đạo tiến vào thế giới trong người của Sở Nam. Trong khung trời không còn tinh thần nào. Sở Nam lúc này mới bắt đầu luyện hóa, cùng lúc luyện hóa mạn thiên tinh thần, dùng thế giới trong người luyện hóa, dùng Thiên Võ đại lục luyện hóa, dùng thời đại hậu thiên luyện hóa, dùng mệnh lực, vô số, lực lượng tín ngưỡng bất diệt luyện hóa!
Nụ cười của Chuyên Húc đông cứng:
- Thật sự một hơi ăn tiệc lớn, không sợ bị nghẹn chết sao?
Chuyên Húc thốt câu nghi vấn xong đột nhiên nhíu mày, gã cảm giác sức mạnh của Thủy Long biến mạnh hơn chút.
- Trạng thái của Thủy Long không có khả năng biến mạnh vào lúc này.
Chuyên Húc nhìn hướng Sở Nam:
- Không lẽ tiểu tử này ở bên trong động tay chân? Nếu thật là vậy thì ta càng có hứng thú.
Bên này Sở Nam kehx kêu, vì khi luyện hóa những tinh thần bỗng bạo ra hai khối hỗn độn lệnh bài.
Sở Nam ngẩn ra, sau đó vui mừng, thật khiến ngươi vui mừng, chín mươi tám khối hỗn độn lệnh bài, hiện tại còn kém một khối cuối cùng!
Vũ Nghịch Càn Khôn
Chuyên Húc nói:
- Thủy Long, hiện tại ngươi, ngăn không được ta, ta muốn khiến ngươi cô gia quả nhân.
Nói vậy nhưng Chuyên Húc lại không có lập tức xuất thủ, gã muốn nhìn nhóm Sở Nam làm sao ứng đối tinh thần đầy trời, xem Bệ từ lúc sinh ra đến giờ luôn ngủ cho Sở Nam làm cái gì!
Chuyên Húc chỉ là một mặt tình cảnh khó khăn, mặt khác là lần thứ năm diệt chi kiếp đạt tới đỉnh. Lại là mạn thiên tinh thần rơi hướng Sở Nam, hiện tại hắn nghĩ đến Quái Đông Tây hy sinh cho hắn nằm mơ, nghĩ đến tâm nguyện của nó.
Sở Nam vô cùng bình tĩnh.
Sở Nam ngửa đầu nói với mạn thiên tinh thần rơi xuống:
- Nghịch sau đó sinh, ta sẽ nghịch mạn thiên tinh thần trước!
Dứt lời đánh ra một đấm.
Trong nắm đấm này dung hợp tín ngưỡng chi lực, Sở Nam trải qua Quái Đông Tây nằm mơ, mệnh lực, thời đại cường giả, Hỗn Loạn Càn Khôn, còn có lúc trước hiểu biết Càn Khôn chi ngoại,ột chút hỗn độn năng lượng.
Có thể nói là ngưng tụ tất cả hiện tại của Sở Nam.
*Ầm!*
Nắm đấm của Sở Nam không có trực tiếp oanh vào tinh thần mà đánh vào trung tâm mạn thiên tinh thần. Uy lực nghi thiên hướng bốn phương tám hướng dao động, tinh thần bị lan đến thế rơi lập tức ngừng, xoay tròn quanh nắm đấm của Sở Nam.
Chuyên Húc thấy vậy mắt chợt lóe, cười nói:
- Quả nhiên Bệ cho hắn khá nhiều, truyền hết hỗn độn năng lượng của mình cho tiểu tử này. Tiểu tử này cũng nhân đây hiểu sâu hơn về hỗn độn. Còn mệnh lực của hắn cũng thay đổi. Bệ thật là, nếu cho ta mấy thứ này thì ta càng tới gần mở lại vũ tụ, nhưng không sao, lát nữa ta lấy từ người hắn cũng vậy. Hắn muốn ngăn cản mạn thiên tinh thần nhưng được bao lâu? Cú đấm đó dù liều mạng lại có thể đánh ra mấy đấm?
Sự thật là Sở Nam chỉ có thể đánh ra một đấm như vậy, đa số mạn thiên tinh thần bị hắn đánh khỏi quỹ đạo vận chuyển. Lúc này thế giới trong người của Sở Nam đều phóng ra hết.
nụ cười đông cứng trên mặt Chuyên Húc, khí thế lạnh lẽo, nói:
- Hắn muốn ăn hết một lúc?
Đúng là vậy, ngay từ đầu Sở Nam không phải muốn ngăn cản mạn thiên tinh thần mà làm muốn nuốt chúng, một hơi nuốt sạch. Đây là hành động điên cuồng, cuồng đến Chuyên Húc đánh rùng mình.
Chuyên Húc không thừa cơ ra tay, chỉ lẩm bẩm:
- Nuốt được không?
Đương nhiên không phải Sở Nam nuốt lung tung hiện tại tinh thần vận chuyển quỹ đạo là kết cấu không gian sau khi vũ trụ nổ. Tuy Sở Nam chưa chân chính tiến nhập vũ chi cảnh, nhưng có Quái Đông Tây giúp đỡ, hắn đọc hiểu kết cấu không gian tầng sâu hơn, hơn nữa có thể tại trình độ nhất định thay đổi.
Chuyên Húc cười, Sở Nam chưa tăng nhanh mạn thiên tinh thần tiến vào, toàn thân tinh thần huyệt khiếu cũng đều vận chuyển, chia sẻ một bộ phận năng lượng, nhưng mà, vẫn không được. Mạn thiên tinh thần mới chỉ tiến vào một nửa.
Áp lực to lớn làm Sở Nam sáng tạo ra kinh mạch từng cái phá vỡ, cho đến hủy diệt, biến mất. Loại biến mất này không giống như lúc Sở Nam thủy chi kiếp, hỏa chi kiếp vân vân. Lúc ấy kinh mạch biến mất còn làm lại được, nhưng bây giờ Sở Nam cảm giác rõ ràng không thể làm lại kinh mạch này, nó sẽ không xuất hiện ở cơ thể của hắn nữa.
Chớp mắt kinh mạch biến mất hết.
Đến lúc này Sở Nam như trở lại tu luyện nguyên điểm, thân không có nửa tấc kinh mạch, cái gì Càn Khôn cửu chuyển, cái gì vô thượng Càn Khôn, cái gì tốc độ, lực lượng kinh mạch, tất cả đều biến mất sạch.
Chuyên Húc nói:
- Kinh mạch toàn hủy, này chỉ là mới bắt đầu, tiếp đến, ngươi sẽ hủy cốt hủy tâm hủy thế giới!
Theo lý thuyết, tình huống đột nhiên như vậy thì Sở Nam nhiều ít hoảng loạn, chân tay luống cuống mới đúng. Nhưng Sở Nam vẫn bình tĩnh như vậy, không có gì khác lạ.
Sở Nam lẩm bẩm:
- Đúng vậy, vốn không có kinh mạch.
Khi nói câu này thì trong đầu Sở Nam hiện ra na trận bia, thiên địa họa, Quái Đông Tây cho mộng những hình ảnh từ có đến vô, còn có tinh thần huyệt khiếu biến mất lại có thể tùy ý hóa ra, tùy thời, tùy chỗ hóa ra.
Sở Nam tiếp tục lẩm bẩm:
- Vô không phải không có, trong vô sinh có, muốn có kinh mạch như thế nào thì có thế ấy!
Sở Nam thốt ra câu này, bên trong thân thể của hắn chớp mắt xuất hiện ngàn vạn kinh mạch, có lớn có nhỏ, có dài có ngắn, nhìn như lộn xộn nhưng trong loạn có ngay ngắn xếp hạng trong cơ thể của Sở Nam.
Chuyên Húc nheo mắt nói:
- Không uổng là người bọn họ chọn trúng, có chút bản lĩnh. Trong vô sinh có, vậy ngươi biết có như vậy là không có căn, không có nguyên, kinh mạch không căn thì có ích gì?
Sở Nam nói:
- Ta chính là căn, ta chính là nguyên!
Sở Nam vẫn đang vô trung sinh kinh mạch, cũng nhìn thấy kết cấu không gian bị phá ra.
Sở Nam bỗng hét to:
- Tiểu Trận!
Tiểu Trận bộ dạng thiếu nữ nhảy lên, nhảy vào kết cấu không gian sau khi vũ trụ chi tinh tạc nổ ở thế giới trong người, dung hợp với nó. Có thể nói Tiểu Trận thành hồn của kết cấu không gian đó, khiến thứ kia có sinh mệnh. Cũng có thể nói kết cấu không gian thành một hần của Tiểu Trận, hai bên tương dung cùng sống.
Tiểu Trận dung nhập, kết cấu không gian xé rách không chỉ hồi phục như cũ mà còn bị Tiểu Trận dung nhập vào bầu trời kia, biến càng thêm cường đại, có thể chịu được càng nhiều năng lượng. Mạn thiên tinh thần đã vận chuyển nhập hai phần ba!
Kinh mạch trong người Sở Nam chi chít quấn quanh nhau, không biết bao nhiêu cái. Ở mặt ngoài rối bòng bong nhưng sự thật là Sở Nam dùng kinh mạch, huyệt khiếu diễn dịch Thiên Võ đại lục.
Cách này Sở Nam nghĩ rất đơn giản, muốn thông qua thiên võ trận cùng Thiên Võ đại lục liên tiếp cùng một chỗ, lại mượn lực lượng thời đại hậu thiên nghịch mạn thiên tinh thần, nghịch nhật nguyệt, thương khung, nghịch Càn Khôn vốn có.
Mặt Sở Nam tái nhợt hơn cả người hấp hối, dù máu không ngừng trào ra từ người hắn nhưng không bắn tung mà phủ lên từng tầng trên thân thể hắn. Khi tầng máu lan tới một khúc tay thì diễn dịch Thiên Võ đại lục trong người đã hoàn toàn. Nháy mắt, huyết tầng hòa tan, đảo ngược vào cơ thể Sở Nam. Được máu tẩm bổ, Thiên Võ đại lục, sống.
Cùng lúc đó, mạn thiên tinh thần toàn bộ duyên theo quỹ đạo tiến vào thế giới trong người của Sở Nam. Trong khung trời không còn tinh thần nào. Sở Nam lúc này mới bắt đầu luyện hóa, cùng lúc luyện hóa mạn thiên tinh thần, dùng thế giới trong người luyện hóa, dùng Thiên Võ đại lục luyện hóa, dùng thời đại hậu thiên luyện hóa, dùng mệnh lực, vô số, lực lượng tín ngưỡng bất diệt luyện hóa!
Nụ cười của Chuyên Húc đông cứng:
- Thật sự một hơi ăn tiệc lớn, không sợ bị nghẹn chết sao?
Chuyên Húc thốt câu nghi vấn xong đột nhiên nhíu mày, gã cảm giác sức mạnh của Thủy Long biến mạnh hơn chút.
- Trạng thái của Thủy Long không có khả năng biến mạnh vào lúc này.
Chuyên Húc nhìn hướng Sở Nam:
- Không lẽ tiểu tử này ở bên trong động tay chân? Nếu thật là vậy thì ta càng có hứng thú.
Bên này Sở Nam kehx kêu, vì khi luyện hóa những tinh thần bỗng bạo ra hai khối hỗn độn lệnh bài.
Sở Nam ngẩn ra, sau đó vui mừng, thật khiến ngươi vui mừng, chín mươi tám khối hỗn độn lệnh bài, hiện tại còn kém một khối cuối cùng!
Vũ Nghịch Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn
Story
Chương 2177: Một hơi nuốt vào
10.0/10 từ 21 lượt.